VÔ THƯỢNG SÁT THẦN

Chúc các bạn năm mới vui vẻ:"3

Bên ngoài Luyện Tâm Tháp, hai đại Chiến Tông cường giả của Tôn gia chờ đợi nữa ngày vẫn không thấy Tiêu Phàm đi ra, cả hai đã dần mất kiên nhẫn.

- Tiền bối, tại sao các vị lại lo lắng Tiêu Phàm không ra?

Hàn Lỗi nịnh nọt nhìn hai người nói.

Hai tên lão giả hung hăng trừng mắt nhìn Hàn Lỗi, làm Hàn Lỗi bị dọa cho phát sợ, vội vàng nói:

- Tiền bối yên tâm, Tiêu Phàm có khả năng vĩnh viễn không ra được.

- A?

Lão giả cụt tay lập tức hứng thú.

- Luyện Tâm Tháp, những người đi ra đã nói, cứ mỗi một tầng thì địch nhân càng nhiều, nếu như không giết hết địch nhân thì vĩnh viễn không thể nào tỉnh lại, tên Tiêu Phàm này thập phần cuồng vọng, đoán chừng cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua, có lẽ đã bước vào tầng thứ ba, tầng thứ tư rồi.

Hàn Lỗi giải thích.

Hai người nghe vậy liền cau mày một cái, cuối cùng vẫn lựa chọn tin tưởng Hàn Lỗi, bất quá hai người vẫn không có rời đi, sống phải thấy người, chết phải thấy xác.

Hàn Lỗi nói không sai, Tiêu Phàm lại hãm vào bên trong Huyễn Cảnh tầng thứ năm, trước mặt hắn đứng tám tên Chiến Tôn cảnh đỉnh phong, so với hư ảnh tầng thứ tư thì lần này đã cường đại hơn gấp đôi rồi.

Hơn nữa, những hư ảnh này cũng không đần độn như trước, vô luận là công kích hay là phòng ngự đều đạt tới tiêu chuẩn thiên tài.

- Quả nhiên là tám tên.

Vẻ mặt Tiêu Phàm nghiêm túc, vừa mới thăm dò mấy lần thì Hồn Lực bên trong cơ thể đã hao tổn nghiêm trọng, nếu như ở bên ngoài thì hắn còn cách bổ sung Hồn Lực, nhưng ở trong Huyễn Cảnh thì hắn cũng vô phương.

- Muốn thông qua tầng thứ năm thì nhất định phải tốc chiến tốc thắng, thời gian càng lâu thì ta càng bất lợi.

Tiêu Phàm hít sâu một hơi nói, ý nghĩ hơi xoay chuyển, trong tay đột nhiên xuất hiện một thanh Hồn Kiếm.

Đạt tới Chiến Tôn cảnh đã có thể ngưng tụ Hồn Lực để giết địch, nhưng Hồn Lực lại phải tiêu hao rất lớn, người thường cũng không ai dám nhưng tụ Hồn Kiếm để giết địch.

- Hô!

Đột nhiên, bốn đạo hư cầm Hồn Binh trong tay hướng về Tiêu Phàm đánh tới, tốc độ nhanh chóng làm con ngươi Tiêu Phàm co rụt lại.

Tiêu Phàm chỉ nghe được tiếng gió vù vù bên tai, hắn cầm Hồn Kiếm lăng không chém một cái, một dải lụa mờ ảo chém vào bốn hư ảnh kia.

Trong phút chốc, thân ảnh hắn cấp tốc lao lên điều động lực lượng toàn thân đấm ra một quyền.

- Bá Đạo Thiên Quyền!

Phốc! Ngực một hư ảnh bị oanh thành cái động sau đó thân thể nổ tung biến thành hắc vụ, hắc vụ quay cuồng đột nhiên tiến vào bên trong cơ thể Tiêu Phàm.

Nhất kích tất sát.

- Hắc vụ quả nhiên có chỗ tốt, cùng có công hiệu như Hồn Tinh vậy.

Tiêu Phàm nhếch miệng cười một tiếng, nhưng trong nháy mắt thì thần sắc của hắn lại cứng đờ.

Bảy đạo hư ảnh xung quanh hắn đồng thời chuyển động vây hắn vào giữa, bảy tên Chiến Tôn cảnh đỉnh phong cùng xuất thủ thì cho dù là Chiến Tông cảnh cũng phải lui.

- Huyết Sát!

Trường kiếm Tiêu Phàm chém một cái, kiếm mang như lưu tinh bắn ra, hư ảnh kia cũng phản ứng cực nhanh, nhảy lên không trung liền tránh thoát công kích của Huyết Sát.

Huyết Sát, hấp thụ bao nhiêu máu uy lực mạnh bấy nhiêu, nhưng ở trong Huyễn Cảnh này thì uy lực của Huyết Sát chỉ đạt đến Tứ Phẩm Chiến Kỹ mà thôi.

Tiêu Phàm thấy thế liền biến sắc, sáu tên khác đã đánh tới, hiện tại không cách nào thoát được, trong mắt Tiêu Phàm lóe qua một tia hung ác, hắn gắt gao khóa chặt hư ảnh phía trước, nhất định phải tìm một chỗ để đột phá.

