ĐẮNG LÒNG


Chỉ e rằng anh không cầm cự nổi, buông bỏ mọi thứ để mà rời xa thế gian này, một mình đi đến phía bên kia thế giới để tìm kiếm cô.

“Mẹ đừng nói nữa! Con không muốn nghe!”
“Tiểu Tần, phản ứng của con như vậy… chẳng lẽ…”
“Phải! Con đã yêu cô ấy rồi! Không biết từ bao giờ con đã yêu cô ấy mất rồi!”
Ánh mắt của Lục phu nhân chùng xuống, nước mắt càng tuôn rơi nhiều hơn.
Bây giờ nói ra còn có ích gì nữa!
Người con gái giờ đây chẳng thể có mặt để nghe được những lời nói chân thành này.
Mọi chuyện đã quá muộn rồi!
Hối hận cũng chẳng thể kịp!
Không thể cứu vãn!
Lục phu nhân thở dài, nói: “Giá như con bé còn sớm, nghe được câu này ắt hẳn con bé rất vui sướng!”
“À phải rồi, cháu nội của mẹ trợ lý Lâm vẫn chăm sóc sao? Nửa năm nay mẹ đến nhà tìm cậu ta muốn gặp Tiểu Đông, nhưng cậu ta nói bà ngoại thay con chăm sóc thằng bé sao?”
“Không! Bà ấy muốn cướp quyền nuôi con của con!”
“Không phải chứ? Bà ấy không thể làm gì vậy được!”
“Trước khi tìm ra mẹ vợ, con phải ngăn cản ba, huỷ bỏ hôn ước này!”
Nói dứt lời, anh bước nhanh chân về phía cầu thang.

Lục phu nhân có dùng hết lời ngăn cản anh, nhưng anh đều bỏ ngoài tai.
Đứng trước thư phòng của ba mình, Lục Triết Tần không thèm gõ cửa, trực tiếp đẩy cửa bước vào.

Lục lão gia nghe thấy tiếng động, ông ngẩng đầu lên nhìn người trước mắt.

Khuôn mặt có vài vết chân chim không biểu lộ ra nét ngạc nhiên, ông cúi đầu xuống tiếp tục công việc đang còn dang dở của mình.
“Ba, con có chuyện muốn nói với ba!”
Lục Triết Tần đóng cửa, tìm một chiếc ghế đem đến ngồi trước mặt Lục lão gia.
Ông thừa biết thằng con bất hiếu này đến tìm gặp mình có lý do gì.
Một người trải qua bao nhiêu sóng gió của cuộc đời, thương trường tàn khốc đã đi qua, Lục lão gia chỉ cần liếc mắt nhìn liền có thể nhận thức được tất cả mọi việc.
Việc nhận ra Khúc Linh San mạo danh Khúc Lệ San ông đã biết.
Còn việc ba năm qua Khúc Lệ San ngồi tù oan, ông cũng biết.

Nhưng cũng vì sự an toàn của cô con dâu nên ông đã không vạch trần sự thật.
Đến hôm Lục Triết Tần tìm đến Khúc Linh San, tự tay anh thay cô trả thù những việc mà cô ta gây ra, lúc bấy giờ Lục lão gia đã biết.

Trong những năm Khúc Lệ San ở trong tù, cô ta đã giở thủ đoạn hèn hạ, dùng đồng tiền bẩn mua chuộng cai ngục, thuê người đến hành hạ chà đạp Khúc Lệ San.
Được cái Khúc Lệ San khi đối mặt với nguy hiểm, cô luôn cắn răng chịu đựng, cô không muốn liên luỵ đến bất cứ ai, cũng không muốn một ai vì cô mà phiền lòng, lo lắng.
Cô cắn răng chịu đựng, khiến cho bọn chúng càng chà đạp càng hăng.

Vết thương chưa kịp lành lại đã có vết thương mới đè lên.

Tàn ác hơn, vô liêm sỉ hơn, bọn chúng còn dùng cách khác để mà giày vò cô.

Dùng muối xát lên miệng vết thương, da của Khúc Lệ San thuộc tính nhạy cảm cực kì.

Nếu vết thương không được xử lý đoàng hoàng, cộng thêm môi trường ẩm ướt từ bên ngoài khiến bị lở loét.
Có lần Khúc Lệ San thiếu chút nữa bị hoại tử, cũng may được đưa đến bệnh viện chữa trị kịp thời.
Sau khi biết tin, Lục lão gia cực kì tức giận.

Ông muốn thay con dâu trả thù cô ta, chỉ tiếc kế hoạch thất bại.

Khúc Linh San không muốn bản thân mình phải hứng chịu nhục nhã từ khu ổ chuột đó nên đã cắn lưỡi tự tử.

Còn về việc Lục Triết Tần bất ngờ đến nhà chính tìm ông, đương nhiên muốn nói về vụ hôn ước đó.
“Có việc gì nói nhanh lên! Thời gian của ta hiện tại rất quý giá!”
Mặc dù biết mục đích của người đàn ông đến đây, nhưng Lục lão gia giả vờ bản thân mình không biết, từng nét bút kí lên bản thảo công việc.
“Ba đã biết con đến đây vì mục đích gì sao?”
“Anh thông minh như vậy, sẽ không tốn thời gian để đặt ra những câu hỏi vô tri đó!”
Lục lão gia lạnh lùng đáp lại, từ đầu đến cuối động tác làm việc của ông không ngừng lại, ánh mắt cũng chẳng thèm liếc nhìn Lục Triết Tần dù chỉ một lần.
Lục Triết Tần hít một hơi thật sâu, sau đó mới lên tiếng.
“Vậy con sẽ vào thẳng vấn đề!”
“Con muốn huỷ hôn!”

