ĐẾ QUÂN

- Hắc hắc, đánh thì đánh, ta hiện giờ toàn thân đều không được thoải mái đây!

Huyền Vũ xoa xoa quả đấm, nói.

Đế Hiểu Giang lại lắc đầu, nói:

- Muốn đánh, ta cùng với vị cô nương này đánh, vị huynh đệ kia, ngươi đừng hiểu lầm, không phải ta xem thường ngươi, mà là có nguyên nhân đấy, chỉ có điều không thể nói cho các ngươi thôi, đánh xong, ta sẽ nói cho các ngươi biết, sao hả?

Dùng dung mạo và khí chất của Tử Huyên, mê đảo tất cả nam nhân thiên hạ cũng không đủ, nhưng trong lời nói, Đế Hiểu Giang hiển nhiên không phải vì cái đẹp mà dây dưa Tử Huyên, chuyện này có chút kỳ quái.

Vừa nghĩ đến đây, Thần Dạ thản nhiên nói:

- Chúng ta bây giờ có chuyện quan trọng trên người, muốn lập tức đến Thính Vũ Thành, nếu như ngươi muốn đánh nhau thì cùng đi theo đi, chờ chúng ta giải quyết xong xuôi sẽ cùng ngươi đánh nhau một trận.

- Tốt, tốt! Thính Vũ Thành cách nơi này không xa, dùng tốc độ cao nhất chạy đi thì tin rằng vào lúc này hai ngày sau đã đến được Thính Vũ Thành rồi, ta đi cùng các ngươi một chuyến.

Đế Hiểu Giang nở nụ cười, chợt sắc mặt trầm xuống, nói:

- Các ngươi chớ nên gạt ta, nếu không đến lúc đó đừng trách ta không khách khí.

Thần Dạ cười nhạt một tiếng, cùng Tử Huyên dẫn đầu bay ra ngoài thành.

- Ngươi có thể cùng đi theo, bất quá, cách chúng ta xa một chút, hơn nữa cũng nói ít một chút, làm không được thì ngươi ở đâu về nơi ấy đi.

Nói hết lời, Thần Dạ nghiêng đầu nhìn Trạc Ly, Trạc Ly lắc đầu, trong đồng tử cũng toát ra vẻ kinh ngạc, hiển nhiên, Trạc Ly đối với sự cổ quái của Đế Hiểu Giang cũng không cách nào hiểu được.

Về phần Đế Hiểu Giang đột nhiên xuất hiện có phải là âm mưu không, Thần Dạ cũng không lo lắng lắm, ngầm mưu quỷ kế, ngoài Trường Tôn Nhiên ra, hắn còn không sợ bất luận kẻ nào!

Đêm dài, mấy người chạy đi một ngày đường cũng đã mệt nên tìm một chỗ nghỉ ngơi lại.

Chung quanh đống lửa hừng hực, Thần Dạ liếc mắt nhìn Đế Hiểu Giang thoạt nhìn có vẻ rất quy củ ở phía xa xa, mi tâm hơi nhíu lại một cái.

Xa xa, cũng có một đống lửa chiếu rọi xuống, Đế Hiểu Giang bất cần đời nằm trên mặt đất, trong miệng ngậm một cỏng cỏ xanh cực kỳ tiêu sái, bất quả vẻ tái nhợt trên mặt hắn càng nồng đậm thêm vài phần, nếu không phải người quen biết trông thấy hắn chỉ sợ sẽ cho rằng hắn thân đang mang bệnh nặng cũng nên.

Đế Hiểu Giang đã giao thủ qua với Huyền Vũ, tuy rằng chỉ ngắn ngủi nhưng bốn người Thần Dạ cũng không phải đèn đã cạn dầu, một sát na kia cũng đủ khiến bốn người hiểu rõ tu vị của Đế Hiểu Giang rồi, trừ phi tu vị hắn vượt xa bọn hắn, thí dụ như Thánh Huyền ao thủ

Dùng độ tuổi của Đế Hiểu Giang mà xem thì hiển nhiên không có khả năng sẽ là Thánh Huyền cao thủ được, bằng không hắn cũng không cần tìm đến Tử Huyên luận bàn, đừng thấy Tử Huyên thực lực bất phàm, ba đạo năng lượng dung hợp, được Thiên Ma Tông truyền thừa, Thiên Ma tam bảo nơi thân, với tu vị Tôn Huyền nhị trọng đủ để khiêu chiến Trạc Ly nhưng tuyệt đối không thể nào đánh một trận với Thánh Huyền cao thủ được.

Nhưng kể cả Trạc Ly trong đó, thậm chí là bản thân Huyền Vũ cũng không cách nào cảm ứng được tu vị chính thức của Đế Hiểu Giang cả.

Cái này thật sự khiến người có chút tò mò, Thần Dạ sở dĩ đáp ứng Đế Hiểu Giang sau khi chuyện ở Thính Vũ Thành xong xuôi sẽ đáp ứng để Tử Huyên đánh với hắn một trận cũng là đã suy xét kĩ.

