CHƯƠNG 54: Ngày thứ 54 xem tiền như rác
Edit: BRANDY
Beta: Nhi Hồng Tửu
Sở Tích nói xong câu này ngay lập tức hối hận.
Sao lại lôi chuyện này ra nói cơ chứ.
Cũng may Cố Minh Cảnh không lập tức phản bác lại. Sở Tích cúi đầu, rụt người lại ghế, giả vờ như chưa hề phát sinh chuyện gì.
Không khí trong xe đột ngột rơi vào yên tĩnh.
Ngón tay Cố Minh Cảnh nhẹ nhàng gõ lên vô lăng.
Anh thừa nhận mình bị câu nói này dỗ đến xiêu lòng, giống như một con mèo vừa được vuốt ve, vô cùng thoải mái, mãn nguyện.
Hai má Sở Tích nóng lên, cô ngoái nhìn cửa sổ, khẽ nguyền rủa bản thân miệng nhanh hơn não, sau đó không được tự nhiên nói: “Anh đã nghe rõ chưa? Không được mua đứt.”
Vẫn không thấy người đàn ông cứng đầu kia trả lời, Sở Tích nóng nảy nắm lấy cổ tay anh.
Cố Minh Cảnh rốt cuộc cũng chậm rãi đáp ứng: “Được.”
Cộng đồng fan hâm mộ còn chưa biết tạp chí 《 Duyệt Tú 》 suýt chút nữa bị mua đứt, vẫn háo hức đặt mua. Lượt tiêu thụ của kỳ này cứ liên tiếp tăng lên. Show《 Minh Tinh Đại Khiêu Chiến 》mà Sở Tích tham gia cũng đã quay đến kì ba, phần đầu sẽ được phát sóng vào 9h tối thứ 7 hàng tuần trên đài《Ánh Dương 》.
Truyền hình và bản trên internet đồng loạt phát sóng. Vì muốn xem cả bình luận và phản ứng của khán giả nên Sở Tích chọn xem trên mạng. (*)
Cảnh mở đầu là sự xuất hiện của 6 khách mời. Vừa bước vào hành lang cả đám đều bị khung cảnh máu me be bét dọa cho mất hồn mất vía. Đây cũng là lần đầu tiên Sở Tích tận mắt chứng kiến phản ứng muốn chết không được, muốn sống không xong như thế này của khách mời. Không ngờ mọi người bị hù cho thảm đến thế. Vừa trèo tường chạy trốn, chân tay vừa run lẩy bẩy, nhìn cũng tội mà thôi cũng kệ.
Sở Tích ra sân lượt cuối. Một loạt comment nhảy liên tục.
[Ô ô ô đau lòng chết mất. Sở Tích nhà chúng ta yếu đuối như thế sao chịu được.]
[Sao lại có thứ show đáng sợ thế chứ. Tích Bảo yếu bóng vía sẽ bị dọa thành thế nào đây?]
[Tích Tích thấy con gián còn la đến muốn bật nóc nhà, cái này không phải trực tiếp muốn cô ấy ngất xỉu ư???]
Trên màn hình, Sở Tích mò mẫm trong bóng tối bước vào hành lang máu, đầy những cánh tay thây ma khua loạn xạ. Một bàn tay chuẩn xác bắt lấy cổ chân cô. Sở Tích hét lên thất thanh, trái đạp, phải dẫm, cho đến khi bàn tay đạo cụ kia nát bươm mới dừng lại.
Đám người: …
[Mẹ kiếp người phụ nữ này.]
[Ha ha ha ha ha ha ha ha ha đau lòng cho Sở Tích sao? Rõ ràng đối tượng cần được đau lòng là cánh tay kia kìa.]
[Không phải cô ta nói mình nhát gan sao? Nhìn đi sức chiến đấu khác nào chiến binh sparta đâu?]
Sau đó suốt 90p chương trình, chỉ thấy đồng chí “Bạch Liên Hoa” - Sở Tích một tay chèo chống cả đội nhóm trong mật thất âm u tăm tối, miệng thì không ngừng la hét, nhưng tay vẫn cực kỳ linh hoạt cầm thanh lang nha bổng vung vẩy chém đông dẹp bắc, không chút nương tay.
