TRỜI ƠI! ÔNG XÃ TÔI LÀ CÔNG TỬ BỘT



Hôm sau Đàm Siêu liền đến tập đoàn Mộ Thị báo trình diện, bởi vì Mộ Thi Hàm đã báo trước với bộ phận nhân sự nên sau khi Đàm Siêu đến liền làm thủ tục nhận chức luôn.
Làm thủ tục xong, trưởng phòng nhân sự trực tiếp đưa người đến trước mặt Mộ Thi Hàm, Mộ Thi Hàm đuổi trưởng phòng nhân sự đi xong mới nói với Đàm Siêu: "Trợ lý Đàm, anh mới đến nên có một số việc có thể chưa quen, mấy ngày tới trước hết cứ theo Tiểu Lương đi.

"
Mộ Thi Hàm trước nay kiệm lời, cô với Đàm Siêu không có gì muốn nói cả, mấy lời khách khí càng không có gì để nói, Đàm Siêu tại chức 10-20 năm, đã là tay lão làng rồi, đối với cách đối nhân xử thế của Mộ Thi Hàm ít nhiều cũng đã nghe phong phanh, vậy nên anh không cảm thấy bất ngờ về thái độ lạnh nhạt của Mộ Thi Hàm.
Ngược lại Lương Vũ Tùng lại rất nhiệt tình với anh: "Anh Đàm, em đưa anh đến phòng làm việc của anh trước nhé, phòng làm việc của anh ở ngay cạnh phòng em, anh đến xem xem còn cần thay đổi cái gì không thì cứ nói với em.

"
Đối mặt với sự nhiệt tình của Lương Vũ Tùng, Đàm Siêu có chút không biết làm sao, anh vừa đến Lương Vũ Tùng đã gọi anh xưng em, hơn nữa thái độ này cũng tốt quá đi, trong lòng anh ngược lại có chút không yên, chỉ sợ Lương Vũ Tùng đây là đang"ngoại giao trước, quân sự sau", nhưng nhìn thấy nụ cười thành thật của Lương Vũ Tùng, anh mạnh mẽ bóp chết mấy ý nghĩ không tốt đó đi.

"
Mặc dù tuổi tác của anh lớn hơn Lương Vũ Tùng không chỉ một giáp nhưng dù sao Lương Vũ Tùng cũng đã làm ở đâu bao nhiêu năm rồi, hôm nay anh xuất hiện ở đây thực ra có chút lúng ta lúng túng.
Lương Vũ Tùng thì lại không nghĩ nhiều như vậy, anh biết Đàm Siêu là người Lãnh Tư Sâm phái đến phân ưu công việc với Mộ Thi Hàm, cộng thêm tuổi tác của Đàm Siêu dành dành ra đó, anh gặp Đàm Siêu tất nhiên phải tỏ ra tôn kính rồi.
"Tiểu Lương, cậu khách khí quá rồi, sau này còn nhờ cậu quan tâm nhiều hơn.

" Đối diện với sự nhiệt tình của Lương Vũ Tùng, Đàm Siêu tất nhiên không thể bày mặt lạnh được.

Lương Vũ Tùng cười nói: "Anh Đàm khách khí rồi, đừng nói quan tâm cái gì cả, chúng ta đều là người phân ưu công việc cho tổng giám đốc Mộ, có anh Đàm đến giúp em rất vui.

"
Đàm Siêu đột nhiên chìa tay ra với Lương Vũ Tùng: "Tiểu Lương, hy vọng chúng ta có thể trở thành đối tác tốt của nhau.

"
Lương Vũ Tùng giơ tay ra bắt tay với anh: "Nhất định rồi.

"
Diện tích phòng làm việc của Đàm Siêu đủ lớn, tầm nhìn tốt, còn tốt hơn cả phòng làm việc của Lương Vũ Tùng, thậm trí còn tốt hơn cả phòng làm việc ở công ty trước đây của anh, anh nhìn căn phòng làm việc này, có chút thụ sủng nhược kinh, xem ra, tổng giám đốc Mộ mặc dù lạnh nhạt nhưng lại thật lòng tiếp nhận anh.
"Anh Đàm, phòng làm việc này là tổng giám đốc Mộ đặc biệt nhờ người bày biện riêng cho anh đó, anh xem có cần thay đổi gì không? Tống giám đốc Mộ nói rồi, anh cần gì thì cứ việc nói là được.

"
"Tổng giám đốc Mộ khách khí quá rồi, lát nữa anh tôi sẽ tự mình đi cảm ơn cô ấy.

" Nếu như nói, lúc đầu Đàm Siêu còn có chút không muốn đến đây, nhưng giờ đây nhìn thấy gian phòng làm việc này, một chút không không muốn đó đã biến mất không còn dấu vết.
Không phải anh hư vinh, mà là anh cảm nhận được thành tâm thành ý của Mộ Thi Hàm, phải biết, anh chỉ là một thư ký, nhưng phòng làm việc của anh còn lớn phòng làm việc khi mà anh làm giám đốc hồi trước, hơn nữa bố trí bên trong không có gì là không tốt cả, còn đều là đồ mới, có thể thấy Mộ Thi Hàm thật sự rất xem trọng anh.
Lương Vũ Tùng cười nói: "Anh Đàm, muốn cảm ơn tổng giám đốc Mộ thì ghi nhớ trong lòng là được rồi.

"
Đàm Siêu nghe Lương Vũ Tùng nói, ngơ ra một lúc, sau đó gật đầu: "Cậu nói đúng.

"
"Anh Đàm, tổng giám đốc Mộ mặc dù không thích nói chuyện, nhưng đối với nhân viên, với cấp dưới đều đặc biệt tốt, sau này chỉ cần chúng ta làm tốt, tổng giám đốc Mộ sẽ không bạc đãi chúng ta đâu.