Đế Hiểu Giang không phải người bình thường, hắn không có mê muội mỹ mạo của Tử Huyên mà chỉ yêu cầu đánh một trận với Tử Huyên, Thần Dạ có thể nhìn ra được đối với trận chiến này Đế Hiểu Giang lộ ra cực kỳ chấp nhất. . . .

Một người không tầm thường như vậy nếu trong lòng hắn cũng không có ác ý gì với đám người mình thì Thần Dạ cũng không ngại tới kết giao

Trung Vực địa giới đầm rồng hang hổ, cao thủ và thế lực bày ra ở ngoài sáng chưa hẳn là cường đại nhất, người ít xuất hiện còn nhiều, mà những người hoặc thế lực thế này thông thường đều có năng lực kinh thiên cả.

Có lẽ từ chỗ những người và thế lực này Thần Dạ sẽ có được tin tức hắn muốn, thậm chí là phương pháp hóa giải Tà Tâm Chủng.

- Công tử còn đang suy nghĩ về Đế Hiểu Giang sao?

Ở một bên, Trạc Ly nhẹ giọng hỏi

Thần Dạ mắt nhìn Tử Huyên đã tiến vào tu luyện bên cạnh, hắn gật đầu nói:

- Tên này lộ rõ bất phàm, nếu hắn không phải muốn đối đầu thì đây cũng coi như là một cơ hội.

Đã đến nước này thì đừng nói là không tầm thường, cho dù chỉ là giả dối hư ảo nhưng chỉ cần đụng phải thì Thần Dạ cung sẽ không bỏ qua.

Hắn không cách nào tưởng tượng nổi khi Tà Tâm Chủng phát tác nhưng vẫn không tìm được cách hóa giải, đến lúc đó Tử Huyên nhất định sẽ không muốn sinh tồn trên thế gian nữa, lúc đó mình sẽ làm thế nào đây.

Sinh Tử Huyền Đan có thể bảo trụ Tử Huyên một mạng, nhưng cái gọi là một mạng này Tử Huyên căn bản sẽ không quý trọng, mà mình chẳng qua chỉ là nhiều thêm một hy vọng thôi.

Trạc Ly buông tiếng thở dài nói:

- Công tử ngươi cũng đừng có gấp, Long tộc truyền thừa đã lâu, hơn nữa bọn hắn đã từng là địch nhân lớn nhất của Tà Đế Điện cho nên đối với Tà Tâm Chủng sẽ có những nghiên cứu người khác không cách nào sánh bằng, tin tưởng chỉ cần tiến vào Long tộc thì sẽ không khiến công tử thất vọng đâu.

- Hy vọng là vậy, nếu không. . . .

Thần Dạ lông mày phát lạnh, nếu thật có ngày đó, Thần Dạ dám cam đoan mình nhất định sẽ nổi giận. . . .

Hiện nay nghĩ đến những chuyện này không hay, Thần Dạ chợt thu liễm tâm thần trầm giọng nói:

- Trạc Ly tiền bối, Thính Nhất Lâu phải chăng thật sự lợi hại như trong truyền thuyết, hơn nữa còn rất công chính?

Cái gọi là công chính chỉ chính là Thính Nhất Lâu tuyệt đối sẽ không tiết lộ ra những gì về thân phận người mua, Thần Dạ muốn nghe ngóng đều là những bí ẩn lớn, Thính Nhất Lâu không có khả năng nói ra, nhưng nếu như Thính Nhất Lâu không giữ bí mật vậy thì chắc chắc sẽ để lại dấu vết.

Đi tới Trung Vực là để hấp dẫn ánh mắt Tà Đế Điện, nhưng cũng chỉ là hấp dẫn ánh mắt bọn hắn thôi, Thần Dạ cũng không ngốc, hắn hiện giờ còn không có thực lực đối đầu với cao thủ Tà Đế Điện.

Thính Nhất Lâu quả thật thanh danh rất không tồi, nhưng một thế lục dựa vào buôn bán tin tức mà sống cũng cần có thế lực cực kỳ cường đại chèo chống lấy.

Bằng không thế lực như vậy không thể nào tồn tại trên thế gian được, phải biết rằng không ai nguyện ý tin tức của mình bị người thăm dò cả.

Thính Nhất Lâu buôn bán tin tức thiên hạ đắc tội với vô số người nhưng vẫn có thể đứng sừng sững ở nam bộ Trung Vực, thanh danh toàn Trung Vực đều biết nhất định cũng có được thực lực cực kỳ cường đại

Cái gọi là bốn thế lực lớn nam bộ Trung Vực không hề nghi ngờ Thính Nhất Lâu chính là cường đại nhất

Nhưng mà sự cường đại của Thính Nhất Lâu cũng chỉ ở nam bộ Trung Vực thôi, nhưng cũng lộ rõ sau lưng Thính Nhất Lâu có thế lực cường đại chèo chống.

Thế lực cường đại này đến cùng là phương nào, có phải Tà Đế Điện không. . . .

Bình luận

Truyện đang đọc