TOÀN GIỚI GIẢI TRÍ ĐỀU CHO RẰNG TÔI THÍCH LÀM NŨNG

Chương 12
Ngày thứ mười hai xem tiền như rác
 
Chương trình《 Trái Tim Dũng Cảm 》đã phát hơn một nửa, ban đầu còn cho rằng Sở Tích chính là mẫu phân chuột phá hôi, không ngờ biểu hiện của cô lại khiến người ta phải nhìn bằng cặp mắt khác, nguyện ý chịu khổ không làm dáng, quan trọng nhất chính là dựa vào thực lực bản thân toát ra ngọn lửa thu hút một lượng lớn người xem mới, kênh phát trực tiếp lại tiếp tục gia tăng lượt xem trực tuyến.
 

Đáng tiếc, hiện tại mọi người đều hụt hẫng.
 
Từ hôm nay trở đi Sở Tích xin nghỉ ba ngày, lần này cô tham gia sự kiện Kim Vũ - một trong ba sự kiện trao giải lớn nhất giới điện ảnh, mỗi năm chỉ tổ chức một lần.
 
Trước đó Phó Bạch đã cùng với tổ chương trình《 Trái Tim Dũng Cảm 》bàn bạc ổn thỏa về ba ngày nghỉ này, trong lúc Sở Tích tham gia chương trình sẽ xin phép nghỉ ba ngày để tham gia lễ trao giải Kim Vũ, người của tổ chương trình dĩ nhiên biết đây là một giải thưởng lớn mà người trong ngành vô cùng xem trọng, kiểu chương trình chịu khổ chịu nhọc có thể mời được Sở Tích tham gia đã là chuyện không dễ dàng, vắng ba ngày thì vắng ba ngày.
 
Có điều Sở Tích thiếu chút nữa đã quên việc này, mãi đến khi Phó Bạch kéo hành lý đến quân doanh đón cô thì mới chợt nhớ lại.
 
“Em có thể… không đi không?” Sở Tích vừa nghe phải tham dự lễ trao giải liền do dự.
 
Phó Bạch: “Em đã được đề cử rồi thì sao lại không đi, anh đã đặt vé máy bay rồi.”
 
Sở Tích nghe Phó Bạch nói cô được đề cử liền cảm thấy xấu hổ.
 
Năm ngoái cô dựa vào bộ phim điện ảnh《 Nữ Nhân Của Đế Vương 》mà càn quét phòng vé, hoan hỉ được đề tên vào danh sách đề cử ảnh hậu của giải Kim Vũ, một trong ba giải thưởng uy tín nhất trong nước. Đầu năm nay danh sách đề cử được công bố, tất cả mọi người đều mắng nhiếc hỏi Sở Tích dựa vào cái gì mà có thể nằm trong danh này, có kim chủ quả thật ghê gớm, đây thật sự là vũ nhục đối với nền điện ảnh nước nhà.

 
Việc nằm trong danh sách đề cử ảnh hậu là do trước đó Cố Minh Cảnh bỏ vốn ra đầu tư cho cô, tuy rằng hiện tại hai người đã chia tay nhưng danh sách đã công bố, không thể đổi được.
 
Phó Bạch thấy Sở Tích do dự liền nói thêm: “Anh cũng không mong em có thể lấy được giải thưởng gì, chỉ mới là đề cử thôi mà bên ngoài đã mắng không biết bao lâu rồi, lễ trao giải cùng tiệc rượu sau đó có rất nhiều đạo diễn và nhà đầu tư, bộ phim tiếp theo em còn không có tin tức, đến đó xem thử xem có gặp vận may không?”
 
Phòng làm việc mới của Phó Bạch vừa thành lập không lâu, có thể cùng Sở Tích tham dự lễ trao giải thật sự là một cơ hội quý giá, vì thế anh tiếp tục nói: “Em đã không còn là Sở Tích trước kia chỉ cần ngồi ở nhà, chờ các loại tài nguyên lớn điên cuồng nạp vào người, rất nhiều nữ diễn viên chen chúc đi lên thảm đỏ, em lại đường đường chính chính nằm trong danh sách đề cử, cầm trong tay chính là thiệp mời cao quý nhất, em nhăn nhó như vậy là không được, em phải nhớ kỹ, Sở Tích lúc trước đã chết rồi, hiện tại em chính là Nữu Hỗ Lộc Thị(*) - Sở Tích.”
 
