ĐƯỜNG TĂNG XÔNG TÂY DU

- Còn một vấn đề.

Đường Tăng như không cảm thấy Bạch Cốt Tinh đang không kiên nhẫn:

- Ta rất tò mò việc ngươi là một bộ xương, mà lại muốn ăn thịt ta, ngươi định ăn như nào? Ngươi ăn ở đâu? Còn nữa, ngươi có cần phải đi ngoài gì không?

Hỏi xong câu này, Đường Tăng phát hiện khung xương của Bạch Cốt Tinh như đang run rẩy, mà răng nanh đánh vào nhau vang lên tiếng cạch cạch.

- Phì...

Thanh Dật thì lại bật cười ra tiếng, cảm thấy tên hoà thượng thối này thật đúng độc mồm.

Cao Thuý Lan và Tằng Tiểu Muội cũng nén cười, không dám không kiêng nể gì như Thanh Dật.

- Sư phụ thật ác quá, lại hỏi yêu quái người ta có đi ngoài gì không!

Trư Bát Giới ở cách đó không xa, cười khà khà, nói.

Bỗng nhiên pháp lực trên người Bạch Cốt Tinh dao động mãnh liệt. Đường Tăng tưởng là Bạch Cốt Tinh chuẩn bị nổi đoá, nhưng lại phát hiện ra ánh sáng loé lên, sau đó từ đầu tới chân Bạch Cốt Tinh nhanh chóng được bao trùm bởi da thịt.

Ngay sau đó, một người con gái tuyệt mỹ xuất hiện trước mặt.

Đây là một cô gái xinh đẹp mặc váy dài màu trắng, với khí chất như nữ vương, nhưng lại như mỹ nhân băng giá. Khuôn mặt đẹp kia không hề có ý cười nào, chỉ có khí chất lạnh lẽo cự tuyệt người ta cả ngàn dặm.

- Câu trả lời này, ngươi có hài lòng không?

Bạch Cốt Tinh lạnh lùng nói. Lần này giọng nàng truyền ra từ trong cổ họng, không còn vẻ trống rỗng như trước nữa.

Đường Tăng thế mới bừng tỉnh:

- Thì ra ngươi có thể biến thành người có da thịt. Thế rất tốt, thế rất tốt, ha ha...

- Hừ!

Bạch Cốt Tinh nhìn cái dáng vẻ đáng khinh này của Đường Tăng, hừ lạnh một tiếng. Nếu không phải sinh tử bị hắn nắm trong tay, có lẽ nàng đã kéo ra đánh cho một trận.

Đường Tăng không để ý cái dáng vẻ lạnh lùng ấy của Bạch Cốt Tinh, cười ha ha, sau đó nói với mọi người:

- Đêm nay nghỉ ở chỗ này một đêm, ngày mai tiếp tục xuất phát. Bát Giới, quét tước chỗ nghỉ. Ngộ Tĩnh, chuẩn bị đồ ăn cho các vị sư mẫu. Ngộ Không, vẽ vòng phòng ma!

- Vâng, sư phụ!

- Rõ thưa sư phụ...

Ba đồ đệ vâng lệnh, tự động làm việc.

Trư Bát Giới nhanh chóng dọn dẹp thi thể đám yêu vật kia đi. Sa Tăng thì lấy hoa quả hái dọc đường ra, rồi nhóm lửa đun nấu.

Cuối cùng Tôn Ngộ Không vòng quanh tường đất đổ nát, lấy Kim Cô Bổng ra vẽ một vòng tròn. Vòng tròn toả ra ánh sáng vàng với công hiệu đuổi ma trừ yêu.

Bạch Cốt Tinh vội vàng rời xa khỏi vòng tròn này, lại trở thành bộ xương, hừ một tiếng.

- Đinh! Đã hoàn thành nhiệm vụ chính: Thu phục Bạch Cốt Tinh, thưởng 10.000 điểm kinh nghiệm.

Tiếng hệ thống vang lên trong đầu Đường Tăng. Đường Tăng cười càng thêm vui vẻ. Mười nghìn điểm kinh nghiệm, tuy với số điểm mà hắn cần để thăng cấp thì không bõ bèn gì, nhưng cũng có thể đổi được một loại kỹ năng rất mạnh.

Lúc này số liệu về hắn là:

Kí chủ: Đường Tăng.

Siêu cấp Đường Tăng: cấp 19 (0/2.621.440)

Điểm kinh nghiệm: 930.190

Kỹ năng: Toàn văn Kinh Phật phàm cấp; Bạo Liệt Hoả Cầu, Lôi Thần Chi Cầu; Thuấn Di Thần Thông, Hạo Nhiên Chi Thuật.

Đạo cụ: Cẩm Bào Cà Sa; Cửu Hoàn Tích Trượng; Chuỷ thủ linh khí hạ phẩm; Thiên Đạo Nhãn Kính; Định Thân Phù tiên cấp, Phược Yêu Thằng tiên cấp.

Đường Tăng phát hiện mười tám Quả Nhân Sâm mà hắn thu vào trong không gian Vô Gian Đạo không được coi là một trong các đạo cụ. Điều này khiến hắn đoán rằng hoặc là Quả Nhân Sâm không được coi là đạo cụ, hoặc là bản thân không gian Vô Gian Đạo khác với hệ thống.

Nhưng không quan trọng, hắn không có ý định ăn Quả Nhân Sâm ngay bây giờ, chờ sau này rồi tính, dù sao không sợ quá hạn.

- Đại sư phụ, cho người này.

Tằng Tiểu Muội móc ra hai quả dại.

- Ừ, cảm ơn Tiểu Muội nhé.

Đường Tăng ôm Tằng Tiểu Muội, rồi hôn lên khuôn mặt nàng ta một cái.

Tằng Tiểu Muội xấu hổ tới mức nhanh chóng chạy về.

Bình luận

Truyện đang đọc