ĐÔ THỊ BÌNH THƯỜNG CUỘC SỐNG



- Tốt.

Hai người các ngươi cũng đừng nháo.


Thành Long mở miệng hoà giải.


- Các ngươi ăn uống gì thì gọi.

Hôm nay ta mời khách.


- Vậy chúng ta thì không khách khí.

Tiểu Nhật.


Hạo Thiên cười nói.

Sau đó liếc Tiểu Nhật.


- Để ta.

Nay làm thịt lão Long một bữa.


Tiểu Nhật khà khà cười , bắt đầu gọi món ăn.


Hạo Thiên nhìn Thành Long hỏi :
- Ngươi và Tiểu Thủy lại ra chuyện ?
- Đúng vậy ! Lại cãi lộn.


Thành Long tên tiểu tử này thành thật gật đầu.


- Tiểu Long.

Ta nói hai người các ngươi cứ như vậy thích cãi lộn.

Mười ngày nửa tháng không cãi nhau , không chia tay thì khó chịu ?
- Hạo Thiên , lần này là nàng sai.


- Haizz.

Hai người các ngươi là do một tay ta tác hợp.

Các ngươi cứ như vậy khiến ta phải suy nghĩ xem mình làm là đúng hay sai ?
Tiểu Long lắc đầu không nói gì.

Hạo Thiên thì tiếp tục nói :
- Tiểu Long a , trong tình yêu mọi chuyện không phân biệt đúng hay sai.


Ngươi đúng cũng được , nàng đúng cũng được.

Nếu có thể tha thứ , bao dung được thì lên tha thứ , bao dung.

Hai người các ngươi cứ như vậy tranh chấp đúng sai lời nói , sớm muộn cũng sẽ mất đi nhau.

Người a , đừng lựa chọn đúng hay sai , mà hãy lựa chọn hạnh phúc.


- Ngươi là ta lâu năm huynh đệ , ta mới cùng ngươi nói những lời này.

Ngươi hiểu hay không.


Lý Minh Nguyệt ngồi ở một bên nghe , nàng có chút hiếu kỳ , nhưng cũng không có mở miệng hỏi.


Chỉ chốc lát sau , đồ ăn đưa tới, bốn người đi bỏ thêm gia vị sau đó một lần nữa ngồi trở lại đến.


Đến quán lẩu , ngoại trừ ăn lẩu ra còn có thể ăn gì khác ?
- Tới , Hạo Thiên.

Ta kính ngươi một chén , nhiều lời liền không nói, đều tại trong rượu!
Thành Long bưng chén rượu lên nói.


Hạo Thiên cười gật đầu , cùng hắn đụng cái ly.


Tửu lượng không tốt Hạo Thiên qua vài chén rượu mặt bắt đầu đỏ bừng lên.

Hắn thuộc tuýp người không uống được nhiều chủng loại kia.


Ba cái nam nhân vui vẻ trò chuyện , uống rượu.

Ngồi bên cạnh Hạo Thiên Lý Minh Nguyệt thỉnh thoảng chen vào nói cùng một hai câu , chốc lát lại đút cho hắn chút đồ ăn.

Nàng cũng không ngăn cản Hạo Thiên uống rượu , bởi vì nàng biết hắn tính tình.


Hạo Thiên bình thường là không uống rượu , nhưng lần này xem như là một ngoại lệ.

Hắn cùng Thành Long , Trần Nhật hai người này bởi vì tình cảm huynh đệ cực tốt nguyên nhân cho lên mới như vậy uống.


Ăn uống chút ít sau đó , Lý Minh Nguyệt bàn tay chống lấy gương mặt xinh đẹp nhìn Hạo Thiên.

Nàng vẫn là lần đầu nhìn thấy Hạo Thiên uống rượu , ân ...!vẫn rất đáng yêu.


Nói đến , rượu cái này đồ vật là có ma lực vô cùng lớn.

Mặc kệ ngươi bình thường lại trầm mặc ít nói , cẩn trọng loại người ...!một khi uống rượu , cũng sẽ thể hiện ra điên cuồng , cuồng nhiệt một mặt.



Nói ra nam nhân ở giữa quen biết , chơi thân ...!, có thời điểm muốn so với nữ nhân muốn dễ dàng hơn rất nhiều.

Đơn giản nhất là tại trên bàn rượu , một giây đồng hồ trước hai người còn xích mích , tranh chấp , không biết nhau.

Nhưng sau vài chén rượu lại có thể xưng huynh gọi đệ , thân thiết như tay chân.


Đây có lẽ chính là ma lực của rượu.


........................!
- Nấc ....!Phục vụ tính tiền a.


Ăn uống no đủ sau đó , Thành Long vẫy vẫy tay gọi phục vụ viên.


Hạo Thiên ba người uống tới điểm là dừng.

Không có uống tới say sỉn quá mức.


- Mỹ nữ , ngươi rơi tiền.


Trần Nhật nhặt từ dưới đất lên một xấp tiền , hướng vừa đi qua phía trước mấy cái nữ nhân nói.


Trần Nhật là cái điển hình thanh niên tốt.

Thật thà trung thực đủ các loại đức tính.

Xã hội hiện tại được như hắn kiểu người không có bao nhiêu.


Hắn cũng là ở Hạo Thiên quen biết bên trong một tên đơn giản thành thật nhất người.


