CẢ THẾ GIỚI CỦA ANH CHỈ DÀNH CHO EM



Một vài nhân viên khác cũng xuống hầm lấy xe, nhìn thấy Lạc Ninh Hinh đứng cạnh chiếc xe bị phá hoại, bọn họ lại thích thú cười nhạo khi thấy người gặp họa.
Lạc Ninh Hinh cũng chẳng để tâm đến bọn họ, cô lấy điện thoại gọi cho Du Cảnh nhờ giúp đỡ.
" Du Cảnh, xe của tôi bị phá rồi! Cậu mau kiểm tra camera, xem là ai làm, tra ra thì báo cho tôi ngay.

Giúp tôi mang xe đi phục hồi luôn thể, cảm ơn cậu trước." Dặn dò Du Cảnh xong, cô tắt máy, đi ra ngoài để bắt taxi về dinh thự.
*****
Tại Lạc gia, Lạc Bội Sam trở về trong tâm trạng không vui.

Lúc sáng tâm trạng hưng phấn thế nào, thì buổi chiều lại hậm hực bực bội như thế đó.
" Bội Sam, ở công ty có chuyện gì không vui sao? Hay là có ai bắt nạt con?" Trần Thi Thi thấy cô ta nhăn nhó khó coi, liền lên tiếng hỏi chuyện.

" Mẹ có biết hôm nay con gặp ai ở công ty không?" Lạc Bội Sam thở ra nói.
" Là kẻ nào khiến con không vui?" Trần Thi Thi lắc đầu hỏi lại.
" Là con tiện nhân Lạc Ninh Hinh! Không biết nó được kim chủ nào bao nuôi, mà mới vào công ty đã lên mặt hống hách, không coi ai ra gì!"
" Ngay cả trợ lý Du, thủ hạ đắc lực của tổng giám đốc A.D, cũng cun cút đi theo nó, còn vì nó mà sa thải cả trưởng phòng nhân sự.

Chưa hết, nó còn dám lên giọng dạy đời con, mắng con không có tài năng, phải dùng thủ đoạn bẩn thỉu mới vào được A.D! Thật là tức chết con." Lạc Bội Sam làm như oan uổng, kể tội Lạc Ninh Hinh.
" Cái gì? Con tiện nhân đó dám nói vậy với con? Thiệt là không biết trời cao đất dày là gì! Mẹ mà gặp lại nó sẽ xé lạn cái miệng quạ dơ bẩn của nó." Trần Thi Thi tức giận thay con gái, lớn tiếng mắng Lạc Ninh Hinh.
" Nếu biết trước nó là con sói mắt trắng, trước đây ta và ba con đã không nhận nuôi nó, đúng là thứ xui xẻo, chẳng được tích sự gì!"
" Nhưng mà mẹ cứ yên tâm đi! Con đã có cách khiến nó không thể ngóc đầu lên được rồi, nhanh thôi nó sẽ bị người người sỉ vả." Lạc Bội Sam nhếch môi cười thâm độc.
" Đúng là con gái của ta!" Trần Thi Thi lúc nào cũng bao che con mình, luôn ủng hộ khi cô ta làm việc xấu.
" Mà mẹ ơi, ba đã từng gặp qua tổng giám đốc của A.D chưa ạ? Con nghe nói anh ta rất trẻ, mà tài năng lại vượt trội, chưa đến 30 tuổi đã thành lập công ty, và khiến nó phát triển như hiện nay."
" Nghe nói anh ta rất anh tuấn, lại chưa từng công khai bạn gái hay là vợ.

Con tin là mình có cơ hội, với nhan sắc này con tin anh ta sẽ đổ con thôi!" Lạc Bội Sam chợt nhớ ra, cô ta liền hỏi, gương mặt lộ ra vẻ thập phần tự tin.
" Ta cũng không biết nữa, đợi lát nữa ba về, con hỏi thử xem!" Bà ta lắc đầu trả lời.
" Mẹ, nếu như con có thể nắm được anh ta, thì chắc chắn Lạc gia chúng ta, sẽ trở nên cường đại.

Không còn phải kiêng nể ai cả, ngay cả Lâm gia Lâm Như Tuyết đáng ghét kia!"
" Chờ con gặp được anh ta, sẽ khiến anh ta quỳ rạp dưới chân của mình, mỗi ngày đều yêu chiều, cung phụng mọi thứ cho con.


Mục đích vào tập đoàn A.D của con, chính là tiếp cận anh ta." Lạc Bội Sam tâm tư thật sâu nói.
" Còn Trần Hạo Nhiên thì sao? Con không muốn cùng thằng nhóc đó kết hôn sao?" Trần Thi Thi tỏ ra bất ngờ hỏi.
" Hắn ấy à? Thì cũng chỉ là lốp xe dự phòng mà thôi, dùng để che mắt người trong thiên hạ! Trần gia tuy cũng giàu có đó, nhưng sao so sánh với tập đoàn A.D lẫy lừng được."
" Đến khi con chắc suất trở thành phu nhân của tổng giám đốc rồi, thì cũng là lúc lật bài ngửa với hắn.

Một kẻ như hắn, sao có thể xứng đáng với người đẹp như con được!" Lạc Bội Sam giọng tràn đầy khinh thường khi nhắc đến hắn.
Cũng đúng thôi, nếu như không phải bốn năm trước hắn giúp cô ta, thì làm sao Lạc Bội Sam lại có thể để ý đến hắn được.

Trần Hạo Nhiên chỉ được cái cơ thể cường tráng, còn mặt mũi của hắn cũng chỉ ở mức độ ưa nhìn.

Với loại người háu sắc như cô ta, thì Trần Hạo Nhiên sao có thể lọt vào mắt xanh của ả.
" Mẹ thấy hắn nặng tình với con lắm! Chỉ sợ nếu con tổn thương hắn, hắn sẽ không để yên cho con." Trần Thi Thi lo lắng nói.

" Hắn thì làm được gì con cơ chứ! Chờ đến lúc đó, ai nhìn thấy con cũng phải cúi đầu tôn kính.

Sẽ cho những người đã từng khinh thường con, bắt họ phải trả giá." Chưa đỗ ông nghè mà cô ta đã bắt đầu muốn đe hàng tổng.
Trần Thi Thi không hiểu sao cũng thấy lo lo, bà ta muốn khuyên Lạc Bội Sam, nhưng cũng không biết nên khuyên thế nào.

Lại nghĩ đến, nếu Lạc Bội Sam thật sự trở thành phu nhân của tổng giám đốc A.D, thì bà ta cũng nở mày nở mặt với những quý phu nhân khác.

Nghĩ là như thế, bà ta liền cảm thấy hài lòng.
" Tùy ý con đi, khi đó mẹ và ba sẽ đến Trần gia từ hôn cho con!" Trần Thi Thi cưng chiều nói.


Bình luận

Truyện đang đọc