TÔI ĐÓNG GIẢ LÀM GẤU TRỨC QUỐC BẢO TRONG CHƯƠNG TRÌNH THỰC TẾ

Trans: Mướp Đắng

Mạc Linh Chi sống chết đòi xem, Hạ Vân Trù lại càng không muốn cho cô xem, hai người rơi vào một trận giằng co.

Hạ Vân Trù: “Có gì hay đâu mà xem, đi ngủ.”

Mạc Linh Chi: “Áu!” Có thêm nhiều người thích cô như vậy! Chắc chắn là rất hay đó!

Hạ Vân Trù: “Nhóc cũng tham gia hết rồi, chương trình chỉ toàn những chuyện đã xảy ra mấy ngày đó, không có gì mới mẻ hết.”

Mạc Linh Chi: “Áu!” Có cái mới đó! Cô chính là muốn xem bản thân xuất hiện trên tivi!

Hạ Vân Trù: “Không xem, ngay mai cho nhóc ăn hải sản.”

Mạc Linh Chi do dự một lát rồi tiếp tục: “Áu!” Hải sản có thể tìm Trương Tụng Hạo để ăn, còn chương trình nhất định phải xem.

Hạ Vân Trù: “...”

Anh đau đầu mà day huyệt thái dương, ngay cả đồ ăn cũng không thể lay động được quyết tâm muốn xem chương trình của cô sao?

Vì thế, anh bại trận, nhấc cô lên: “Hôm nay trễ rồi, đi ngủ! Ngày mai xem!”

Mạc Linh Chi nhìn biểu cảm chân thật đáng tin của anh, ngoan ngoãn gật đầu.

Ngày mai thì ngày mai, ngày mai có thể nhìn thấy dáng vẻ oai hùng khiến người người yêu thích của cô rồi!

Tối nay cún con vừa lòng thỏa ý ngủ một giấc rất ngon, miệng vẫn còn mỉm cười, dáng vẻ chính là ta đây tâm trạng không tệ.

Sau khi cô ngủ…

Hạ Vân Trù âm thầm bò dậy, đi đến phòng đọc sách tiến hành cắt nối biên tập video.

Hết cách rồi, ngày tết đầu năm mà, kêu ai tăng ca cũng sẽ cảm thấy không có lương tâm, anh chỉ đành tự mình động thủ.

Buổi sáng ngày hôm sau, Mạc Linh Chi cuối cùng cũng được xem video chương trình rồi.

Chính là đoạn video mà Hạ Vân Trù đã biên tập suốt đêm.

“Áu!” Cô phấn khích nhảy nhót trên sô pha, ngồi xổm xuống, mắt chăm chú nhìn vào tivi.

Hạ Vân Trù mở cho cô.

Video bắt đầu từ lúc bọn họ đến biệt thự, ngày đầu tiên giới thiệu lẫn nhau, cún con ngủ rồi, vậy nên Hạ Vân Trù chỉ để lại cho mọi người một bóng lưng cao lãnh.

Tiếp theo là sáng ngày thứ hai, mọi người đều thức dậy.

Cô chính thức lên sàn trước sự chú ý của mọi người, tổ hậu kỳ đã chế tác vô cùng tinh xảo, phối cho cô phần nhạc nền long trọng mà cô mong đợi nhất, trong khoảnh khắc cô xuất hiện, giống như có hào quang chiếu sáng vậy.

Hạ Vân Trù nhìn bên cạnh, cún con đang say sưa, toàn thân đều toát ra bong bóng màu hồng, vẻ mặt mê mẩn, móng vuốt theo bản năng cào cào ghế sô pha, có một sự hưng phấn không thể che dấu được.

Anh nhịn cười.

Nhưng mà…

Tiếp sau đó, mọi thứ sụp đổ

Cún cho lập tức kinh hoàng mà chạy về phòng giống như bị ma đuổi, khiến mọi người sững sờ, lồng tiếng cũng trở nên vui nhộn.

Mạc Linh Chi: “...”

Vẻ mặt cô cũng sụp đổ rồi.

Hạ Vân Trù nhanh chóng dỗ cô: “Ngoan, xem tiếp đi, họ đều rất thích nhóc mà, tất cả mọi người đều đang khen nhóc đó.”

Mạc Linh Chi liếc nhìn anh nghi ngờ, tiếp tục dán mắt vào màn hình.

Trên màn hình, cún con chạy về phòng vệ sinh, nhảy lên bồn rửa mặt một cách thuần thục, cô nhìn đi nhìn lại trước gương, sau đó liền lộ ra một nụ cười rạng rỡ.

