TOÀN GIỚI GIẢI TRÍ ĐỀU RUN RẨY

Hạ Tinh Hàng vui mừng mà tưởng, có thể yêu đương cùng một người ưu tú như thầy Nhiếp, chính mình là kim chủ may mắn nhất thế giới.

Sau đó liền nghe thấy Nhiếp Thiên Thu nói: “Nếu đã nói chuyện yêu đương rồi, tôi nghĩ cũng đừng trì hoãn nữa, chúng ta chọn một ngày lành tháng tốt để cậu vào cửa đi.”

Hạ Tinh Hàng: “……??”

Hạ Tinh Hàng vừa kích động lại vừa cảm thấy theo kinh nghiệm tích trữ được, ý tứ của Nhiếp Thiên Thu khẳng định không giống như mình mong chờ, vì vậy hắn làm bộ trấn định hỏi: “Thầy ơi, em nghe không hiểu lắm.”

Nhiếp Thiên Thu nói: “Không phải cậu muốn bái sư sao? Tôi đồng ý.”

Hạ Tinh Hàng: Đột nhiên cảm thấy mệt mỏi.

Hắn biết mà, thầy nói là qua cửa, nhất định chỉ là qua cửa thuần khiết.

Hắn buồn bực nói: “Chính là, em đã là bạn trai anh, bây giờ bái sư còn thích hợp sao?”

“Sao lại không thích hợp?” Nhiếp Thiên Thu liếc mắt nhìn hắn, phẩy phẩy tay, “Tình thầy trò rất tốt.”

Hạ Tinh Hàng: “……”

Đột nhiên giải khóa một thế giới khác trong nội tâm của thầy mình.

Có chút bị dẫn dắt ngoài ý muốn.

Nhiếp Thiên Thu chuẩn bị chính thức đem Đại Hà Kiếm truyền thụ cho Hạ Tinh Hàng thì thấy Hạ Tinh Hàng nhận một cuộc điện thoại, sau đó nhìn cậu: “Thầy ơi, mẹ em đã về nước, ngày mai sẽ đến Trung Thự, muốn gặp mặt anh một lần.”



Vì gặp mặt cùng Thương Tuyết Ý, Nhiếp Thiên Thu lại tìm Schlundt xin nghỉ một ngày.

Mới đầu khi Schlundt nghe thấy cậu lại muốn xin nghỉ, thái độ vô cùng bất mãn, không ngừng oán giận nam chính không được xin nghỉ liên tục như thế.

Nhiếp Thiên Thu nhẹ nhàng bâng quơ mà đáp: “Không xin nghỉ cũng được, vậy tôi sẽ đổi địa điểm gặp mặt ở đoàn phim.”

Schlundt nghi hoặc hỏi: “Cậu hẹn ai?”

Nhiếp Thiên Thu: “Mẹ của Tinh Hàng.”

Schlundt nghiêm mặt nói: “Nghỉ một ngày có đủ hay không? Nếu như không đủ thì cứ nói, tôi đặc biệt phê chuẩn.”

Chạy được bao xa thì cứ chạy đi!

Tới ngày hôm đó, Nhiếp Thiên Thu đặc biệt dậy sớm nửa giờ, tự set cho mình một cái tạo hình vô cùng hoàn mỹ. Hạ Tinh hàng nhìn mà hai mắt sáng lên: “Thầy ơi, hay chúng ta gặp mẹ em muộn một chút nhé?”

Nhiếp Thiên Thu quay đầu nhìn hắn: “Có chuyện gì sao?”

Hạ Tinh Hàng cho cậu một ánh mắt đầy ẩn ý: “Tạo hình hôm nay của anh thật đẹp, em hy vọng có thể làm một số chuyện khác trước.”

Nhiếp Thiên Thu gõ đầu hắn một cái: “Chờ trở về lại nói.”

Hạ Tinh Hàng bĩu môi.

