CỬU ĐỈNH KÝ

Dịch: suthat

Đằng Thanh Sơn ngửa đầu nhìn thần điểu Thanh Loan đang vỗ cánh giữa không trung. Trong lòng hắn cảm thấy hơi khó hiểu, không biết con Thanh Loan này bay ở phía trên thuyền để làm cái gì? Mình hình như không hề trêu chọc con thần điểu này chút nào cơ mà.

Thanh Loan ở tít trên cao, nó giương đôi mắt đẹp chăm chú nhìn Đằng Thanh Sơn.

- Tiểu! Muội hỏi xem nó tới đây muốn làm cái gì? - Đằng Thanh Sơn nói.

Lý liền ngửa đầu phát ra một chuỗi tiếng kêu. Thanh âm của Lý khiến cho Thanh Loan ngạc nhiên đưa mắt nhìn cô gái trước mắt.

- U... - Thanh Loan liền trả lời.

Lý nghe xong, trên mặt xuất hiện nét ngạc nhiên, quay đầu nhìn về phía Đằng Thanh Sơn. Thấy biểu hiện của Lý như vậy, Đằng Thanh Sơn nghi hoặc hỏi:

- Nó nói gì thế?

Lý hơi giật mình đáp:

- Đằng đại ca! Thanh Loan vừa nói rằng: từ xa nhìn thấy Đằng đại ca luyện tập thương pháp, khiến cho nó cảm giác được thiên địa khí tức. Chính vì vậy, nó muốn cùng đại ca trao đổi một chút.

Đằng Thanh Sơn cũng có chút sửng sốt:

- Nó muốn trao đổi tỷ thí với huynh?

- Thú vị! Thú vị đấy! - Đằng Thanh Sơn cười nhìn Thanh Loan ở giữa không trung.

- U......~ - Thanh Loan liên tục kêu mấy tiếng.

Lý lại nói:

- Đằng đại ca! Thanh Loan nói rằng: nó sẽ không làm đại ca bị thương đâu. Nó chỉ muốn cùng đại ca tỷ thí. Hy vọng, đại ca sẽ sử dụng thương pháp vừa luyện tập đánh với nó.

Đằng Thanh Sơn nở nụ cười:

- Tiểu! Thì ra Thanh Loan cũng giống hệt nhân loại chúng ta, cũng muốn cảm ngộ được thiên đạo! Khi trưởng thành, Thanh Loan đã đạt tới cấp bậc tiên thiên kim đan. Nhưng để đột phá thêm lần nữa, đạt tới Hư Cảnh thì đích xác là còn cần phải cảm ngộ thiên địa.

- Ờ... vừa rồi huynh luyện Độc Long Toản, trong đó có ẩn chứa ý cảnh Hành Thủy Chi Quyền nên chắc nó đã cảm nhận được điều đó. Không ngờ, ánh mắt của nó tinh tường thật.

- Cảm ngộ thiên đạo? - Lý cũng có chút kinh ngạc.

- Muội nói với nó rằng: huynh đồng ý cùng nó đấu một chút. - Đằng Thanh Sơn cười, trong lòng thầm nghĩ: "Trong truyền thuyết, Thanh Loan được tôn xưng là thần điểu! Trong nhân gian truyền miệng rằng: nếu không đạt tới Hư Cảnh thì tuyệt đối không phải là đối thủ của nó. Điều này ta không tin lắm."

Lý lập tức ngước lên nói cho Thanh Loan biết Thanh Sơn đồng ý cùng nó tỷ thí.

- U... - Thanh Loan lập tức phát ra một tiếng kêu hưng phấn.

Ngay lập tức, giữa không trung một đạo ảo ảnh màu hồng xẹt tới, bổ nhào về phía Đằng Thanh Sơn. Đằng Thanh Sơn cũng không dám lơ là, cầm Luân Hồi Thương đứng ở mé thuyền, cẩn thận đề phòng.

- Vù!

Một luồng hơi nóng ngập trời tỏa ra, Đằng Thanh Sơn chỉ nhìn thấy hai đạo trảo ảnh mơ hồ.

- Nhanh quá! - Đằng Thanh Sơn lập tức thi triển thương pháp Hỗn Nguyên Nhất Khí, đầu Luân Hồi Thương biến thành vô số tàn ảnh. Chỉ nghe thấy một tiếng "keng", Đằng Thanh Sơn lập tức bị chấn lùi mấy bước liên tục. Mỗi một bước đều khiến chiếc thuyền rung mạnh. May là Đằng Thanh Sơn cố gắng khống chế nếu không thì một cước của hắn cũng dẫm nứt sàn thuyền ra mất.

Thanh Loan cũng bị đẩy lùi lại.

