CẢ THẾ GIỚI CỦA ANH CHỈ DÀNH CHO EM



Thành phố Nam Vương, bốn năm sau.
Tại sân bay quốc tế nhộn nhịp, một thân ảnh xinh đẹp chín chắn, mang theo sự quyến rũ cùng mê hoặc bước ra.

Mái tóc nâu dài uốn xoăn bồng bềnh, gương mặt trang điểm tỉ mỉ, đôi mắt màu đen cuốn hút, cùng cánh môi màu đỏ, như tạo thêm điểm nhấn cho làn da trắng nõn của cô.
Là Lạc Ninh Hinh, cô đã trở về, sau nhiều năm rời khỏi đây.

Chuông điện thoại reo lên, Lạc Ninh Hinh lấy điện thoại ra bắt máy.
" Tư Thần, em đã xuống máy bay rồi, đang chuẩn bị gọi taxi trở về nhà đây!" Giọng cô ngọt ngào lên tiếng, khi thấy số điện thoại của Âu Dương Tư Thần.
" Vậy em về nghỉ ngơi đi, bay lâu như vậy chắc cũng rất mệt.

Xong chuyện ở đây, anh cũng sẽ về với em." Âu Dương Tư Thần sủng nịch nói với cô.
Tắt điện thoại, Lạc Ninh Hinh bắt một chiếc taxi, mang hành lý lên để trở về dinh thự Tulip của Âu Dương Tư Thần.
Bốn năm trôi qua, thiếu nữ mới lớn ngày nào, đã trở nên phổng phao trưởng thành hơn rất nhiều.


Thời gian qua, cô đã tự mình thay đổi, không còn yếu đuối mau nước mắt như xưa nữa.
Lạc Ninh Hinh trở về dinh thự Tulip, Hạ quản gia cùng Chu thẩm đều rất vui mừng chào đón cô.

Những năm qua họ đều rất lo lắng cho hai người, nếp nhăn trên mặt họ cũng vì thế mà nhiều hơn.
" Lạc tiểu thư, mừng cô đã trở về!" Hạ quản gia lên tiếng nói.
" Cảm ơn Hạ quản gia, để ông lo lắng rồi." Lạc Ninh Hinh ôm chầm lấy Hạ quản gia, từ lâu cô đã xem họ như người thân của mình.
Chu thẩm cũng rơm rớm nước mắt nhìn cô, cả ba người quây quần nói cười như một gia đình thật sự.
" Lạc tiểu thư, cô mau đi tắm rửa nghỉ ngơi đi, buổi chiều tôi sẽ làm nhiều món ngon cho cô.

Ở nước ngoài không được ăn những món này đâu." Chu thẩm lên tiếng giục cô đi nghỉ ngơi.
" Cảm ơn Chu thẩm!" Lạc Ninh Hinh mỉm cười nói.
Cô lên lầu, đến phòng của Âu Dương Tư Thần, mở cửa đi vào.

Vẫn như lần đầu cô bước vào, sạch sẽ và gọn gàng, trang trí không có gì thay đổi.

Lạc Ninh Hinh đi đến nằm dài trên giường, hưởng thụ cảm giác mềm mại thoải mái, mà rất lâu rồi cô mới cảm nhận được.
Lạc Ninh Hinh hồi tưởng lại những chuyện trước kia, đau khổ cùng nước mắt đã qua, bây giờ cô trở về để bắt đầu cuộc sống mới.

Một cuộc sống chỉ có nụ cười, và sự hạnh phúc.
Biết tin cô trở về, Vệ Tư Hàn cùng Mặc Vũ liên tục nhắn tin làm phiền, nằng nặc đòi gặp cô tâm sự cho bằng được.
Buổi tối, tại hộp đêm Aquarium, Lạc Ninh Hinh ăn mặc sang trọng không kém phần quyến rũ đi vào.

