ĐÔ THỊ BÌNH THƯỜNG CUỘC SỐNG



Dưới sự trợ giúp của Hạo Thiên , Lưu Ưu Mỹ có chút thoải mái dùng bữa.


Ăn uống được một chút , nghĩ đến còn muốn chuyện muốn nhờ vả , Lưu Ưu Mỹ chậm rãi buông xuống đũa.

Sau đó vẻ mặt nghiêm túc nhìn Hạo Thiên , nói :
- Ta công ty chuẩn bị quay chụp một bộ phim.

Ngọc Ánh cũng tham gia diễn nữ chính.

Hiện tại mọi thứ đã chuẩn bị xong , ngày mai liền khởi công.

Chỉ có điều hôm nay buổi sáng cái kia cho thuê xe người bị tai nạn , xe cộ cũng bị hỏng hóc.

Không biết khi nào mới sửa chữa xong.


Dừng lại một chút , nàng tiếp tục đối với hắn nói :
- Nghe Ngọc Ánh nói ngươi có một cỗ Rolls-Royce ?
- Ân.


- Như vậy ngươi có thể hay không cho chúng ta mượn dùng để quay phim một thời gian.

Ngươi yên tâm , chúng ta sẽ ký giấy bảo đảm không làm trầy xước.

Hơn nữa tiền thuê sẽ để ngươi hài lòng.


Rolls-Royce loại này cực kỳ cao cấp xe ở Thành Đô vô cùng hiếm.

Hơn nữa sở hữu người đều là những người giàu có như chủ tịch tập đoàn , quan chức cao cấp ....!Bọn họ đều là giàu có người.


Vì vậy muốn thuê một cỗ trong thời gian dài rất là không dễ dàng.


Lưu Ưu Mỹ phải cố gắng mất bao nhiêu công sức mới thuê mướn được một chiếc.

Nhưng thật là không may , vừa mới phát hành xong trailer phim để tuyên truyền thì người kia chủ xe liền gặp tai nạn.

Người thì trong bệnh viện , xe thì đang sửa chữa.

Không biết khi nào mới có thể sử dụng lại được.


Buổi sáng nhận được tin này sau Lưu Ưu Mỹ cũng rất đau đầu.

Nhưng mà sau đó được tin Hạo Thiên cũng có một cỗ xe này , liền liên hệ với hắn.


- Có thể.


Hạo Thiên gật gật đầu.

Chiếc kia Rolls-royce hắn cũng không đi nhiều.

Hình như là mới có một lần.

Cho mượn đóng phim cũng không sao cả.


- Như vậy thật quá tốt rồi.

Cám ơn ngươi a Hạo Thiên.


Lưu Ưu Mỹ vui mừng nói.


- Đúng rồi , hợp đồng ta đã soạn sẵn , ngươi buổi sáng ngày mai tám giờ đem xe tới phim trường.

Sau đó chúng ta liền bàn giao cùng ký hợp đồng.



- Oa ...!Ưu Mỹ tỷ.

Ngươi thế nhưng mà đã chắc chắn ăn chắc ta ? Từ trước liền làm xong hợp đồng.


Hạo Thiên bĩu môi nhìn nàng nói.


Lưu Ưu Mỹ chớp chớp đôi mắt to , một bộ điềm đạm đáng yêu nhìn hắn.


- Tỷ tỷ biết ngươi sẽ không từ chối tỷ tỷ mà.

Đúng không đệ đệ.


Một cái thành thục mỹ nhân ở bên cạnh nũng nịu , Hạo Thiên đúng là khó có thể kiềm chế được.


Đặc biệt nàng còn dùng bộ ngực cọ cọ vào hắn cánh tay.

Kia nhưng là đại sát khí a.


- Tỷ tỷ , cầu thu lại mị thuật.


- Haha.

....!
- Ưu Mỹ tỷ ngươi cười cái gì?"
- Chẳng qua là cảm thấy giống như ngươi loại này phú nhị đại hẳn là tình trường cao thủ a.

Không nghĩ tới ngươi mới như vậy đã không chịu được.


Lưu Ưu Mỹ mặt đầy ý cười nói.


Nàng là không nghĩ tới người này nhìn như lớn mật nam nhân , bình thường như vậy chủ động lại ở nàng chủ động tình huống nhận túng.


Quả nhiên là tiểu nam nhân , ngoài hổ trong mèo.

Không giống những người kia , nữ nhân cởi sạch ở trước mặt cũng không có cảm giác.


- Kỳ thật ta không phải cái gì phú nhị đại , ta là một cái nghèo túng sinh viên.


Hạo Thiên mặt đầy thật thà nói.

Phú nhị đại loại này xưng hô hắn nhưng rất không thích.


- Hơn nữa tỷ tỷ ngươi dạng này mỹ nữ ở bên cạnh nũng nịu ta thật là rất khó chống đỡ.


