BÉ NHÂN NGƯ CẬU ẤY SIÊU NGOAN



Vào đêm khuya.

Dung Niên mặc áo ngủ có hoạ tiết bò sữa mà Dung Trì mua cho, cậu nằm trên giường, đọc cuốn manga mà mình mới mua trộm được, nhân vật chính trong truyện đều là nam, hơn nữa cốt truyện cũng khá đồ sộ.

Sau lần đầu quan hệ với Lục Cận Ngôn, Dung Niên rất tự giác đi tìm tư liệu nghiên cứu.

Việc đọc truyện tranh này là một trong số đó.

Dung Niên nghĩ thầm, cậu phải cho hắn thấy, ngủ với cậu rất thoải mái, Lục Cận Ngôn sẽ chỉ thích ngủ với cậu, có lẽ ngoại trừ cậu ra, ai hắn cũng không hứng thú.

Sau khi tiểu tra nam nhận ra thuộc tính của mình, đã bắt đầu chuyển hướng sang tâm cơ.

Dung Niên không cần ai dạy cũng tự đạt danh hiệu tiểu nhân ngư tâm cơ.

Hiện tại.

Tiểu nhân ngư tâm cơ vừa mới ra lò đang đọc truyện tranh với biểu tình nghiêm túc như xem sách hoá học.

"Oa...!có thể làm như vậy được sao?"
Nhìn cuốn truyện với những nét vẽ đa dạng, vẻ nghiêm túc trên mặt cậu dần được thay thế bằng sự thán phục, vẽ người thật lợi hại quá đi, tình tiết này sao họ có thể nghĩ đến vậy?
Đọc gần nửa tiếng, khuôn mặt của Dung Niên dần chuyển sang màu đỏ, bỗng nhiên chân cậu biến thành đuôi cá, hôm nay cậu không ôm gối ôm nhỏ hình cá khô nữa mà ôm lấy chiếc đuôi, chìm vào giấc mộng.

Trong mơ, cậu không cẩn thận để lộ đuôi trước mặt Lục Cận Ngôn, nhưng hắn không sợ hãi.

Lục Cận Ngôn cúi người, nhẹ nhàng hôn lên chiếc đuôi, lúc ngẩng mặt lên, trong mắt hắn còn mang theo ý cười ôn nhu.

Vẻ mặt tươi cười đó rất đẹp.

Đẹp đến mức đuôi của Dung Niên càng ngày càng nóng lên.

Chìm trong giấc mộng cả một đêm.

Dung Niên bị đánh thức bởi tiếng chuông đồng hồ báo thức mà cậu đặt cạnh bàn, lúc ngồi dậy, đầu Dung Niên vẫn vô cùng choáng váng.

Nhưng cậu không ngái ngủ quá lâu, tiếng chuông vẫn tiếp tục vang lên khiến cậu tỉnh cả ngủ.

Ngoại trừ phòng thí nghiệm thì cậu có tham gia một vài lớp học khác.

Có một giáo sư lớp dạy toán cực kỳ thích điểm danh tên cậu, Dung Niên giơ tay chà chà mặt, trèo xuống giường để đi tắm, cậu tính sau khi đến lớp sẽ xem lại toán cao cấp* thêm lần nữa.


Đừng trước gương, Dung Niên vén quần áo lên, thấy những dấu hôn vẫn chưa mờ đi chút nào.

Nhưng có quần áo che phủ, cậu cũng không sợ bị ông nội hay anh hai phát hiện.

Vào bữa sáng.

Dung Trì vì muốn đưa Dung Niên đi học nên anh vẫn ở nhà, cùng cậu ăn bữa sáng.

"Dung Trì, mặc dù ta đoán sai kỳ động dục của Niên Niên, nhưng những người mà con sắp xếp cho Niên Niên gặp mặt vẫn không nên bỏ qua."
" Cho Niên Niên đi gặp bọn họ một chút, xem có ai hợp mắt không, rồi cùng nhau bồi dưỡng tình cảm, như vậy đến lúc thằng bé thực sự động dục, chúng ta cũng không cần vội vàng chuẩn bị."
Ông cụ một bên uống sữa cá dinh dưỡng dành cho người già, một bên cẩn thận nhắc nhở Dung Trì.

Dung Trì gật đầu: "Được, con sẽ sắp xếp hai người gặp nhau trong thời gian tới."
Nghe thấy anh hai cùng ông nội lại bàn chuyện tìm bạn tình cho mình, Dung Niên có chút tức giận.

