ĐẾ QUÂN

Thiên Đao trở về!

Ngân mang lóe ra trong đôi mắt, giống như lôi đình giáng xuống, Tà Sơn bị Thiên Đao vây khốn chợt cảm thấy một cỗ áp lực vô hình áp tới.

- Chủ nhân, ngươi không có việc gì, thật tốt quá!

Thiên Đao bay về, Tà Phong cùng Trọc Ly lập tức khởi động khí cơ khổng lồ chặn đường lui của Tà Sơn.

- Ta không sao, Điện Linh đã thức tỉnh, các ngươi từ từ tâm sự.

Thu hồi Thiên Đao, Thần Dạ thản nhiên nói:

- Hai vị tiền bối, thả hắn rời khỏi đi.

- Cái gì!

Tà Phong cùng Trọc Ly không khỏi lặng người, mặc dù tôn huyền lục trọng cũng không phải cao thủ đứng đầu Tà Đế Điện, nhưng vẫn là một nhân vật, nếu dễ dàng thả hắn rời đi thật sự quá đáng tiếc.

Thần Dạ nhìn Tà Sơn nói:

- Biểu hiện hôm nay của ta sẽ làm ngươi thật khiếp sợ, cũng sẽ tạo áp lực rất lớn cho ngươi, ngươi sẽ càng cho rằng nếu ta không chết sẽ mang đến uy hiếp thật lớn cho Tà Đế Điện, đúng không?

Mặc dù không rõ vì sao Thần Dạ nói lời này, nhưng đây chính là sự thật nên Tà Sơn vẫn hung dữ nói:

- Tiểu tử, nếu ngươi không muốn tiếp tục dây dưa thì bổn tọa phải đi.

- Có một câu muốn cho ngươi mang về!

Thần Dạ thản nhiên nói:

- Ngày sau ta sẽ đi Trung Vực, nếu nhận thức tiềm lực cùng thực lực của ta, tin tưởng sau khi trở về ngươi nhất định bẩm báo chi tiết, khuyên các ngươi một câu, tốt nhất mau chóng bắt được ta, bằng không nếu lưu cho ta đủ thời gian có lẽ sự tồn tại của Tà Đế Điện sẽ biến thành lịch sử.

Nghe vậy Tà Sơn nhịn không được cười to:

- Tiểu tử thật cuồng, khẩu khí thật lớn, được, lời này bổn tọa nhất định sẽ mang về, chúng ta sẽ ở Trung Vực chờ ngươi, hi vọng đến lúc đó vận khí của ngươi cũng tốt như bây giờ.

Thần Dạ khoát tay cười nói:

- Cho ngươi chuyển lời cũng không chỉ một câu này, nghe cho kỹ, chiếu cố tốt cho mẹ của ta, đừng làm cho mẹ ta phải chịu chút ủy khuất, bằng không thứ các ngươi muốn vĩnh viễn cũng không chiếm được.

Cho dù đến bây giờ Thần Dạ còn chưa hiểu rõ ràng rốt cục Tà Đế Điện muốn vật gì, nhưng nếu bọn hắn phải đến tìm mình đã nói rõ bọn hắn không có cách gì bắt ép được mẫu thân của mình.

Làm như vậy có thể bảo chứng mẫu thân giảm bớt khổ sở khi ở trong Tà Đế Điện, đồng thời cũng làm cho người của Tà Đế Điện tin tưởng đồ vật đang ở trong tay mình, như vậy bọn hắn cũng sẽ không gia hại mẫu thân.

Đôi mắt Tà Sơn nhất thời lạnh lẽo:

- Tiểu tử, vậy ngươi cứ đợi đi, hi vọng sau này ngươi rơi vào trong tay Tà Đế Điện vẫn còn lưu được mạng sống, cáo từ!

Nói xong thân ảnh Tà Sơn vừa động, hóa thành tà khí ngập trời, chỉ giây lát đã biến mất vô ảnh vô tung.

- Thần Dạ, kỳ thật ngươi không cần làm như vậy.

Trọc Ly đi tới bên cạnh Thần Dạ thở dài nói.

Trong lòng mọi người đều hiểu rõ Thần Dạ thả Tà Sơn rời khỏi không phải vì mẫu thân của hắn, mà là chỉ muốn Tà Sơn mang theo tin tức Thần Dạ sẽ đi Trung Vực báo về.

Nếu nhận được tin tức này, ngày sau Tà Đế Điện sẽ tập trung tinh lực trên người Thần Dạ, như vậy sẽ không tiếp tục phát sinh cuộc chiến tại Đông Vực như hôm nay.

- Lần này thương vong tuy ta không thể bù đắp lại, nhưng nếu không làm chuyện gì lòng ta khó thể bình an.

Thần Dạ chậm rãi nói:

- Tiếp theo sau ánh mắt Tà Đế Điện sẽ không tiếp tục đặt tại Đông Vực, như vậy Trọc Ly tiền bối, Hạo tông chủ, Trầm môn chủ, sau này Đông Vực sẽ thuộc về các ngươi, đem hết toàn lực khuếch trương thế lực cùng thực lực, có lẽ không bao lâu nữa sẽ còn một cuộc đại chiến diễn ra.