"
"Anh hiểu.

"
------
"Thư ký Đàm, hợp đồng buổi chiều với công ty công nghệ kỹ thuật Kim Huy, anh thay tôi đi bàn bạc với bọn họ đi.

" Buổi trưa, Mộ Thi Hàm giao việc cho Đàm Siêu.

Đàm Siêu không ngờ đến mình mới đi làm ngày đầu tiên mà Mộ Thi Hàm đã để anh thay cô đi bàn hợp đồng, đây có phần quá tin tưởng anh rồi đi?
"Có vấn đề gì sao.

" Mộ Thi Hàm thấy anh mãi không trả lời, nghi hoặc hỏi một câu.
"Tống giám đốc Mộ, hôm nay tôi mới đến, cô liền để tôi đi bàn hợp đồng, có phải là xem trọng tôi quá rồi không? " Đàm Siêu nhỏ giọng hỏi.
Mộ Thi Hàm lắc đầu: "Sao thế được? Anh ở công ty cũ là một tay cừ, bây giờ đến chỗ tôi, mặc dù tạm thời còn chưa thể coi là một tay cừ, nhưng quyết sách mà anh phải làm chắc chắn không ít, A Sâm nói rồi, năng lực làm việc của anh rất mạnh, không thì anh ấy cũng không giới thiệu anh đến chỗ tôi.

"
Đàm Siêu nghe vậy lại có chút xấu hổ, trước đây anh còn nghĩ Lãnh Tử Sâm muốn anh đến đây làm gián điệp, sau này mới biết, người ta chỉ là đau lòng cho bà xã, mà anh lại dùng bụng dạ tiểu nhân đo lòng quân tử.
"Cảm ơn tổng giám đốc Mộ đã tin tưởng tôi, tôi sẽ cố gắng hết sức mang về nhiều lợi ích nhất cho công ty.

" Đàm Siêu nghiêm túc nói.
"Anh thấy hợp lý là được, tận sức mà làm.

"
"Vâng.

"
"Đừng đến muộn, mặc dù tập đoàn Kim Huy trước mắt quy mô còn nhỏ, nhưng chúng ta không thể coi thường bất kỳ một công ty đang nổi lên nào.

"
"Rõ.

"
-------
Sau khi để Đàm Siêu đi bàn bạc hợp đồng, Mộ Thi Hàm đột nhiên có cảm giác nhàn nhã hơn, cô cầm điện thoại lên, mở Zalo của Lãnh Tử Sâm ra muốn gửi tin nhắn cho anh, xong lại âm thầm cất điện thoại đi.
Lúc này thực ra cô có chút nhớ anh, nhưng cô lại không biết mở miệng ra sao.
Cô nghĩ một lúc, trực tiếp gọi điện thoại cho Lãnh Tử Sâm.
Lãnh Tử Sâm đột nhiên nhận được điện thoại của Mộ Thi Hàm, có chút ngạc nhiên, rất nhiều lúc đều là anh chủ động gọi điện thoại cho Mộ Thi Hàm, Mộ Thi Hàm gọi cho anh không nhiều, đặc biệt là khi đang trong trong giờ làm việc, lẽ nào là cãi nhau với Đàm Siêu?
Lãnh Tử Sâm vội vàng nghe điện thoại: "Bà xã.

"

"Anh đang bận à? " Mộ Thi Hàm nhỏ giọng hỏi.
"Vẫn ổn, bận mà cũng không bận.

"Lãnh Tử Sâm xử lý công việc toàn là dựa vào tâm trạng, nếu như không muốn làm liền trực tiếp vứt cho Trác Việt, dù sao có Trác Việt ở đây thì công ty không xảy ra chuyện gì được.
"Vậy…" Mộ Thi Hàm do dự một lúc, sau đó hít sâu một hơi, nhỏ giọng nói: "Buổi chiều em có thể hẹn anh không? "
Lãnh Tử Sâm ngơ ra, tưởng rằng mình bị ảo thính?
"Được không? " Mộ Thi Hàm không nhận được câu trả lời của anh, có chút thất vọng.
"Đương nhiên là có thể.

" Lãnh Tử Sâm chỉ sợ Mộ Thi Hàm hối hận, vội vàng nói.
"Vậy em đi đón anh.

"
"Không được, anh đón em, anh là đàn ông, sao có thể để em đến đón được? "
"Anh theo chủ nghĩa nam quyền? "
"Không phải, là ga lăng.

"
"Được thôi.

"
Tắt điện thoại xong, bản thân Mộ Thi Hàm cũng không phát hiện, bên miệng cô đã treo một nụ cười như có như không.
Lãnh Tử Sâm đến tập đoàn Mộ Thị là nửa tiếng sau, Mộ Thi Hàm thấy cũng đến giờ rồi, liền vào phòng nghỉ riêng của mình, đứng trước giương soi xét, chắc chắn bộ đồ hôm nay mình mặc khá ổn mới yên tâm một chút.
Sau khi nhận được điện thoại của Lãnh Tử Sâm cô liền đi thang máy riêng thẳng xuống tầng 1, vừa bước ra khỏi công ty đã thấy xe của Lãnh Tử Sâm đỗ ở đó.
Lãnh Tử Sâm hiện tại vẫn chưa dám đi quá nhanh, sau khi xuống xe liền chờ ở bên cạnh xe, đợi Mộ Thi Hàm đến gần, anh rất ga lăng giúp cô mở cửa xe.
Sau khi lên xe, Lãnh Tử Sâm mới nhìn Mộ Thi Hàm hỏi: "Bà xã, em muốn hẹn anh đi đâu? ".


Bình luận

Truyện đang đọc