Nhiếp Thiên Thu tràn đầy tự tin: “Yên tâm, dựa vào kinh nghiệm tham dự hoạt động nhiều năm của tôi, đảm bảo lúc về một cọng tóc cũng không loạn…”

Cậu nháy mắt với Hạ Tinh Hàng một cái: “Đem cơ hội làm rối tóc để lại cho cậu.”

Hạ Tinh Hàng:…… Kỹ năng tán tỉnh của thầy cũng thật cao siêu!

Thấy thời gian đã đến, hai người tay nắm tay đi ra khỏi cửa. Bởi vì độ nổi tiếng của Nhiếp Thiên Thu quá cao nên bọn họ không dám cùng đi sân bay, Nhiếp Thiên Thu đến nhà hàng trước, còn Hạ Tinh Hàng đến sân bay đón Thương Tuyết Ý.

Bọn họ hẹn gặp ở một nhà hàng có tính bảo mật cao ở gần thành điện ảnh, sau khi Nhiếp Thiên Thu vào phòng riêng liền gọi đồ ăn trước. Một lúc sau, cửa phòng đã bị mở ra.

Hạ Tinh Hàng tiến vào trước tiên, hô một tiếng: “Thiên Thu, bọn em đến rồi.”

Ngay sau đó, một người phụ nữ trung niên dung mạo xinh đẹp bước vào.

Nhiếp Thiên Thu vừa nhìn thấy bộ dáng của Thương Tuyết Ý liền biết bề ngoài đẹp đẽ của Hạ Tinh Hàng được di truyền từ ai.

Thương Tuyết Ý cùng Hạ Tinh Hàng có ba phần tương tự, khí chất lại trương dương nhiều hơn Hạ Tinh Hàng. Bà bảo dưỡng vô cùng tốt, trang điểm cũng vô cùng lớn mật mà ít người ở độ tuổi bà dám làm. Chỉ là lớp trang điểm kia ở trên người bà lại không hề có chút cảm giác mị tục nào, ngược lại càng thêm phụ trợ cho vẻ tự phụ phi dương của bà.

Nhiếp Thiên Thu ngoan ngoãn mà hô: “Cháu chào dì.”

Thương Tuyết Ý nhìn cậumột cái, biểu tình vừa lòng ngữ khí cảm khái: “Tôi biết mà, Tinh Hàng là một nhan khống.”

Hạ Tinh Hàng lập tức biện giải cho chính mình: “Mẹ, mẹ đừng nói bừa, con không phải vì mặt mà thích anh Thiên Thu.”

Nhiếp Thiên Thu khiếp sợ mà nhìn nhìn Thương Tuyết Ý, lại nhìn nhìn Hạ Tinh Hàng, dùng ánh mắt dò hỏi hắn: Mẹ cậu biết chuyện của chúng ta sao?

Hạ Tinh Hàng gật đầu, tư thái tự nhiên: “Em đã xuất quỹ với mẹ em rồi.”

Nhiếp Thiên Thu không ngờ hắn lại ngả bài với người trong nhà nhanh như vậy. Trong lúc nhất thời không biết nên nói thế nào.

Một lát sau mới khó được ngượng ngùng một chút: “Vậy còn cha cậu?”

Hạ Tinh Hàng còn không có mở miệng, Thương Tuyết Ý đã nói trước: “Chỉ cần tôi đồng ý, cha của nó không dám phản đối.”

Nhiếp Thiên Thu nghe vậy liền bội phục.

Nhìn người ta xem, mở miệng là nói không dám chứ không phải là sẽ không. Không hổ là người phụ nữ khiến cho võ lâm nghe tiếng đã sợ vỡ mật.

Thương Tuyết Ý tựa hồ cũng không để ý chuyện con trai mình yêu đương cùng một người đàn ông, ngay cả một câu hỏi thêm cũng không có. Nhiếp Thiên thu vẫn còn đang nghi hoặc liền thầy bà đột nhiên bước về phía trước một bước, tay duỗi ra, đột nhiên không kịp phòng ngừa mà hướng về phía vai cậu.

