Lục Phỉ không ngờ mình lại gặp Vưu Khánh ở đây, sau lại nhớ đến dáng vẻ suy tư của cậu ấy khi mình nhắc đến ngày kỉ niệm thành lập trường của Lục Hạo thì đã hiểu ra ngay.
Theo số người phát hiện ra Vưu Khánh ngày càng tăng, tiếng vỗ tay cũng ngày càng to.
Với các bậc phụ huynh, Vưu Khánh chính là biểu tượng cho thanh xuân của họ. Giờ họ lại được chính tai nghe tiếng hát tuyệt vời này thì làm gì có chuyện không hưng phấn được chứ?
Lục Hạo bị tiếng cổ vũ điên cuồng của đám đông thu hút, ánh mắt cứ nhìn chằm chặp vào sân khấu với hiệu ứng huyền ảo.
Sau khi Vưu Khánh chào khán giả, anh ta liền nói thẳng: “Tôi xin tặng bài
Tình yêu đơn giản cho mọi người trước nhé.”
Anh ta vừa dứt lời, khúc nhạc dạo của bài hát liền vang lên.
Mọi người vốn không nghĩ gì nhiều, sau lại nhớ ra tình anh em bền chặt giữa Vưu Khánh và Lục Phỉ, cộng thêm tối qua Lục Phỉ đã trổ tài ca hát thì ai cũng hiểu ra hôm nay anh ta đến để “đòi lại công bằng” cho Lục Phỉ.
Những người ngồi xung quanh Lục Phỉ cười trộm khi nghĩ đến giọng hát kinh khủng của anh tối qua.
Nhan Hạ nghe giọng ca vàng của Vưu Khánh, so sánh với ông xã xong liền bật cười nói: “Anh gọi Vưu Khánh đến hả chồng?”
Lục Phỉ tỉnh bơ đáp: “Chắc cậu ta tự chạy đến sau khi hay tin ấy mà.”
Cô cười khẽ, quay sang nhìn con trai đang vỗ tay theo nhịp của bài hát, thì thầm hỏi bé: “Chú Vưu hát hay không con?”
Bé trả lời rất nhanh: “Hay lắm ạ.”
Cô hỏi tới: “So với ba thì sao con?”
Bé bị bí ngay, nhìn thoáng qua con heo bự chà bá trong lòng, nghĩ thầm mình có nên nói xấu ba sau khi đã nhận được nó từ ba không?
Bé liếc trộm ba, thì thầm đáp lại: “Con nghĩ chú Vưu hát hay, nhưng ba cũng không kém, ít ra thì đã tốt hơn lần trước ạ.”
Nói xong, bé liền chột dạ dùng móng vuốt của con heo che lấy mặt mình.
Mà thôi, ai bảo mình là đứa bé thật thà ngoan ngoãn chứ!
Anh mỉm cười nghe cuộc đối thoại giữa hai mẹ con, bình thản hỏi lại: “Hay sau này mỗi ngày ba đều hát ru cho con nhé? Lâu rồi ba chưa hát ru cho con, nhân cơ hội này luyện giọng luôn cũng được.”
Bé theo phản xạ từ chối, xấu hổ nhìn thoáng qua ba, sau đó quay sang cầu cứu mẹ.
Nếu tối nào ba cũng hát thì không bữa nào bé được an giấc mất.
Cô mỉm cười, trong đầu bỗng hiện ra lần đầu tiên ông xã hát cho con trai nghe vào mấy tháng trước.
Lúc ấy, con ngồi trên sofa nhõng nhẽo với ông xã: “Tối nay ba có thể hát ru cho Hạo Hạo không ạ?”
Khi thấy mặt ông xã tối sầm khi nghe hai chữ “hát ru,” cô mỉm cười thay chồng từ chối con. Ai dè con trai lại bắt đầu khóc lóc om sòm, thế là ông xã đành phải chiều theo ý con.
Lúc cô đến phòng con, bé lại khóc lóc đòi ba đừng hát nữa.
Kể từ đó về sau, Hạo Hạo không đòi ba dỗ ngủ nữa. Đồng thời, con cũng mất khá lâu để quấn lấy ông xã như xưa.
Cô hoàn hồn lại, quay sang nói với ông xã: “Anh đừng chọc con nữa, coi chừng con không chịu để anh dỗ nó ngủ trong một khoảng thời gian lâu ơi là lâu nữa đó.”
Bé thấy ba tỉnh bơ gật đầu liền thở phào nhẹ nhõm.