(*) Nữu Hỗ Lộc Thị: Họ của người triều nhà Thanh.
 
Nữu Hỗ Lộc Sở Tích cúi đầu, có chút uể oải: “Anh không cần giúp em lên kế hoạch nhiều như vậy đâu, nửa năm là được rồi.”
 
Phó Bạch không hiểu vì sao Sở Tích vẫn luôn rối rắm chuyện nửa năm này: “Vậy em cũng không thể chỉ tham gia show truyền hình trong nửa năm tới, ít nhất cũng nên quay một bộ phim, vé máy bay anh đã đặt rồi, không thể hoàn tiền lại, nếu em đi thì lỡ như có đạo diễn lớn coi trọng em, nói không chừng bộ phim tiếp theo em sẽ được làm nữ chính đấy, chúng ta đi thôi.”
 
Sở Tích suy nghĩ, cảm thấy Phó Bạch nói cũng có lý, đành phải chào tạm biệt tiểu đội trưởng Lưu và nhóm khách mời nam, nói với bọn họ cô xin nghỉ mấy ngày để tham gia lễ trao giải điện ảnh, thế nên khán giả mới hứng thú bừng bừng xem phát trực tiếp lại không nghĩ đến nhìn thấy Sở Tích cùng chiến hữu chào tạm biệt.
 
Mọi người nhắc đến mới nhớ, Sở Tích dựa vào một bộ phim dở tệ mà hân hoan tiến vào danh sách đề cử nữ chính xuất sắc nhất tại giải Kim Vũ, hiện tại muốn chạy đến tham gia lễ trao giải.

 
Trên màn hình, tiểu đội trưởng Lưu nghe nói Sở Tích đi tham dự lễ trao giải với tư cách là diễn viên được đề cử, lúc tạm biệt còn đặc biệt nói một câu “Chúc cô có thể giành được giải thưởng nhé!”.
 
Sở Tích dám cam đoan tiểu đội trưởng Lưu trước nay chưa từng nhìn thấy cô diễn, cười gượng hai tiếng: “Cảm ơn tiểu đội trưởng.”
 
Hiện tại meme của Sở Tích hot bao nhiêu tạm thời không nhắc đến, biểu hiện lúc trước của cô người mới xem cũng không biết, chỉ là vừa nhắc đến lễ trao giải này thì thật sự khiến cho nhiều người tức giận.
 
[Con mẹ nó cô ta còn không biết xấu hổ tham dự lễ trao giải? Có phải sắp giành giải ảnh hậu không đây!]
 
[Cô ta làm sao có được trong danh sách này không phải trong lòng mọi người đều rõ sao? ]
 
[Chỉ có thể nói là mặt dày vô địch.]
 
[Cái bộ《 Nữ Nhân Của Đế Vương 》kia ông đây ở rạp xem hai mươi phút liền bỏ đi, đó giờ ông đây chưa từng thấy bộ phim nào dở như vậy luôn á!]
 
Đối với những bình luận ác ý này, nhóm fan Gạch của Sở Tích vừa thành lập tối hôm qua cũng cảm thấy bất bình, nhưng số lượng quá ít, sức chiến đấu quá yếu nên không thể đàn áp số bình luận đó được.
 
Nhóm fan Gạch không đàn áp được nên chỉ có thể căm giận mà báo cáo những tài khoản bình luận công kích đó.
 
Thế nhưng báo cáo được một nửa bọn họ mới đột nhiên nhớ đến: Nhiều bình luận công kích nổi lên như vậy mà thủy quân đắt tiền của Sở Tích đâu rồi?
 
****
 
Studio.
 
Sở Tích thay xong lễ phục từ phòng thử đồ đi ra, xoay người nhìn vào gương.
 
Phó Bạch mang cô từ quân doanh trở về, chuyện đầu tiên phải làm chính là đến studio thử lễ phục, buổi chiều xuất phát đi Hải Thị, chiều mai đi thảm đỏ, tối đến sẽ tham dự lễ trao giải.
 
“Đẹp.” Phó Bạch khen.
 
Sở Tích nhìn chính mình trong gương, một bộ lễ phục màu trắng dài đến gối, ngoại trừ cánh tay và chân không lộ ra thì về cơ bản là giống với những bộ lễ phục cô dùng để đi thảm đỏ trước đây, phong cách tiên nữ thuần khiết.
 