Mạc Linh Chi: “...”

Chân nhỏ của cô đập xuống sô pha một cái.

Hạ Vân Trù đưa tay xoa đầu cô: “Các bình luận đều đang khen nhóc đó, đều nói nhóc rất đáng yêu, rất thích nhóc.”

Anh liếc nhìn bình luận, bởi vì Chi Chi không biết chữ, nên lúc anh biên tập cũng đã chỉnh sửa lại phần bình luận, phủ kín màn hình lúc này, chính là…

“Ha ha ha ha ha ha ha!!”

“Cười muốn xỉu! Nó tới từ gánh xiếc khỉ sao?!”

“Ha ha ha ha cún con có vỏ bọc thần tượng!!”

“Ha ha ha ha ha ha quả nhiên, vẫn muốn xem Chi Chi, chỉ xem Chi Chi!”

“Tôi cũng là vì Chi Chi giả làm quốc bảo mà tới đây, ha ha ha!”



Anh nhếch miệng, quyết định tiếp tục “mỹ hóa” bình luận.

Mạc Linh Chi: “Áu?” Thật sao?

Hạ Vân Trù trả lời một cách kiên định: “Thật!”

Vì vậy, cô lại tiếp tục xem.

Tiếp theo là cảnh cô đối mặt với Bạch Ngọc, cô rất thân thiện với những người khác, nhưng lại rất khó chịu với Bạch Ngọc, Bạch Ngọc khoác lên mình vai diễn bạch liên hoa, Mạc Linh Chi… cũng ấm ức mà rơi lệ.

Bình luận lại phân thành hai luồng ý kiến.

Lúc này fan của Bạch Ngọc nhảy ra nhiều vô kể, nhưng fan của Chi Chi và người qua đường đều không phải tài khoản ảo, cũng có cái nhìn rất thực tế của người qua đường.

“Chi Chi có hơi thất lễ rồi, Bạch Ngọc cũng đâu có làm gì. Nó cũng đâu thể nào cảm nhận được lòng dạ xấu xa ẩn dấu dưới vẻ ngoài xinh đẹp của Bạch Ngọc chứ?”

Đây là lần đầu tiên Chi Chi bị nhiều bình luận công kích như vậy, Hạ Vân Trù nhíu mày, không nói gì.

Tuy Mạc Linh Chi không hiểu, nhưng cô cũng rất yên tĩnh.

Cô cảm thấy hơi xấu hổ.

Lúc đó sao lại khóc chứ? Sao lại khóc chứ!

Cô nên dũng cảm mà hét lại Bạch Ngọc, vậy mà bản thân lại…khóc.

Tại Mạc Linh Chi run run, làn da dưới lớp lông hơi ửng hồng, khá là ngại ngùng, cô còn đang bận đắm chìm trong suy nghĩ riêng nên không hề chú ý tới cảm xúc lúc này của người nhận nuôi.

Tiếp sau đó, Bạch Ngọc dọn đến biệt thự kế bên.

Lúc này bình luận lại càng chỉ trích Chi Chi và Hạ Vân Trù nhiều hơn, đặc biệt là fan của Bạch Ngọc, luôn miệng kêu gào rằng bọn họ sẽ không bỏ qua đâu.

Hạ Vân Trù không để ý đến mấy kẻ chửi mình, nhưng anh lại chán ghét người khác chỉ trích Chi Chi.

Bạch Ngọc là kiểu người thế nào, cũng chỉ có fan của cô ta là không biết thôi.

May mà fan của Bạch Ngọc chỉ chiếm số ít trong tổng số khán giả, bây giờ chương trình này rất hot, đặc biệt là tập mới nhất đã lập kỷ lục so với  những chương trình giải trí trước đó.

Rất nhiều người không thích xem chương trình giải trí cũng vì Chi Chi mà tới xem, vốn dĩ đã không quen thuộc với Bạch Ngọc, cũng chẳng có thiện cảm gì.

Phần lớn fan lý trí đều bày tỏ rằng…

“Các người mắng Chi Chi làm gì? Nó đơn giản chỉ là thể hiện sự yêu thích của mình mà thôi, hơn nữa cũng do hành động của cái cô tiểu hoa trong trắng Bạch Ngọc kia chọc giận Chi Chi mà.”

“Đồng ý, nó cắn người lúc nào đâu? Bạch Ngọc cứ phải k1ch thích nó, còn không cho nó tức giận à?”