Trong lòng Nhiếp Thiên Thu cả kinh, phản ứng cực nhanh mà lui về phía sau một bước, đồng thời giơ tay ra đỡ.

Gần như cùng thời giand dó, Thương Tuyết Ý biến đổi chiêu thức trong chớp nhoáng, tay của Nhiếp Thiên Thu cũng cách người bà chỉ khoảng một tấc.

Trong nháy mắt, hai người đã giao thủ hơn mười chiêu.

Hạ Tinh Hàng kinh hãi, hô: “Mẹ, tại sao mẹ lại đánh người như vậy?”

Bên tai truyền đến âm thanh từ từ của mẹ hắn: “Khẩn trương cái gì, con xem mẹ có chạm được vào người bạn trai con không?”

Đúng thật, tuy rằng hai người đánh đến hoa cả mắt, nhưng nếu như nhìn kĩ vẫn có thể nhìn ra được, Thương Tuyết Ý cũng không chiếm được thượng phong.

Một lát sau, Thương Tuyết Ý nói: “Dừng tay đi.”

Nhiếp Thiên Thu nghe lời, hai người cùng nhau thu tay.

Nhiếp Thiên Thu sờ sờ đầu mình: “Ai nha, hình như có chút loạn.”

Đã đồng ý để kiểu tóc lại cho bạn trai làm rối, không ngờ cuối cùng lại bị hủy trong tay mẹ bạn trai. Thật là khiến người ngoài ý muốn.

Hạ Tinh Hàng khẩn trương nói: “Mẹ, không phải là mẹ đã bảo không quan tâm đến chuyện con yêu đàn ông sao? Tại sao lại còn đánh bạn trai con?”

Nhiếp Thiên Thu vội nói: “Dì không đánh người, chỉ là luận bàn một chút.”

Sắc mặt của Thương Tuyết Ý phức tạp mà nhìn thoáng qua con trai mình, cái này là do có vợ quên mẹ sao? Hay chỉ là do yêu đương khiến cho chỉ số thông minh bị hạ thấp?

Nhìn con trai xong, Thương Tuyết Ý lại nhìn Nhiếp Thiên Thu, biểu tình càng thêm phức tạp: “Cậu đúng là truyền nhân của Nhiếp Thải.”

Nhiếp Thiên Thu gật đầu: “Là cháu.”

Thương Tuyết Ý thở dài một tiếng: “Cuối cùng con trai của tôi cũng không tránh được ma chưởng của Nhiếp Thải.”

Nhiếp Thiên Thu: “????

Nhiếp Thiên Thu: “Dì ơi, lời này của dì là có ý gì ạ?”

Hạ Tinh Hàng cũng đầy vẻ mơ hồ: “Mẹ, mẹ đang nói cái gì vậy?”

Thương Tuyết Ý xua xua tay, ý bảo mọi người đều ngồi xuống, sau đó bà mới nói tiếp: “Nhiếp Thải là bạn trai cũ của tôi.”

Nhiếp Thiên Thu: “……”

Hạ Tinh Hàng: “……”

Thương Tuyết Ý không quan tâm đến bộ dáng khiếp sợ của hai người bọn họ, liên tục k1ch thích: “Tôi cùng Nhiếp Thải yêu đương nhiều năm, thiếu chút nữa đã kết hôn. Tuy nhiên ông ta vẫn luôn say mê với mộng tưởng xưng bá võ lâm, đắc tội rất nhiều môn phái. Không chỉ như vậy, ông ta còn dung hợp Đại Hạ Kiếm cùng Hỏa Diễm Thương với nhau, sáng chế ra một môn võ công đủ sức khắc chế tất cả võ công của các môn phái trong võ lâm bây giờ. Ông ta nói với tôi, sau này chờ đến khi ông ta hoàn thành nghiệp lớn, xưng bá võ lâm…”

“Lúc ấy đất nước đang thực hiện cải cách mở cửa, mạnh mẽ thực hiện chính sách giáo dục xây dựng đất nước, tôi không muốn trong lúc những đứa trẻ khác đang học hành thi cử thì con trai của tôi lại sớm bỏ học, chỉ tập trung vào học võ, truy tìm cái bảo tọa võ lâm minh chủ hư vô mờ mịt, không có chút tác dụng thực tế nào kia. Vừa lúc đấy có cơ hội ra nước ngoài, tôi liền để lại cho ông ta một lá thư, ra nước ngoài du học.”

