CỰC PHẨM CHIẾN THẦN

“Hừ” Tên đầu trọc hừ lạnh một tiếng, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào ta, sau đó cùng mấy người còn lại lui lại phía sau vách tường rồi ngồi xuống.

Ánh sáng màu tím biến mất vài cột, liền xuất hiện ra một cánh cửa, nữ cảnh sát ở bên ngoài lộ ra vẻ mặt lạnh lẽo, đi ở phía sau là tên cảnh sát đã áp giải ta vào phòng giam, vẻ mặt xanh xao.

Nữ cảnh sát chỉ vào ta nói:”Ngươi, đi ra ngoài!”

Ta như nhận được thánh chỉ, lập tức chạy trốn ra ngoài.

“Đi!” Một chữ đơn giả, nữ cảnh sát ở phía trước dẫn đường,

Trước khi rời đi ta nhìn lại phòng giam, kể cả tên đầu trọc cùng bốn người còn lại đều dùng ánh mắt lạnh băng nhìn chằm chằm ta.

Ta trong lòng cười lạnh, hắc hắc, các ngươi muốn nhớ kỹ ta sao, ta tại sao không muốn nhớ kỹ các ngươi? Chờ ta có một ngày cường đại, món nợ hôm nay, sớm muộn gì cũng phải hồi báo.!

Ánh mắt ta hiện lên đạo lãnh mang.

Nữ cảnh sát dẫn ta tới một phòng giam đơn, đợi ta tiến vào phòng giam, thờ ơ nói:”Ngươi không sao chớ?”

Thanh âm mặc dù bình thản nhưng qua lời nói và sắc mặt thì ta có thể nhận thấy được một tia ân cần, trong lòng nhất thời cảm giác được sự ấm áp.

Ta vội vàng nói:”Cám ơn ngươi, ta không có việc gì.”

Nữ cảnh sát quét từ trên xuống dưới một lần, thấy ta ngoại trừ có chút bẩn, nhưng không có vết bầm tím gì, sắc mặt bình thường, lúc đó mới yên tâm, sau dó nhìn thoáng qua tên cảnh sát ở phía sau.

Tên cảnh sát kia lập tức hiểu ý, sắc mặt xấu hổ nói:”Ta là người mới được phân tới nơi làm việc, không quen tình huống lắm, cũng không phải cố ý đem ngươi giam ở căn phòng kia,nếu ngươi bị thương tổn gì đó, ta rất xin lỗi.”

Trời ạ.

Ta hoài nghi mình có phải biến thành chuyên gia xui xẻo không nữa, chuyện gì mà ta gặp phải đều rất xui xẻo, hơn nữa phải nuốt vào bụng, nếu không thì làm sao bây giờ? Hay là đem tên cảnh sát ra đập một hồi cho hả giận? Lập tức cố tình ra vẻ hào phóng, khoát tay nói:”Không có việc gì chỉ là một hồi hiểu lầm mà thôi. Bất quá ta có một đề nghị, hy vọng ngươi có thể tiếp thu.”

“Ngươi nói đi.” Tên cảnh sát kia vạn phần cảm kích nhìn ta. Bây giờ pháp chế xã hội rất hoàn thiện, đối với nhân quyền hết sức bảo vệ, nếu ta thật sự muốn truy cứu, đối với tương lai tiền đồ của hắn rất có ảnh hưởng.

“Nho nhỏ yêu cầu mà thôi, ta chính là hy vọng sau này ngươi dẫn phạm nhân thì không nên hơi một tí là đẩy người ta, như vậy rất không lễ phép.” Vừa nói, ta có vô ý liếc nhìn nữ cảnh sát kia một cái.

Sắc mặt nữ cảnh sát kia nhất thời trở nên khó coi, nàng chính là người đầu tiên đẩy ta. Bất quá nàng không thể nói cái gì, chỉ có thể căm hận liếc nhìn ta một cái.

“Nhất định, nhất định rồi!” Tiểu cảnh sát nói có vẻ thành khẩn.