“Chi Chi cho dù tức giận cũng không cắn cô ta, chỉ ấm ức đến mức bật khóc, những khách mời khác đều đứng về phía Chi Chi. Bản thân cô ta sợ chó, những người khác đều muốn ở cùng Chi Chi, cô ta tự mình dọn ra ngoài là đúng rồi không phải sao?!”

“Lên mạng mà xem! Có người đào lại video vả mặt của Bạch Ngọc đó, sợ chó? Ha ha, nhanh đến xem cô ta đã từng nói bản thân yêu chó một cách sống động như thế nào đi!!”



Sau khi có người hoài nghi về tạo dựng hình tượng của Bạch Ngọc, phần bình luận cuối cùng cũng bình yên trở lại.

Mà sau đó là nhóm người siêu hot Hạ Vân Trù, Tô Ức, Chi Chi cùng nhau ra bờ biển chơi, Chi Chi muốn ăn kem, Chi Chi xấu hổ đỏ mặt…

Đây là bức hình đã từng lên hotsearch, tất cả bình luận đều là “ha ha ha” và âm thanh tỏ tình.

Mạc Linh Chi lại đỏ mặt rồi.

Xem như cô đã biết.

Ở chương trình này vốn dĩ cô không hề anh dũng chút nào!!

Hơn nữa… cô thật sự rất mập! Tròn trùng trục!

Chi Chi đang ngồi liền nằm bò xuống, khóe miệng rủ xuống, xem video một cách uể oải.

Chương trình này thật là không đáng tin.

Lúc này, video thay đổi, trực tiếp nhảy đến ngày hôm sau.

Mạc Linh Chi nghiêng đầu: “Áu?”

Sao không có lúc cô nghịch nước?

Sao không có cảnh người nhận nuôi và Tô Ức thi đấu? Cảnh cô oai phong ngồi trên cano lướt nước đâu rồi?

Ngoại trừ cuộc thi ra thì đó là thời khắc anh hùng hiếm có của cô đó!

Hơn nữa, hôm đó đã xảy ra rất nhiều chuyện, Trương Tụng Hạo còn làm cô té, Trương Tụng Hạo xin lỗi cô, cô cũng tha thứ cho bé, sao lại trực tiếp nhảy đến lúc Bạch Ngọc đem năm con chó đến rồi?

Có gì đó sai sai.

Khóe miệng Hạ Vân Trù giật giật: “Ừm, thời gian có hạn, vậy nên chương trình không phát sóng toàn bộ.”

Mạc Linh Chi phẫn nộ: “!!!”

Nếu thời gian có hạn, sao lại không giữ lại thời khắc anh hùng của cô, xóa hết mấy hình ảnh mất mặt gấu trúc kia đi chứ?!

Tại sao thời gian lại có hạn, lại chỉ giữ lại những cảnh khiến cô mất mặt, mà không giữ lại hình ảnh oai phong của cô?

Tức quá!

CHƯƠNG TRÌNH NÀY THỰC SỰ KHÔNG ĐÁNG TIN!

Cô muốn đình - công!

Hạ Vân Trù: “...”

Chuyện này thực sự bất đắc dĩ mà, bởi vì hotsearch tối qua và phần bị xóa đi, tất cả đều là bộ dáng cô lúc không có “quầng mắt”!

Đã bị anh cắt đi toàn bộ.

Anh không nhìn vẻ mặt tức giận của cô.

Chương trình vẫn đang tiếp tục, Bạch Ngọc đem đến năm con chó lại trở thành đàn em của cô, cô dẫn theo một đám người, chạy tới chạy lui, trông vô cùng oai phong.

Cún con “oán hận” lại lập tức vui vẻ trở lại.

Quản nhiên, vẫn là đàn em của cô cho cô mặt mũi.

Chương trình đến đây là kết thúc một tập.

Mạc Linh Chi được phân đoạn cuối cùng lấy lòng, trước đây cô mất mặt nhiều như vậy, đây là lần đầu tiên cô thấy được dáng vẻ anh hùng của bản thân trên tivi, thật là ngất ngây.

Đáng tiếc khoảnh khắc ngất ngây này quá ngắn.

Cô nghiêng đầu, nhìn video rồi lại nhìn Hạ Vân Trù: “Áu?” Hết rồi? Hết thật rồi sao? Khúc sau đâu?

Khúc sau còn rất nhiều cảnh cô dẫn theo đàn em mà.