- U... - Thanh Loan vô cùng hưng phấn, kêu lên một tiếng.

- Chúng ta xuống dưới đánh! - Đằng Thanh Sơn hét lớn một tiếng, cứ để chân trần, từ trên thuyền nhảy xuống.

Nếu còn đánh nhau trên đó, Đằng Thanh Sơn sợ khi cuộc chiến diễn ra, chiếc thuyền của mình sợ sẽ bị phá hủy. Mà sự lo lắng này của Đằng Thanh Sơn tuyệt không phải là vô căn cứ. Mới vừa giao kích một lần, chấn động của sóng xung kích đã lưu lại vài vết xước trên cột buồm. Trong khi đó cột buồm đã được chế tạo từ gỗ Ô Mộc lâu năm cứng rắn, chắc chắn nhất toàn bộ cái thuyền.

- Đằng đại ca! - Lý liền vọt tới đầu thuyền, nhìn xuống phía dưới. Bên cạnh nàng, Cuồng Phong Ưng cũng đứng ngó theo. Có lẽ, nó cũng ý thức được sự lo lắng của Lý, nên dùng cái đầu nhẹ nhàng cọ vào người Lý, tỏ ý an ủi.

- Hừm! - Lý hồi hộp nhìn xuống dưới.

Chỉ thấy dưới biển, Đằng Thanh Sơn đứng trên mặt nước, chỉ có hai bàn chân là ngập trong nước. Dưới chân hắn từng con sóng cuồn cuộn, phảng phất như có một lực lượng vô hình tác dụng lên mặt nước gây ra.

Thực tế, những người bơi giỏi đều có thể "bơi đứng". Trong khi đó, với lực lượng thân thể không tưởng tượng nổi như hiện giờ của Đằng Thanh Sơn thì chỉ cần hai chân của hắn tác dụng trong nước cũng sinh ra lực đạo dễ dàng vượt quá ngàn cân. Với một lực như thế, để nâng một người thì quả thực rất dễ dàng.

"Keng!" "Keng!" "Keng!"

Đằng Thanh Sơn cùng Thanh Loan giao thủ ở trên mặt biển cách Ô Mộc thuyền mấy chục trượng.

Luân Hồi Thương trong tay Đằng Thanh Sơn, như hóa thành một con rồng bạc bay lượn. Đầu thương biến ảo thành vô số ánh thương dày đặc, cho dù tốc độ Thanh Loan có nhanh, công kích có sắc bén thêm nữa, cũng không có cách nào phá vỡ bộ thương pháp phòng ngự này của Đằng Thanh Sơn. "Thổ Hành Chi Quyền" đã được Thanh Sơn tu luyện được tới bước thứ hai, lại dùng Luân Hồi Thương thi triển ra giống hệt như một tấm màn bạc phủ quanh người. Sức phòng ngự của Đằng Thanh Sơn thực sự rất đáng sợ.

"Thanh Loan không hổ là thần điểu!" - Đằng Thanh Sơn thầm nghĩ: "Khả năng di chuyển trong phạm vi nhỏ thật là đáng sợ."

Lợi trảo của Thanh Loan đang chộp tới, nhưng chỉ trong nháy mắt lại có thể chuyển sang ngang một xích. Biến hóa như vậy thường thường khiến người ta trở tay không kịp!

Thoạt nhìn thì trảo của nó đang chụp vào cổ mình, nhưng chỉ chớp mắt đã công kích xuống ngực. Bóng trảo giống như được phân thành hai. Biến hóa đột ngột, quỷ dị, đáng sợ như vậy, Đằng Thanh Sơn chưa bao giờ gặp phải.

"Đáng sợ! Thảo nào người ta nói nếu không đạt được Hư Cảnh thì tuyệt đối không phải đối thủ của Thanh Loan." – Lúc này, Đằng Thanh Sơn đã hiểu rõ ràng câu nói đó.

Cũng may, "Thổ Hành Chi Quyền" của hắn đã đạt tới tầng thứ hai, bước thêm được một bước nữa trên con đường "Đạo" rồi. Nếu đổi lại là một cường giả tiên thiên kim đan khác, tuyệt đối đỡ không được chuỗi công kích liên tiếp này.

- U...~ - Thanh Loan tựa hồ đánh đến cao hứng, cất giọng kêu to.

"Vù!" "Vù!"

Thông qua đôi cánh, lại thêm vào sự khống chế hỏa diễm của toàn thân, Thanh Loan có thể ở trong phạm vi nhỏ không ngừng di chuyển, biến đổi vị trí công kích. Thậm chí còn khiến con mắt Đằng Thanh Sơn phải hoa lên, trước mắt đồng loạt xuất hiện ba bốn ảo ảnh Thanh Loan. Đằng Thanh Sơn hoàn toàn không thể dựa vào con mắt bám sát đối thủ.