- Ngươi còn nói muốn theo đuổi tỷ tỷ đâu ? Mới như vậy đã chịu không được , còn như thế nào theo.

Tỷ tỷ bên người nhưng là có càng nhiều những dụ hoặc khác nha.


Lưu Ưu Mỹ tràn đầy thấm thía nói.

Như Hạo Thiên dạng này tiểu nam sinh , gặp bạn nàng đám kia phong tao yêu nữ , không phải là lập tức bị miểu sát.


- Chỉ là đùa giỡn , tỷ tỷ ngươi nhưng sẽ không coi là thật ah.


Hạo Thiên cười khan nói.


Hắn đối với Lưu Ưu Mỹ xác thực là không có ý nghĩ gì.


Nếu có thì chỉ là xác thịt dụ hoặc.


Hắn ở trong lòng là muốn coi nàng là bạn.

Mặc dù tầng hàm nghĩa bạn bè này bất cứ lúc nào cũng sẽ bị phá hủy.


............................!
Sau khi tiễn đưa Lưu Ưu Mỹ trở về , Hạo Thiên tùy ý kiếm một quán nước đi vào , sau đó cho Trương Tâm Anh vị này tiểu mỹ nữ gọi điện thoại.


- Xin chào a tiểu mỹ nữ , ngươi thử đoán xem ta là ai à nha?
- Nha ...!Ta chỗ nào tiểu rồi.


Điện thoại truyền đến Trương Tâm Anh thanh thúy thanh âm.


- Ngươi chỗ ...!Ân ...!Lâu quá không nhìn thấy , quên mất chỗ nào nhỏ rồi.


Nói nói , Hạo Thiên chính mình liền cười lên ha hả.


- Sắc lang , bại hoại.


- Ya ...!Tiểu mỹ nữ ngươi thế nhưng dám mắng ta ? Tin hay không ta liền chạy bộ tới tìm ngươi.


- Ngươi chạy đến a, ai sợ ngươi.


Trương Tâm Anh hung dữ nói.


Tuy nhiên hai người ở cách nhau vài trăm kilomet , nhưng Hạo Thiên vẫn có thể tưởng tượng đầu bên kia điện thoại Trương Tâm Anh giương nanh múa vuốt bộ dáng.


Nghĩ đến nàng có chút nghịch ngợm , tinh nghịch tính cách.

Hạo Thiên không khỏi thoả mái cười cười.


- Tạm thời bỏ qua cho ngươi.

Hắc hắc ...!
Ánh mắt khẽ chuyển , Hạo Thiên một bộ ủy khuất , đáng thương nói :
- Ngươi gần nhất có phải hay không bận rộn rất nhiều việc, đều nhanh không để ý tới ta , không cho ta gọi điện thoại.


- Ân ...!ta cái gì thời điểm không để ý tới ngươi rồi ?
Trương Tâm Anh nhẹ giọng hỏi.

Nàng cảm thấy Hạo Thiên hiện tại hỏi rất kỳ quái.


Nàng mỗi ngày buổi tối không cùng hắn video call trò chuyện thì là nhắn tin wechat.

Làm sao có thể không để ý tới hắn.


- Thì là hôm trước ta muốn cùng ngươi call video mà ngươi cũng không tiếp.


Hạo Thiên trong lòng thì cười hắc hắc , nhưng âm điệu cùng nàng nói chuyện lại giống như gặp được thiên đại ủy khuất.


- Ta hôm trước là ...!Là do trên người còn dính đầy bụi bẩn , không có ý tứ cùng ngươi gọi video nha.



- Ở cùng bà làm việc rất vất vả ?
- Cũng vất vả mà cũng vui.

Ngươi cho rằng mỗi người đều giống như ngươi nhàn rỗi !
Trương Tâm Anh gắt giọng.


Hạo Thiên sững sờ , bất đắc dĩ nói :
- Ta có rảnh rỗi như vậy sao ?Ta cũng bận rộn nhiều việc có được hay không?
- Ngươi bận rộn ?
Trương Tâm Anh khịt mũi coi thường.

Nàng nhưng là biết tới người có tiền hằng ngày cuộc sống là như thế nào.


Ăn , ngủ , đi chơi.

Hầu như chỉ có như vậy.


Mà Hạo Thiên đâu.

Ở nàng trong suy nghĩ , cưỡi Lamborghini người sẽ nghèo ? Sẽ phải đi làm thêm ?
- Ngươi lại như vậy nghĩ ta là loại vô công rồi nghề người.

Ta tốt đau lòng a.


Hạo Thiên giọng điệu mang theo thương cảm cùng với uỷ khuất.


Mặc dù biết là hắn giả vờ , nhưng Trương Tâm Anh cũng vẫn cảm thấy là bản thân mình làm sai chuyện giống như.


- Ta ngày ngày cực khổ kiếm tiền , không chiếm được khen ngợi thì thôi đi , ngươi lại như vậy nói ta.

Ta ...! thương tâm a.