Ở chương trình này, cảnh khách mời thét cha gọi mẹ là bình thường, cũng có những người gan dạ khí định thần nhàn phát huy năng lực, nhưng cái kiểu vừa hét vừa chiến này thì đúng là hiếm thấy. Cả màn thị uy này đem toàn bộ đội ngũ nhân viên dày dặn kinh nghiệm trong đoàn quay phim dọa một trận chạy tan tác.
Cô gái này chính là người duy nhất hôm nay một đường khủng bố toàn bộ nhân viên và ekip sản xuất, hùng dũng thoát ra khỏi phòng thử thách. Nhìn lang nha bổng trong tay còn cơ hồ không biết chính mình đã làm cái gì, đồng thời khăng khăng phủ định nữ hán tử phát rồ mất đi nhân tính vừa rồi là mình.
Tiết mục thu hút lượng view vô cùng cao, lượng rating cũng không ngừng tăng lên, cuối cùng chễm chệ ngồi trên vị trí No.1 lượt xem của tuần.
Mọi người cúi đầu nhìn “Hải yêu” mị hoặc trong ảnh, lại ngẩng đầu nhìn nữ anh hùng vung tay múa gậy như rồng như hổ trên video… này đây có phải cùng là một người không đó.
Tâm tình của quần chúng quả là vô cùng phức tạp.
Một Sở Tích mềm mại, ngọt ngào như trái đào chín, thanh thuần như nước, một Sở Tích khác yêu nghiệt, mạnh mẽ, dù là cái nào cũng khiến quần chúng thần hồn điên đảo.
Phần một lên sóng nhận được phản hồi vô cùng tốt, không những lượng ratings lớn, mà xếp hạng cũng đứng thứ nhất, trở thành một show truyền hình ăn khách thu hút được nhiều lượt xem nhất.
Địa điểm quay phần ba là một pháp trường cổ. Sau khi tập trung đông đủ nhóm khách mời, đoàn quay phim cùng các vị khách sắp xếp chuyến bay sớm đến địa điểm quay tiếp theo.
Khách mời kì này có ca sĩ kiêm dancer Tạ Nguyên. Fans hâm mộ của Tạ Nguyên nổi tiếng thích gây gổ và hung hãn. Thông tin Tạ Nguyên tham gia chương trình này đã sớm được tiết lộ, fandom của cậu ta cũng đã chuẩn bị sẵn sàng để đến cổ vũ thần tượng.
Mà nhân vật cố định của《 Minh Tinh Đại Khiêu Chiến 》- Nghiêm Chuẩn, nhân khí cực cao, lại là thần tượng đang lên, lượng fans không nhỏ, lần này fans của anh ta cũng muốn tới sân bay đón anh ta.
Fans hai nhà đều biết đối phương muốn tiếp ứng cho thần tượng, âm thầm cạnh tranh sức mạnh. Không chỉ muốn so về quân số bên nào đến nhiều hơn, còn muốn so nhà nào tiếp ứng tại sân bay hoành tráng hơn, bắt mắt hơn, tóm lại chính là muốn so xem fandom nào có tố chất của hơn, đẳng cấp hơn.
Rất nhiều fan hâm mộ của một số thần tượng khi đến sân bay đón thần tượng nhiều hoặc ít sẽ trở nên hỗn loạn, khiến nhiều hành khách không thoải mái. Hiện tại là thời đại nào rồi, fans có tố chất, có ý thức chính là fans biết dùng não, biết đối nhân xử thế. Một fan chân chính luôn hiểu rất rõ cách hành xử của mình càng cẩn trọng, thần tượng của mình sẽ càng được yêu quý và đánh giá cao.
Một ca sĩ, dancer đỉnh cấp lưu lượng đấu với một diễn viên đỉnh cấp lưu lượng, các fandom khác biết hai nhà này muốn tại buổi tiếp ứng thần tượng tại sân bay mà so bì thực lực, vì vậy đều nhao nhao lên hóng trò hay, thậm chí một số group còn bày xới cá cược xem bên nào sẽ thắng.
Cuối cùng cũng đến buổi thu hình của kỳ ba .