"Ông nội, con không muốn đi gặp bọn họ!"
Dung Niên kháng nghị: "Con sẽ không đi xem mắt với ai hết!"
Không đợi ông cụ lên tiếng trước, Dung Trì đã cau mày: "Niên Niên, chuyện này không thể tuỳ tiện được."
Niên Niên nhà anh không thích nói chuyện với người lạ, mấy năm gần đây chỉ có Cư Tử Dật luôn làm bạn bên cậu.

Hoạt động giải trí còn không tham gia chứ đừng nói đến hoạt động xã giao.

Với tính cách như vậy, làm sao cậu có thể chủ động tìm bạn tình thích hợp được.

Nếu không có bạn tình, thời điểm người cá vượt qua kỳ động dục sẽ vô cũng đau đớn và khó khăn.

Mọi người ở Dung gia đều coi Dung Niên như tâm can của mình, ngậm trong miệng sợ tan, cầm trên tay sợ rớt.

Cậu là bảo bối cục cưng của Dung gia, anh không thể để xảy ra sai lầm gì với cậu.

"Niên Niên, nghe lời anh, người mà anh hai sắp xếp cho em chắc chắn tốt, em chỉ cần gặp là biết."
Trên khuôn mặt nhỏ của Dung Niên vẫn tràn ngập vẻ kháng cự.

Nhưng nhìn dáng vẻ của anh hai lúc này, có lẽ cậu phải chấp nhận đi xem mắt rồi.

" Anh hai, nếu em không thích người đó thì sao?" Dung Niên hỏi.

" Không thích người này thì tìm người khác.

Nhưng đừng lo, mặc dù anh khuyên em đi xem mắt, thì quyền quyết định vẫn là của em."

"Chỉ cần em không thích, anh cũng sẽ không ép buộc em."
Nếu không phải tình huống bắt buộc, còn lâu Dung Trì - tên đệ khống giai đoạn cuối này cho phép kẻ nào thân mật với em trai yêu quý của anh.

Nghe thấy lời nói của anh, mắt cậu đột nhiên sáng lên: "Anh hai! Nếu em có người mình thích, anh sẽ ủng hộ em chứ?"
" Có lẽ, nhưng trước đó, cả nhà sẽ khảo sát người đó một chút, chỉ cần nhân phẩm tốt thì có thể qua."
Dung Trì nói xong, còn thêm một cái ví dụ: " Về nhân phẩm, chỉ cần không giống nhà họ Lục, thì có thể miễn cưỡng chấp nhận."
Dung Niên:"...."
Câu "anh cảm thấy Lục Cận Ngôn như thế nào" sắp thoát ra khỏi miệng Dung Niên nhưng cậu đành phải nuốt lại.

Sau khi ăn xong.

Dung Trì chở cậu tới trường, sau khi thấy cậu vào trong thì mới quay xe rời đi.

Trên lớp toán cao cấp, buổi học vẫn chưa bắt đầu, Dung Niên ngồi cùng Cư Tử Dật, thấy anh liên tục ngáp với cả lấy tay dụi mắt.

Cậu hỏi: "Cư Cư, hôm qua cậu lại thức đêm đấy à?"
Cư Tử Dật gật đầu, vẻ mặt buồn bã ỉu xìu nằm nhoài ra bàn: " Hôm qua tớ lại tới quán bar, nhưng chị gái xinh đẹp kia bị ốm, nên tớ không gặp được nàng."
"Không gặp được nàng thì thôi, sao cậu vẫn không về ngủ?" Dung Niên khó hiểu hỏi.

" Tớ đi hỏi giám đốc quán bar địa chỉ của nàng, nhưng tìm mãi không thấy."
Xong, hắn còn chọc chọc cánh tay Dung Niên, rầm rì nói: " Niên Niên, sau khi tan học, cậu cùng đi tìm với tớ nhé"
Dung Niên từ chối: "Tớ không đi đâu."
" Đi, đi đi mà.

Mỗi ngày cậu chỉ đến trường rồi về nhà, bộ cậu không thấy chán chết à!" Cư Tử Dật tiếp tục chọc chọc, dùng hết lời lẽ để dụ cậu ra ngoài.

Dung Niên vẫn không quan tâm.