Nhiếp Thiên Thu nghĩ đến chính sư phụ mình trước lúc lâm chung vẫn không quên mộng tưởng xưng bá võ lâm, tuy rằng thương cảm nhưng cũng có thể hiểu được lựa chọn của Thương Tuyết Ý. Cậu vô cùng cảm khái mà nói, “Thật không ngờ tới, sư phụ cháu lại có thể có được một bạn gái cũ xinh đẹp như vậy.”

Hạ Tinh Hàng: “……”

Thương Tuyết Ý cũng lộ ra một ánh mắt tán thưởng với cậu: “Ưu điểm lớn nhất của Nhiếp Thải chính là biết nhìn người.”

Nhiếp Thiên Thu vô cùng chấp nhận: “Không sai, ông ấy chọn đồ đệ cũng rất chuẩn.”

Hạ Tinh Hàng không biểu tình mà nhìn mẹ cùng bạn trai của mình trao đổi ánh mắt tán thưởng lẫn nhau.

Thương Tuyết Ý tiếp tục nói: “Vốn tôi còn hy vọng, Tinh Hàng có thể tiếp tục quỹ đạo trước đó, không cần giẫm lên vết xe đổ của người võ lâm, đặc biệt lo lắng nó sẽ gặp phải Nhiếp Thải……”

Hạ Tinh Hàng nghe vậy, trong lòng bỗng dưng sinh ra một suy nghĩ kinh người, khó có thể tin mà nhìn mẹ mình: “Mẹ, chẳng lẽ con là…”

Thương Tuyết Ý không hiểu: “Là cái gì?”

Nhiếp Thiên Thu tâm ý tương thông mà get được suy nghĩ của bạn trai, cũng giật mình mà nhìn về phía Thương Tuyết Ý: “Tinh Hàng không phải là con trai của sư phụ cháu đấy chứ?”

Thương Tuyết Ý: “……”

Thương Tuyết Ý thật sâu hít một hơi, nỗ lực bảo trì ưu nhã của một quý bà: “Đương nhiên không phải.”

Giọng nói của bà thực trấn định, nhưng ngay lúc nói chuyện thì chiếc đũa trên tay lại “Rắc” một tiếng, trực tiếp bị bà bẻ gãy.

Nhiếp Thiên Thu cùng Hạ Tinh Hàng đều chảy mồ hôi, vô cùng hổ thẹn vì suy nghĩ mới nảy sinh của mình.

Thương Tuyết Ý nói: “Tinh Hàng là kỳ tài học võ trời sinh, mặc kệ nó là con trai của ai, nếu như bị Nhiếp Thải biết được, khẳng định ông ta sẽ thu nó vào môn hạ, truyền thụ tuyệt học.”

Nhiếp Thiên Thu nghĩ đến cá tính của sư phụ mình, không thể không thừa nhận, đây chính là chuyện rất có khả năng xảy ra.

Hạ Tinh Hàng bừng tỉnh: “Cho nên, quả nhiên là mẹ đã ngăn cản toàn võ lâm truyền thụ võ công cho con?”

Thương Tuyết Ý cũng không phủ nhận, nói: “Dù mẹ không ngăn cản thì bọn họ cũng sẽ không dạy con võ công. Bọn họ còn sợ con gặp Nhiếp Thải hơn cả mẹ.”

Hạ Tinh Hàng: “……”

Nghĩ lại cũng thấy võ lâm cũng rất xui xẻo, vẫn luôn sống dưới bóng ma khủng b0 của cặp từng là tình nhân này.

Càng xui xẻo chính là, sau này vẫn sẽ tiếp tục sống dưới bóng ma của hậu đại cùng truyền nhân của đôi này.

