YÊU EM GÁI CỦA BẠN THÂN


Ngày Thứ 2 đầu tiên của tuần học sau khi khai giảng , hôm nay là ngày đâu tiên Mộng Ánh học ở ngôi trường mới , Mộng Ánh mặc trên mình bộ đồng phục của trường với chiếc áo sơ mi trắng cộc tay và theo kèm là chiếc váy đen dài không quá gối ,tóc xoã xoăn nhẹ ,môi được tô một chút son đỏ nhẹ làm nổi bật làn da trắng của Mộng Ánh toát lên vẻ xinh đẹp của cô.

Mộng Ánh chậm dãi bước vào trường.
Mộng Ánh học ở tầng 3 toà nhà C.

Đang đi lên tầng học , chuẩn bị bước lên cầu thang bỗng có một bàn tay ở đằng sau nắm lấy tay cô lôi cô lại cả người Mộng Ánh xà vào lòng người đó , và người đó không ai khác chính là Đinh Tuấn Trạch người yêu của cô ,đồng thời là bạn thân của anh trai cô Mộng Cao Lãnh.

Đinh Tuấn Trạch ôm cô vào lòng tay vòng ôm lấy eo nhỏ của cô , nhẹ nhàng khẽ cúi đầu xuống nói :
- Đã ăn sáng chưa?
Cô khẽ đẩy người anh ra , nhìn anh nói :
- Em ăn rồi , anh bỏ em ra đi...mọi người đang nhìn kìa.
Anh vẫn mặt lì giữ cô lại và ôm chặt hơn khẽ cười :
- Nếu anh không bỏ ra thì sao ? việc họ nhìn cứ để họ nhìn ,càng nhìn anh càng thích.
Cô cạn ngôn bất lực trước câu nói của anh không nói nên lời , bỗng Mộng Cao Lạnh từ đâu đi ra ,lấy tay vỗ vào vai của Đinh Tuấn Trạch chẹp miệng nói :

- Hai đứa bay có thôi đi không , đây là trường học mà cứ ôm ấm nhau là sao?
Đinh Tuấn Trạch lườm Mông Cao Lãnh một cái thẳng miệng đáp:
- Kệ Tao !
- Nhưng người mày ôm là em gái tao ! mày bỏ nó ra cho nó lên lớp sắp vào học rồi.(Mộng Cao Lãnh nói)
Mộng Ánh đứng nhìn Mộng Cao Lãnh và Đinh Tuấn Trạch đôi co với nhau.

Một hồi Mộng Ánh lên tiếng :
- Thôiiiii...hai người đừng đôi co nữa , anh buông em ra cho em lên lớp!
Đinh Tuấn Trạch liếc Mộng Cao Lãnh một cái rồi bỏ tay ra khỏi eo Mộng Ánh , đưa tay lên xoa tóc cô :
- Được rồi.

Em lên lớp học đi...học vui vẻ , ra chơi tranh thủ xuống căn tin nhá.
Cô nhanh nhảu trả lời :
- Dạa...

Nói rồi cô tạm biệt anh ,quay người đi lên lớp , anh đứng nhìn cô đi lên lớp ,rồi cùng Mộng Cao Lạnh quay trở lại bước vào lớp học.
Mộng Ánh bước vào lớp, lớp cô học là lớp 10A1, Mộng Ánh đi lại chỗ ngồi của mình, cô ngồi dãy một , ngồi cùng Mộng Ánh là Diệp Nhi - bạn thân của cô .
Mộng ánh đi lại để cặp xuống ghế rồi ngồi xuống quay qua phía Diệp Nhi vui vẻ chào :
- hello bạn yêu !
Diệp Nhi đặt chiếc điện thoại xuống ,quay sang hỏi Mộng Ánh:
- Cậu làm gì mà đi học muộn thế , 7 giờ vào lớp mà 6:55 cậu mới đến là sao ?
Mộng Ánh ôm lấy tay của Diệp Nhi thở dài rồi kể toàn bộ câu chuyện cho Diệp Nhi nghe...
-...đấy đầu đuôi là như thế ,chứ cậu tưởng mình thích đi muộn à.
- À ra là thế , thế mà mình cứ tưởng cậu ngủ quên...( Diệp Nhi nói )
Mộng Ánh buông tay Diệp Nhi ra bĩu môi nói :
- Cậu nghĩ mình là ai mà đi ngủ quên, bạn bè không nghĩ tốt gì cho nhau , xía .
Mộng Ánh và Diệp Nhi nói chuyện được một lúc thì tiếng trống vào lớp lên , tiết đầu tiên là môn Văn khoảng 4 phút sau thì giáo viên dạy cũng bước vào lớp :
- Các em lấy sách vở ra chúng ta bắt đầu học bài.
Giờ văn diễn ra một cách nhanh chóng , bài học cũng kết thúc , cô giáo bước ra khỏi lớp.

Mộng Ánh quay ra nói với Diệp Nhi: - Xuống căn tin với mình không?
Diệp Nhi suy nghĩ một lúc rồi cũng gật đầu đồng ý:
- cũng đươc..


Bình luận

Truyện đang đọc