Nữ cảnh sát lạnh lùng nói tên cảnh sát kia:”Ngươi ra ngoài trước đi, ta ở đây một lúc rồi đi.”

Tiểu cảnh sát kia run rẩy một hồi, chẳng biết đắc tội với vị sát tinh này ở chỗ nào, vội vã rời đi.

Nữ cảnh sát thấy tên cảnh sát đi xa, liền ánh mắt xạ hàn mang, nở một nụ cười mà không giống như cười, nói:”Công phu miệng lưỡi thật là lợi hại à?”

Ta vừa nhìn khuôn mặt tươi cười của nàng giống như gà mà đi chúc tết cho cáo, trong lòng hồi hộp, nhớ tới một câu tục ngữ:”Thà đắc tội tiểu nhân, không nên đắc tội với đàn bà”, mà tình huống lúc này thì đúng là ta quả thật đã đắc tội với người đàn bà có tính tình bất hảo này, nhất thời hối hận không thôi, vội vàng cười nói:”Nói đùa, ta vừa rồi chỉ nói chơi thôi.”

Nữ cảnh sát tức giận liếc mắt ta một cái, thần sắc nghiêm chỉnh nói:”Mới vừa rồi tại phòng giam phát sinh chuyện gì? Cái này rất có khả năng liên quan đến sự an nguy sinh tử của ngươi, nếu ngươi không muốn chết thì nói ra hết sự thật cho ta biết!”

Ta tâm niệm vừa chuyển, cười khổ nói:”Còn có thể có cái gì, khi dễ người mới tới chứ sao.”

Nữ cảnh sát cười lạnh nói:”Đừng giả bộ với ta, nếu chỉ như thế thì Trần Ưng tại sao lại đích thân xuất thủ đối phó với ngươi chứ? Nếu không phải ta kịp thời chạy đến, chỉ sợ ngươi đã vong hồn dưới Liệt Hỏa chưởng của hắn rồi!”

“Ồh? Cái tên đầu trọc kia gọi là Trần Ưng sao? Hắn rất lợi hại ư?” Ta giật mình nói.

“Tam đương gia của Đằng Long bang, một trong ba đại bang phái ở Thanh Lan, ngươi nói hắn có lợi hại không? Một đoạn thời gian trước xảy ra một việc lớn, bây giờ hắn chịu tội thay cho đại đương gia, rất nhanh sẽ chuyển tới nhà tù chánh thức. Ta xem bộ dáng các ngươi giương cung bạt kiếm, rất có thể hắn đã nổi sát tâm với ngươi, ngươi nói cụ thể tình huống vừa rồi cho ta biết, ta có thể giúp ngươi được.” Nữ cảnh sát hết lời khuyên nhủ, không có một chút ý tứ nói giỡn nào.

Từ lúc biết được không sợ đánh, ta đối với sự an nguy bản thân không có xem trọng lắm, ngược lại đối với nữ cảnh sát này có chút tò mò, nói:”Nhìn không ra ngươi còn có tinh thần chánh nghĩa nữa, nếu ngươi giúp ta, chẳng lẽ ngươi không sợ hắn sao?”

Nữ cảnh sát hiên ngang nói to:”Chức trách của cảnh sát chính là bảo vệ an toàn cho người dân, thân là cảnh sát ta không thể cúi đầu với những thế lực hắc ám, bây giờ ngươi có thể tin tưởng ta rồi chứ, đem tình huống lúc ấy nói ra đi,”

Ta thấy ánh mắt nàng không có giả bộ, trong lòng than thở, nhưng lại không thể nói thật, nhún vai nói:”Sự tình đúng như ta vừa mới nói, ngươi không tin thì ta cũng không có biện pháp.” Sau đó ta ngồi dựa vào tường, “Cảnh quan, ta mới vừa bị đánh một hồi, có chút mệt mỏi, không có việc gì thì xin mời đi ra ngoài.”

