TRỞ VỀ NĂM 1988

Tháng tám, Lý Tuấn Nghị nhận được tin tức, đấu giá đất khu Thiên Hà chuẩn bị bắt đầu rồi. Anh vội chuẩn bị tốt hồ sơ cùng tài chính, có tin liền nộp ngay.

Năm trước giá nhà Quảng Châu tăng tới bảy tám ngàn một m2, lúc ấy đất cũng tăng lên theo, năm nay giá nhà đã có xu hướng giảm xuống, đã giảm còn năm sáu ngàn, nhiệt độ thị trường đầu cơ đất cũng đã hạ xuống, cho nên giá quy định so với năm trước cũng giảm, đây là một hiện tượng tốt, ít nhất có thể tiết kiệm một chút phí tổn.

Tài sản của Lý Tuấn Nghị và Cao Lương hiện tại cũng không tính là ít, nhà xưởng, mặt tiền cửa hàng, phòng ở, xe, tổng tài chính phải có mấy trăm vạn, chỉ là mấy năm nay vẫn luôn mở rộng quy mô kinh doanh, lúc kết hôn cũng tiêu một khoản, lại mua một chiếc xe, cho nên trước mắt tiền tiết kiệm cũng chỉ có khoảng mấy chục vạn đồng, muốn mua đất, ít nhất cũng cần hai trăm vạn, cho nên Cao Lương lại đi ngân hàng vay 150 vạn. Hiện tại Cao Lương không sợ mắc nợ, dù sao bọn họ còn nguồn thu, nên mượn gà sinh trứng thì mượn.

Giữa tháng 8, Lý Tuấn Nghị dùng 178 vạn mua được một khối đất không nhỏ ở khu Thiên Hà, miếng đất này cũng đủ cho anh và Cao Lương xây dựng hai nhà xưởng. Cao Lương biết, nếu muốn nhãn hiệu Thanh Mai phát triển trở thành nhãn hiệu nhà nhà đều biết, chỉ dựa vào một nhà xưởng khẳng định không cung ứng đủ, chỉ cần tình hình không tồi, đến lúc đó hoàn toàn có thể mua thêm đất ở những thành thị xung quanh để khuếch trương.

Có đất, đương nhiên liền bắt đầu xây nhà xưởng. Mua xong đất bọn họ còn dư mấy chục vạn đồng tiền mặt, thời buổi này tiền vẫn tương đối có giá, mấy chục vạn có thể xây được xưởng quần áo. Từ bản kế hoạch quy hoạch nhà xưởng có thể nhìn ra được tham vọng bừng bừng của Lý Tuấn Nghị, phân xưởng và ký túc xá có thể chứa được hơn 3000 người, hơn 3000 công nhân tuy rằng không tính quá nhiều, nhưng đối với doanh nghiệp tư nhân thì đã không tính là quy mô nhỏ rồi. Cao Lương biết, hơn 3000 người cũng không tính là nhà xưởng lớn, nhưng trước mắt diện tích hạn chế, cũng chỉ có thể xây thành quy mô này.

Bất quá trước khi xây dựng nhà xưởn, bọn họ phải làm triển lãm váy cưới trước. Tháng 9 vừa lúc tròn một năm khia trương cửa hàng Thanh Mai ở phố cổ, Lý Tuấn Nghị nhân cơ hội đẩy ra hoạt động kỷ niệm—— triển lãm váy cưới, chủ đề triển lãm là —— "Trân ái thanh mai, vì một ngày sớm mặc áo cưới cho em", trong một đêm tất cả quần áo trong tiệm thay bằng váy cưới trắng tinh.

Ở giữa cửa hàng là manocanh mặc bộ váy cưới kết hôn của Cao Lương, bên cạnh có một bức ảnh cưới cao ngang người, Lý Tuấn Nghị mặc lễ phục màu đen nghiêng người ôm lấy Cao Lương đang mặc váy cưới, đầu anh hơi hơi thấp, chuyên chú mà nhìn Cao Lương, lộ rõ sườn mặt hoàn mỹ, Cao Lương cầm một bó hoa hồng, nhẹ dựa trong lòng ngực Lý Tuấn Nghị, nghiêng người quay đầu lại, cười khanh khách mà nhìn màn ảnh, hình ảnh tràn đầy hạnh phúc. Cạnh bức ảnh có một hàng chữ—— "Thanh mai của tôi đã mặc áo cưới".