Lại vung ra một kiếm, Tiêu Phàm thừa dịp hư ảnh đang nhảy lên tránh liền đâm vào cổ họng của nó, nhưng hiện tại vẫn còn sáu tên, trên người hắn hiện tại đã xuất hiện mấy vết thương, máu tươi nhuộm đỏ y phục.

Một cảm giác đau nhói mãnh liệt truyền đến, trên trán Tiêu Phàm chảy ra không ít mồ hôi, nếu như không phải hắc vụ kia bổ sung Hồn Lực thì hắn đã sớm ngã xuống rồi.

- Còn sáu tên, áp lực đúng là rất lớn a, nếu như là người nhát gan chắc có lẽ đã bỏ cuộc rồi.

Tiêu Phàm cau mày, trước đó Bàn Tử nói có người bên trong Huyễn Cảnh lao lực hắn cũng không tin nhưng hiện tại hắn đã tin rồi.

- Nhất định phải vượt qua, chỉ có chiến đấu và giết chóc mới có thể làm cho con người mau chóng trưởng thành.

Tiêu Phàm trầm ngâm, lần nữa lao vào sáu đạo hư ảnh.

- Ròng rã ba ngày, phần lớn người đều đi ra, chỉ có Khúc Lân, Vân Lạc Tuyết, Lý Tuyết Y, Triệu Vô Bệnh, Lạc Trần và bốn người Thần Phong Học Viện vẫn còn ở bên trong, không biết sống hay chết.

- Khúc Lân là Chiến Tông cảnh, tự nhiên không có vấn đề gì, Tam Công Chúa, Lý Tuyết Y, Triệu Vô Bệnh và Lạc Trần cũng là mấy người nổi bật của Chiến Vương Học Viện ta, nếu như bọn họ liên thủ lại thì Tiêu Phàm hẳn nhất định phải chết.

- Đáng tiếc, nhị vương tử Vân Lạc Vũ không có tới, bằng không đoán chừng đã sớm thông quan.

Bên ngoài Luyện Tâm Tháp, đám người nghị luận ầm ĩ, phần lớn mọi người cũng không coi trọng đám Tiêu Phàm, ở trong Luyện Tâm Tháp càng lâu thì càng khó có khả năng còn sống.

Một khi không địch lại liền sẽ vĩnh viễn rơi vào bên trong Huyễn Cảnh, cho đến tử vong.

Ròng rã ba ngày bên trong Huyễn Cảnh tầng thứ năm, trên người Tiêu Phàm đã có mười mấy vết thương, trong đó có vài vết thương đã xuyên thẳng đến nội tạng, nếu như không phải ý chí hắn cực kỳ kiên định thì có lẽ đã sớm chết.

Bất quá, đối diện cũng chỉ còn lại hai đạo hư ảnh, áp lực của Tiêu Phàm nhỏ đi rất nhiều.

- Chết!

Tiêu Phàm xuất kiếm xuyên qua lồng ngực của một hư ảnh, sau khi vẩy trường kiếm, hư ảnh kia liền bị chém thành hai mảnh.

- Còn một tên cuối cùng.

Tiêu Phàm hít một hơi, trên mặt rốt cục xuất hiện nụ cười:

- Nếu như điều động lực lượng U Linh Chiến Hồn và Vô Tận Chiến Hồn cũng không cần khổ chiến như thế, nhưng lúc này chỉ mới là tầng thứ năm, nếu như ở đây đã phải điều động lực lượng của Chiến Hồn mới thông qua thì ta làm thế nào có thể lên đến tầng thứ sáu, thứ bảy.

Không sai, Tiêu Phàm sở dĩ khổ chiến với hư ảnh như thế là bởi vì hắn không hề thi triển lực lượng của Chiến Hồn, đương nhiên những huyết ảnh cũng giống thế, vẻn vẹn chỉ dựa vào chiến kỹ để chiến đấu.

Đây chính là ưu thế của Tiêu Phàm, nói về chiến kỹ lĩnh ngộ thì trong cùng giai không có ai so được với hắn.

Trong lúc Tiêu Phàm thất thần thì hư ảnh còn lại cũng đã đánh tới, Tiêu Phàm cấp rút tránh đi nhưng cánh tay trái vẫn bị xuyên thủng, máu tươi chảy ròng ròng.

- Huyết Sát!

Chiến ý Tiêu Phàm tăng vọt, một kiếm bá đạo quét ngang ra, Hồn Kiếm đem hư ảnh kia chém ngang người, thân thể Tiêu Phàm lộn nhào trong hư không một cái, sau đó dùng một quyền đánh thẳng vào đầu hư ảnh kia.

Khi hắc vụ tiến vào cơ thể Tiêu Phàm thì cảnh sắc bốn phía cũng bắt đầu biến mất, trước mắt Tiêu Phàm là một mảnh không gian màu đỏ.

Phù phù một tiếng, Tiêu Phàm quỳ một chân xuống đất, trọng lực to lớn ép hắn không thở nổi.

