TRỜI ƠI! ÔNG XÃ TÔI LÀ CÔNG TỬ BỘT



Mộ Thi Hàm do dự một lúc, rồi nhỏ giọng nói: "Em muốn hẹn anh đi xem phim."
Giống như rất nhiều cặp đôi yêu nhau khác, cùng nhau đi xem phim.
Lãnh Tử Sâm ngẩn ra, hiển nhiên là không ngờ đến cô sẽ đưa ra đề nghị như vậy.
Trên thực tế, Lãnh Tử Sâm chưa từng đến rạp phim riêng với người khác giới, đương nhiên là không phải anh chưa từng đi xem phim ở rạp phim, nhưng hầu hết mỗi lần anh đi đều là đi cùng mấy người anh em tốt, hơn nữa còn là bao cả rạp, có lúc, bọn họ sẽ mang theo bạn nữ, Lãnh Tử Sâm cũng sẽ mang theo, nhưng anh lại có một thói quen lạ đó là cho dù có mang bạn nữ theo cũng sẽ để người ta ngồi cách mình một ghế, không cho phép ngồi ngay bên cạnh anh.
Mộ Thi Hàm thấy Lãnh Tử Sâm ngẩn ra không nói gì, còn tưởng anh không vui, vội nói: "Nếu anh không thích thì chúng ta có thể đi chỗ khác."
Lãnh Tử Sâm cười lắc đầu: "Không phải không thích, chỉ là anh đang nghĩ bây giờ bao rạp còn kịp không."
"Bao rạp?" Mộ Thi Hàm nhăn mày: "Em không thích bao rạp đâu."
"Tại sao?"
"Em thích chúng ta giống như những cặp đôi khác, cùng nhau đi xem phim, nếu như bao rạp thì thà trực tiếp về nhà xem không phải tốt hơn sao?" Dù sao Phạn Viên cũng có sẵn phòng chiếu phim gia đình.
Giống những cặp đôi khác, câu nói này đã lấy lòng được Lãnh Tử Sâm, anh nhẹ giọng cười: "Được, đều nghe theo em, vậy chúng ta sẽ giống những cặp đôi khác cùng nhau đi xem phim."
Từ đôi môi đang cong lên của Lãnh Tử Sâm, Mộ Thi Hàm có thể cảm nhận được tâm trạng anh đang rất tốt, trong lòng cô cũng vui theo.

Mặc dù cô và Lãnh Tử Sâm bỏ qua giai đoạn yêu đương trực tiếp kết hôn, nhưng thực ra Lãnh Tử Sâm có thể coi là mối tình đầu của cô.

Đương nhiên là không tính mối tình giả tạo đầy gian dối với Trang Vĩ Tuấn kiếp trước.
Kiếp trước, cho dù cô và Trang Vĩ Tuấn yêu đương nhiều năm như vậy, nhưng anh ta chưa từng đi xem phim với cô, một là lúc đó cô bận, hai là cô hình như cũng không có cái thú nhàn nhã đó.
Bây giờ nghĩ lại, đời trước của cô thực sự là rất nhàm chán, xem ra phải thay đổi thôi, cô nghe nói hôn nhân cũng cần phải kinh doanh.
Nghĩ đến đây, Mộ Thi Hàm cảm thấy mình hẹn Lãnh Tử Sâm đi xem phim là một chuyện đúng đắn.
Sau khi Trần Húc đưa hai người đến rạp phim, còn muốn đi theo giúp họ mua vé, Lãnh Tử Sâm lại ngăn anh ta lại: "Được rồi, anh về đi, đợi chúng tôi xem phim xong rồi quay lại đón cũng không muộn."
"Cậu chủ, chân của cậu hiện giờ vẫn chưa bình phục hẳn, thật sự không cần tôi đi mua vé giúp sao." Trần Húc có chút không yên tâm.
Lãnh Tử Sâm liếc anh ta một cái: "Không cần, chỉ là mua cái vé xem phim thôi tôi có thể tự làm được, đây là lần đầu tiên bà xã hen tôi đi xem phim, tôi phải tự mình mua vé mới được."
"Vậy được, cậu chủ có cần gì thì cứ gọi điện thoại cho tôi là được."
Lãnh Tử Sâm xua xua tay: "Được rồi, anh đi đi."
"Vâng."
Đuổi Trần Húc đi xong, Lãnh Tử Sâm liền cùng Mộ Thi Hàm bước vào thang máy, rạp chiếu phim ở tầng 5, lúc bọn họ bước vào thì thang máy đã có khá nhiều người rồi.
Tướng mạo của Lãnh Tử Sâm và Mộ Thi Hàm quả thực là quá nổi bật, những người cùng ở trong thang máy đều không nhịn được mà nhìn về phía bọn họ.
Lãnh Tử Sâm đem Mộ Thi Hàm bảo vệ vững chắc trong lòng mình, không để người khác đụng vào cô dù chỉ một chút.
Mộ Thi Hàm cao hơn 1m7, tuyệt đối không phải dạng nhỏ nhắn đáng yêu, nhưng cũng không chịu được chiều cao của Lãnh Tử Sâm, giờ phút này bị Lãnh Tử Sâm bảo vệ trong lòng, nhìn cô lại rất giống một chú chim nhỏ đang nép trong ngực người khác.
Thang máy rất nhanh liền đến tầng 5, đợi người phía trước đi ra xong, Lãnh Tử Sâm mới dắt tay Mộ Thi Hàm chậm dãi bước ra khỏi thang máy.
Sảnh vào rạp chiếu phim đã có rất nhiều người đang đợi ở đây rồi, hôm nay mặc dù không phải cuối tuần nhưng người đi xem phim vậy mà lại không ít, hơn nữa còn có rất nhiều đôi người yêu trẻ.
"Em ở đây đợi anh, anh đi mua vé." Lãnh Tử Sâm dắt Mộ Thi Hàm đến khu chờ ngồi xuống, liền chuẩn bị đi mua vé.
"Anh ngồi đi, em đi mua." Cân nhắc đến chân Lãnh Tử Sâm hiện tại vẫn chưa linh hoạt trở lại, Mộ Thi Hàm ngăn anh lại.
Lãnh Tử Sâm nhăn mày: "Anh đi xem phim với em, để em đi mua vé, ra thể thống gì chứ?"
Mộ Thi Hàm nhướn mày: "Anh theo chủ nghĩ nam cường?"