- Ngươi yên tâm.

Thần Dạ gật gật đầu, đột nhiên ôm Tử Huyên vào lòng, lúc chưa thoát khỏi huyết lao hắn đã nghe lời nói giữa nàng cùng Trưởng Tôn Nhiên.

- Không cần nói thêm nữa, còn có thật nhiều việc cần giải quyết hậu quả, đừng để mọi người đều chờ đợi chúng ta.



Đêm trăng lạnh như nước.

Dưới ánh trăng băng sương, Thần Dạ lẳng lặng đứng một mình nghĩ ngợi đến Tử Huyên, trong lòng cảm giác vô cùng đau đớn.

- Thần Dạ, đừng buồn nữa…

- Muội nói ta làm sao không đau khổ đây?

Thần Dạ quay đầu nhìn Trưởng Tôn Nhiên nói:

- Muội không biết cuộc đời này Tử Huyên đã chịu đau khổ bao nhiêu, thật vất vả hết khổ thì lại…

Trưởng Tôn Nhiên nắm tay hắn nói:

- Muội biết, cho nên huynh không thể suy sút, phải tỉnh táo lại, chưa chắc không tìm được phương pháp hóa giải đâu.

- Hóa giải?

Thần Dạ miễn cưỡng cười nói:

- Đại hoàng tử đã trở về chưa, hắn không việc gì chứ?

- Hắn chui vào trong Thiên Táng sơn mạch, trong khoảng thời gian này hắn giết người cũng không ít hơn huynh đâu.

Nói tới đây nàng lại cảm thấy không sao tưởng tượng nổi, bởi vì với tu vi của Huyền Vũ không biết làm cách nào thoát khỏi sự điều tra của đám người Tiêu Lang Anh.

Thần Dạ yên lặng gật đầu, lập tức nói:

- Trưởng Tôn cô nương, ngày mai đi Trung Vực thôi.

- Đi Trung Vực sao, ha ha, xem ra ta đến còn không tính là quá muộn.

- Trạc Ly tiền bối.

Hư không chợt run lên, một đạo thân ảnh bay xuống, chính là Trạc Ly.

- Tình thế Bắc Vực như thế nào?

Thần Dạ vội vàng hỏi.

Trạc Ly nở nụ cười nói:

- Rất tốt, không có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra, phân điện Tà Đế Điện đã không còn, vì vậy ta vội vàng chạy qua đây.

Thần Dạ thở hắt ra, vội hỏi:

- Trạc Ly tiền bối, ngươi từng nghe qua về Tà Tâm Chủng hay không?

- Tà Tâm Chủng?

Trạc Ly cả kinh vội hỏi:

- Là ngươi hay là ai bị trúng thủ đoạn tà ác này?

- Vậy ngươi có biết phương pháp hóa giải hay không?

- Hóa giải?

Im lặng một lúc Trạc Ly cười khổ nói:

- Chưa từng nghe nói qua có thể hóa giải được Tà Tâm Chủng, bởi vì đây là thủ đoạn nhắm vào tâm thần hồn phách cho nên…công tử, ngươi có được trạng thái hồn biến, nếu đạt tới cảnh giới đại thành có lẽ còn làm được.

- Nhưng tuy rằng không có phương pháp hoàn toàn phá giải, nhưng có một phương pháp có thể kéo dài phát tác, nếu như gặp vận khí hay đủ thời gian cũng có thể phá giải được nó đi.

Trạc Ly lại bổ sung:

- Nhưng phương pháp này rốt cục có hữu hiệu hay không ta cũng không rõ ràng, rất nhiều năm trước chỉ ngẫu nhiên nghe được tiền bối trong tộc đàm luận qua một lần mà thôi.

- Là biện pháp gì nói mau!

Nghe vậy thân hình Thần Dạ đại chiến hối thúc.

Trạc Ly ngẫm nghĩ một lúc nói:

- Ở trong Long tộc có một địa phương tên là Hóa Long Trì, tiền bối của tộc ta nói tiến vào Hóa Long Trì là có thể mượn dùng năng lượng trong hồ kéo dài thời gian Tà Tâm Chủng phát tác.

- Long tộc Hóa Long Trì…

Nguyên bản hi vọng vừa lóe lên bây giờ lại yếu bớt, không phải hắn không tin lời Trạc Ly nhưng cách này nghe qua thật không dám tin tưởng…

Tuy rằng cao thủ Long tộc cường đại, mà Hóa Long Trì cũng không tầm thường, Thần Dạ không phải xem thường Long tộc nhưng Yêu tộc bẩm sinh không lĩnh hội hồn phách thâm sâu như nhân loại, chưa chắc có thể so sánh được với nhân loại trong lĩnh vực này.

Biết Thần Dạ hoài nghi, Trạc Ly nói:

- Công tử, ngươi có biết vì sao Long tộc trở thành chí tôn Yêu tộc?

Bình luận

Truyện đang đọc