“Ý anh nói, anh muốn huỷ hôn với nhà họ Khúc Sao?”
“Ba đừng có đem việc này ra để mà chửi xéo con!”
“Anh còn biết việc làm sai trái của mình sao?”
Lục Triết Tần hoàn toàn câm nín, không biết phải đáp trả ba mình như thế nào.
Mặc dù không giám sát từng nhất cử nhất động của anh, nhưng chỉ cần nhìn ánh mắt của anh, Lục lão gia liền hiểu ra vấn đề.
“Trong chuyện này chẳng phải một tay anh gây ra sao? Anh nói anh muốn tự lập cuộc sống của mình! Vậy mà bao năm qua vẫn bị con nhỏ đó điều khiển, anh vì nó mà gián tiếp gi3t chết con dâu của ta.”
“Ta đúng là không nên làm ngơ khi anh quang minh chính đại hẹn hò với cô ta trong khi anh là người đã có vợ!”
“Ba… con… con…”
“Những cô gái qua con mắt của ta, ta đều nhìn thấu một mặt tối của họ.

Đó là lý do vì sao năm đó người ta chọn là Khúc Lệ San chứ không phải cô gái mang bộ mặt giả dối đó!”
“Một thời gian sống chung với Khúc Lệ San, vậy mà anh không nhìn ra mặt tốt của con bé.

Nó vì anh mà làm tất cả mọi thứ, kể cả những việc nặng nhọc nhất, sức lực của phụ nữ không thể làm được vậy mà con bé cũng cắn răng chịu đựng, làm tất cả chỉ để đổi lấy trái tim của anh.”
“Đến khi Khúc Lệ San tìm đến cái chết, sự thật mới được vỡ lẽ, có phải anh hối hận cũng không kịp, đúng chứ?”
Lục Triết Tần nghiến răng nghiến lợi, gân xanh hiện rõ hai bên thái dương.
Dù anh có làm việc gì sai trái, lão già này cũng không nên kiểm soát cuộc sống của anh, tự ý sắp đặt cuộc hôn nhân liên mình khác.
“Đúng, con đã hối hận! Nhưng cho dù những việc đó đều là con gây ra, ba cũng không được tự ý nhúng tay vào cuộc sống của con!”
“Hai mươi tám tuổi như anh không biết phân biệt phải trái trắng đen, thử hỏi ta không luôn khắc khe thì anh còn bị bao nhiêu người phụ nữ dắt mũi nữa?”
Lục Triết Tần chẳng thể nào nhẫn nhịn thêm giây phút nào nữa, anh tức giận, hết lên.
“Ba thật quá đáng! Cuộc sống của con, con không cần ba bận tâm để làm gì!”
“Con không đồng ý mối hôn sự này, nếu ba còn ép buộc con, con sẽ…”
“Sẽ tìm đến con đường chết sao?”
Lục Triết Tần chưa kịp nói hết câu, liền bị ba lớn tiếng chen ngang.

Lúc này ông đặt chiếc bút máy sang một bên, năm đầu ngón tay đan lại với nhau, ánh mắt nghiêm nghị từ từ liếc nhìn về phía Lục Triết Tần.
“Anh có đủ can đảm tự tay cầm dao đâm vào người mình năm nhát như Khúc Lệ San không?”
Lục Triết Tần á khẩu, không dám ho he lấy nửa lời.
Lục lão gia tiếp tục nói: “Đương nhiên anh không đủ can đảm, nhưng Khúc Lệ San, con bé đủ dũng khí đứng trước mặt anh, dùng dao đâm vào những vị nơi trí mạng.”
“Anh có biết vì sao ta biết những điều đó không? Là vì ta đã đẻ ra anh, do tay ta và mẹ anh chăm sóc, nuôi anh lớn bằng từng này.”
“Đương nhiên mọi suy nghĩ và hành động của anh, hai cái thân già này đều biết.

Chẳng qua là ta chỉ muốn xem anh sẽ xử lý theo hướng nào.”
“Không ngờ anh vẫn vụng về và non nớt như vậy!”
“Suy cho cùng, con sẽ không kết hôn!”
Lục Triết Tần vẫn giữ vững lập trường của riêng mình.
“Vậy sao? Ý anh là không kết hôn với Cố tiểu thư sao? Anh vẫn một mực từ chối mối hôn sự này.”
Lục Triết Tần đinh ninh chắc chắn với quyết định của mình, anh mạnh dạn đáp lại: “Đúng! Dù có dồn ép con đến bước đường cùng con sẽ không đồng ý!”
Lục lão gia không mấy ngạc nhiên về quyết định của người đàn ông, ông lên tiếng nói tiếp.
“Anh sợ bi kịch cũ sẽ tái diễn?”
Lục Triết Tần im lặng, anh không dám mở lời nói ra điều đó.
Cũng chính vì lý do anh không yêu vị hôn thê đó nên đã khiến cô ôm hận trong lòng mà ra đi.
“Anh có thể từ chối mối hôn sự này!”
Nghe đến đây, hai mắt của Lục Triết Tần sáng rực lên, nhưng những vì sao trên bầu trời.
“Ba đồng ý sao?”
Lục lão gia lắc đầu, ngón tay trở gõ vào mặt bàn tạo ra âm thanh ồn ào.
“Trừ phi Khúc Lệ San sống lại, hô ước giữa hai bên gia đình Lục - Cố sẽ trở nên vô hiệu!”.


Bình luận

Truyện đang đọc