ÂM HÔN: NGỦ CÙNG QUỶ


"Buông tôi ra!!"
Chết tiệt! Anh ta khỏe đến mức nắm lấy tay tôi khiến tôi không thể cử động được chút nào.

"Tôi hỏi cô, cô quan tâm anh ta nhiều như vậy sao?"
“Anh ta đã từng cứu tôi, tôi hỏi một câu quan tâm đến anh ta, là không thể sao?” Ngay cả tôi cũng không biết tại sao mình lại quan tâm đến Lãnh Thiên Ngạo như vậy, nhưng lý do này miễn cưỡng có thể thuyết phục được chính bản thân tôi.

Anh chàng xác sống đẹp trai vẫn luôn nhìn vào đôi mắt của tôi, sau vài giây thì anh ta châm chọc mà cười ra tiếng, "Nhưng đôi mắt của cô không nói như vậy với tôi!"
Nói xong, anh ta vùi đầu vào giữa cổ tôi hít vào sâu một cái, sau đó thỏa mãn thở dài, "Dù sau khi trở thành thi quỷ, thì trên cơ thể của cô vẫn thơm như vậy, mùi thơm của thịt tươi, làm người ta không nhịn được chảy nước miếng.

"
Vừa dứt lời, anh ta đã lè lưỡi liếm cổ tôi, cái chạm vào lành lạnh khiến người tôi sởn cả tóc gáy.


Đây là lần đầu tiên tôi bị một người đàn ông tiếp cận gần như vậy trừ Lãnh Thiên Ngạo, nhưng cho dù người kia là một anh chàng đẹp trai, thì tôi vẫn không chịu được mà chống cự, tôi cong đầu gối lên và đá vào bụng xác sống đẹp trai, hai tiếng răng rắc vang lên, đó là âm thanh xương sườn bị đứt gãy.

Sau khi tôi trở thành thi quỷ thì sức mạnh của tôi thật đáng kinh ngạc, có lẽ anh ta không ngờ tôi sẽ tấn công đột ngột, nên anh ta đã bị tôi đá bay lên rồi ngã xuống thảm, còn tôi nhanh chóng bật dậy và đáp xuống đất, giữ hai tay làm động tác phòng thủ.

"Khụ khụ! "
Anh chàng đẹp trai ho khan hai tiếng rồi đứng dậy, vẻ mặt u ám đến mức không thể u ám hơn nữa, "Đây là quà gặp mặt cô dành cho tôi?"
"Đừng tới đây, nếu anh còn tiến tới tôi sẽ không khách sáo, anh biết đó, tôi cũng là thi quỷ, hai chúng ta khoa tay múa chân thì không chắc ai sẽ là người bị thương đâu!"
Vị trí hiện tại của tôi tương đối bất lợi, bên ngoài còn hơn ba mươi tầng, nếu mà tôi nhảy từ cửa sổ ra ngoài đó thì liệu có bị té chết không?
"Đi đâu?"
Những lời nói của anh ta khiến tôi nhớ đến người đàn ông đã bắt tôi trước đây, chẳng lẽ anh ta lại muốn bắt tôi để uy hiếp Lãnh Thiên Ngạo?
Thì ra là thế, chính là thừa dịp Lãnh Thiên Ngạo bị nhốt, mới ra tay với tôi.


Nhưng mà, "Không phải anh không muốn làm bạn với những xác sống đó sao? Thì tại sao anh lại nghe lệnh nhóm đó?"
Lời nói của tôi đánh trúng chỗ đau của anh ta, khiến khuôn mặt đang tươi cười của anh ta bỗng trở nên ảm đạm, anh ta duỗi tay biến ra thanh kiếm mềm công kích tôi, tôi nhanh chóng dịch chuyển ra, nhưng anh ta vẫn từng bước ép sát tới, không còn cách nào khác nên tôi đành phóng ra sợi xích sắt ở cổ tay để quấn lấy kiếm của anh ta, định lấy nó đi.

Nhưng dù sao tôi vẫn còn yếu và đây là điều mà anh ta muốn, ngay khi tôi vừa quấn lấy kiếm của anh ta, thì anh ta đột nhiên thu hồi lại, tôi chưa kịp tháo ra nên bị kéo qua đó, tiếp theo anh ta nhanh nhẹn dùng một tay khác giữ chặt lấy cổ họng của tôi.

Móng tay của anh ta rất dài, tức thì đâm vào da thịt của tôi, sau đó liền có máu tươi liền chảy xuôi dọc cổ của tôi.

Tôi không dám cử động một chút nào, mặc dù tôi biết khả năng hồi phục của thi quỷ rất đáng kinh ngạc, nhưng sau khi bị vặn gãy cổ có còn sống lại được hay không thì không rõ?
"Cô đã cho tôi không ít bất ngờ đó, không ngờ cô cũng là xác sống biến dị, làm tôi ngày càng thích cô rồi đó.

"
“Nếu anh thích tôi vậy thì thả tôi ra đi!" Da mặt của tôi đúng là dày hết mức rồi.

Xác sống đẹp trai lắc đầu, "Hiện tại tôi không thể thả cô đi, đại tiểu thư đã hứa với tôi là chỉ cần đưa cô tới đó, thì sẽ trả tự do cho tôi, đến lúc đó tôi nhất định sẽ cứu cô ra!".


Bình luận

Truyện đang đọc