TUYỆT PHẨM THIÊN Y

Trang thiết bị của câu lạc bộ Long Sơn rất đầy đủ. Ít nhất trong khu vực bắn súng hai lăm thước, trang thiết bị có thể được xem là hoàn hảo.

Hai lăm thước cũng chẳng có gì đặc biệt. Bên trong đã có rất nhiều người. Lực trí nhớ của Giang Nguyên gần đây rất kinh khủng. Chỉ cần quét mắt vài lần đã nhận ra có hơn phân nửa là những người đã xuất hiện trong trận đua xe tối hôm qua. Xem ra đám công tử ở Bắc Kinh này đúng là quá nhàn rỗi.

Nhân viên công tác bên trong đã sắp xếp đầy đủ cho. hai người hai cửa sổ bắn. Trước cửa sổ đã đặt sẵn hai cây súng và hai băng đạn.

- Xin Viên thiếu và Giang thiếu thử súng trước.

Đối với những trận thi đấu như thế này, xem ra nhân viên công tác của câu lạc bộ Long Sơn rất có kinh nghiệm, cung kính nói với hai người:

- Đây là loại súng QSZ92, cộng thêm hai băng đạn. Mỗi băng có hai mươi viên. Hai vị có thể thử trước mười viên. Nếu muốn đổi súng, sau mười viên, có thể yêu cầu thay đổi.

Viên Nhất Chương vô cùng quen thuộc với quy tắc này, nghe xong liền bước đến phía trước cửa sổ, đeo tai chụp và mắt kính vào, lưu loát lên cò, chỉnh tư thế bắn tốt nhất, sau đó nâng súng bắn vào bia ngắm cách đó hai lăm thước bắn liền ba phát.

Trên bia hiện lên ba con số 8,9,10, Viên Nhất Chương dừng lại, sau đó lại tiếp tục bắn tiếp. - 9,8, 10, 10,9...

Liên tục mười phát, Viên Nhất Chương hài lòng gật đầu:

- Không thành vấn đề.

Lúc này Giang Nguyên cũng bước đến, chỉ là đứng trước cửa sổ, hắn cũng không thèm đeo tai chụp, cầm lấy súng ngắm bia ngắm đằng trước, khóe miệng vểnh lên, sau đó bắn ngay lập tức.

Đùng đùng đùng. Mười phát cứ như vậy mà bắn ra, không hề dừng lại. Sau khi bắn xong, trên bia ngắm không hề hiển thị số liệu, tiện tay buông súng xuống, nói:

- Không thành vấn đề.

Những người đứng xem đều sửng sốt. Bọn họ không hề nhìn thấy bảng số liệu thành tích của Giang Nguyên. Bởi vì chỉ là thử súng, thành ra bắn trật sẽ không hiển thị lên màn hình thành tích. Vì thế bọn họ nhìn thấy Giang Nguyên cầm súng không hề nghiêm túc, chỉ nhắm mắt bắn đại. Nhưng cho dù là thử súng cũng không thể như vậy.

Đám người Miêu Miêu thì vẫn bình thường, nhưng những người đã đặt tiền cược vào Giang Nguyên thì sắc mặt có chút khó coi, trong lòng hối hận không thôi:

- Đúng là lừa gạt mà. Vốn tưởng rằng tên tiểu tử này bình tĩnh đồng ý khiêu chiến với Viên Nhất Chương, tất sẽ có vài phần năng lực. Ai ngờ lại như vậy.

Viên Nhất Chương ở bên cạnh nhìn thấy Giang Nguyên thử súng như thế, không khỏi cười lạnh. Vốn y còn đang lo lắng không biết Giang Nguyên có giả trư ăn thịt cọp hay không, nhưng xem động tác của Giang Nguyên vừa rồi, bây giờ y một chút cũng không lo lắng. Thử súng chính là để người ta xác nhận lại súng có bị lệch hay không, nhưng có cả cái kiểu thử súng như vậy sao? Hơn nữa tai chụp cũng không mang, còn tưởng rằng mình đang chơi trò bắn súng nhựa à?

Nhìn thấy rất nhiều ánh mắt ngạc nhiên, Giang Nguyên cũng không thèm quan tâm, chỉ mỉm cười quay lại bên cạnh đám người Phan Hiểu Hiểu:

- Điều kiện ở đây đúng là không tệ.

- Đương nhiên, đây là câu lạc bộ bắn súng tốt nhất ở Bắc Kinh mà, không thể nào khó coi được.

Phan Nghị kinh ngạc nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Giang Nguyên, sau đó nói.

Giang Nguyên cười: - Quả thật là không tệ.

Viên Nhất Chương không nhịn được bước đến, nói với Giang Nguyên:

- Giang Nguyên, anh thi trước đi. 

 - Không sao, Viên thiếu cứ bắn trước. Tốc độ của tôi rất nhanh mà.

Giang Nguyên đáp lại.

Viên Nhất Chương cũng không do dự. Dù sao bây giờ y rất tin tưởng, người nào trước người nào sau cũng vậy thôi, liền quay sang nhân viên công tác gật đâu một cái rồi bước đến cửa sổ ngắm bản.

Lưu loát đổi đạn, sau đó nghe nhân viên bên cạnh lên tiếng:

Bình luận

Truyện đang đọc