Nghe được thanh âm sau , phía trước mấy cái nữ nhân quay người lại.

Trong đó một người nhìn Trần Nhật nhíu nhíu mày.


- Mỹ nữ.

Các ngươi rơi tiền.


Trần Nhật cười nói.

Đứng dậy , Tay cầm xấp tiền hướng tới mấy người kia nữ nhân đi tới.


Bởi vì men rượu nguyên nhân , hắn bước chân có chút lảo đảo.



- Thời buổi nào còn dùng cái bài này ? Trò này cũ rích rồi ma rượu.


Một cái nữ nhân khinh thường nhìn Trần Nhật nói.

Nàng hai tay khoanh trước ngực , không có chút nào muốn nhận tiền ý tứ.


Hạo Thiên quay lưng lại quan sát một chút đám nữ nhân này.


Ân
Rất không tệ một nhóm người.


Mấy cái nữ nhân trên người là thống nhất mặc OL chức nghiệp trang phục.

Váy đen ngắn cùng sơ mi trắng.


Này trang phục cộng thêm các nàng vẻ mặt giá trị ...!Hạo Thiên cho ra cái đánh giá là không tệ.


Chỉ là từ cái nữ nhân kia lời nói khiến Hạo Thiên nhíu mày.


Nàng đây là ám chỉ Trần Nhật muốn dùng tiền làm quen ?
Người khác thì hắn không biết , nhưng Trần Nhật người này Hạo Thiên là hoàn toàn hiểu rõ.

Vô cùng trung thực cùng hiền lành người.

Hơn nữa vừa rồi Trần Nhật nhặt tiền từ dưới đất lên động tác hắn nhưng là nhìn thấy đấy.


- Mỹ nữ , cái gì bài này a ?
Trần Nhật đi tới đám nữ nhân kia trước mặt , ngây ngô cười nói.


- Trang.

Ngươi tiếp tục trang.


Một cái nữ nhân hừ lạnh một tiếng.

Nhìn Trần Nhật ánh mắt hoàn toàn là cười nhạo.


- Tiền ngươi không cần rồi ?
Hạo Thiên từ trên ghế đứng dậy nói.

Hắn hoàn toàn nhìn không nổi đám nữ nhân này thái độ.

Người ta hoàn toàn là ý tốt trả lại tiền , đám nữ nhân này không nhận lấy cùng cảm ơn thì thôi đi , lại còn như vậy thái độ ?
- Trần Nhật , tiền thật là của các nàng ?
Hạo Thiên nhìn Trần Nhật hỏi.


Trần Nhật gật gật đầu nói.


- Đúng nha.

Vừa rồi các nàng làm rơi.



Đạt được câu trả lời chắc chắn , Hạo Thiên nhìn đám nữ nhân , nói :
- Các ngươi kiểm tra một chút , có người nào làm rơi tiền hay không ?
- Soái ca , ngươi cùng hắn giống nhau , đều dùng bài này ?
- Soái ca , ngươi nhưng có thể không cần nha.

Muốn chúng ta người nào webchat , thông tin thì cứ nói.


- ...!
Mấy cái nữ nhân nhao nhao cười nói.

Hoàn toàn không có kiểm tra lại ý tứ.


- Các ngươi ? Webchat ? Thông tin ? Các ngươi cho là mình là ai ?
Lý Minh Nguyệt đứng dậy kéo lấy Hạo Thiên cánh tay , bĩu môi nói.

Đám nữ nhân này thái độ hiển nhiên khiến nàng không vừa ý.


Thấy Lý Minh Nguyệt sau khi , đám nữ nhân vốn hai mắt toả sáng nhìn Hạo Thiên , vui vẻ cười đùa sắc mặt biến đổi.


Ở hai nữ nhân đối mặt với nhau thời điểm , đều sẽ ở trong vô thức so sánh lẫn nhau về dung mạo ...!Xinh đẹp người sẽ tự tin , xấu hơn người tất nhiên là sẽ tự ti.


Cái này ngắn ngủi so sánh , Lý Minh Nguyệt hiển nhiên là người thắng.


Không thể không nói tới nữ nhân trở mặt tốc độ , so với tắc kè hoa chuyển màu còn nhanh hơn mấy phần.


- Ngu ngốc nam nhân.

Ba cái rách nát tiền giấy cũng muốn làm quen chúng ta ? Nằm mơ đi thôi.


- Đúng vậy.

Ngu ngốc người , các ngươi giữ lại mà mua kẹo đi thôi.


Mấy người nữ nhân hừ lạnh một tiếng , sau đó quay người ý định rời khỏi.


Rách nát đồng tiền ?
Ngu ngốc người ?
Vốn là có tý men rượu Hạo Thiên đầu óc lúc này nóng lên.

Từ trên tay Trần Nhật giật lấy xấp tiền , nói :
- Các ngươi đứng lại đó.


- Làm sao a ....!Ngươi ...!
Thái độ từ đầu đã không tốt nữ nhân kia vốn dĩ muốn nói gì đó , nhưng nàng còn chưa kịp nói xong đã cảm thấy tiếng vật thể xé gió vù vù lao tới.


Hoảng sợ khiến nàng vội vàng nhắm chặt hai mắt.


( Thành Long không phải là diễn viên Thành Long kia nhé.

Ae đừng hiểu nhầm )



Bình luận

Truyện đang đọc