Năm thành viên cố định sau hai kỳ quay cùng nhau đã thân quen, nhất là Sở Tích và Ngải Văn Văn. Hai cô gái này ở căn phòng kinh dị phần đầu, thời khắc đáng sợ nhất đã tương trợ nhau cực kì ăn ý, sau đó cứ thế thành bạn tốt.
Vừa đến phòng chờ sân bay, Ngải Văn Văn lập tức kéo Sở Tích đến bên cạnh, nói nhỏ: “Rốt cuộc em và Nghiêm Chuẩn thật sự có gì đó với nhau không?”
Sở Tích biết cô ấy đang nói đến tin đồn trước đây của cô và Nghiêm Chuẩn, không nghĩ đến đã lên tiếng bác bỏ tin đồn rồi mà vẫn có người không tin, lạnh mặt đáp: “Chị nghĩ sao?”
“Vậy thì chắc là giả rồi hắc hắc.” Ngải Văn Văn gượng cười xoa xoa đôi bàn tay.
Ngải Văn Văn lập tức chuyển đề tài: “Rảnh rỗi hóng dưa chút. Em có nghe tin đồn về chuyện lần này fan của Tạ Nguyên và Nghiêm Chuẩn muốn đấu nhau một trận ra trò chưa?”
Sở Tích gật đầu: “Có nghe nói.” Hai nhà này làm rầm rộ như thế, chỉ sợ người ta không biết hết ấy chứ.
Ngải Văn Văn: “Vậy em cảm thấy lần này bên nào thắng?”
“Cái này cũng không chắc lắm.” Sở Tích nghĩ nghĩ: “Tạ Nguyên đi.”
Ngải Văn Văn cao hứng đáp: “Vậy chị cược Nghiêm Chuẩn.”
“Các cô đang nói gì thế.” Nghiêm Chuẩn ngồi phía trước, tựa hồ loáng thoáng nghe thấy tên mình, lập tức nghiêng đầu lại.
“Không có gì, không có gì.” Hai người đồng thanh đáp.
Chuyến bay bắt đầu cất cánh. Hai giờ sau đã có mặt tại sân bay nơi có địa điểm quay phim lần này.
Hôm nay sân bay đông đúc một cách khác thường. Sáu người vừa ra đến nơi, fans hâm mộ đã nhào đến.
Đồng phục màu xanh biển của fandom Nghiêm Chuẩn và màu trắng bạc là fandom Tạ Nguyên chiếm hơn nửa số người xung quanh, cơ hồ bất phân thắng bại.
Hai bên đều âm thầm cạnh tranh. Lightstick, cờ, băng đầu, dây phát quang, ảnh, băng rôn đều giơ cao đều tăm tắp. Tuân theo quy tắc đi đón thần tượng tại sân bay nhà nào cũng không hét lên, ngoan ngoãn giữ im lặng, an tĩnh đi theo thần tượng.
Cảnh tượng hoành tráng ở sảnh ngoài khiến hai cô gái đưa mắt nhìn nhau.
“Tôi cảm thấy ngang tài ngang sức.”
“Ừ tôi cũng không cảm thấy cách biệt nhiều.” Ngải Văn Văn nói: “Thế hòa.”
Sở Tích gật đầu: “Okie.”
Hai người đang ríu rít trò chuyện, bỗng dưng Ngải Văn Văn khựng lại.
Sở Tích: “Sao thế?”
Ngải Văn Văn ngơ ngác nhìn phía trước, lôi kéo cánh tay Sở Tích: “Tích Tích cô thắng rồi.”
“Cái gì?” Sở Tích ngẩng đầu.
Trước mặt một hàng dài người trên đầu đeo cột tóc cục gạch, trong tay cầm Lightstick cục gạch, xếp hàng nghiêm chỉnh trước cửa sân bay. Nhìn thấy Sở Tích mắt ai cũng sáng rực, nhưng không điên cuồng hét lên, chỉ kìm nén cảm xúc thể hiện tất cả sự kích động, vui sướng của mình qua ánh mắt. Sở Tích nhìn fandom của mình, trong lòng xúc động, không biết có phải nhịn quá mức không mà mặt ai cũng đỏ ửng lên.