Hạ Vân Trù: “...Tập này hết rồi, tập sau tối nay mới chiếu.”

Mạc Linh Chi: “Áu!” Muốn xem!!

Cuối cùng cô cũng nhìn thấy được vẻ “cool ngầu” của mình. Sao có thể không tiếp tục hy vọng cho được?

Thái độ cún con cương quyết, đu trên người của người nhận nuôi.

Hạ Vân Trù giật giật khóe miệng, thở dài một hơi: “Ài… được thôi, tối nay xem cùng nhóc.”

Thật là làm khó Hạ Vân Trù anh mà.



Buổi chiều, cún con tiếp tục chơi, Hạ Vân Trù tìm đạo diễn Chương lấy đoạn phim tập tiếp theo, tiếp tục lén lút biên tập lại.

Không thể giữ lại hình ảnh đơn độc của người khác, bởi vì họ có thể sẽ nhắc đến việc “Chi Chi là chó”, không thể giữ lại những phần mà cô vẽ quầng mắt.

Cũng may là đoạn phim của tập này rất đơn giản, không dài như tập trước, cũng không phải phần lớn là cảnh của Chi Chi như tập trước, mà phân đều thời gian cho các khách mời khác.

Việc phân chia thời lượng của chương trình có chút chưa hợp lý, nhưng cún con thật sự có quá nhiều đất diễn rồi, rất nhiều khán giả xem vì cô, cứ vậy mà thời gian xuất hiện của cô tăng lên không ngừng.

Tập này chỉ cần lọc ra cảnh có một mình cô, cắt đi đoạn cô vẽ quầng mắt ở buổi sáng cuối cùng ngày thứ ba là có thể cho cô xem rồi,

Tập này phần của Chi Chi chỉ có cảnh cô cùng Trương Tụng Hạo bỏ nhà ra đi, đến lúc bọn họ tìm được cô, buổi tối lại phân nhóm, thông báo cuộc thi ngày tiếp theo, sáng ngày hôm sau các nhóm ra ngoài, tập tiếp theo của kỳ ba đến đây là ngừng.

Toàn bộ nội dung của kỳ bốn là nói về cuộc thi.

Mạc Linh Chi ăn tối xong, lập tức không chờ được mà ngồi trên sô pha, chớp chớp mắt nhìn Hạ Vân Trù.

Nhanh!

Cô đợi cả một ngày rồi đó!

Hạ Vân Trù buồn cười, đi đến mở ra thành phẩm đã được biên tập cho cô xem.

Cún con vô cùng vui vẻ, đuôi ngoe nguẩy, tai dựng đứng, đôi mắt đen tròn xoe đặc biệt sáng lạn.

Hạ Vân Trù mang đến hộp bánh quy, rót cho cô một ly sữa chua, lại rót cho bản thân một ly nước ấm, rất có cảm giác nghi thức.

Một người một thú ngồi trên sô pha, tiếp tục xem video.

Mở đầu đoạn phim, quảng cáo, sau khi quảng cáo, phát lại một đoạn ngắn tình tiết của tập trước.

Đợi đã…

Phát lại tập trước!

Đồng tử Hạ Vân Trù co lại, ra tay nhanh như chớp.

Nhưng mà, anh còn chưa kịp đụng tới remote, trên màn hình, trong phần phát lại của tập trước, cún con ngồi phía trước cano lướt nước, hò hét phấn khích.

Khuôn mặt lông xù của cô xuất hiện rõ nét trên màn hình.

Mà lại chính là hình ảnh trên hotsearch, đương nhiên bắt buộc phải xuất hiện trong phần phát lại.

Gương mặt sắc nét, lông trắng đen ướt sũng, dán trên người, càng hiện rõ vẻ mũm mĩm của cô, lại càng đáng yêu hơn.

Đương nhiên, đây đều không phải là trọng điểm.

Trọng điểm chính là…

Cún con không có quầng mắt!!

Khoảnh khắc đó, Hạ Vân Trù cũng đơ luôn, trước nay anh là người luôn rất điềm tĩnh, nhưng bây giờ đáy lòng lại nhịn không được mà phun ra hai từ…

Đậu má.

Anh quay đầu một cách máy móc nhìn sang bên cạnh.

Cún con ngồi ở đó, vẫn còn giữ nguyên tư thế vừa rồi.

Chỉ là con ngươi của cô rõ ràng đang co rút, lông xù lên, bộ dáng chính là…

Sét - đánh - ngang - tai.

_

Bình luận

Truyện đang đọc