Anh cao 1,85m, tôi cao khoảng 1,65 m, chiếc váy này mặc trên người anh giống như là người lớn mặc quần áo của trẻ con, vừa chật lại vừa ngắn, vô cùng khó coi.
Tôi có nén cười, mắt nhìn người đàn ông đang đứng không vững bên cạnh tường: “Cố Gia Huy, sao anh lại bận đồ của tôi, quần áo của anh đâu?”
Anh mở mắt ra nhìn tôi một lúc, sau đó nói: “Bị rơi vào nước, ướt hết rồi, không mặc được nữa.
”
Tôi nhíu mày, đang yên đang lành sao lại bị ướt nước chứ.
Mở đèn phòng khách lên, tôi tìm quần áo bị anh ném qua một bên, đều khô ráo, căn bản không có giọt nước nào.
Lúc quay đầu nhìn anh, anh đã đi vào phòng ngủ của tôi, trực tiếp chiếm đoạt cái giường của tôi.
Cũng không biết là người đàn ông này uống bao nhiêu mà lại say thành bộ dạng này.
Có lẽ nằm mơ rơi xuống nước, quần áo bị ướt, nên mới tìm đồ của tôi mà mặc vào.
Đã ba giờ sáng, tôi cảm thấy hơi buồn ngủ rồi, không còn sức lực tiếp tục để ý tới anh, tôi nằm trên ghế salon rồi trực tiếp ngủ thiếp đi.
Ngày hôm sau.
Hãy.