Thật là thổn thức.

“Chẳng qua……” Thương Tuyết Ý nhìn sâu vào người Nhiếp Thiên Thu: “Ngàn phòng vạn phòng, vẫn là không phòng được. Tuy rằng cuối cùng con không gặp phải Nhiếp Thải, nhưng lại gặp phải đồ đệ của ông ta, vẫn là học võ công của Nhiếp Thải.”

Nhiếp Thiên Thu lộ vẻ ngoan ngoãn: “Dì ơi, người không biết không có tội. Nếu như sớm biết đây là ý của dì, cháu nhất định sẽ không dạy cậu ta.”

Hạ Tinh Hàng yên lặng mà nhìn bạn trai một cái. Không hổ là lăn lộn từ lâu trong giới giải trí, kỹ thuật diễn vô cùng tốt.

Rõ ràng thật lâu phía trước, bọn họ đều đã suy đoán được, người đứng sau ngăn cản hắn học võ chính là mẹ của hắn mà.

“Càng không nghĩ tới, hai người thế mà còn nói chuyện yêu đương.” Thương Tuyết Ý buồn bã nói với Nhiếp Thiên Thu, “May mắn cậu không học Nhiếp Thải xưng bá võ lâm, bằng không tôi cũng chỉ đành làm ác bà bà.”

Nhiếp Thiên Thu:…………

Hoá ra Thương Tuyết Ý có thể chấp nhận chuyện cậu yêu đương cùng con trai bà nhanh như vậy, là bởi vì có sư phụ mình làm đối lập.

Hạ Tinh Hàng không chút biểu tình mà phun tào: “Hiện tại hẳn là võ lâm cầu anh Thiên Thu đi xưng bá mới đúng.”

Thương Tuyết Ý đã không ở trong nước từ lâu nên có chút không hiểu tình hình võ lâm bây giờ, nghe vậy liền mờ mịt một lát.

Sau đó lại nghiêm túc nói: “Mặc kệ thế nào, mẹ không hy vọng con học võ rồi sinh ra mấy suy nghĩ ấu trĩ ngu ngốc. Thời đại đã sớm thay đổi, học võ chỉ là dệt hoa trên gấm, cao thủ cũng không thể đấu lại thời đại.”

Hạ Tinh Hàng gật đầu.

An tĩnh một hồi, Thương Tuyết Ý mới thở dài: “Thôi, học cũng học rồi, xem ra là ý trời. Mẹ nghe nói hai đứa còn chưa chính thức bái sư thu đồ đệ, như vậy cũng tốt, chuyện học võ này, đừng đem bối phận làm bừa bãi.”

Dù sao bà cũng là bạn gái cũ của Nhiếp Thải, con trai bà đương nhiên ngang hàng với Nhiếp Thiên Thu. Nếu như bái sư, vậy chẳng phải là loạn bối phận sao?

Nhiếp Thiên Thu ngoan ngoãn đáp: “Cháu biết rồi.”

Thương Tuyết Ý dừng một chút, sau một lúc lâu mới làm bộ lơ đãng hỏi: “Trước lúc lâm chung Nhiếp Thải có nói gì không?”

Nhiếp Thiên Thu im lặng một chút.

Trước lúc lâm chung sư phụ nói rất nhiều, chỉ duy chuyện về Hỏa Diễm Thương lại nói rất ít, chỉ nói đúng một câu bảo mình tìm truyền nhân của Hỏa Diễm Thương, thậm chí ngay cả tên của Thương Tuyết Ý cũng không có nhắc tới.

Nhưng không hiểu sao Nhiếp Thiên Thu lại cảm thấy, lúc ấy, sư phụ vô cùng tưởng niệm Thương Tuyết Ý.

Chỉ là ông ấy không bao giờ có thể đem những lời tưởng niệm này nói ra khỏi miệng.