Không phải ta không muốn nói, mà là rất khó nói, nếu nhất định nói ra thì khẳng định ta sẽ bị bại lộ bí mật về thể chất đặc biệt của ta, một thân thể không sợ đau, có thể hấp thu chân khí của người khác, ở thế giới này có vẻ sùng bái võ công, ta tin tưởng nhất định có rất nhiều người cảm thấy hứng thú, vì không muốn bị làm con chuột bạch bị đưa lên bàn giải phẩu, ta chỉ có thể bào trì yên lặng.

“Ngươi!” Nữ cảnh sát hiện tức giận đến không nói ra lời, thấy bộ dáng ta hờ hững, biết nói nhiều như vậy đều vô ích, cắn răng nói:”Tốt lắm, ngươi cứ hững hờ vậy đi, chờ sau này bị chết một cái quái lạ thì đừng trách ta không nhắc nhở ngươi!”

Nói xong tức giận đi ra ngoài phòng giam.

“Chờ một chút!” Ta đột nhiên nói.

Nữ cảnh sát lập tức xoay người, chuyển tức giận thành vui mừng, nói:”Ngươi nghĩ thông suốt rồi sao?”

“Là ta muốn hỏi, nơi này không có giường, ta ngủ ở chỗ nào giờ?” Ta nhìn nàng có vẻ vô tội.

“Ngươi đi chết đi.” Nữ cảnh sát gầm lên một tiếng rồi bực tức xông ra ngoài.

“Ai nha, xem ra nàng thật sự tức giận không ít rồi đây.” Mỉm cười thì thào tự nói, chẳng biết sao thấy nữ cảnh sát kia tức giận thì ta cảm giác vô cùng sảng khoái, ngay cả tâm tình lúc nãy có chút nhiều áp lực cũng trở nên vui vẻ.

Cẩn thận xem xét một hồi, ta tìm được một cái túi gì đó ở trên vách tường, mặt trên có ghi chú, nguyên lai là dùng để ngủ, cái túi này không chỉ rất ấm áp mà còn phóng thích ra một loại ánh sáng đặc thù, có thể làm người ta trong thời gian ngắn chìm vào trong giấc ngủ say, ở trong túi này ngủ trong ba giờ có thể so với ngủ như bình thường tám giờ.

Ngoại trừ lần đó ra, trong phòng giam, còn có một cái bô hình dáng giọt nước, bồn tắm, khăn lông, một loại nước súc miệng thay cho kem đánh răng, còn có một cái bàn không biết được làm từ kim loại gì. Đây là những vật có trong phòng giam.

Ba ngày kế tiếp, mỗi ngày đều có nữ cảnh sát kia đến xem ta một chút, mỗi lần đều khuyên bảo ta nói ra sự thật, nhưng mỗi lần đều trắng tay mà về, tức giận không nói ra lời. Mà thời gian còn lại ta căn cứ vào tiểu thuyết võ hiệp huyền huyễn, điều động cỗ chân khí nhỏ đến đáng thương kia, dựa vào trí nhớ, vận hành một chu thiên, lại không nghĩ rằng, đã ba ngày rồi không mà cả một cú đánh rắm cũng xuất không ra, không khỏi chịu sự đả kích lớn.

Cuối cùng, ta không phải không thừa nhận một sự thật, ta rất có thể trong truyền thuyết võ học được xưng là ngu ngốc, đơn giản mà nói võ si.

Để cho ta cảm thấy hứng thú chính là ăn, cái mùi vị của vật đó không tệ, nhưng ta như thế nào cũng không nếm ra được vật đó được làm từ gì. Vĩ nghiên cứu, ta đặc biệt lưu lại một ít, lại không nghĩ ra ngày thứ hai vừa nhìn, thực vật lưu lại cư nhiên lại biến thành chất lỏng giống như nước, cuối cùng nó bốc hơi lên. Không khỏi làm cho ta trợn mắt há mồm. Mẹ nó, ngay cả thực phẩm trên thế giới này được làm để bảo vệ môi trường, quả thực là quá trâu bò!

Bình luận

Truyện đang đọc