BÌNH TĨNH, ANH CÓ THỂ

Edit by Mặc Hàm

Có một số việc, không nghĩ tới còn không thấy gì, một khi nhớ tới liền không thể vãn hồi.

Trước đó có vài lần, thiếu chút nữa đã phát hỏa, nhưng Vinh Kinh đã kịp thời dừng lại, hơn nữa sau đó biểu hiện vô cùng bình tĩnh. Nhìn ánh mắt anh chỉ có thương tiếc và dịu dàng, ngoài ra không có gì hơn.

Dục vọng thì sao, tình cảm thì sao, đều không.

Kỳ thật lần đầu tiên đánh dấu, cậu có thể cảm giác được Vinh Kinh từng do dự, nhưng pheromone hấp dẫn lẫn nhau quá mạnh, do dự kia rất ngắn ngủi…

Sau đó cậu liền thuận lợi đem Vinh Kinh đang dao động lừa vào trong túi mình.

Cố Hi đôi khi cũng không muốn khả năng quan sát của mình quá mạnh như vậy, nhưng các chi tiết nhỏ tràn vào đầu ngày càng nhiều.

Bình tĩnh một chút, Cố Hi.

Vẫn chưa chắc chắn, đừng đoán lung tung.

Cố Phong vừa định nói gì đó, trực tiếp ở trong đầu bị ném trở về: Cậu im miệng.

Cố Hi biết đến cái miệng đê tiện của Cố Phong, nhất định không nói ra được điều gì tốt đẹp.

Ừng ực.

Lưu Vũ thấy Cố Hi uống cạn lý nước ấm, sau đó bóp ly giấy đến biến dạng.

Chuyện gì xảy ra, ai chọc tới bảo bối của họ.

Lúc này, đang đọc lời thoại với Hạ Mạn Ni, không phải chính là Vinh Kinh sao.

Kỳ thật, Phó Khiên Minh và Đức phi là một đôi, trong nguyên tác cũng xem một chút. Cuộc chiến tranh giành quyền lợi và tình cảm giữa vị phi tần có địa vi cao kia cùng với thái giam. Một người chỉ muốn có đồ chơi để giải buồn, lại bất tri bất giác động tâm với đồ chơi nhỏ này; một bên là mật thám do Thất hoàng tử Thiệu Hoa phái tới. Tuy là mật thám nhưng cũng không thành tâm, chỉ muốn mượn thế lực của Đức phi ở giữa để đọ sức thành người nắm quyền, đặt được mục đích người trên người. Hai người đều có tính cách mưu sâu khó dò.

Lời thoại này của Vinh Kinh cũng không thể không nói, diễn xuất của anh rất khiến người khác thán phục.

Không hổ là xuất thân chính quy, rất có bản lĩnh. Lưu Vũ đều có thể cảm giác được ánh mắt hài lòng của mấy diễn viên lão làng ở đây.

Vốn Lưu Vũ còn mang theo hai người mới dự bị, hiện tại xem ra là hắn lo xa rồi. Chỉ cần không đối mặt với ống kính, Vinh Kinh đóng vai Phó Khiên Minh chính là thích hợp nhất.

Nhưng bây giờ xem thái độ của Cố Hi, có chút không đúng.

Lưu Vũ nghĩ, hắn chỉ để cho bọn họ ngoài mặt giả bộ không quen biết, làm sao lại thật sự xảy ra vấn đề. Phía sau nhiều cảnh diễn tỉnh cảm như vậy, phải làm sao bây giờ? Đêm cặp đang đối đầu này để thành đối sát sao?

Khi không có lời thoại của minh. Vinh Kinh có chút trống rỗng.

Liếc mắt qua nhìn Cố Hi đang chăm chú, Cố Hi vẫn là bộ dáng nhàn nhạt, bất quá đây mới là chuyện bình thường.

Vinh Kinh cúi đầu mở sổ ghi chép ra, nơi đó có ghi các bước của đánh dấu hiệu thời, anh không có kinh nghiệm về phương diện này, cũng không phải dân bản địa, lo lắng làm không tốt để lại bóng ma cho Cố Hi.

Nhưng lần nào cũng là lý luận suông, kiến thức lý thuyết đầy đủ. Thực tế thì khi đụng tới pheromone của Cố Hi, đã bị hun đến sắp choáng váng. Hai lần đều có chút thô bạo không khống chế được, làm khó Cố Hi có thể chịu đựng anh.

Sau khi buổi đọc kịch bản kết thúc, trên internet đã có tin đồn Cố Hi cùng người mới đã xảy ra bất hòa.

