CỰC PHẨM CHIẾN THẦN

Hóa giải chuớng ngại năng lượng hỏa thuộc tính cùng Mộc gia lão nhân xong, Mộc Linh chân khí của Mộc Y Linh liền tự vận hành, rất nhanh lưu chuyển toàn thân. Mộc gia tâm pháp vổn có tác dụng chữa trị thương tổn, Mộc Linh chân khí bắt đầu tự động chữa trị kinh mạch bị tổn hại.

“Tạm đưọc rồi.” Ta lau mồ hôi trên trán, cố tình suy yếu với hai người đang xem chừng ở phía sau.

Mộc Thanh cùng lão nhân Mộc gia liếc nhìn nhau một cái, đồng thời bay tới đây, ta liền lui sang một bên.

Lão nhân Mộc gia liền dò xét mạch cho Mộc Y Linh, sắc mặt có chút nhiều quái dị, nói:”Quả thật chân khí không còn nữa, một chút dư thừa cũng không có, bất quá…” Hắn liếc nhìn ta rồi nói:”Lúc truớc ta thiết lập một cấm chế để phòng ngừa chân khí của Mộc Y linh và dị chủng chân khí tiếp xúc, nhưng bây giờ đã không còn thấy nữa.”

Từ trong mắt của Mộc Thanh lóe ra một đạo tinh quang, vẻ mặt rất bình tĩnh nói:” À? Bất kể như thế nào, chỉ cần Mộc Y Linh không có việc gì là tốt rồi, ngưoi nói có đúng hay không?” Câu cuối cùng là nói với ta, không biêt có ý gì nữa.

Ta cảm giác có gì đó không đúng, nhưng cụ thể là chỗ nào còn không nói đựoc, chỉ có thể cuời khan, trả lời:”Không sai, chỉ cần Mộc Y Linh không có việc gì là tốt rồi.”

Lão nhân Mộc gia gật đầu, một cỗ Mộc Linh chân khí đưa Mộc Y Linh bay lên rồi hạ vào duỡng sanh trì, nói:”Chờ nàng ngâm ba ngày nữa thì sẽ khỏi hẳn, ta ở chỗ nào canh giữ, các ngươi đi ra ngoài đi.”

Vừa nói xong liền phi thân lên rồi ngồi xuống bệ đá, nhắm mắt lại không nói gì nữa,

Ta theo Mộc Y Linh ra khỏi cấm địa Mộc gia bằng con đuờng cũ, lúc đi ra thì con đường thông đạo đã không còn thấy. Dọc theo đường đi, chúng ta đều không nói gì.

Trở lại trong phòng khách thì phát hiện Thủy Huơng Vân đã không có ở đây, Mộc Thanh kêu người đến hỏi thì ngươi hầu đáp:” Đại thiếu gia sợ Thủy tiểu thư chờ lâu nên đã mời Thủy tiểu thư đi ngắm hoa ở hậu viện.”

“À?” Mộc Y Linh mỉm cười, phất tay nói:”Như vậy cũng được, Thủy gia tiểu thư khó lắm mới tới đây một chuyến, không nên quấy rầy nhã hứng của bọn họ.” Sau đó quay đầu liếc nhìn ta một cái, lạnh lùng nói:”Vị công tay này mệt mỏi rồi, ngươi dẫn hắn tới phòng khách nghỉ ngơi, chuẩn bị một ít trái cây.”

“Dạ vâng,.” Tên nguời hầu nói với ta:”Công tử xin mời.”

Ta nghe được Thủy Hương Vân cùng đại công tử gì đó đi ngắm hoa thì không hiểu tại sao trong lòng cảm thấy rất khó chịu, lại thấy Mộc Thanh hoàn toàn không hỏi ý kiến của ta mà đã tự an bài, càng làm ta càng thêm tức giận. Nhưng ta rõ ràng, ở trong mắt của hắn, ta bất quá chỉ là một tên vô danh tiểu tốt mà thôi, hắn thân là gia chủ một trong năm đại thế gia, làm sao cần phải khách khí với ta? Mà ta lại là hung thủ gây thương tổn cho Mộc Y Linh, chỉ sợ bây giờ hận không được đuổi ta ra ngoài, trước giờ đều nhìn mặt mũi của Thủy Hương Vân.