Sở Tích không thông báo với fans qua điện thoại, cũng chưa từng nghĩ họ sẽ vì mình mà có mặt ở đây, còn cứ như vậy không tiếng động đến cổ vũ cho cô.
Thời khắc này trên báo mạng thông tin về cuộc đối đầu giữa fans Tạ Nguyên và Nghiêm Chuẩn thi nhau được up lên. Trong bão tin đó, một bức ảnh hiện trường lặng lẽ xuất hiện. Giữa hai hàng fandom áo xanh biển và trắng bạc, một fandom hùng hậu tay cầm Lightstick cục gạch âm thầm xếp hàng nghiêm túc, chờ thần tượng của mình tại cổng sân bay, chiếm trọn tầm mắt của tất cả mọi người.
Fandom nhiều người không tránh được việc chen lấn, xô đẩy, vậy mà fandom này có thể tập hợp được lượng người lớn như thế, vẫn giữ được kỉ cương và nề nếp nghiêm chỉnh, quả là hiếm có.
“...”
Cho nên trận battle tiếp ứng này người thắng chính là Sở Tích?
Sở Tích không nghĩ đến fans sẽ đến đón cô, cảm động đến muốn khóc, vội vàng bước đến giao lưu, kí tên, chụp ảnh cùng fans, cuối cùng không quên dặn dò họ đi đường cẩn thận, chú ý an toàn sau đó mới rời đi.
Các fans quyến luyễn vẫy tay, tạm biệt:
“Tích Bảo cố lên!”
“Tích Bảo chị đã làm rất tốt, không cần sợ hãi.”
“Tích tỷ nếu ai khi dễ tỷ, cứ dùng lang nha bổng đánh chết hắn.”
“Ha ha ha ha.” Trong xe không khí hòa thuận, vui vẻ.
Sáu người ở Cổ Đông trấn nghỉ ngơi một ngày, hôm sau chính thức quay kỳ ba , chủ đề “Hoàng Quyền Khiêu Chiến.”
Đạo diễn và biên kịch cùng tuyên bố quy tắc và luật chơi.
Bối cảnh của phần này là cung đình xưa. Hai cô gái trong nhóm sẽ được phân vai là nữ hoàng và thái giám còn bốn chàng trai sẽ là các đại thần của nữ hoàng. Trong bốn người chỉ có duy nhất một người trung thành với nữ hoàng còn lại đều là gian thần. Nhiệm vụ của nữ hoàng là nghĩ ra một kế để tìm ra đâu là trung thần có thể phò tá nàng bảo vệ xã tắc, đâu là gian thần cần bị tiêu diệt.
Vai của bốn thành viên nam đã phân xong, hiện tại chỉ còn vai của hai cô gái, đạo diễn yêu cầu Sở Tích và Ngải Văn Văn tự chọn vai diễn cho mình.
“Chờ một chút!” Ngải Văn Văn lập tức giơ tay lên.
Đạo diễn: “Sao thế Ngải Văn?”
Ngải Văn Văn thành thật nói: “Báo cáo đạo diễn, vì sao lại để việc tự phân vai cho tôi với Sở Tích. Mọi người đều là đại nhân tai to mặt lớn, còn chúng tôi phải tự phân vai thái giám và nữ hoàng. Tất nhiên chưa nói đến việc đóng vai một tên thái giám nịnh hót, làm nữ hoàng cũng chẳng sung sướng gì, vì nàng ta là một nữ hoàng xui xẻo. Lại nói nàng có bốn đại thần thì ba tên là gian thần, cái này nghe thế nào cũng thấy không công bằng”
Sở Tích mãnh liệt gật đầu.
Đúng, dựa vào đâu?
Đạo diễn dừng lại một chút, nhìn hai cô gái trước mắt, nhàn nhạt đáp: “Tôi là đạo diễn hay các cô là đạo diễn.”
Ngải Văn Văn vô cùng tự nhiên, trôi chảy đáp: “Tất nhiên là anh.”
Đạo diễn: “Thế thì đúng rồi, tôi là đạo diễn tôi có quyền quyết định, việc này không có thương lượng gì hết, Sở Tích và Văn Văn oẳn tù tì, người nào thắng làm thái giám.”