Dưới một số tài khoản cũng có thể thấy nhiều ý kiến của cư dân mạng:

“Cảm giác từ khi Cố Hi muốn kết thúc hợp đồng với công ty cũ rác rưởi, cả người cũng đều muốn bay đi.”

“Cố Hi như lúc trước thì quá hoàn mỹ, như vậy mới có điểm chân thực.”

“Cố Hi cũng nhẫn nhịn đến cực điểm rồi, lúc ở công ty cũ bị những người mới điên cuồng hút máu, sau này rốt cuộc cậu ấy cũng không cần phải nhìn mặt người mới.”

“Chi có tôi mới cảm thấy được, người mới kia siêu đẹp trai sao?”

Trước đó, fan hai nhà cãi nhau đồng thời giữ im lặng, Cố Hi bên này bảo Mặc Điềm liên hệ với fan lớn, để bọn họ chú ý nhiều đến tác phẩm của mình.

Bên phía Vinh Kinh, không cần Cố Hi là quẩn chủ nói, mấy nguyên lão cũng biết thế lực mình đơn bạn, chỉ cần Fan Hi không gây sự, bọn họ mới không đi tìm chuyện.

Hai nhà giống như ăn ý, đều không khơi mào nữa, mỗi người bắt đầu tuyên truyền phim mới.

Thế nhưng fan của Tuân Gia Thụy gia nhập chiến cuộc, đầu này nói Cố Hi không có ánh mắt, chọn một người mới cái gì cũng không hiểu, chờ phim được phát sóng, hiện tại toàn bộ thời kỳ băng hà của ngành công nghiệp điện ảnh, cho rằng mình là chùy đục băng. Đầu kia lại nói Vinh Kinh là sỉ nhục của học viện điện ảnh, ngay cả kịch sân khấu cũng diễn không tốt, còn có thể diễn vai gì, quả thực chính là tai họa.

Lời này khiến fan hai nhà vốn đang im ắng, đều chọc giận, nhắm vào fan Tuân Gia Thụy.

Fan Hi: Điều này rõ ràng chính là đạo diễn chọn người, liên quan gì đến Hi Hi nhà chúng tôi? Các người cố ý kiếm chuyện đúng không, đến đây, Fan Hi chúng tôi chưa từng sợ ai.

Fan Kinh: Anh trai chúng ta nhan sắc tốt, thực lực mạnh, không thấy điện ảnh Quan Bác đã chọn ra Vinh Kinh sao? Vinh Kinh cũng không bị loại, chứng tỏ diễn xuất được công nhận. Ai còn có thể không có chút lịch sử đen tối, bám theo điểm này lão Hoàng Lịch giảng giải, các người còn chưa ngừng à!

Giống như để chứng minh lời Fan Kinh nói, một số tài khoản có uy tín cao, đều bày tỏ mọng đợi đối với ‘Hoàng quyền’. Hy vọng nó có thể trở thành chiến mã phòng vé!

Trong đó có tài khoản công chúng hàng triệu fan còn đặc biệt nhắc tới Vinh Kinh: Tương lai có hy vọng @ Vinh Kinh.

Phía dưới ngoại trừ một vài tin nhắn nói bóp méo sự thật, còn không ít cư dân mạng đều bắt đầu tò mò. Người mới này rốt cục có thực lực hay không, đạo diễn Vinh Kinh có thể đặt tạo ra bom tấn không, Cố Hi còn cố thể tiếp tục chiến tích huy hoàng của cậu hay không?

Tối hôm đó, Vinh Kinh đi ra ngoài phim trường, đón gió chờ Cố Hi.

Thời tiết trở nên mát mẻ, đặc biệt là ở vùng ngoại ô, gió mạnh, người đi bộ trên đường cũng không nhiều, thỉnh thoảng một số người bán hàng rong và những người đi ra ngoài để mua thức ăn đi qua.

Vinh Kinh nhìn wechat của Cố Hi trả lời, trong đầu bỗng nhiên nghĩ đến câu ‘bao dưỡng’ của Cố Hi.

Vinh Kinh đương nhiên không để ở trong lòng, tính cách của Cố Hi tuyệt đối không có khả năng tiếp nhận loại chuyện này. Ngay cả những tên cặn bã kia dùng đủ loại thủ đoạn uy hiếp cũng chưa từng thành công. Anh cũng không có năng lực đi khiêu chiến dãy núi Alps này.