Có điều Sở Tích cảm thấy bộ lễ phục này có chút quen mắt, cô cố nghĩ một chút thì đột nhiên nhớ đến bộ sưu tập năm nay của Haute Couture, chiếc váy cô đang mặc cùng với chiếc váy trong bộ sưu tập đó giống nhau như đúc. Lúc trước cô được quản lý của Cố Minh Cảnh sắp xếp đưa ra nước ngoài tham dự tuần lễ thời trang quốc tế, từng nhìn thấy chiếc váy kia nên có chút ấn tượng.
 
Chỉ là thương hiệu xa xỉ như Haute Coture, một chiếc áo sơ mi thông thường giá cũng đến mấy vạn càng đừng nói đến loại lễ phục cao cấp chuyên biệt này, giá cả rất đắt đỏ, studio của Phó Bạch nghèo đến nổi không xu dính túi làm sao có được lễ phục đắt như vậy?
 
Nghệ sĩ nữ một năm sẽ tham dự rất nhiều sự kiện, không có khả năng mỗi lần tham dự một sự kiện liền mua một bộ lễ phục, cho nên lễ phục mặc trên người đa số đều là mượn từ các thương hiệu, lễ phục mượn được tỉ lệ thuận với cấp bậc của nghệ sĩ, có điều trước kia Sở Tích hiếm khi phải mượn lễ phục, trên cơ bản đều là mua, lễ phục cao cấp chuyên biệt cho dù lên đến trăm vạn thì quản lý của Cố Minh Cảnh cũng không chớp mắt mà mua, thậm chí có những bộ dù có tiền cũng không mua được Cố Minh Cảnh vẫn có thể vận dụng các loại quan hệ mà đem đến cho cô.

 
Vì thế, những bộ lễ phục Sở Tích mặc đi tham dự sự kiện đều là những mẫu mới nhất, cao cấp nhất, cũng khiến không ít người xem phải ghen tị, thậm chí một số blogger về thời trang còn tổng kết lại những bộ lễ phục Sở Tích mặc đi sự kiện, sau đó liền kết luận: Nhà giàu mất nhân tính.
 
Trước đây cô từng mặc qua rất nhiều mẫu thiết kế cao cấp, Sở Tích sờ vào bộ lễ phục trên người, cảm thấy chất liệu so với những bộ trước đây không giống lắm.
 
“Lễ phục này là anh mượn sao?” Sở Tích hỏi.
 
Phó Bạch: “Là nhà thiết kế làm.”
 
Sở Tích vừa nghe là do nhà thiết kế làm liền hiểu rõ.
 
Người mới hoặc có sức ảnh hưởng thấp trong giới quản lý sẽ không buộc phải mượn đồ của các thương hiệu, thường là tìm nhà thiết kế làm, hiện tại lễ phục trên người Sở Tích chắc chắn là do nhà thiết kế kia so với lễ phục của Haute Couture rồi làm một phiên bản sơn trại(*).
 
(*) Sơn trại: Hàng nhái.
 
Mặc lễ phục không có thương hiệu cũng không phải là chuyện gì ghê gớm, nhưng mặc đồ sơn trại, cả người Sở Tích đều cảm thấy không được tự nhiên, khó chấp nhận được.
 
“Em không muốn mặc bộ này…” Sở Tích bĩu môi nhìn thoáng qua Phó Bạch.
 
Phó Bạch cảm thấy khó hiểu, nhìn từ trên xuống dưới đánh giá Sở Tích, liếc mắt một cái: “Nhìn đẹp mà, sao lại không mặc?”
 
Sở Tích mở điện thoại tìm ảnh chụp lúc cô tham dự buổi trình diễn hồi đầu năm cho Phó Bạch xem, bộ Sở Tích đang mặc trên người so với bản gốc nhìn thô hơn không ít.
 
Phó Bạch nhìn ảnh chụp: “……………… Fuck!”
 
Phó Bạch tức giận chống nạnh: “Anh trực tiếp tìm nhà thiết kế kia, thấy anh ta làm khá đẹp ai ngờ lại là hàng sơn trại, tức chết anh.”
 
Mặc đồ sơn trại không nói, nếu bị người khác đào ra lễ phục trên người là hàng sơn trại thì không chỉ bị người trong giới chế giễu, bị giới thời trang đánh giá mà sau này còn rất có khả năng bị mất tài nguyên tốt.
 