"Tan học tớ sẽ về nhà!" Cậu nói tiếp: "Anh hai bảo sẽ tới đón tớ."
" Cậu đã bao nhiêu tuổi rồi? Là 18 đó, cậu thành niên rồi! Không cần cứ mãi làm một đứa trẻ ngoan nữa."
Cư Tử Dật vẫn tiếp tục dụ dỗ cậu, sau một lúc thấy cậu vẫn không xoay chuyển, anh đành phải ra đòn sát thủ của mình: " Như vậy đi, tối nay cậu đi tìm người với tớ, đổi lại tớ tư vấn tình cảm cho cậu, giúp cậu giải quyết khúc mắc tình cảm giữa cậu và người thần bí kia."
Cư Tử Dật thuộc loại hình nhìn qua trông tuỳ tiện nhưng nội tâm lại tinh tế.

Dung Niên nhờ anh đưa đi vào sáng hôm đó, anh đã phát hiện ra tình cảm khác biệt của Dung Niên dành cho người kia.

Dung Niên không nói tên người đó.

Nhưng anh chắc chắn cảm xúc Dung Niên dành cho người đó tuyệt đối không bình thường.


Sau khi anh nói xong, Dung Niên quay đầu lại, có chút thương hại mà nhìn anh như đang nhìn một đứa trẻ thiểu năng: "Cư Cư, cậu độc thân 19 năm mà còn muốn tư vấn tình cảm cho tớ sao?"
Anh lấy đâu ra cái sự tự tin này?
Nếu những lời tư vấn của anh thực sự dùng được, thì anh cùng chị gái ở quán bar kia cũng chẳng đến mức chưa từng nói chuyện với nhau một câu.

Cư Tử Dật: "..."
Cư Tử Dật hơi tức giận: "Niên Niên, cậu đang xem thường tớ đấy à!"
Vừa nói xong, anh còn "oa" thêm một tiếng.

Trùng hợp, giáo sư vừa vào phòng nghe thấy, bà lập tức phóng ánh mắt sắc như dao tới.

Nấn ná mãi đến khi tan học, Cư Tử Dật đành nắm chặt quần áo của Dung Niên, làm bộ mặt trông có vẻ đáng thương hỏi cậu: "Niên Niên, cậu thật sự không đi cùng tớ sao?"
Khuôn mặt nhỏ của Dung Niên nhăn lại, nghĩ tới anh đã năn nỉ cậu cả ngày, trong lòng liền mềm nhũn.

"Được rồi, tớ sẽ đi với cậu."
Dung Niên nói xong, cậu còn nhấn mạnh: "Nhưng chỉ lần này thôi, không có lần sau."
Cư Tử Dật hiểu rõ tính tình của cậu, lần này kêu cậu đi cùng anh đã chẳng dễ dàng gì, nên anh gật đầu ngay lập tức, còn tặng thêm mấy cái rắm cầu vồng*
Sau khi đồng ý với Cư Tử Dật, cậu gọi điện cho Dung Trì để anh khỏi phải tới đón mình nữa.

Dung Trì rất vui khi thấy cậu muốn đi chơi cùng bạn bè nên anh cũng không phản đối.

Trên tay Cư Tử Dật cầm địa chỉ mà chủ quán bar đưa, Dung Niên đi sau anh, cùng nhau tìm vị trí trên giấy.

Trên đường đi.

Dung Niên nhớ tới buổi toạ đàm* sắp diễn ra trong vài ngày tới, cậu quay sang hỏi anh: " Cư Cư, cậu có đến buổi toạ đàm của giáo sư vật lý Walker không?"
Mặc dù sự hứng thú của Cư Tử Dật đối với vật lý chỉ ở mức trung bình, nhưng anh vẫn rất hâm mộ giáo sư Walker - một người am hiểu rất nhiều lĩnh vực.

Anh suy nghĩ một chút rồi nói: " Tớ sẽ đi cùng cậu."
Dung Niên gật đầu, nhắc nhở anh một chút: " Nhưng vé không dễ mua, vé của tớ cũng là ông nội lấy cho."
Cư Tử Dật cười rất tự tin: "Yên tâm, mấy cái vé không làm khó được tớ."
Hai người tìm hơn một tiếng, cuối cùng cũng thấy.

Dung Niên đứng ở đầu hẻm, nhìn ngõ nhỏ lập loè ánh đèn ái muội, cậu có chút không xác định được mà hỏi: " Cư Cư, chị gái xinh đẹp kia thực sự ở chỗ này hay sao?"
Con hẻm này cũng quá chật chội đi, không biết có phải ảo giác hay không, Dung Niên cảm thấy có vài phần u ám.