Chuyện bao nuôi xoi như một trò đùa mà cho qua, nhưng thời gian phát tình của Cố Hi tuyệt đối không quá bình thường. Nhớ tới omega bình thường nửa năm một lân. Vinh Kinh dự định đưa Cố Hi đi xem chuyên gia về pheromone.

Trước đó anh đã thông qua bác sĩ gia đình của Tạ gia, hẹn đến buổi tối, bác sĩ này trực đêm phòng cấp cứu.

Bác sĩ gia đình nói tình huống này của Cố Hi, kiểm tra bình thường thì không được. Chỉ nhìn xem không ra kết quả, phải đi bệnh viện chính quy dùng máy móc để kiểm tra. Vinh Kinh muốn chọn ngày không bằng đi luôn, dứt khoát chọn ngày hôm nay.

Bên cạnh Vinh Kinh có một quán nướng thịt lưu động, là một đôi cha con hợp tác, con trai thu tiền sửa sang lại quầy hàng, người cha phụ trách nấu ăn.

Vinh Kinh ngửi thấy mùi hương mà thấy hơi đói, nhưung ngày hôm nay phó đạo diễ cầm cân điện tử đến đoàn làm phim, để cho mọi người ước lượng cân nặng của mình một chút. Đừng thấy ai nấy nhìn trong gương ăn không mập, sau đó Vinh Kinh bi ai phát hiện mình…mập.

Phó đạo diễn rất nghiêm khắc nói với Vinh Kinh: “Phó Khiên Minh của chúng ta, khi thì trong sạch, khi thì tiểu nhân, khi thì gian trá, khi thì ngông cuồng, hắn ta là một người đàn ông phức tạp, quan trọng nhất là, hắn ta gầy!” 

Vinh Kinh liếc mắt một cái, lại liếc mặt một cái.

Muốn ăn, mà tôi mập.

Tiểu ca bên kia đang thu dọn quầy hàng phát hiện tầm mắt anh thỉnh thoảng nhìn qua, cười hỏi anh:” Soái ca, có muốn dùng một chút không? ”

Vinh Kinh đeo khẩu trang, thanh niên biết nhất định là minh tinh, nơi này là bên ngoài phim trường, cho nên minh tinh rất nhiều.

A, thịnh tình không thể chối từ, nên mua một chút vậy.

Vinh Kinh do dự tới, do dự lui, suy nghĩ xem nên mua cái gì thì tốt. Bỗng nhiên phát hiện cách đó không xa, nam nhân dáng người thon dài dưới ánh đèn đường, ánh mắt như trăng lưỡi liềm, dường như đang nhìn anh, cậu đang cười.

Lần này Vinh Kinh thật sự xấu hổ, Cố Hi cũng không biết ở đó nhìn anh bao lâu.

“Ông chủ, cho một xâu kẹo hồ lô.” Vinh Kinh quyết định cứ mua như vậy, ăn một cây xong trở về chạy năm vòng giảm cân.

“Được, cậu muốn vị gì?”

“Nguyên bản là được rồi.” Hồ lô vị sơn tra mới có linh hồn.

Chờ tiểu ca đưa một câu rồi bỏ vào túi giấy.

Cố Hi đi tới, đứng song song với Vinh Kinh, nhìn khí chất của bọn họ đều rất tốt, hỏi: “Các cậu cũng là minh tinh nhỉ, thật hâm mộ các cậu, khẳng định có thể nhìn thấy thần tượng của tôi.”

Vinh Kinh: “Thần tượng của cậu là ai??”

Thấy tiểu ca đang gãi gãi đầu, ngượng ngùng lấy ra diện thoại, bên trong màn hình khóa chính là Cố Hi

Cố Hi mở miệng hỏi: “Nếu nhìn thấy thần tượng của mình, cậu muôn nói với người đó điều gì?”

“Cảm ơn, 15 nhân dân tệ.” Tiểu ca nghe được câu hỏi: “Hi vọng anh ấy có thể chúc tôi sau khi thi thi lại, đậu được đại học.”

Trước khi tiểu ca gặp mặt hai người đều không nói gì, nhịn không được nói giúp thần tượng một câu: “Các cậu không biết đâu, Cố Hi nhảy lớp, hơn nữa lại nhảy cả một đường. Kỳ thực anh ấy rất thông minh, vẫn luôn là thần tượng có năng lực. Gặp phải điều gì khó khăn cũng không bỏ cuộc. Là một fan hâm mộ, tôi cũng không muốn bản thân mình quá kém cỏi, nếu không sau này sẽ xấu hổ để nghe buổi biểu diễn của anh ấy.”