"Keng!" "Keng!"....

Chiêu phòng ngự của Đằng Thanh Sơn có thể nói là hoàn mỹ vô khuyết. Thi triển Hỗn Nguyên Nhất Khí, Đằng Thanh Sơn có thể cảm giác được một cỗ lực lượng vô hình bao bọc xung quanh. Cái này chắc là lực lượng thiên địa thuộc về 'Hành Thổ'. Chính nhờ dựa vào loại lực lượng này, Đằng Thanh Sơn mới có thể ngăn trở công kích của Thanh Loan, một cách nhẹ nhàng.

Thanh Loan liên tục công kích một cách điên cuồng. Nó cũng muốn thông qua đó để mà hoàn thiện.

- Độc Long Toản! - Đằng Thanh Sơn thương pháp đột ngột biến đổi, xuất ra độc chiêu.

"Ôôông!"

Không gian giống như bị khoan vỡ, một đạo ngân sắc như thiểm điện nhoáng lên!

"Vù!" Thanh Loan xoay trở không kịp. Nó cấp tốc rung hai cánh, dịch ngang hai xích làm cho mũi Luân Hồi Thương sượt qua cánh. Nhát thương hoàn toàn đâm vào không khí.

- U...~ - Thanh Loan lập tức thừa dịp chộp tới!

Thương pháp Đằng Thanh Sơn lập tức chuyển đổi thành Hỗn Nguyên Nhất Khí! Chiêu thức không hề gián đoạn!

"Keng!"

Thực sự chặn lại một trảo sắc bén này của Thanh Loan.

....

Một người một yêu thú, ở trên mặt biển chém giết hồi lâu, rốt cuộc tách ra.

…. Thanh Loan nhìn Đằng Thanh Sơn, khẽ gật đầu. Đánh giết thời gian dài như vậy, nó cũng hoàn toàn bội phục thương pháp của người đứng trước mặt.

- Ngươi cũng rất lợi hại. - Đằng Thanh Sơn nở nụ cười.

Thanh Loan không hổ là thần điểu, di động phạm vi rất nhỏ chỉ trong chớp mắt, quả thực không thể tưởng tượng nổi.

Cất một tiếng kêu vang trời, toàn thân bao phủ trong hỏa diễm, Thanh Loan vung cánh, hóa thành một đạo hồng sắc ảo ảnh, biến mất ở chân trời phía bắc.

Vù!

Đằng Thanh Sơn dẫm trên mặt nước, sau đó nhảy hơn mười trượng rơi lên sàn Ô Mộc thuyền.

- Đằng đại ca! Thanh Loan nói: huynh rất lợi hại, thương pháp rất tuyệt. – Vừa lên tới thuyền, Lý cất giọng nói ngay.

Đằng Thanh Sơn nhìn về chân trời phía bắc:

- Thanh Loan cũng rất lợi hại. Nó từ đầu tới cuối chỉ là dựa vào sự di động trong phạm vi nhỏ, cũng với hai móng vuốt sắc bén công kích ta mà thôi. Có lẽ, hỏa diễm của Thanh Loan hẳn rất lợi hại. Nó còn chưa có dùng hỏa diễm công kích ta.

- Ừm. - Lý cũng nhìn chân trời phía bắc:

- Thần điểu Thanh Loan đúng là chỉ đấu luyện tỷ thí.

"Di động trong một tấc vuông." - Đằng Thanh Sơn trong lòng thán phục không ngừng. "Đây là một loại khinh công thân pháp rất đáng sợ! Nếu như ai có thể nắm được loại khinh công này, di động trong chớp mắt đạt tới trình độ của Thanh Loan...Nếu mà như vậy thì thật là lợi hại!" Loại khinh công này, Đằng Thanh Sơn chưa từng thấy qua người nào làm được, ngay cả yêu thú khác cũng thế.

Có lẽ … chỉ có thiên phú của Thanh Loan, mới có thể làm được điều đó.

- Nếu như tốc độ thương pháp Độc Long Toản của ta có thể nhanh thêm thì Thanh Loan sợ rằng cũng tránh không thoát. - Đằng Thanh Sơn phỏng đoán.

Cùng thần điểu Thanh Loan tỷ thí Thanh Sơn cũng cảm thấy được mình còn thiếu sót.

"Thủy Hành Chi Quyền" mới lĩnh ngộ ra chiêu thứ nhất, mà "Thổ Hành Chi Quyền" đã lĩnh ngộ được đến tầng thứ hai, tổng cộng 6 chiêu. Có thể thấy khác biệt xem ra khá lớn. Trận chiến này qua đi, Đằng Thanh Sơn càng thêm nhận rõ rằng mình phải chuyên tâm vào tu luyện, nỗ lực để tốc độ xuất thương Độc Long Toản thêm nhanh. Hắn biết rằng thà lực công kích giảm một chút, nhưng tốc độ cần phải nhanh thêm nữa!

