VÔ TÌNH GẶP ĐƯỢC BẢO BỐI


Lăng Cung lãnh cảm nhìn Mặc Âu: "Kết hôn là chuyện trọng đại, không phải chuyện em có thể nói bừa
Mặc Âu gắp sủi cảo bỏ vào miệng: "Nhưng đầu bếp nhà em là hậu cung của em mà, có phải chọn bừa đâu"
Lăng Cung híp mắt: "Vậy anh cũng là hậu cung của em thì tính sao?"
Mặc Âu nghẹn cổ: "Khụ...!Trước đây đúng là em từng bắt anh trở thành hậu cung nhưng mà anh không đồng ý còn gì, cả ngày cứ đưa ra bộ mặt bí xị
Lăng Cung nhớ lại ngày trước, mỗi ngày đều thấy cô lại làm quen với mấy người thuộc hạ của anh liền bực mình, vì thế không có ngày nào là anh cảm thấy nhẹ lòng khi phải canh chừng Mặc Âu, tính khí cũng vì lí do đó mà không được thân thiện cho lắm.
Lăng Cung nhìn thẳng vào mắt cô: "Anh không nói không có nghĩa là không đồng ý"
Mặc Âu khó xử: "Nhưng mà em từng nói với anh, có lẽ anh đã bỏ lỡ mất cơ hội rồi
Lăng Cung kéo ghế đứng dậy: "Anh sẽ tự tạo cơ hội cho chính mình" Để dành được em...
Mặc Âu ngồi gặm đũa dõi theo Lăng Cung đầy khí phách dứt khoát rời đi.

Đúng là chuyến thăm người lần này, cô có chút không quan tâm anh trai nhỏ như trước nữa.

Một là vì Hàn Thiên Nhược, còn hai là vì cô trước đây chỉ cảm thấy anh trai nhỏ chỉ đơn giản là thương cô chứ không phải là yêu.
Xem ra lần này cô lơ anh như vậy, khiến anh không thể giấu nổi tâm tư thực lòng nữa rồi.

Nhưng cũng như lời cô đã nói, giờ anh mới biết hối hận thì cũng đã muộn rồi.
Tình yêu vốn không hề hào phóng chỉ biết trao đi như chúng ta tưởng tượng.

Nó cũng muốn nhận lại phần thiếu hụt đã cho đi.
Trước đây, cô từng thích đơn phương Lăng Cung đơn giản chỉ là vì sắc đẹp.

Tiếp xúc nhiều ngày lại càng thích anh vì luôn dành mọi sự quan tâm đặc biệt cho cô.

Từ thích dễ dàng tiến hóa trở thành yêu.
Muốn kiếm cho tình yêu lời giải đáp, nhiều lần cô vô ý trêu chọc anh nói: "Sau này nhất định anh phải trở thành chồng em"
Nhưng đáp lại câu nói đó chỉ là một nét mặt vô cảm thường này, cùng lời khuyên đầy chua chát: "Em không nên suy nghĩ xa như vậy"
Lần một như thế, lần hai cũng vậy, còn từ lần thứ ba thì anh cũng chẳng buồn đáp lại nữa.

Điều đó không khác gì một chậu nước lạnh ngắt dội thẳng vào tim cô, dập tắt đi ngọn lửa tình yêu mà cô dành cho anh.

Thứ tình yêu nam nữ kia cứ thế mà từ từ tàn lụi, chỉ còn lại tình anh em chí cốt cùng vào sinh ra tử.

Sau này cô lại lấy cớ phải trở về nước tiếp nhận công ty của gia đình mà rời khỏi tổ chức.

Cuộc sống thường nhật lại tiếp tục tiếp diễn, không còn lưu luyến bóng dáng của anh.
Tình yêu quả thật là một thứ gì đó rất kì lạ, dễ nhớ dễ quên hay không thì cô không biết, có lẽ tùy người, cũng tùy từng chấp niệm.

Nhưng lại bất chợt giác ngộ ra một điều:
"Hoa đẹp, hoa thơm, hoa vẫn tàn
Tình sâu, tình nặng, tình vẫn tan

Nhớ được thì quên được, giữ được thì buông được, không ôm chấp niệm sâu.

Đây cũng là lí tưởng trong tình yêu của cô nếu như nó không được đáp lại.

Nhẹ lòng.
Không suy nghĩ nữa, Mặc Âu nhanh chóng xử lí hết phần ăn của mình.

Cô không thể uổng phí 3 ngày ở Los Angeles nếu chỉ ăn rồi nằm như vậy được.
______________
Hóa trang thành một bà già ngèo khổ, Mặc Âu cầm theo một cái gậy bước đi nặng nhọc ra ngoài biệt thự, để lại một cơn động chấn tâm lí cho các anh vệ sĩ.
Mặc Âu bắt taxi đi đến cửa hàng đề nhãn hiệu SL được đặt giữa khu trung tâm thương mại mua bán sầm uất.

Người ra vào cửa hàng tấp nập, có vẻ rất đông khách.

Mặc Âu gật đầu vừa ý, không hổ danh là nhãn hiệu cô mới thành lập trên diễn đàn thời trang cách đây không lâu.
Mặc Âu với bộ dạng già nua xấu xí xù xì tiến vào.


Nhân viên tiếp đón cúi chào lễ phép: "Chào mừng quý khách đến với cửa hàng chúng tôi"
Mặc Âu cười tít mắt làm lộ rõ những nếp nhăn: "Ngoan...!ngoan"
Cửa hàng rộng rãi với phong cách bài trí hiện đại, thông thoáng nên dù nhiều khách vẫn cảm thấy không bị bí bách, chật chội.

Kiểu thiết kế phòng này từ cô mà ra chứ đâu.

Đẹp đến nỗi không ai có thể bắt bẻ!
Mặc Âu chú ý đến một bộ váy dạ hội được cắt xẻ nửa vai, thắt một bím nơ hoàn hảo màu trắng trên tông màu hồng nhạt.

Làn váy được xếp lớp trắng hồng xen kẽ vô cùng độc đáo, giống như lạc vào chốn hồng trần vậy.
Đây là bộ váy mà nhà thiết kế chính thức duy nhất của SL - Giang Thâm, người mà cô vô tình gặp được tại vỉa hè, trước một cửa hàng.

Hoàn cảnh lúc đó cũng khá là ngượng ngùng..


Bình luận

Truyện đang đọc