Cố Hi gật gật đầu, rút cây bút từ trong túi áo của Vinh Kinh. Đây là bình thường đùng dể ký văn kiện. Có đôi khi Chu Du sẽ đem văn kiện tới, Vinh Kinh sẽ thuận tay ký, học theo thói quen để bút trên túi áo của Tạ Lăng.

Ngón tay Cố Hi nhẹ nhàng lướt qua bên ngoài áo sơ mi của Vinh Kinh, cơ bắp trước ngực Vinh Kinh nhịn không được cứng rắn.

Cố Hi xé một tờ giấy trong quyển sổ nhỏ tùy thân, viết cái gì đó, kẹp vào trong tờ tiền, đưa cho vị tiểu ca kia.

Tiểu ca vừa mới đi phục vụ khách khác, cũng không nhìn kỹ, liền nhận lấy.

Mãi đến khi hai người một trước một sau len xe, nghe được cách đó không xa truyền ra tiếng thét chói tai kinh hỉ.

Vinh Kinh nhịn không được cười lên: “Cậu đúng là người tạo mộng.”

Cố Hi liếc mắt nhìn hắn: “Cậu cũng vậy.” Cậu là người tạo mộng của tôi, chỉ có thể nhìn mà không thể chạm tới.

Vinh Kinh cho rằng cậu đang nói về nghề diễn viên này, mở túi giấy ra, rút kẹo hồ lô, ý bảo Cố Hi có muốn ăn hay không.

Cố Hi tỏ vẻ muốn, Vinh Kinh vừa định đưa qua, đã thấy Cố Hi lướt qua khoảng trống giữa hai người, cong người, liền nắm tay Vinh Kinh, há miệng cắn một cái.

Nhìn thấy đôi môi đỏ tươi kia trong chớp mắt cắn xâu kẹo hồ lô. Vinh Kinh không nhúc nhích, bàn tay kia hình như không phải của mình.

Một khắc kia, Cố Hi nhìn giống như hài yêu, ma mị từ nhỏ tỏa ra trong vô hình.

Cố Hi: “Cám ơn nhiều.”

*

Sau khi hai người tới bệnh viện, đo thân nhiệt, đăng kí, chờ gọi tên.

Buổi tối bệnh nhân cũng không nhiều, rất nhanh đến lượt của họ. Bác sĩ là bạn của bác sĩ gia đình của Tạ gia, sau khi cẩn thận giải thích tình huống của cậu. Trước tiên đưa cho Cố Hi mấy tờ đơn, làm cộng hưởng từ và xét nghiệm máu.

Sau khi đọc kết quả xét nghiệm của cạu xong, bác sĩ uyển chuyển dò hỏi: “Lúc cậu đi trung tâm xứng đôi, có phải sẽ phù hợp tương đối nhiều alpha?”

Cố Hi gật gật đầu: “99 người.”

Bác sĩ: “!!!” Cậu là người à?

Nếu không phải bác sĩ có ý đức, hiện tại muốn lên diễn đàn pheromone gào rống một tiếng.

Ở thời đại này, phù hợp hơn 10 người đã là pheromone cao cấp, 99 người…thời kì phát tình đặc biệt mạnh mẽ, cậu muốn hút khô alpha của mình à?

Bác sĩ nhìn về phía Vinh Kinh, liền phảng phất nhìn một cái động cơ vĩnh viễn.

Vinh Kinh: “?”

Bác sĩ: “Đây là bạn trai cậu à??”

Cố Hi: “Không…, không phải, chỉ là bạn, đi cùng tôi.”

Bác sĩ nhìn cặp ao này như có điều suy nghĩ.

“Bác sĩ, có gì thì ông cứ nói thẳng, rất nghiêm trọng sao?” Vinh Kinh ấn bả vai Cố Hi, hơi mang theo ý tứ trấn an.

“Cộng hưởng từ thoạt nhìn thì không có vấn đề gì, máu huyết cũng bình thường, protein phản ứng c  này có chút cao, có chút viêm, đừng dùng thuốc ức chế nữa, tiếp tục sử dụng pheromone của cậu sẽ càng thêm rối loạn. Ngoài ra, tôi nghĩ rằng khi cậu đang đi học giáo viên có lẽ sẽ không dạy cho cậu, bởi vì loại tình huống này là rất hiếm. Độ tinh khiết của pheromone càng cao, thì khi đến thời kỳ phát tình càng phiền toái, không đánh dấu hoặc làm một số chuyện thân mật, sẽ rất đau, đau đớn có thể mất mạng”

“Có cách nào để giảm bớt không?”