Dù sao với lực lượng thân thể hiện thời của Đằng Thanh Sơn, thi triển một chiêu Độc Long Toản, cho dù lực công kích yếu bớt một hai thành, tiên thiên kim đan là con người hay yêu thú cũng đều chống không nổi.

Uy lực thà rằng giảm bớt một chút nhưng tốc độ phải nhanh!

....

Nghĩ qua thì đơn giản, làm vào mới thấy khó! Đằng Thanh Sơn một lòng chìm đắm vào trong tu luyện.

Đêm khuya ngày thứ sáu sau trận chiến cùng Thanh Loan, trong khoang Ô Mộc Thuyền, cực kỳ yên tĩnh.

"Ào ào...~"

Tiếng nước biển từ bên ngoài khoang thuyền mơ hồ vọng tới, Thanh Sơn đang khoanh chân ngồi tĩnh tu trên cái thảm bông.

"Ào ào...oành!"

Tiếng sóng bên ngoài rất lớn. Bất quá, tình huống như thế này ở trên biển rất hay xảy ra, nên bình thường thì Thanh Sơn cũng không để tâm. Nhưng mà hôm nay…Đằng Thanh Sơn lập tức mở hai mắt.

- Không đúng. - Đằng Thanh Sơn cau mày nói.

- Ô Mộc thuyền tốc độ cực nhanh sau đó lại chậm lại. Nhanh rồi lại chậm...quá trình như vậy đã lập lại ba lần hoàn toàn có quy luật! - Đằng Thanh Sơn cảm thấy có gì đó không bình thường. Ô Mộc thuyền trôi trên biển, tốc độ thay đổi kỳ quái.

Có thể tăng, giảm tốc theo một quy luật như vậy hiển nhiên là chuyện khác thường. Đằng Thanh Sơn đứng dậy, nắm tay kéo cửa khoang thuyền.

- Đằng đại ca! Bên ngoài có chuyện à? - Thanh âm của Lý từ sau rèm truyền tới.

- Chắc không có chuyện gì, huynh ra ngoài xem chút. - Đằng Thanh Sơn nói xong liền đóng cửa khoang thuyền.

Trên sàn Ô Mộc thuyền, Cuồng Phong Ưng đang cuộn mình ngủ bên cột buồm. Đằng Thanh Sơn vừa tới, nó liền đứng lên.

- U...~ - Cuồng Phong Ưng lập tức lại gần.

- Đừng lộn xộn. - Đằng Thanh Sơn cười liếc qua Cuồng Phong Ưng, rồi ra đầu thuyền cẩn thận nhìn mặt biển.

Với thị lực của Đằng Thanh Sơn, cho dù là đêm tối, hắn vẫn thấy cực kỳ rõ ràng. Toàn bộ nước biển xung quanh đang cuộn trào mãnh liệt.

- Tốc độ đang tăng lên! - Đằng Thanh Sơn một mặt quan sát, một mặt cảm nhận tốc độ Ô Mộc thuyền.

Sau một hồi, bỗng nhiên--

Đằng Thanh Sơn đã thấy được rõ ràng, tốc độ nước trên mặt bắt đầu chậm lại.

"Đây là lần thứ tư rồi!" - Đằng Thanh Sơn cau mày quan sát.

Mối lần luân chuyển tăng tốc, giảm tốc thì chiếc thuyền cũng đi được vài chục dặm hải trình. Đằng Thanh Sơn tuy rằng cảm thấy quỷ dị, nhưng hắn tài cao mật lớn, cũng không sợ chuyện trong biển có khu vực kỳ lạ nào hết. Kể cả nguy hiểm, cưỡi Cuồng Phong Ưng bay lên cao là xong. Cho nên, hắn yên tâm quan sát tỷ mỉ vùng hải vực quỷ dị này.

Tốc độ chảy của nước biển tuy rằng luân chuyển nhanh chậm, nhưng kể cả là chậm, cũng chỉ là nói tương đối mà thôi.

Khi Đằng Thanh Sơn đếm tới lần thứ bảy ….

- Đó là cái gì? - Đằng Thanh Sơn nhìn hướng phương Bắc ở phía xa, nơi đó dường như là đường ven biển uốn lượn không thấy đầu cuối.

Đằng Thanh Sơn ngẩn ra.

"Mới ở trên biển hơn ba tháng, phỏng chừng chưa tới được Bắc Hải Đại Lục mới đúng chứ…"

Bình luận

Truyện đang đọc