Nhiếp Thiên Thu mím môi, cuối cùng vẫn không nói thêm gì, chỉ lấy ra một tập hồ sơ, nói: “Ông ấy bảo cháu giao một phần tâm pháp khẩu quyết này cho dì. Bản gốc cháu vẫn để ở trong nhà không mang đến, đây là bản scan, cháu đưa cho dì trước.”

Thương Tuyết Ý liếc nhìn tâm pháp khẩu quyết kia một cái, ánh mắt thay đổi, “Đây là loại võ công ông ấy sáng tạo ra, dung hợp Đại Hà Kiếm cùng Hỏa Diễm Thương.”

Nhiếp Thiên Thu bừng tỉnh: “Hóa ra chính là cái này sao? Cháu chưa từng thấu Hỏa Diễm Thương, vẫn luôn không thể phá giải xuất xứ của tâm pháp này.”

Thương Tuyết Ý hỏi cậu: “Cậu học võ công này sao?”

Nhiếp Thiên Thu lắc đầu: “Sư phụ không dạy cho cháu. Tâm pháp này là trước lúc lâm chung mới đưa cho cháu, không lâu sau cháu tiến vào giới giải trí, căn bản không có thời gian học.”

“Hơn nữa……” Cậu nói, “Hình như tâm pháp này thiếu một phần. Nếu như luyện theo cái này, thực dễ dàng tẩu hỏa nhập ma.”

Thương Tuyết Ý tán thưởng gật gật đầu: “May là cậu không học, đây chỉ là bản thiếu thôi.”

“Năm đó Nhiếp Thải dung hợp Đại Hà Kiếm cùng Hỏa Diễm Thương muốn sáng chế môn võ công này, đòng thời cũng giao một nửa cho tôi. Lúc tôi xuất ngoại vốn đã mang nửa kia đi cùng, nhưng trước đây không lâu, nửa tâm pháp kia đã bị sư muội Mạc Ly của tôi trộm mất.”

Nhiếp Thiên Thu không khỏi cùng Hạ Tinh Hàng nhìn nhau, đây tình huống cốt truyện chuẩn bị triển khai sao?

Thương Tuyết Ý vẻ mặt nghiêm túc nhìn hai người bọn họ: “Lần này tôi về nước cũng là vì của Mạc Ly cùng phần tâm pháp này.”



Hai người nói chuyện cùng Thương Tuyết Ý đến tận tối. Hành trình của Thương Tuyết Ý thật sự gấp gáp, sau khi nói xong liền trực tiếp ngồi máy bay rời đi.

Nhiếp Thiên Thu cùng Hạ Tinh Hàng cùng nhau về khách sạn.

Dọc theo đường đi, biểu hiện của Nhiếp Thiên Thu đều rầu rĩ không vui, chờ đến khi vào trong phòng khách sạn, Hạ Tinh Hàng rốt cuộc đưa tay ra ôm lấy cậu, trấn an: “Thầy ơi, anh không cần quá lo lắng vì chuyện của Mạc Ly cùng Ma giáo, có em ở đây rồi.”

Ngẫm lại lại cảm thấy mấy lời này của hắn với Nhiếp Thiên Thu không có chút sức thuyết phục nào, lại bổ sung một câu: “Dù là em không được, khẳng định đối với anh cũng không phải là vấn đề.”

Vừa nói lại vừa không hiểu sao có chút cảm giác chua xót.

Tổng tài bá đạo này, đúng là một chút cũng không bá đạo.

“A?” Nhiếp Thiên Thu ngẩng đầu, vẻ mặt mờ mịt, “Tôi không lo lắng cái đấy, chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.”

Hạ Tinh Hàng buồn bực: “Nhưng mà cả đường này anh đều rầu rĩ không vui……”

“A ——” Nhiếp Thiên Thu thở dài, bóp bóp cổ tay, “Mẹ cậu thế mà lại không cho cậu bái sư.”

“Sớm biết thế tôi đã tiên hạ thủ vi cường, hiện tại không làm được tình yêu thầy trò, khó chịu.”

Hạ Tinh Hàng: “……”

~ Hết chương 74~

Bình luận

Truyện đang đọc