- Đồ lưu manh!

- Lão Tam!

Ba âm thanh kích động vang lên, là Tiểu Ma Nữ, Lăng Phong, còn có Bàn Tử, ba người gian nan ngồi trên mặt đất khôi phục thân thể, sắc mặt có chút tiều tụy.

Trước mặt ba người còn có mấy thân ảnh, ba người Khúc Lân, Vân Lạc Tuyết, Lý Tuyết Y ngồi trong góc, bên trong ánh mắt Lý Tuyết Y nhìn về phía Vân Lạc Tuyết ẩn chứa sát khí lạnh như băng, nhưng sát khí kia nàng lại ẩn tàng rất tốt, không có ai nhận ra sự khác thường.

Rất hiển nhiên, năm người này đều thành công xông qua tầng thứ năm, hiện tại đang nghỉ ngơi, cũng không ai rời đi.

- Lão Tam, lần này ta tỉnh lại trước ngươi.

Bàn Tử đắc ý cười.

Tiêu Phàm nhún vai, nếu như hắn muốn thì một trận vừa rồi cũng không lao lực đến thế?

Chiến đấu ròng rã ba ngày làm cho hắn càng thêm lĩnh ngộ sâu hơn đối với chiến kỹ, Vô Tận Chi Kiếm và Vô Tận Chi Quyền đã được luyện đến cảnh giới Tứ Phẩm Chiến Kỹ đỉnh phong, ẩn ẩn có chút uy thế đột phá Ngũ Phẩm Chiến Kỹ.

Hai chiến kỹ này có thể nói rằng do chính hắn sáng tạo ra, hắn cũng rốt cục minh bạch, Vô Tận Chiến Điển lĩnh ngộ chiến kỹ cũng không nhất định cần rất nhiều loại chiến kỹ dung hợp, mà còn có thể thông qua giết chóc để tiến giai.

Mặt khác, thức thứ nhất trong Tu La Tam Kiếm bây giờ Tiêu Phàm có thể thi triển dễ như trở bàn tay, Luyện Tâm Tháp trừ luyện tâm thì còn có thể rèn luyện chiến kỹ.

- Các ngươi có đi lên không?

Tiêu Phàm nhìn mấy người Tiểu Ma Nữ nói.

- Ngươi còn có dư lực?

Mấy người Tiểu Ma Nữ còn chưa mở miệng thì Vân Lạc Tuyết đã kinh ngạc kêu lên, tầng thứ năm đã là cực hạn của nàng.

- Tiểu Kim đang ở trên, ta cũng không thể thua được.

Tiểu Ma Nữ bình thường không không quá quan tâm đến việc tu luyện nhưng lần này lại hết sức nghiêm túc.

- Ta cũng đi.

Lăng Phong đứng dậy, trực tiếp đi vào tầng thứ sáu.

Thần sắc Bàn Tử rầu rỉ, thở dài nói:

- Ai, các ngươi đều đi lên, ta cũng chỉ có thể liều mình bồi quân tử.

Tiêu Phàm cười cười, trực tiếp đi đến tầng thứ sáu, thậm chí cũng không nghĩ ngơi một giây nào.

Ở đây chỉ còn lại ba người Khúc Lân không biết nói gì.

Cầu Kim Phiếu

Vạn Yên Chi Sào- MềuSiuBự-

Bình luận


K
Khánh Nguyễn
26-03-2023

Convert hay dịch ad

C
Cường Phạm
26-03-2023

hay

C
Chí Tâm Nguyễn
26-03-2023

Cảnh giới thế nào pro

L
Lam Tung
26-03-2023

Xin cấp độ tu luyện

P
Patrick H
26-03-2023

Tại sao truyện nào cũng thích cái màn lâm li như mỗi lần thg main chiếm được chiến lợi phẩm là bị ng đến giành giực. Khổ cái là vốn có thể tránh được nhưng tác giả luôn muốn thg main ngu bạo nên ko bao giờ cho nó chạy mà trơ trơ đứng đó đếm tiền chờ ng tới. Chán.

A
anhquoc dang
26-03-2023

Xin tên vài truyện nam chính nhiều vk và trắc trở như này với các bạn.

B
bao uyen
26-03-2023

Đọc bộ chấp ma đi bạn bộ đó thật sự rất tuyệt vời

P
Phong Khuất
26-03-2023

Hóng nóng lắm rôid

I
iiimSounds
26-03-2023

Đọc review như vậy hay mà tại sao nghe truyện lại dở vậy

H
Huyen Lương
26-03-2023

Hay hay

G
Giàu Nguyễn
26-03-2023

Covert hay dịch vậy ad

H
Hải Đào
26-03-2023

⁸⁸8⁸8⁸⁸

T
TG Nate
26-03-2023

I love you bro

T
Tuan Pham
26-03-2023

Bộ này bản dịch ra full chưa ạ

N
Ngoc Anh Nguyen
26-03-2023

Giới thiệu có vẻ hay

T
Teo Khu
26-03-2023

Có dịch không vậy ad

H
hùng
26-03-2023

cấp bậc tu luyện là gì vậy ad

Truyện đang đọc