ĐẾ QUÂN

Tuy rằng ở trên võ đạo tu vị, Thần Dạ so với Phong Ma vẫn còn khoảng cách, ít nhất cũng không cùng một cảnh giới, nhưng trong Tử Vong Sâm Lâm thấy Thần Dạ ra tay, đã khiến Liễu Chân hiểu rõ thiếu niên này không hề đơn giản, đối với hắn, Liễu Chân cũng có đầy đủ tin tưởng.

- Ha ha, Liễu lão ca trước đừng cám ơn ta, có thể chiến thắng Phong Ma hay không, bản thân ta cũng không có quá nhiều tin tưởng.

Đổi thành người khác, Thần Dạ tự nhiên không nghĩ vậy, nhưng Phong Ma lại khác, hắn khắp nơi đặc biệt, thủ đoạn tất nhiên không phải người bình thường có thể so sánh.

Thần Dạ nói:

- Cho nên, trong ba ngày này, Liễu lão ca, đừng cho bất luận kẻ nào quấy rầy ta, ta xem thử có thể đột phá đến cảnh giới Trung Huyền hay không!

- Tiểu huynh đệ, cần gì, xin phân phó.

Nghe vậy, Liễu Chân lập tức hỏi.

Tuy nói hắn đối với Thần Dạ có lòng tin, nhưng Sơ Huyền cửu trọng, và Trung Huyền nhất trọng, đây chính là hai khái niệm hoàn toàn bất đồng, nếu ba ngày sau Thần Dạ có thể đạt tới, chiến thắng Phong Ma cũng càng thêm nắm chắc hơn.

Vì thế, Liễu Chân có thể không tiếc giao ra giá lớn cỡ nào!

- Không cần ngoại lực gì cả, cho ta một nơi yên tĩnh là đủ rồi.

- Tiểu huynh đệ yên tâm, trong mấy ngày nay, dù là một con muỗi cùng đừng mong vào tiểu viện của ngươi!

Nói xong, Liễu Chân sải bước rời đi.

Ước chừng mấy phút đồng hồ qua đi, Thần Dạ liền cảm ứng được, bên ngoài sân nhỏ đã có rất nhiều đạo thân ảnh xuất hiện.

Chợt, bọn hắn lập tức ẩn nhập ám xuất, trong nháy mắt đã hoàn toàn vây lấy tiểu viện này chật như nêm cối, bất luận một nơi nào cũng đều cất dấu công kích trí mạng.

Mục đích chỉ có một, bất luận kẻ nào, bắt đầu từ lúc này cũng không được bước vào tiểu viện nửa bước.

- Tình cảm phụ tử thật khiến người cảm động a!

Cảm ứng được tất cả phát sinh bên ngoài, Thần Dạ nhớ tới song thân của mình, đã bao nhiêu năm ah, mẫu thân mất tích, cho đến hiện giờ, Thần Dạ cũng không biết, mẫu thân nàng đến cùng ở nơi nào, trải qua có tốt hay không...

Mà phụ thân, tuy rằng gần ngay trước mắt, sinh hoạt ở chung một nhà, nhưng lại có ngăn cách như rãnh trời, phụ tử không thể tương đối, càng thêm không thể tương kiến, loại thống khổ này khiến tâm linh Thần Dạ cực kỳ đau đơn.

Hầu hạ song thân dưới gối là điều mà mỗi người làm con đều hết sức mơ ước, nhưng hết lần này tới lần khác mình lại... Khuôn mặt Thần Dạ bỗng nhiên trở nên cực kỳ dữ tợn, một cổ lệ khí không tự chủ được từ sâu trong lòng phun ra.

- Đao Linh, Thiên Thánh chi thể, ngươi đã từng nghe qua chưa?

Mình hôm nay đang vì một nhà đoàn viên mà phấn đấu, tình cha con của Liễu Chân ở ngay trước mắt, nếu giúp được thì sẽ khiến phần tình cảm này một mực kéo dài, nếu từ chối thì nử tử khiến người kính nể kia cũng sẽ phải chịu đựng thống khổ như mình.

- Thiên Thánh chi thể, quả thật nghe nói qua.

Đao Linh chậm rãi nói:

- Năm đó, khi lão chủ nhân vừa đạt được Thiên Đao đã có một vị cao thủ Thiên Thánh chi thể giết tới cửa, lão chủ nhân năm đó một thân tu vị dù chưa đạt đến đỉnh phong, nhưng trên thế gian cũng uy chấn thiên hạ, dù là thế nhưng cũng phải đại chiến với người nọ ba ngày ba đêm mới có thể chém giết được hắn...

- Nhưng mà, cái gọi là chém giết cũng không phải là thực lực lão chủ nhân trên ngươi nọ, mà là, người nọ thọ hạn đã đến.... Hắn lựa chọn đánh một trận với lão chủ nhân mà chết, sở cầu cũng chỉ là thống khoái thôi!