Sở Tích ngồi trên sô pha, hai tay đan lại: “Làm sao bây giờ? Ngày mai phải đi thảm đỏ rồi.”
 
Phó Bạch vò đầu: “Để anh suy nghĩ đã, em đừng vội. Đúng rồi, quần áo trước kia của em có thể lấy ra ứng phó không?”
 
“Chắc không có rồi.” Sở Tích lắc đầu, quần áo của cô đa số đều để lại căn hộ bên Nam Tĩnh, lúc rời đi cô chỉ mang theo vài bộ quần áo thông thường, không thể lấy đi thảm đỏ được.
 
“Được rồi.” Phó Bạch thở dài.

 
Sở Tích đứng lên, đi vài vòng trong studio, studio có ký hợp đồng với vài người mẫu nên quần áo treo trên giá cũng không ít.
 
Sở Tích tiện tay chọn một bộ lễ phục trong đó, ướm thử lên người rồi quay sang hỏi Phó Bạch: “Cái này thế nào?”
 
Phó Bạch nhìn chiếc váy được Sở Tích ướm thử trên người liền sửng sốt vài giây.
 
****
 
Chiều hôm sau, tại Hải Thị.
 
Thảm đỏ lễ trao giải Kim Vũ tràn ngập ánh sáng, nhiếp ảnh gia không ngừng chụp ảnh, fans tại hiện trường thét chói tai hết đợt này đến đợt khác, ban tổ chức cũng rất theo kịp thời đại, đem toàn bộ quá trình phát trực tiếp lên Weibo.
 
Từ trước đến nay có thể nói rằng thảm đỏ chính là đấu trường của nghệ sĩ nữ, thậm chí hàng năm ban tổ chức giải Kim Vũ còn trao giải thưởng cho nghệ sĩ có phong cách thảm đỏ đẹp nhất, cũng vì vậy mà nhóm nghệ sĩ đều cố gắng hết sức, hy vọng bản thân có thể được nhiều lượt bình chọn nhất, đặc biệt hôm nay còn có một số trang web thời trang đồng thời phát trực tiếp với lễ trao giải để phân tích phong cách thảm đỏ của nhóm nghệ sĩ.
 
Thời điểm Sở Tích xuất hiện ở thảm đó là gần cuối, đã có không ít nghệ sĩ nữ xuất hiện trước cô, lễ phục cũng rất bắt mắt, đặc biệt là đóa hoa nhỏ Nhạc San, người được đề cử giải nữ phụ xuất sắc nhất. Nhạc San bước ra với một bộ váy trắng cao cấp nhìn như tiên nữ khiến người đối diện phải chói mắt, khí chất tươi vui ngọt ngào, gần như vừa xuất hiện liền lên hot search, vì vậy cô ta chính là người đầu tiên được các giám khảo là blogger thời trang chặt chém.
 
Chiếc xe màu đen tiến vào, MC nhanh chóng giới thiệu người tiếp theo bước lên thảm đỏ chính là nữ chính bộ phim《 Nữ Nhân Của Đế Vương 》, người lọt vào danh sách đề cử nữ chính xuất sắc nhất - Sở Tích.
 
Vừa nghe Sở Tích bước lên thảm đỏ, người hâm mộ vốn dĩ còn bình thường ngay lập tức liền thay đổi.
 
[Con mẹ nó, cô ta đến thật sao?!]
 
[Cũng không phải đã đến rồi sao, còn đặc biệt xin chương trình cho nghỉ đấy.]
 
[Thiên hạ vô địch không biết xấu hổ.]
 
[Cẩn thận đêm nay người ta đến đây giành giải ảnh hậu nha.]
 
Nhóm fans Gạch của Sở Tích số lượng không nhiều lắm, vừa nghe tên Sở Tích cũng bắt đầu sôi nổi lên [Sở Tích yên tâm bay, Gạch vĩnh viễn theo cùng].
 
Mọi người:
 
[………………]
 
Tên fanclub kiểu quái quỷ gì đây?
 
Cùng lúc đó, các blogger thời trang cũng bắt đầu phân tích, blogger A nói: “Dựa theo phong cách thảm đỏ trước đây của Sở Tích mà nói thì hôm nay rất có thể cô ấy sẽ lựa chọn lễ phục màu sắc trang nhã, phong cách thanh thuần ngọt ngào.”
 