Lãnh Tử Sâm: ...
Sao lại là cái câu hỏi này vậy? Anh phát hiện câu hỏi này đột nhiên biến thành điểm yếu của anh, giờ phải làm sao đây?
Mộ Thi Hàm không đợi anh phản ứng lại thì đã ấn anh ngồi trên ghế sô pha, cô liền quay đi bước nhanh đến chỗ bán vé tự động.
Đến trước máy bán vé Mộ Thi Hàm mới sực nhớ ra, cô quên chưa hỏi Lãnh Tử Sâm muốn xem phm gì rồi.
Cô nhìn chằm chằm vào máy bán vé, một mặt bối rối, rốt cuộc nên xem phim gì bây giờ?
Xếp ở phía sau Mộ Thi Hàm là một đôi người yêu, bọn họ nhìn Mộ Thi Hàm đứng đó không động, không kiên nhẫn hỏi: "Nè, cô rốt cuộc có mua hay không? Không mua thì tránh ra chỗ khác, đừng làm lỡ thời gian của chúng tôi, phim còn có 20 phút nữa là bắt đầu chiếu rồi, nếu bọn tôi mà lỡ mất phần mở màn thì tìm sẽ cô tính sổ đó.

"
Người nói chuyện là một cậu trai hơn 20 tuổi, nhuộm tóc màu nâu, trong lòng cậu ta ôm một cô gái mặc váy hai dây, Mộ Thi Hàm nhìn cách ăn mặc của cô gái đó cảm thấy rất là cạn lời, nhiệt độ bây giờ đã xuống dưới 20 độ rồi, vậy mà còn có người mặc váy hai dây, đây là không sợ lạnh đến mức nào chứ? Chẳng trách cậu trai bên cạnh lại ôm cô ta chặt như vậy.
Cậu trai đó thấy Mộ Thi Hàm không chỉ không vội mua vé mà còn quay lại nhìn bọn họ, nhất thời càng tức hơn: "Nè cô nhanh lên chút đi, còn không nhanh thì cút ra đằng khác cho tôi.

"
Mộ Thi Hàm lạnh lùng nhìn cậu ta một cái, trầm giọng nói: "Mua liền đây.

"
Cậu trai đó bị khí thế của Mộ Thi Hàm dọa cho một phát, trong một lúc lại quên cả nói chuyện.
Mộ Thi Hàm không thèm quan tâm đến bọn họ nữa, cô quay người lại, mím mím môi, bèn bấm vào giao diện mua vé, âm thầm chọn bộ phim còn 20 phút nữa là bắt đầu chiếu, sau đó liền mua hết tất cả số vé còn lại.
Cặp đôi xếp sau cô nhìn thấy máy mua vé không ngừng tuôn ra vé xem phim, há mồm trợn mắt.
Mộ Thi Hầm cầm một tệp vé xem phim dày cộp, nhanh chóng quay về chỗ Lãnh Tử Sâm.
Mà sau khi cô rời đi, cặp đôi xếp sau cô đó mới phản ứng lại, tức đến muốn đánh người, nhưng tiếc rằng ở đây là nơi công cộng, cho dù bọn họ có muốn cũng không có gan đánh người.
Khi Lãnh Tử Sâm nhìn thấy tệp vé trong trong Mộ Thi Hàm thì có chút ngơ ra: "Bà xã, không phải đã nói là không bao rạp sao? "
Mộ Thi Hàm cau cau mày: "Thực ra cũng không tính là bao rạp, chỉ còn có hơn 20 vé, chủ yếu là hai cái người đứng sau em đó khiến người khác ngứa mắt, nên em đã mua hết vé rồi, để cho bọn họ đợi lượt sau đi, bọn họ càng gấp em càng không cho họ toại nguyện.


"
Lãnh Tử Sâm : …
Anh đột nhiên phát hiện bà xã nhà mình sao còn tùy hứng hơn cả anh thế?
Lãnh Tử Sâm ngơ ra một lúc, rồi mới cười giơ ngón trỏ với Mộ Thi Hàm: "Bã xã, làm tốt lắm.

"
Mộ Thi Hàm được khen, khóe môi hơi cong lên, Lãnh Tử Sâm nhìn độ cong trên môi cô, tâm trạng tốt không tả được.
"Phim sắp bắt đầu rồi, chúng ta vào trong đi.

"
Lãnh Tử Sâm vừa định nói ừm, nhưng dư quang nhìn thấy những người đi vào phòng xem phim đều có cầm đồ ăn vặt, vì vậy liền bảo Mộ Thi Hàm ngồi xuống, nhỏ giọng nói: "Em ở đây đợi anh một chút, phim còn hơn mười phút nữa mới bắt đầu cơ, không vội, anh đi một lát rồi về ngay.

"
"Ừm.

".


Bình luận

Truyện đang đọc