Sở Tích: “...”
Ngải Văn Văn: “...”
Vì sao tên thái giám nịnh nọt lại là thắng thì được làm????
Hai người khởi nghĩa thất bại, nhìn bốn đại nam nhân cùng đạo diễn khoác vai nhau cười trên nỗi khổ của người khác, mà ngậm ngùi đứng một góc oẳn tù tì.
Ngải Văn Văn kéo tay Sở Tích bi phẫn nói: “Mặc kệ hai chúng ta ai làm thái giám, ai làm nữ hoàng, chúng ta vĩnh viễn đều là một thể, vinh nhục cùng hưởng.”
Sở Tích lệ nóng dâng trào khóe mắt, nắm vai Ngải Văn Văn: “Đúng, vinh nhục cùng hưởng.”
Hai người oẳn tù tì, Sở Tích đối với chơi trò này trước nay chưa bao giờ thắng, đang ủ rũ thì đột nhiên nghe đạo diễn thông báo ai thắng được làm thái giám, cảm thấy đúng là ông trời trêu ngươi. Sở Tích ghé mắt nhìn Văn Văn hăm hở xắn tay áo: “Nào ~ Chết sớm siêu thoát sớm.”
Sáu thành viên đã thay xong trang phục thể hiện thân phận của mình, chính thức khai máy.
Tổ phục trang keo kiệt trước nay bỗng nhiên hào phóng cho khách mời mặc những bộ quần áo rất đẹp, đường thêu tinh xảo, phức tạp, chất vải cũng mềm mượt, sang trọng. Sở Tích được phân vai nữ hoàng, tuy đen đủi thật nhưng vẫn không nhịn được selfie vài tấm.
Sở Tích mặc long bào đi ra, trông thấy Ngải Văn Văn mặc y phục thái giám đang nhàn nhã đứng cạnh máy quay. Quần áo trên người cô ấy cũng không phải loại thông thường, từ màu sắc đến chất liệu hay đường thêu đều tinh tế, đẹp mắt.
Sở Tích: “Y phục này không tệ nha.”
Ngải Văn Văn kiêu ngạo đáp: “Đúng thế, chị là thái giám tổng quản nội cung mà.”
Hai người đang hi hi ha ha trêu đùa nhau, bốn anh chàng kia thay xong quần áo cũng đến góp vui, trong tay ai cũng cầm một cái quạt gió cầm tay.
Ngải Văn Văn: “Mẹ nó chứ.”
Sở Tích: “HỪ.”
Vừa rồi còn đang tấm tắc khen trang phục quay lần này không tệ, hẳn là đạo diễn đã tốn rất nhiều công sức, thì bốn anh chàng quý khí bức người ung dung bước ra. Người nào người ấy đều khoác trên mình áo mãng bào thêu chỉ bạc tinh xảo, quý giá, chất vải nhìn qua cũng biết là lụa thượng đẳng. So với Long bào Sở Tích đang mặc chẳng khác nào hàng chợ và hàng chính hãng.
Ngải Văn Văn nghiêng đầu hỏi Sở Tích: “Cô đã biết thế nào là nịnh hót chưa?”
Sở Tích: “Trước kia chưa biết, hiện tại biết rồi.”
Bốn nam thần tượng, trong đó có Nghiêm Chuẩn và Hứa Gia Phàm là dựa vào giá trị nhan sắc mà nổi tiếng trong giới diễn viên, Triệu Vũ là mẫu nam, khí chất lạnh lùng mà thu hút. Còn Tạ Nguyên là idol, tài năng vũ đạo của cậu ta nổi nhất trong đám thần tượng trẻ hiện tại. Tổ biên đạo chương trình mời bốn người này tham gia với tư cách khách mời cố định có khác nào tạo ra một F4 thứ hai. Càng chăm chút phục trang, cảnh quay cho bốn anh chàng này càng nịnh nọt được fandom hùng hậu của họ, đến lúc đó tỷ suất người xem và lượng bình luận chỉ có tăng không có giảm.
mở màn là cảnh Sở Tích lạnh lùng ngồi trên long ỷ, tiếp các bá quan triều đình vào nghị sự. Cảnh này khẳng định tổ chương trình đã dốc hết vốn liếng ra xây dựng bối cảnh, ngoại trừ bốn đại thần điển trai, giá trị thương mại và nhan sắc cao, còn mời thêm 10 diễn viên đóng bách quan, người nào người nấy đều sáng sủa, khôi ngô.