Cùng lúc đó, bài hát do Vưu Khánh thực hiện cũng đã bước vào giai đoạn kết thúc. MC bước lên sân khấu, vội vàng khen lấy khen để: “Thiên vương Vưu hát bài này hay quá trời quá đất luôn, khiến người khác không kiềm được mà muốn nghe nữa luôn, mọi người nói có phải không?”
Tiếng reo hò liên tục vang lên: “Phải! Hát tiếp, hát tiếp đi…”
MC chĩa míc về phía Vưu Khánh: “Thiên vương Vưu nghĩ sao ạ?”
Vưu Khánh xuôi theo ý của MC: “Trước khi hát bài nữa, tôi muốn hỏi mọi người một câu.”
Tuy MC hơi bất ngờ trước chuyện này, nhưng vẫn nói theo ý của Vưu Khánh.
Sau khi MC nói xong, Vưu Khánh mới cười hỏi: “Mọi người nghĩ tôi hay nam thần quốc dân Lục Phỉ hát bài này hay hơn? Nếu mọi người thấy tôi hát hơn thì mời Lục Phỉ lên đây để biểu diễn tài năng được không?”
Mọi người nghe anh ta nói vậy liền nhớ đến vị tiền bối kia, ai nấy cũng vội vàng phụ họa theo: “Anh hát hay hơn!!!”
Vưu Khánh mỉm cười khi nghe được đáp án mình muốn, nói tiếp: “Nếu vậy thì chúng ta mời Lục Phỉ lên được không?”
Dĩ nhiên là khán giả vô cùng tán thành với ý kiến này rồi, tiếng hét “Lục Phỉ Lục Phỉ” vang vọng khắp nơi.
Lục Hạo nhìn bầu không khí náo nhiệt quanh mình xong rồi quay sang hỏi ba: “Ba có muốn lên đó biểu diễn tài năng không ạ?”
Lục Phỉ hỏi con: “Con muốn ba đi không?”
Bé gật đầu, đáp: “Dạ muốn.”
Anh hỏi con tiếp: “Vậy con có muốn đi lên với ba không?”
Bé gật đầu như giã tỏi, trong khi Nhan Hạ vẫn chưa hiểu vì sao ông xã lại kéo con theo.
Bé hỏi ba: “Mẹ có đi với mình không ạ?”
Anh đáp: “Mẹ con không đi.”
Từ đây đến sân khấu khá xa, lỡ như trên đường xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì phải làm sao?
Bé suy tư gật đầu, đáp lại: “Dạ.”
Anh đứng dậy, bế con đi về phía sân khấu trong khi xung quanh là các bậc phụ huynh liên tục chụp ảnh họ.
Một lát sau, hai ba con đã đến sân khấu, khán giả thấy vậy liền vỗ tay nồng nhiệt.
Vưu Khánh vừa thấy Lục Phỉ đã ghẹo anh ngay: “Trước khi em hát bài tiếp theo thì anh có thể hát lại bài này không hả Lục Phỉ?”
Tối qua anh ta đã cười lăn cười bò khi được nghe giọng hát kinh khủng của Lục Phỉ đấy, bảo sao tên này không bao giờ chịu làm khách quý cho buổi biểu diễn của mình.
Nếu Lục Phỉ chịu hát trong biểu diễn của mình thì quá ư là ba chấm luôn.
Lục Phỉ không trả lời Vưu Khánh, mà quay sang hỏi con trai: “Hạo Hạo có muốn ba hát không?”
Bé nghe vậy thì hết hồn, vội nói: “Con không muốn đâu ạ.”
Anh thản nhiên quay sang nói với Vưu Khánh: “Xin lỗi nhé, Hạo Hạo không muốn nghe tôi hát.”
Khán giả nghĩ thầm: Anh gian xảo thật á!
Nhan Hạ mỉm cười nhìn theo hai ba con, sau lại cảm thấy bó tay trước ông xã luôn. Cô còn đang thắc mắc sao anh lại dẫn con lên, thì ra là để làm “bia đỡ đạn” à.
Vưu Khánh cũng chịu thua trước anh luôn, có vẻ như còn lâu anh ta mới chơi khăm được Lục Phỉ trước mặt mọi người rồi.
Lục Phỉ nói tiếp: “Mọi người có muốn để Vưu Khánh và Hạo Hạo song ca với nhau một bài không?”
Khán giả lập tức nhao nhao đồng ý.
Anh quay sang hỏi con: “Vì ba không hát hay nên Hạo Hạo hát với chú Vưu nhé?”