Qua cầu rút ván, trong đầu hiện câu thành ngữ này, ta lạnh lùng không nói lời nào theo sát người hầu, ra khỏi biệt thự, đi tới phòng khách. Căn phòng này rất kỳ quái, chỉ có một tầng, kết cấu hình vuống.

Đi vào trong phòng, ta có một bụng đầy hỏa khí mà không chỗ phát ti3t, lúc này ta đối với Mộc Thanh, không, hẳn là cả Mộc gia đều không có thiện cảm, trong lòng thầm hận không thôi, nghĩ thầm, trách không được Mộc Y Linh vừa mới truờng thành thì đã thoát lý Mộc gia, nếu là ta, có trưởng bối như vậy thì sợ không ở lâu như vậy được,

Sau đó ta nghĩ đến Thủy Hương Vân, trong đầu không tự chủ nghĩ đến cái cảnh, Thủy Hương Vân đang cười hì hì cùng tiểu bạch kiểm Mộc gia chơi trò bịt mắt bắt dê, hái hoa bắt bướm, không ngờ tên tiểu bạch kiểm ai nha một tiếng rồi nhào tới người của Thủy Hương Vân, hai người ánh mắt đưa tình, hai cặp môi tới gần nhau, gần chút nữa….Vội vã lắc đầu, trong lòng ta sôi trào phẫn hận cùng ghen ghét, một lúc lâu sau mới tĩnh tâm lại được.

Ta rõ ràng, ta đối với Thủy Hương Vân có cảm tình, hơn nữa cảm tình rất nhiều. Cẩn thận suy nghĩ lại, ta cảm giác đây rất có thể là do khí chất của nàng và muội muội tương tự nhau, thấy nàng thì đã có ý thức có chút nhiều thân thiết….. Chẳng lẽ, cảm tình đó chỉ là ảo giác của ta thôi sao?

Ý nghĩ vừa chuyển, ta cuời giễu bản thân, bất kể nàng cùng tiểu bạch kiểm kia làm gì, bắt bướm cũng tốt, lên giường cũng được, căn bản mà nói thì đều không có quan hệ gì với ta, quan trọng chính là…. ta phải sớm trở lại thế giới cũ, chẳng lẽ đến lúc đó ta mang nàng theo, xuyên qua không gian trở về hay sao? Vậy nàng có thể bỏ lại nguời nhà được sao? Đến lúc đó hai bên đều là thống khổ mà thôi, đã như vậy, không bằng buông tha sớm một chút, ở tại thế giới tương lai này, ta không thể có cảm tình được.

Song, nghĩ thì nghĩ như vậy, nhưng trong lòng vẫn có chút khó chịu, lại có chút nhiều cảm giác mất mác.

Nhưng mặc kệ như thế nào, trong lòng ta như buông xuống một tảng đá lớn, cả người cảm thấy thoải mái hơn.

Cứ như vậy đi….Ta mỉm cười, từ trên bàn lấy một trái cây màu đỏ, cắn một miếng, cảm giác rất ngọt, không khỏi muốn ăn thêm vài trái.

Cấm địa Mộc gia.

Mộc Thanh lại đi tới dưỡng sanh trì.

Lão nhân Mộc gia ở trên bệ đá đang nhắm mắt, thở dài một hơi, nói:”Thanh Nhi, ngươi thật sự muốn làm như vậy sao?”

Lúc này ánh mắt Mộc Thanh tràn ngập cuồng nhiệt, ngữ khí không kìm đuợc sự kích động:” ông nội, cho tới nay thì Mộc gia chúng ta vẫn xếp hạng cuối cùng trong năm đại thế gia, thế lực phản liên bang không có động tới mấy thế gia khác mà duy nhất chỉ đυ.ng đến Mộc gia chúng ta, đây là tại sao? Chính là mấy ngàn năm nay thực lực Mộc gia chúng ta yếu ớt cho nên bọn họ không để chúng ta vào trong mắt! Cứ như vậy mà phát triển thì khoảng vài đời thì Mộc gia chúng ta càng ngày càng yếu, mà mấy tiểu gia tộc cường mạnh hơn, rất có thể trong năm đại thế gia không có vị trí của Mộc gia chúng ta nữa!”