Giờ phút này cửa hàng Thanh Mai rực rỡ hẳn lên, như một viên ngọc lóa mắt trên phố cổ, cơ hồ thu hút toàn bộ ánh mắt của phụ nữ trên phố. Thập niên 90, ấn tượng của người Quảng Châu đối với váy cưới đều là đến từ điện ảnh Hong Kong cùng ảnh chụp trong quán ảnh cưới, còn có không ít người thậm chí còn không biết váy cưới trông như thế nào, cho nên Thanh Mai kinh diễm như vậy tự nhiên thỏa mãn vô số lòng hiếu kỳ của phụ nữ. Mọi người đều vội vàng đi vào Thanh Mai tham quan triển lãm váy cưới.

Mỗi một vị khách đi vào trong tiệm đều sẽ dừng lại trước bức ảnh cưới giữa cửa hàng, cẩn thận ngắm tuấn nam mỹ nhân, mà cửa hàng trưởng sẽ sinh động như thật mà giới thiệu, trong ảnh là ông bà chủ của bọn họ, ông bà chủ là thanh mai trúc mã, bọn họ vừa mới kết hôn, cửa hàng Thanh Mai là nhãn hiệu ông chủ sáng lập tặng vợ, ông chủ tổ chức triển lãm váy cưới cũng vìbà chủ. Đây là một câu chuyện tình yêu đẹp làm người ta hâm mộ, nghe qua câu chuyện này phụ nữ đều nhịn không được rung động, mà mỗi một người đi vào trong tiệm đều sẽ nhận được hai tờ rơi quảng cáo, một phần là triển lãm váy cưới, một phần là sản phẩm của Thanh Mai, sau khi kết thúc triển lãm váy cưới, Thanh Mai sẽ khôi phục buôn bán, đến lúc đó sẽ có khuyến mãi kỷ niệm cửa hàng khai trương tròn một nă.

Đây là một thủ đoạn quảng cáo cực tốt. Hôm nay vừa lúc là thứ bảy, người tới dạo phố đông như trẩy hội, tin tức về triển lãm váy cưới cũng như có cánh bay khắp con phố. Cửa hàng Thanh Mai cơ hồ bị chen chật như nêm cối, cuối cùng không thể không an bài người lại đây duy trì trật tự, để khách xếp hang thay bà chủ thanh mai trúc mã lãng mạn kia. Tuy rằng cũng có người bắt bẻ nói ông bà chủ không đẹp bằng minh tinh nọ, trên thực tế, kể cả minh tinh cũng sẽ có người bắt bẻ diện mạo, huống chi Cao Lương cùng Lý Tuấn Nghị chỉ là người thường.

Một vị phóng viên đi dạo phốchính mắt thấy sự kiện rầm rộ nạy, vội nghĩ cách báo tin cho đồng nghiệp, để hắn mang theo camera lại đây chụp ảnh. Nữ phóng viên xuất trình thẻ phóng viên cho nhân viên cửa hàng, hy vọng có thể phỏng vấn ông chủ, cũng chính là hai nhân vật chính trong ảnh cưới.

Lúc ấy Cao Lương và Lý Tuấn Nghị cũng không có ở trong tiệm, bọn họ chỉ tới vào buổi sáng lúc mới bắt đầu triển lãm rồi đi, bởi vì buổi chiều bọn họ có lớp học, học kỳ mới bắt đầu rồi, lớp học ban đêm cũng bắt đầu rồi, khóa bọn họ là một tuần học ba buổi tối thêm một buổi chiều cuối tuần, an bài thật sự chặt chẽ. Hơn nữa làm nhân vật chính của triển lãm váy cưới lần này, vẫn nên cố gắng thần bí một chút mới hay. Cửa hàng trưởng vừa nghe có phóng viên muốn phỏng vấn ông chủ, tức khắc có chút kích động, cô biết đây là chuyện tốt, liền xin số điện thoại nữ phóng viên để báo lại cho ông chủ, lại an bài thời gian phỏng vấn vào lúc khác.