“Không sợ tác dụng phụ của thuốc ức chế. Nếu như không muốn chịu khổ nữa, vậy thì pheromone cấp bậc của cậu, tôi cũng không dễ phán đoán được. Trong y học lâm sàng hầu như không có trường hợp như cậu, tạm  thời tính là cấp S, dựa theo cấp S bình thường để phân loại, cần phải có dấu hiệu alpha phù hợp với cậu lên đến 99% mới có thể giảm bớt. bây giờ cậu tốt nhất nên đi tìm a kia đi, sau đó tiến hành kết đôi và đánh dấu. ”

Hai người trầm mặc, đã kết đôi, cũng đã đánh dấu, 2 lần rồi.

Vinh Kinh liếc nhìn Cố Hi, phát hiện Cố Hi thoạt nhìn rất bình tĩnh.

Cố Hi càng là căng thẳng, càng bình tĩnh.

Cố Hi: “Trước thời kỳ phát tình của tôi đã một năm rưỡi không đến, gần đây lại đến hai lần liên tiếp. Hơn nữa khoảng cách gần một tuần, tình huống này có bình thường không?”

Bác sĩ: “Tất nhiên không bình thường, có thể liên quan đến rối loạn pheromone của cậu. Nói chung khi trưởng thành, thời gian phát tình là cố định, sẽ không đột nhiên nhiều lần, nếu không sao mà sống được. Trừ khi được đánh dấu suốt đời, đó là một cách tính toán mới. Tôi trước tiên kể cho cậu một ít thuốc để uống trước, nếu kế tiếp còn xuất hiện tình huống này, lại đến bệnh viện làm kiểm tra chi tiết hơn”

Khi hai người rời đi, bác sĩ nhìn theo bóng lưng của họ.

“Trong thực tế, còn một loại khả năng…”

Truyền thuyết kể rằng, omega cao cấp nhất trong thười khi động tâm, thời kỳ phát tình một tuần tới một lần.

Cũng phả do người alpha đầu tiên của minh đánh dấu trấn an, điều kiện cực kỳ hà khắc.

Mà đó chỉ là truyền thuyết, chưa ai từng thấy.

Hai người mang một bao thuốc lớn nhỏ ra ngoài, vẻ mặt Cố Hi đau khổ khi nhìn chúng.

Vinh Kinh nhắc nhở: “Tôi sẽ giám sát cậu uống.” Đâu còn phải trẻ nhỏ, sao còn sợ uống thuốc.

Cố Hi phờ phạc: “Ồ.”

“Uống rồi còn không hết thì làm sao?”

“Trở lại khám.”

“Tôi ghét bệnh viện.”

“Ghét cũng phải đi.”

Dọc đường đi tiếp tục đoạn đối thoại vô nghĩa, xe chạy đến khách sạn, xuống đến tầng hầm để xe. Một bóng người bỗng nhiên chắn phía trước xe của Vinh Kinh, Chu Du khẩn cấp thắng xe lại.

Người nọ được thông báo hôm này có thể thanh tóa, sau đó lập tức rời đi, là Thích Ánh. Hắn kéo vali, hai mắt lưng trong mà nhìn xe.

“Hu hu.” Hắn khóc không ra hơi, ngồi xổm xuống.

Chu Du trước tiên không được, lùi không xong, khó xử nhìn về phía Vinh Kinh.

Vinh Kinh mím môi: “Tôi đi xuống xem một chút, cậu cứ đợi ở trên xe.”

Cố Hi còn đang suy nghĩ đến lời vừa nãy bác sĩ chưa nói hết, nhìn thấy Thích Ánh, chợt nhớ tới điều gì.

Thích Ánh là ai.

Bạn trai cũ.

Nam.

Đàn ông.

Chỉ cần nhìn thái độ của Vinh Kinh đối với Thích Ánh, ít nhiều có thể phân tích ra, Vinh Kinh đối với nam omega còn có hứng thú hay không!

Cố Hi như con cá chép, đột nhiên ưỡn thẳng lưng, mệt mỏi lúc trước đều tan biến. Ngay cả gương mặt đáng ghét của Thíc Ánh tỏng nháy mắt cũng không phiền như vậy. Cố Hi tiến đến phía trước, xuyên qua kính chắn gió, chăm chú nhìn hai người bên ngoài.

Chu Du: “!”

Mình đi, làm mình sợ muốn chết.

Thì ra tiên nữ cũng sẽ nghe bát quái à!

Bình luận

Truyện đang đọc