Bé suy nghĩ trong giây lát rồi đồng ý. Thấy vậy, anh mới hỏi Vưu Khánh: “Hạo Hạo đồng ý rồi, còn cậu thì sao?”
Vưu Khánh nhìn anh bằng vẻ tủi thân, ngoài miệng lại vẫn đồng ý.
Khi thấy Lục Phỉ mỉm cười, cảm giác không lành trong Vưu Khánh bỗng trào dâng. Đúng như anh ta dự đoán, Lục Phỉ liền quay sang hỏi con: “Hạo Hạo muốn hát bài
Hai chú hổ* hay
Thỏ con ngoan ngoãn** nè?”
*Link bài hát
Hai chú hổ cho mọi người nghe thử:
https://www.youtube.com/watch?v=hGA6pwri6Jg**Link bài hát
Thỏ con ngoan ngoãn:
https://youtu.be/khAJ-PJUcWgKhi ba nhắc đến bài hát
Hai chú hổ, bé lại nhớ đến nỗi ám ảnh về việc ba từng hát nó cho mình, vội vàng chọn bài còn lại: “
Thỏ con ngoan ngoãn ạ!”
Anh ôn hòa xoa đầu con và nói: “Vậy con với chú Vưu cố gắng hát thật hay nhé, ba sẽ cổ vũ cho hai người ở dưới khán đài.”
Bé rất thích thú trước thái độ mềm mỏng hiếm thấy của ba, ngoan ngoãn gật đầu đáp: “Hạo Hạo sẽ hát thật hay thay ba ạ.”
Vưu Khánh cạn lời trước bé thỏ Lục Hạo ngơ ngác nhảy xuống cái hố do ba bé đào sẵn, có phải anh ta đã tự làm tự chịu không nhỉ?
Lục Phỉ vừa đi xuống, khán giả đã hô to “THỎ CON NGOAN NGOÃN!!!”
Đã vậy, Lục Phỉ còn nhắc ban nhạc bật nhạc đệm của bài này nữa mới chết chứ!
Tuy Vưu Khánh cảm thấy hơi quê khi phải hát nhạc thiếu nhi, nhưng dù sao chuyện cũng đã rồi, anh ta đành phải hát theo thôi chứ sao.
“Thỏ con ngoan ngoãn, mau mở cửa, mau mở cửa, tôi muốn vào!” – Vưu Khánh hát câu đầu xong liền đánh mắt ra hiệu với Lục Hạo.
Bé mờ mịt nhìn sang anh ta, rồi hát theo: “Không mở, không mở, tôi không mở. Mẹ chưa về, tôi không mở cửa cho ai cả.”
Tuy bé hát lệch nhịp, nhưng được cái giọng siêu cấp đáng yêu, khiến ai nấy cũng phải vô thức mỉm cười.
Vưu Khánh thở phào nhẹ nhõm, may là sự cố ngoài ý muốn này rất thú vị.
Anh ta hát tiếp bằng giọng nữ: “Thỏ con ngoan ngoãn, mau mở cửa, mau mở cửa, mẹ muốn vào.”
Lục Hạo ngạc nhiên ồ lên, lẳng lặng nhìn anh ta trong giây lát rồi mới hát: “Mở liền, mở liền, con mở liền. Mẹ đã về, con mở cửa ngay đây.”
Khán giả cười vang, nghĩ thầm: Thiên vương Vưu lợi hại đến cách mấy cũng phải chịu thua bé con đáng yêu hát lệch nhịp thôi.
Sau khi hát hai đoạn, Vưu Khánh và Lục Hạo đã phối hợp nhịp nhàng hơn hẳn.
Ca khúc vừa mới chấm dứt, Lục Phỉ đã bế con trai đi mất, để lại mình Vưu Khánh tủi thân.
Sau đó, anh ta hát vang ca khúc tiếp theo.
Đến khán đài, khuôn mặt nong nóng của bé liền áp sát vào người mẹ, phần thân lại vẫn ở trong lòng ba.
Thấy con như vậy, anh chỉ bình thản nhắc nhở: “Con đừng lộn xộn.”
Bé ngoan ngoãn đồng ý, vội vàng đi đến bên mẹ khi được ba thả xuống đất, miệng cứ không ngừng liến thoắng: “Con hát hay không mẹ ơi?”
Cô sờ mặt con rồi đáp: “Hạo Hạo hát hay lắm.”