Sắc mặt lão nhân Mộc gia biến đổi, mở mắt to.

Mộc Thanh nói tiếp:” ông nội, đây là cơ hội tốt cho Mộc gia chúng ta, chỉ cần có thể lấy được bí mật của tiểu tử kia thì Mộc gia chúng ta có thể vượt qua tứ đại thế gia khác, trở thành gia tộc đứng đầu trong năm đại thế gia, thế lực phản liên bang cũng không dám vọng động với chúng ta nữa! Mộc gia dưới tay chúng ta sẽ phát dương quang đại!”

Lão nhân Mộc gia chần chờ một hồi, lắc đầu nói:”Thanh Nhi, hưng thịnh Mộc gia hay không thì đều là do người nhà Mộc gia tự mình cố gắng, nếu như dựa vào sự hy sinh của người vô tội mà đạt tới mục đích, nếu tổ tiên dưới suối tuyền biết thì cũng sẽ không đồng ý.”

Mộc Thanh nói:”Nếu là Mộc gia suy bại, thậm chí biến mất, chỉ sợ tổ tieê càng không nguyện ý!” Lập tức ánh mắt lóe ra tia hàn quang, “Tỉểu tử kia bất quá chỉ là một vô danh tiểu tốt không biết từ nơi nào ra, nếu là đã chết thì đã thế nào? Mỗi ngày số người mất tích ở Tân Liên Bang còn ít hay sao? Hy Sinh một người nho nhỏ mà có thể đổi lại sự phồn vinh hưng thịnh cho Mộc gia ta, việc trao đổi như vậy tại sao không làm? Càng huống chi không nhất định hắn sẽ chết, chỉ cần móc lấy bí mất trên người hắn, chúng ta thả hắn ra, cho hắn một tài sản cả đời không xài hết, kêu hắn mai danh ẩn tính sống qua cả đời này, không được hay sao?”

Sắc mặt lão nhân Mộc gia biến hóa vài lần, nhắm hai mắt lại, một lúc lâu sau thở dài nói:”Hẳn là cùng một người với Thủy gia, vạn nhất hắn cùng Thủy gia có liên lạc gì….”

Trong lòng Mộc gia rất vui mừng, hắn biết khẩu khí lão nhân đã buông lỏng, lập tức nói:”Tất nhiên sẽ không, Thủy gia có người nào mà chúng ta không biết sao? Cũng không nghe nói khách quý của bọn họ có một tiểu tử như vậy, phỏng chừng ở giữa đường kết bạn mà tới, cho nên Thủy gia sẽ không có bởi vì chuyện này mà xung đột với chúng ta.

Trầm mặc một hồi lâu sau, lão nhân Mộc gia nói:”Chuyện như vậy chỉ có lần thứ nhất không thể có lần thứ hai, hy vonghj ngươi có thể nắm chắc tình huống…. Y Linh đã không có nguy hiểm gì nữa, ta đợi xong vịêc rồi đóng cửa bế quan, sau này không có việc gì thì đừng tới làm phiền ta.”

Mộc Thanh thấy lão nhân đồng ý cách làm của hắn, vui vẻ nói:”Tôn nhi rõ ràng!”

Miệng hắn lộ ra nụ cười, lúc này tỉểu tử kia chắc đã ăn trái cây đã đựơc thêm “Gia vị”…..

Mà Mộc Thanh cùng lão nhân Mộc gia không có chú ý tới, ở trong dưỡng sanh trì, Mộc Y Linh vẫn đang nhắm hai mắt thì từ trong khóe mắt chảy ra hai giọt lệ, nhưng ngay lập tức bị chất lỏng trong dưỡng sanh trì hòa tan vô ảnh vô tung.

Bình luận

Truyện đang đọc