Nữ phóng viên nhìn thoáng qua đám người chen chúc trong tiệm, gật đầu đáp ứng, rốt cuộc nơi này cũng không phải địa điểm thích hợp phỏng vấn, ảnh cưới còn muốn triển lãm liên tục trong một tuần, như vậy có rất nhiều cơ hội tới phỏng vấn.

Cao Lương cùng Lý Tuấn Nghị buổi tối mới đến trong tiệm hỏi tình hình hôm nay, cửa hàng trưởng kích động vạn phần, hôm nay tờ rơi tuyên truyền phát đi hơn một vạn tờ, nói thẳng tờ rơi không đủ, còn cần in thêm. Cô còn nói báo chiều nay có phóng viên tới muốn phỏng vấn, Cao Lương và Lý Tuấn Nghị vui mừng ra mặt, bọn họ còn tính mời người tới phỏng vấn đưa tin đó, hiện giờ có người chủ động tới phỏng vấn, quả thực chính là có được chẳng phí chút công phu, buồn ngủ có người đưa gối đầu.

Thứ hai, Cao Lương cùng Lý Tuấn Nghị hẹn nữ phóng viên gặp mặt trong tiệm, thời gian làm việc nên lượng khách trong tiệm không quá nhiều, cũng không cần lo lắng bị người vây xem, rốt cuộc nữ phóng viên cũng có thể thưởng thức váy cưới. Nữ phóng viên rất trẻ, hẳn là còn chưa có kết hôn, nàng cô kỹ xong từng bộ váy cưới một, lúc này mới dừng lại phỏng vấn.

Cao Lương cùng Lý Tuấn Nghị thấy cô xem xong, biết muốn phỏng vấn, liền mời cô tới một tiệm cơm Tây gần đó, một bên uống cà phê một bên nói chuyện. Cao Lương cùng Lý Tuấn Nghị vì có phỏng vấn nên hôm nay cố ý trang điểm một chút, Cao Lương còn bối một lớp phấn mỏng, trang điểm nhẹ, cho nên thoạt nhìn nam tuấn nữ tịnh, thật sự là một đôi bích nhân, làm nữ phóng viên hâm mộ không thôi.

Nữ phóng viên tên Khiết Khiết,trực tiếp đi thẳng vào vấn đề mà nói: "Hôm trước tôi và bạn cùng đi dạo phố, nhìn thấy quý cửa hàng rầm rộ thực sự bị lắp bắp kinh hãi, tôi cho rằng Thanh Mai là một cửa hàng váy cưới, kết quả lại nghe nói cũng không phải cửa hàng bán váy cưới, chỉ là tổ chức triển lãm váy cưới thôi. Tôi đã nghe nhân viên cửa hàng kể chuyện xưa của hai người, hai người thật sự là thanh mai trúc mã sao? Đã kết hôn rồi? Vì sao muốn làm triển lãm váy cưới?"

Cao Lương cùng Lý Tuấn Nghị liếc nhau, khẽ cười, sau đó kể lại chuyện cũ của cô và Lý Tuấn Nghị, thỉnh thoảng Lý Tuấn Nghị bổ sung vài câu. Làm Khiết Khiết cực kỳ cảm thấy hứng thú với câu chuyện này, đã hỏi không ít chi tiết, tỷ như khi còn nhỏ quan hệ như thế nào, rồi khi nào bắt đầu yêu đương, Cao Lương biết bản thảo phỏng vấn khẳng định sẽ không đem mấy thứ này viết vào, đối phương chỉ đang thỏa mãn lòng hiếu kỳ của chính mình thôi.