Làm nam nhân thật sự là rất khổ cực a ....!
Hạo Thiên càng nói càng hăng say , càng nói càng giống như hắn thật sự chịu đựng như vậy giống nhau.


Hắn những lời này nhưng khiến những người xung quanh , bất kể nam nữ đều quăng qua ánh mắt thương cảm.


Hiện tại thời gian cửa hàng này rất đông người , chỗ ngồi cũng khá gần nhau.

Cộng thêm hắn bề ngoài soái ca một cái , gây lên không ít người chú ý.


Thấy hắn như vậy nói cùng vô cùng chân thật biểu cảm , không ít người ở trong lòng thay hắn bất bình.


- Soái ca , ngươi bỏ nàng.

Ta dưỡng ngươi.


- Đúng vậy , ta dưỡng ngươi.


- Ngươi chỉ cần ở nhà phụ trách xinh đẹp như hoa , còn lại cả thế giới để ta lo.


Giống như hiệu ứng hồ điệp vậy.

Ở Hạo Thiên kinh ngạc trong ánh mắt , một cái nữ nhân đập bàn đứng dậy.

Theo sau đó cũng là có không ít những nữ nhân khác cũng làm ra tương tự hành động.

Lại còn bá khí nói.


Ở Hạo Thiên không hiểu ra sao khoảnh khắc , cùng hắn trò chuyện điện thoại Trương Tâm Anh cũng mộng bức.


Hạo Thiên nhanh chóng suy nghĩ , thấy giống như trong cửa hàng mấy nữ nhân vừa rồi nghe mình lời nói sinh hiểu nhầm.


Hắn không khỏi khục khục ho khan vài tiếng.

Sau đó ở số lớn nam nhân ánh mắt u oán cùng ngưỡng mộ , nói :
- Thật xin lỗi các vị.

Ta là có yêu thích người , ta cũng rất yêu thích nàng.



Nói xong vội vàng đứng dậy thanh toán tiền rồi bỏ chạy.


Xem ra lần sau nói chuyện điện thoại cần tìm những nơi kín đáo.

Để tránh gây hiểu lầm.


Đây là Hạo Thiên trong lòng ý nghĩ.


Kỳ thực vừa rồi hắn ở trong lòng vẫn là rất hổ thẹn .Trong quán mọi người nghĩ hắn là một cái tốt nam nhân , hết lòng hết dạ vì người yêu , nhưng mà ai biết được.

Hắn thực ra là tra nam một cái.

Chân đạp vài con thuyền tra nam.


- Tâm Anh ngươi còn ở sao ?
Chạy ra khỏi quán sau Hạo Thiên cầm điện thoại hỏi.


- Ta ở a.


Trương Tâm Anh giọng nói có chút mất tự nhiên truyền tới.


- Vừa rồi ta là ở ngoài quán nước.

Những người kia là hiểu lầm ta nói chuyện ....!Cho lên mới nói như vậy.

Ngươi đừng suy nghĩ nhiều.


Hạo Thiên vội vàng giải thích.


Hắn nhưng là biết ở hắn có quan hệ nữ nhân bên trong , đa số đều là đối với hắn có chút tự ti cảm giác.

Hạo Thiên rất là không muốn như vậy chuyện , cho lên thường xuyên khuyên nhủ các nàng.


- Ân.

Ta biết.


Trương Tâm Anh giọng nói bỗng nhiên có chút ủ rũ lạ thường , nói :
- Ngươi như vậy ưu tú.

Bên ngoài nữ nhân đối với ngươi như hổ rình mồi vậy , ta cảm giác rất áp lực nha.

Hạo Thiên ngươi nói , ngươi sau này có hay không không cần ta nữa.


Đối mặt với nàng như vậy lời nói , Hạo Thiên giọng điệu vô cùng nghiêm túc , nói :
- Ta sẽ không bao giờ không cần ngươi.


Sau đó hắn lại đùa cợt thêm một câu :
- Chỉ cần ngươi không cho ta cắm sừng là được.


Hiện tại nữ nhân cho nam nhân cắm sừng cũng không phải là số ít.


Phút trước nói yêu thích ngươi phút sau đã cùng người khác ôm hôn , này cũng đã không phải là chuyện hiếm gặp gì.


Thậm chí vừa cùng người yêu nói chuyện điện thoại vừa cùng nam nhân khác ôm ấp cũng là chuyện rất phổ biến.


Tất nhiên đây cũng chỉ là một phần nhỏ trong cuộc sống của các cặp đôi yêu nhau.


- Ngươi nghĩ ta cùng đám nữ nhân xấu kia giống nhau ?
- Ta làm sao biết.


- Nha ...!Hạo Thiên ngươi tìm đường chết đúng hay không ?
Trong điện thoại truyền tới Trương Tâm Anh tức giận tiếng hét.


Hạo Thiên thì to gan lớn mật ha hả cười nói :
- Ngươi mau tới cắn ta ah nha .Haha



Bình luận

Truyện đang đọc