Buổi triều sớm bắt đầu, các vị đại thần kịch liệt bàn luận, bốn vị đại thần đều hướng lên long ỷ tỏ rõ nỗi lòng lo lắng hết mực cho dân cho nước, đồng thời đưa ra các lí luận chứng tỏ ba kẻ kia là gian thần hại dân hại nước cần bị xử tử.
“Hoàng thượng, vi thần mới là người tuyệt đối trung thành với người. Mong hoàng thượng minh xét.”
Bốn người đồng loạt quỳ xuống, trăm miệng một lời thưa.
Sở Tích day day trán: “…”
“Bãi triều.” Cô mang theo thái giám Tiểu Văn Tử chạy trối chết.
Bãi triều, Sở Tích và Ngải Văn Văn cùng đi dạo ở ngự hoa viên, phía sau còn có một đội nghi trượng theo hầu.
Sở Tích: “Văn Văn, ngươi cảm thấy trong bốn kẻ kia thì ai có khả năng là trung thần.”
Ngải Văn Văn vẫn chưa thích ứng với thân phận mới, lúng túng thưa: “Vi thần, à phi, nô tài không rõ a.”
Cô qua loa đem dáng điệu, lời nói, phản ứng của những đại thần trên triều ban nãy thuật lại cho Sở Tích, sau đó lí luận lòng vòng một phen, nhưng cuối cùng vẫn không đưa ra được sáng kiến nào giúp phân biệt ai là trung, ai là gian.
“Nhưng mà hoàng thượng người yên tâm, dù xảy ra chuyện gì, nô tài cũng luôn nguyện trung thành tuyệt đối với hoàng thượng.”
Sở Tích cười khúc khích: “Trẫm biết.” Đang thong dong tản bộ tại ngự hoa viên, trước mặt đột nhiên xuất hiện ba thiếu niên quần áo hoa lệ, mặt mày tuấn tú.
Bọn họ thấy Sở Tích đều cung kính cúi đầu: “Vi thần tham kiến Hoàng Thượng.”
Sở Tích: “Đây là?”
Một cung nữ tiến lên, nhanh chóng giới thiệu: “Khởi bẩm hoàng thượng, ba vị này đều là hậu phi của người. Vị này là Lý quý nhân, vị kia là Trần tần, còn đây là Liễu phi.”
Tổ chương trình đúng là nhọc lòng rồi, ba người được mời đến cũng đều là soái ca.
Sở Tích còn chưa kịp phản ứng, Ngải Văn Văn bên cạnh đã cực kì hâm mộ hô lên: “Ô ô ô tôi cũng muốn làm Hoàng đế.”
Tổ biên đạo lên tiếng nhắc nhở.
Trong số các hậu phi trước mặt có người cấu kết cùng gian thần. Người hậu phi này thường xuyên mật báo tình hình trong hậu cung cho gian thần kia. Gian thần cùng hậu phi ngày đêm tính kế ám sát hoàng đế, nếu hoàng đế bắt được gian thần cũng đồng thời tra ra được hậu phi kia, một mối diệt gọn mầm họa, nếu không thử thách sẽ thất bại.
Sở Tích nhìn ba vị “Hậu phi” trước mặt, lại nghĩ đến bốn thanh niên tài tuấn trên triều, khóe miệng giật giật, chấn kinh nói: “Bọn họ làm sao cấu kết được? Chơi gay?”
Ngải Văn Văn: “…”
Tổ đạo diễn: “…”
“Chúng tôi nói cấu kết chính là cấu kết, cô không cần biết bọn họ cấu kết như thế nào?”
(*) cái này thì bạn nào xem bilibili sẽ rõ. Ý ở đây là Ti vi và mạng cùng chiếu, nhưng ST chọn xem mạng vì khi xem mạng thì đồng thời sẽ thấy cái bình luận hiện lên trên màn hình. (ảnh minh họa ở dưới nhé)