Cao Lương cũng không kỹ càng tỉ mỉ nói chuyện hồi nhỏ với Lý Tuấn Nghị, chỉ là đại khái nói vài câu, nhưng thật ra Lý Tuấn Nghị bổ sung kỹ hơi chút. Cao Lương liền nghe Lý Tuấn Nghị nói về ấn tượng của anh dành cho mình, nguyên lai mình khi còn nhỏ trong mắt anh lại là em gái nhà bên ngoan ngoãn, hiểu chuyện, khi còn nhỏ anh còn giúp cô giáo huấn quá người dám bắt nạt cô. Điểm này Lý Tuấn Nghị không nói, cô hoàn toàn không có ấn tượng, cô chỉ nhớ rõ có một thời gian Cao Phán bị người ta bắt nạt, cô ra mặt cho em gái, kết quả bị đánh thật sự thảm, sau đó những người đó còn tới nói tạ tội, cô còn tưởng có người nói cho giáo viên, nguyên lai là Lý Tuấn Nghị giúp cô xuất đầu sao? Trong lòng cô không khỏi ấm áp, nguyên lai từ khi sớm như vậy, Lý Tuấn Nghị cũng đã bảo hộ chính mình.

Khiết Khiết phỏng vấn xong, cảm thấy mỹ mãn mà khép vở lại, sau đó mang theo vài phần chờ mong hỏi: "Về sau cửa hàng hai người có bán váy cưới không? Tôi nghe nói chỉ là triển lãm, cũng không bán ra."

Cao Lương cười nói: "Là không tính toán bán. Bất quá nếu phóng viên Khiết nhìn trúng váy cưới của chúng tôi, tôi có thể tặng cô một bộ."

Khiết Khiết vội vàng xua tay, nói: "Tuyện đối đừng, nếu có thể bán toi có thể mua một bộ."

Cao Lương biết thời buổi này con người thuần phác, Khiết Khiết phỏng chừng cũng không phải loại người thích chiếm lợi của người khác, ít nhất hiện tại còn chưa như vậy, liền nói: "Có thể, cô nhìn trúng bộ nào, đến lúc đó chúng tôi giữ lại cho cô."

Khiết Khiết có chút kích động mà li3m một chút môi: "Tôi muốn biết giá cả ra sao?"

Cao Lương nhìn Lý Tuấn Nghị một cái, cười nói: "Không đắt, cũng chỉ một hai trăm đồng." Cái giá này giá kỳ thật chỉ đủ tiền chế tác, còn chưa tính đến phí thiết kế, nhưng là Cao Lương biết, bọn họ cũng không phải may riêng cho đối phương, hơn nữa nếu có thể kết giao cũng khá tốt, cô làm việc ở Báo Chiều, mà Báo Chiều lại chú trọng dân sinh, cũng liên quan tới ngành sản xuấtcủa bọn họ, không chừng có thể giúp được gì đó.

"Rẻ như vậy?" Khiết Khiết vừa nghe, tức khắc thở phào nhẹ nhõm, thật sự không đắt, con chưa bằng nửa tháng tiền lương của cô.

Ngày hôm sau, Cao Lương liền thấy tin tức triển lãm váy cưới của Thanh Mai trên Báo Chiều, bài viết chỉ ngắn ngủn mấy trăm chữ, viết lại chuyện tình yêu của cô và Lý Tuấn Nghị thành một cái truyền kỳ, hơn nữa khen ngợi triển lãm váy cưới thật sáng tạo, cả bài đều là tán dương.

Tin tức vừa ra, triển lãm váy cưới lại nghênh đón một đợt tham quan mới, mấy ngày này phát ra mấy vạn tờ rơi. Chờ đến thứ hai triển lãm kết thú, còn có không ít người mộ danh đến tham quan váy cưới, bất quá Thanh Mai đã khôi phục buôn bán bình thường, chỉ còn bức ảnh cưới giữa cửa hàng còn nhắc nhở mọi người, không lâu trước đây nơi này đã xảy ra chuyện gì. Kết thúc triển lãm váy cưới, Thanh Mai cũng nghênh đón một làn sóng mới.

Bình luận

Truyện đang đọc