Bé cười tươi dựa vào lòng mẹ anh thấy vậy liền ngồi xuống cạnh bà xã, rồi đưa con heo cô đang cầm cho con trai: “Heo của con thì tự con ôm đi.”
Bé gật đầu, nhanh chóng bò ra khỏi lòng mẹ, tay ôm chặt lấy con heo, mắt thì nhìn về phía sân khấu.
Một bàn tay của Lục Phỉ nắm lấy bà xã, mười ngón tay của họ đan chặt vào nhau.
***
Chẳng mấy chốc mà đã đến lúc Vưu Khánh hát bài cuối cùng. Sau đó là các tiết mục do các lớp chuẩn bị: Nhảy múa, đàn dương cầm, đàn vĩ cầm,… Khiến cho các bậc phụ huynh hoa cả mắt.
Sau tiết mục cuối cùng là sự cam kết của nhà trường với các bậc phụ huynh về tương lai tươi sáng của các em tại đây. Đồng thời, họ cũng thông báo bữa tiệc đã kết thúc.
Mấy em bé tựa đầu vào vai ba ngủ say sưa, các bậc phụ huynh thì tốp ba tốp năm rời khỏi.
Lục Hạo cũng đã mệt nhoài, ôm chặt lấy thú bông của mình, lâu lâu lại dụi mắt. Lục Phỉ nhìn đám đông xong liền nói thẳng: “Chút nữa chúng mình hãy về nhé vợ.”
“Được ạ.” – Nhan Hạ gật đầu, cô hiểu nỗi băn khoăn của anh mà.
Cô nhìn con trai đang buồn ngủ, bèn nói: “Để mẹ cầm giúp con thú bông, còn ba bồng con nhé?”
“Dạ.” – Bé díp mắt trả lời, đưa con heo bự chảng cho mẹ xong liền duỗi tay đòi ba ôm.
Anh lập tức bế con lên, bé tựa đầu vào vai ba ngủ ngon lành.
Sau khi mọi người đi gần hết, gia đình họ mới đi ra. Khi đến bãi đỗ xe, cô đặt hai con thú bông lên xe xong mới bế con và đặt bé xuống ghế.
Cô thắt dây an toàn cho con rồi quay sang nói với ông xã: “Xong rồi đó anh.”
Anh gật đầu, lái xe rời khỏi đây. Khi đến cửa, họ lại chạm mặt với phóng viên ngồi chầu chực ngoài cửa.
Khi thấy xe của Lục Phỉ, đám phóng viên liền vội chụp lấy chụp để.
Từ lâu anh đã biết cuộc sống của mình không có chút riêng tư nào, và anh cũng biết đám phóng viên sẽ viết về ngày hôm nay như thế nào rồi.
Điều tốt nhất hôm nay mà anh thấy được chính là bà xã đã không còn e ngại với ánh nhìn của mọi người nữa.
Có vẻ như sự thất bại của Trần Cảnh đã phần nào giúp cô chữa lành được căn bệnh tâm lý rồi.
Khi về đến nhà, Lục Phỉ bế con về phòng, sau đó họ cùng nhau về phòng mình.
Nhan Hạ mở cửa tủ thủy tinh ra, đặt bé hổ cạnh ba hổ một cách ngay ngắn, rồi đứng ngắm nghía chúng một hồi lâu, vui vẻ hỏi: “Nó đã có bạn rồi à?”
Lục Phỉ vòng tay ôm lấy eo bà xã và nói: “Anh thấy nó còn thiếu mấy đứa con và một con cọp mẹ nữa.”
“Cọp mẹ?” – Cô vừa hỏi vừa chơi đùa với bàn tay của anh.
Anh cười giải thích: “Cọp cái ấy mà.”
“Em nghĩ tủ này không đủ chỗ đâu.”
Anh nhẹ nhàng gác cằm trên đầu cô, dịu dàng nói: “Chúng mình đổi cái tủ lớn hơn là được rồi.”
Cuộc sống có vợ con bên cạnh mình đúng là tuyệt thật, đợi đến khi nào con cái lớn rồi thì anh và bà xã sẽ đi du lịch khắp thế giới.
Cô khẽ đồng ý với anh, lẳng lặng ôm nhau dưới ánh sáng ấm áp, hai bóng hình quấn quýt như đang minh chứng cho tình yêu giản dị của họ vậy.