Cư Tử Dật hơi do dự: " Địa chỉ mà giám đốc ghi, chính xác là chỗ này."
" Chị gái kia ngay cả số di động cũng không cho giám đốc, gã nói muốn tìm nàng thì chỉ có thể tự mình đi."
Dung Niên nghe vậy, đành thở dài.

Mặc dù chỗ này khiến người ta có cảm giác không được thoải mái cho lắm, nhưng chị gái này lại là đối tượng đầu tiên Cư Cư thầm mến, Dung Niên cũng từng thích thầm người ta nên có chút hiểu nỗi lòng của anh.

Vì vậy, cậu vỗ vai Cư Tử Dật, nói ra lời thoại kinh điển thường xuất hiện trong phim--
" Tới cũng đã tới, chúng ta vào thôi!"
Cư Tử Dật hít một hơi thật sâu, lấy ra một bó hoa từ trong cặp sách, vững vàng bước vào ngõ.

Nhưng trước khi vào ngõ, Dung Niên lấy điện thoại ra, gửi tin nhắn WeChat cho anh hai.


" Địa chỉ xxxx"
"Em ở nơi này với Cư Cư, lát nữa anh đến đón em nha!"
Gửi xong, cậu cũng không kiểm tra lại xem có sai sót nào không mà bỏ luôn vào túi, đuổi theo sau Cư Tử Dật, cùng người bạn dũng cảm vì tình yêu đi gặp chị gái xinh đẹp kia.

Phía bên Lục Cận Ngôn, hắn ngồi trong văn phòng, vẫn còn chưa tan ca.

Thấy màn hình di động sáng lên, có tin nhắn mới gửi tới.

Hắn mở điện thoại ra rồi xem--
"Địa chỉ xxx"
"Em ở nơi này với Cư Cư, lát nữa anh đến đón em nha!"
Lục Cận Ngôn "hả" một tiếng, trực tiếp đứng dậy.

Thư ký đang sắp xếp văn kiện bên cạnh: "??!"
Ông chủ, anh đang làm cái gì vậy?
"Anna, cô có biết Hồng Quang hẻm hay không?" Lục Cận Ngôn chống hai tay lên bàn, sắc mặt âm trầm hỏi cô.

Thư ký tên Anna hơi giật giật khoé miệng: "Tôi biết, đó không phải là nơi tốt lành gì, nam nữ ở đó....!thường bán thân để sống.

Ờ, ông chủ à! Anh có hứng thú với cái này sao?"
Không, không, chắc chắn không phải, ông chủ là một người cấm dục, cho dù ngài ấy muốn tìm một thứ gì đó mới mẻ, thì cũng không phải nơi đó.

Lục Cận Ngôn không trả lời cô, hắn đẩy ghế ra, đen mặt rời khỏi công ty.

Hắn nghẹn dấm đến sắp nổ tung.

Tại sao Niên Niên lại tới một nơi như vậy chứ?
Lục Cận Ngôn nhớ lại hai lần hoan ái của họ.

Lần đầu tiên, sau khi làm xong, Dung Niên tặng hắn thuốc bổ thận.

Lần thứ hai--
Dung Niên đi thẳng tới cái hẻm Hồng Quang này.

- -
Tác giả có lời muốn nói:
Lục Lục tự nghi ngờ chính mình: Tôi có phải không được hay không? Tôi không được! Tôi không được!...!
- -----
*toán cao cấp: gốc là cao số, tương đương với toán cao cấp bên mình.

Hay còn là further mathematic: Toán học xa hơn là danh hiệu được trao cho một số khóa học toán trung học nâng cao.

Thuật ngữ "Toán học cao hơn và xa hơn", và thuật ngữ "Toán cấp độ nâng cao", cũng có thể đề cập đến bất kỳ khóa học toán nâng cao nào tại nhiều tổ chức.
*rắm cầu vồng: từ thông dụng trên Internet và là ngôn ngữ phổ biến trong giới Showbiz - phổ biến từ năm 2017, dùng để tâng bốc thần tượng của mình.
*toạ đàm: là một buổi họp mặt trao đổi ý kiến, nói chuyện, chia sẻ kinh nghiệm thân mật giữa các chuyên gia trong một lĩnh vực cụ thể với người có nhu cầu lĩnh hội thông tin kiến thức về một vấn đề nào đó..


Bình luận

Truyện đang đọc