Một blogger B khác tiếp tục nói: “Tạo hình thảm đỏ hôm nay của Nhạc San vô cùng xuất sắc, không biết phong cách hôm nay của Sở Tích là gì, nếu giống như mọi người đoán là phong cách tiên nữ ngọt ngào thì không phải giống với Nhạc San sao? Tạo hình thảm đỏ của Sở Tích từ trước đến nay không tồi, ai nổi ai chìm vừa nhìn đã biết.”
 
Blogger A cười trêu ghẹo: “Ai nổi ai chìm còn chưa biết, hay là trước tiên đoán xem lễ phục đêm nay của Sở Tích trị giá bao nhiêu con số đi, tin chắc rằng cô ấy sẽ không làm chúng ta thất vọng.”
 
Bình luận: 

 
[Sở Tích cút đi!]
 
[Đã không biết xấu hổ vào nhóm đề cử ảnh hậu rồi mà còn so sánh với Nhạc San, haha]
 
[Nhạc San đẹp dã man, loại ẻo lả như Sở Tích cho dù mặc lễ phục đắt đến mấy vẫn kém sang]
 
[Kim chủ sẵn sàng chi tiền như vậy nhất định công phu trên giường không tồi đâu.]
 
Chỉ có fanclub Gạch vẫn như cũ gào thét [Sở Tích yên tâm bay, Gạch vĩnh viễn theo cùng], nhỏ yếu nhưng ngoan cường.
 
Chiếc xe màu đen ổn định dừng trước thảm đỏ, cửa xe được vệ sĩ bên ngoài mở ra, giày cao gót màu đen tinh tế mà vững vàng đạp lên thảm đỏ.
 
Ống kính quay từ dưới lên trên.
 
Mọi người đều ngạc nhiên.
 
Sở Tích nhìn vào ống kính đen ngòm trước mặt, cô cắn cắn môi, sau đó nở nụ cười tươi đi lên thảm đỏ.
 
Tất cả mọi người đều sợ đến ngây người.
 
Người này... là Sở Tích?
 
Người này thật sự là Sở Tích.
 
Chiếc váy dây màu đen dài đến đầu gối lộ ra đôi chân trắng nõn thon dài, người thiết kế chiếc váy ôm sát người làm nổi bật vòng eo mảnh khảnh cùng vòng ba no đủ, hướng lên trên càng khiến người xem không rời mắt được.
 
Váy đen càng làm nổi bật làn da trắng như tuyết, cổ chữ V được khoét sâu, cánh tay mảnh khảnh lộ ra, cổ thon dài, xương quai xanh tinh xảo, vai hoàn mỹ, trước ngực… no đủ câu dẫn người nhìn.
 
Mái tóc ngắn của Sở Tích cũng được vén ra sau tai, đôi môi đỏ mọng. Cô cầm túi, tự tin ưỡn cao ngực hướng về ống kính.
 
Đây là lần đầu tiên cô mặc váy hở như vậy đứng trước ống kính, khi nãy còn cho rằng bản thân sẽ thẹn thùng, không ngờ lại ngoài ý muốn bình tĩnh như vậy, đây cũng chỉ là một chiếc váy kiểu dáng bình thường, tuy rằng mát mẻ nhưng cũng không quá hở hang, càng không mang đến cảm giác thô tục.
 
Các blogger đang phát trực tiếp thậm chí không nói nên lời.
 
Phong cách thảm đỏ trước giờ của Sở Tích đều là thanh thuần, ngọt ngào, bảo thủ, nếu không phải gương mặt này vẫn đúng kiểu hồ ly tinh thanh thuần kia thì bọn họ còn nghi ngờ rằng liệu MC có phải đã đọc sai tên khách mời hay không.
 
Ngay lập tức có người bắt đầu so sánh, bên trái là Nhạc San váy tiên nữ ngọt ngào đối lập với bên phải là Sở Tích váy dây màu đen ôm sát người.
 
Không phải tạo hình của Nhạc San bên trái không đẹp, cũng không phải do chiếc váy không đủ hấp dẫn, chỉ là khi để hai người ở cạnh nhau thì tầm mắt của mọi người vẫn không nhịn được mà hướng sang bên phải.
 
Đáng yêu trong gợi cảm, khó có thể kiềm chế.
 


Bình luận

Truyện đang đọc