Những lời khác, Thần Dạ không nghe lọt, nhưng hai chữ thọ hạn Thần Dạ lại nghe được rõ ràng.

- Đao Linh, người nọ năm đó bao nhiêu tuổi rồi?

- Là một lão giả trên 80 tuổi, không biết niên kỷ chân thật!

Như vậy đã đủ rồi, Thần Dạ thầm nghĩ, Liễu Nghiên năm nay mới vừa hai mươi, nàng suy đoán là mình nhiều nhất chỉ có thể sống thêm năm năm, nói cách khác, hai mươi lăm tuổi thì thọ hạn đã đến.

Năm đó vị cao thủ Thiên Thánh chi thể kia vẫn sống đến ít nhất tám mươi tuổi... Đều là Thiên Thánh chi thể, tuổi thọ lại không giống nhau, mặc dù nói, trong đó có thể là do vị cao thủ kia có gặp gỡ khác, nhưng kém to lớn như thế, đã đủ để nói rõ, trên thế gian này vẫn còn Linh Dược hoặc vật gì đó có thể chậm chạp tiêu hao hết sinh mệnh lực mà Thiên Thánh chi có được.

Đây mới là điều trọng yếu nhất!

Người cả đời này chỉ có trăm năm thọ nguyên thôi, võ giả lại có thể dựa trên cơ sở này để kéo dài tuổi thọ của mình, nhưng cũng không có khả năng vĩnh sinh bất tử.

Thần Dạ muốn không nhiều lắm, chỉ cần khi Liễu Chân chưa đến thọ hạn khiến đôi phủ tử này hưởng thụ hết niềm vui là đình là được rồi

- Chủ nhân!

Đao Linh hiểu rõ suy nghĩ Thần Dạ, hắn nói:

- Thiên Thánh chi thể, nói một cách khác, xem như là thân thể nghịch thiên, nếu đã tồn tại thì tất sẽ có cách phá giải, năm đó vị cao thủ kia trước khi chết, từng đề cập qua với lão chủ nhân việc này, từng nói qua, chỉ cần tìm được kỳ vật có đầy đủ sinh mệnh lực sẽ triệt tiêu được ảnh hưởng mặt trái do Thiên Thánh chi thể mang đến, có lẽ vẫn không thể làm được nghịch thiên cải mệnh, nhưng cũng sẽ không chết đi quá sớm.

- Kỳ vật có đầy đủ sinh mệnh lực!

Nghe đến đó, Thần Dạ khẽ nhíu mày, kỳ vật bực này, thế gian quá mức hiếm hoi, dù sao, sinh mệnh lực, đó chính là bổn nguyên chi lực, phàm là loại kỳ vật này, không khỏi đều có được linh trí cực cao, có lẽ ở ngay trước mặt ngươi nó cũng có thể ngụy trang khiến người không rõ ràng.

Hơn nữa, bổn nguyên chi lực cũng không phải thường nhân có thể ứng phó được, không chiếm được nó ngược lại trở thành chất dinh dưỡng của nó cũng không lạ gì.

- Chủ nhân, ngươi cũng đừng suy nghĩ nhiều, thường nói chỉ có thể ngộ mà không có thể cầu, chính là chỉ những vật này!

Đao Linh nặng nề nói một tiếng,

Thần Dạ nhẹ gật đầu, trước mắt mà nói, cũng chỉ có thể như vậy, tuy rằng rất thưa thớt khó tìm, nhưng chung quy vẫn còn hy vọng, mình bây giờ đã biết, về sau chú ý một chút là được.

- Đúng rồi chủ nhân, ta dường như nhớ rõ, trong Cổ Đế Điện lão chủ nhân đã từng tài bồi loại kỳ vật như thế!

- Thật sao!

Thần Dạ đại hỉ!

Đao Linh nói:

- Hẳn là có, nhưng muốn muốn lấy được vật ấy, chủ nhân đầu tiên phải đi vào được Cổ Đế Điện, nếu không, đồ vật bên trong, chủ nhân ngươi cũng không thể làm gì.

- Đây là hi vọng lớn nhất, chung quy còn tốt hơn chạy lung tung tìm kiếm. Mở ra Cổ Đế Điện điều kiện chỉ cần tu vị của ta đủ, so sánh ra quả thật đơn giản hơn nhiều.

Thần Dạ vui sướng nở nụ cười, lại không nói nhiều, tiến vào trạng thái tu luyện.

Trong Tử Vong Sâm Lâm, lịch lãm rèn luyện thời gian dài đã làm cho Thần Dạ đạt đến cảnh giới Sơ Huyền đỉnh phong, dùng huyền khí tồn trư trong đan điền hắn hiện giờ cũng đủ để trùng kích cảnh giới Trung Huyền rồi.

Rời khỏi Đế Đô Hoàng Thành hơn một năm, rốt cục cũng sắp đạt đến cảnh giới Trung Huyền, tốc độ tu luyện như thế cũng không hề chậm.

Bình luận

Truyện đang đọc