Lục Thần Vũ, Vệ Tư Hàn và Mặc Vũ đã ngồi đợi sẵn, nhìn thấy họ cô liền đi đến.
" Chị dâu, hôm nay chị thật đẹp nha! Tiếc là không có cửu ca ở đây." Vệ Tư Hàn giơ ngón cái tán thưởng, còn tỏ vẻ tiếc nuối vì Âu Dương Tư Thần không có về cùng Lạc Ninh Hinh.

" Cảm ơn cậu, mới không gặp nửa năm mà miệng cậu vẫn nịnh bợ như xưa!" Lạc Ninh Hinh nhìn hắn mỉa mai, dù hai người ở Pháp, nhưng đám người Vệ Tư Hàn vẫn thường xuyên bay qua thăm họ.
" Hôm nay trịnh trọng mời chị dâu đến đây, chính là muốn chúc mừng chị.

Chào mừng nhà thiết kế nổi tiếng tài năng Eirlys đã trở về nước a." Vệ Tư Hàn lại đổi chủ đề.
" Đúng vậy, mừng cô trở về! Cũng nửa năm rồi chúng ta mới gặp lại." Mặc Vũ cũng lên tiếng.
" Chúc mừng cô, Lạc Ninh Hinh! Nghe Tư Thần nói cô sẽ đến A.D làm việc." Lục Thần Vũ liền góp lời.
" Đúng vậy! Tôi sẽ đến đó làm!" Lạc Ninh Hinh cười rạng rỡ nói.
Ở bên Pháp, Lạc Ninh Hinh vẫn đi học thường xuyên, cô học ở trường đại học thiết kế Ecole de la Chambre Syndicale.

Một ngôi trường nổi tiếng trong việc đào tạo thời trang cao cấp.
Nhờ vào tài năng nổi trội của mình, mà một năm trước danh tiếng của cô đã vang xa, những thiết kế của cô đều được đặt hàng nhanh chóng khi vừa lên kệ.

Ở Pháp nghệ danh của cô là Eirlys.
" Cậu làm tôi nở phồng mũi rồi nè, đừng khen tôi nữa." Lạc Ninh Hinh xua tay nói.
" Chị dâu, lâu rồi chúng ta mới gặp lại, hôm nay chúng ta không say không về!" Vệ Tư Hàn phấn khởi nói.
" Tôi sẽ hỏi ý Tư Thần xem sao?"
" Chị dâu, đừng như vậy mà! Lâu rồi mới gặp, không thể thả ga một chút sao?" Vệ Tư Hàn bĩu môi khi Lạc Ninh Hinh hù dọa.

" À mà đúng rồi, Vũ Đình cô bạn cá tính của chị dâu đâu rồi? Lâu lắm rồi, vẫn chưa gặp lại cô ấy."
Lời nói của Vệ Tư Hàn làm Lục Thần Vũ hơi cứng người, đúng là từ ngày mà hắn từ chối tình cảm của Vũ Đình, thì vẫn chưa gặp lại cô ấy lần nào.

Cũng từ ngày đó, Vũ Đình như biến mất khỏi cuộc sống của hắn.
" Đình Đình sao? Cậu ấy vẫn chưa về nước đâu, nhưng mà sẽ sớm trở về thôi, chúng tôi vừa mới liên lạc hôm qua." Lạc Ninh Hinh vô tư nói.
Không một ai biết, sau ngày đó Vũ Đình đã như thế nào? Cô chỉ nói với Lạc Ninh Hinh là mình muốn đi du học, sẽ mất vài năm mới trở về.
" Vậy à? Khi nào cô ấy trở về, chị dâu hãy rủ cô ấy đến đây chơi.

Vũ Đình uống rượu cũng rất là lợi hại."
" Đúng vậy! Tôi cũng muốn gặp cô gái đó nha, là bạn của Ninh Hinh cũng là bạn của chúng tôi."
Nghe Vệ Tư Hàn nói, Mặc Vũ cũng tán thành gật đầu.

Chỉ có Lục Thần Vũ là trầm mặc ngồi yên bất động, hắn không vui vẻ xởi lởi như hai tên kia.


Bình luận

Truyện đang đọc