***
Hôm sau, trên mạng xuất hiện rất nhiều tin nóng hổi như Lục Phỉ dự đoán, ví dụ như:
# Vưu Khánh hay Lục Phỉ hát
Tình yêu đơn giản hay hơn? #
# Vưu Khánh định chơi khăm Lục Phỉ, ai dè lại bị phản công #
# Vưu Khánh và nam thần nhỏ Lục Hạo cùng hát
Thỏ con ngoan ngoãn khiến ai nấy đều phải bật cười #
# Sau khi gia đình Lục Phỉ đến nhà trẻ, Lục Phỉ đã trổ tài bách phát bách trúng và thành công trở thành đại vương của bọn trẻ #
…
Hôm nay, gia đình Lục Phỉ và Vưu Khánh đã trở thành tâm điểm trên Weibo nhờ những tấm ảnh được chụp tại nhà trẻ.
Mỗi một tấm ảnh đều khiến lòng fan vui sướng, ngoại trừ chúc phúc ra thì họ chẳng biết phải nói gì hơn.
Nhờ sự kiện livestream và ngày kỉ niệm thành lập trường mà gia đình Lục Phỉ đã thành khách quen của giới truyền thông rồi.
Tuy có rất nhiều minh tinh hâm mộ việc gia đình họ thường xuyên lên trang nhất, nhưng sau khi xem video kia xong thì cũng nhất trí cho rằng họ chính là gia đình trong mơ của bao người.
Lúc này, gia đình Lục Phỉ đang ở nhà ga của tuyến đường sắt cao tốc đến Thượng Hải.
Theo dự tính, gia đình họ sẽ đi cùng ekip hai chương trình
Ba ơi mình đi đâu? và
Ba đã về, còn mấy gia đình kia sẽ đến Thượng Hải bằng máy bay trước.
Nhan Hạ ngồi trong phòng VIP mà cứ bồn chồn, do dự một lúc lâu mới hỏi ông xã: “Lẽ nào người ta không nghi ngờ khi chỉ có mỗi gia đình mình đi bằng tàu cao tốc hả anh?”
Trong ba tháng đầu, cô không đi máy bay được nên họ đành phải chọn phương tiện khác nhanh mà tiện.
Lục Phỉ vội an ủi cô: “Sau khi quay xong thì chúng mình sẽ về nhà dưỡng thai. Chuyện này không phải do chúng mình chủ động nói cho người khác, mà chính người ta đoán được thôi.”
Nói thật thì anh không muốn bà xã tham gia chương trình đâu. Sau khi biết tin cô mang thai, anh đã từ chối hết những chương trình nặng nhọc, chỉ để lại hai chương trình nhẹ nhàng dành cho trẻ con thôi.
Vả lại, anh cũng đã chuẩn bị xong xuôi, mấy ngày tới sẽ có kết quả thôi.
Cô bị anh thuyết phục, quyết định không suy nghĩ về vấn đề này nữa: “Anh nói phải.”
Lục Hạo nhìn ba mẹ nói chuyện một lúc rồi hưng phấn quay sang nhìn phong cảnh bên ngoài, nghĩ thầm: Đây là lần đầu tiên bé đi tàu cao tốc đó!
Khi loa phát thanh thông báo soát vé, ekip chương trình và gia đình Lục Phỉ cùng nhau xếp hàng để đi vào.
Hành khách không ngờ lại gặp được gia đình Lục Phỉ tại nơi đây, ai nấy cũng vội vàng chụp lấy chụp để.
Các hành khách xì xào bàn tán: “Họ đang quay
Ba đã về hả? Có khi nào họ đang chuẩn bị quay ngoại cảnh không?”
“Chắc vậy đó! Trời ơi, chương trình kỳ này có đủ cả gia đình họ luôn, tôi quyết sẽ xem cho bằng được!”
“Chẳng phải ekip của
Ba ơi mình đi đâu? và
Ba đã về bảo là sẽ có mười gia đình đấy sao?”
“Đúng rồi! Chu choa, mười nam thần cộng thêm mười em bé đáng yêu, chỉ cần nghĩ đến thôi là đã thấy mãn nhãn rồi.”
“Mà sao ở đây chỉ có một gia đình thôi vậy?”
“Họ đi đâu gần hả?”
“…”
Sau khi gia đình Lục Phỉ và ekip kiểm vé xong và rời đi, mọi người mới tung tin này lên mạng.
Không lâu sau, một tin tức sốt dẻo đã xuất hiện.
# Tòa soạn báo giải trí Đào Hữu đưa tin độc quyền: Có vẻ như bà xã Lục Phỉ đã mang thai thêm lần nữa, vậy nên gia đình họ mới đi tàu cao tốc thay vì máy bay #