ĐƯỜNG TĂNG XÔNG TÂY DU

Nhóm: TTTV

Nguồn:

-----------------

- Khụ...... Cái kia, chúng ta cũng trở về thôi.

- Đúng đúng, trở về, ta đột nhiên nhớ lại ta còn có đan dược chưa luyện chế xong.

- Ta cũng nhớ ra rồi, ta có cái binh khí chưa luyện chế xong.

- A, các ngươi vừa nói như thế, ta cũng nhớ ra, vậy...vậy, ta đi trước một bước...

Một đám người đều tự tìm cớ, bay về phía nơi ở của mình, bọn hắn bây giờ cũng không dám động vào lỗi đau của Chân Quân, sẽ bị đánh đó.

......

Khi Dương Tiễn tìm tới Đường Tăng cùng Dương Thiền, phát hiện hai người đi ra từ cung điện của Dương Thiền, mà tóc Dương Thiền còn có chút ngổn ngang, khuôn mặt hồng hồng.

- Đường Tam Tạng, ta muốn quyết đấu với ngươi!

Dương Tiễn nhịn không được, giơ Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao lần thứ hai chém tới.

Leng keng!

Đường Tăng đưa tay, trực tiếp nắm lấy Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao, bàn tay của hắn giống như thần kim, vẫn không nhúc nhích, thậm chí Dương Tiễn muốn rút về đều không rút nổi.

Lúc này Dương Thiền cũng rốt cục thấy được Dương Tiễn, nhất thời khuôn mặt đỏ chót, mắc cỡ trốn ra phía sau Đường Tăng, không ngừng mà hờn dỗi:

- Đều tại chàng, đều tại chàng...

Khi nãy Đường Tăng vừa trở về, liền không thể chờ đợi được nữa kéo nàng vào trong cung điện...

Đường Tăng như không nghe thấy lời của Dương Thiền, mà tràn đầy địch ý nhìn Dương Tiễn:

- Ta đã nói nhà ngươi là muội khống, bây giờ Thiền Nhi là thê tử của ta, cưới hỏi đàng hoàng, ta cùng Thiền Nhi làm gì thì liên quan gì tới ngươi?

- Ngươi không cần ngậm máu phun người!

Dương Tiễn quả thực muốn phát điên, muội muội vừa ngây thơ lại đơn thuần của hắn, dĩ nhiên rơi vào ma chưởng của tên này, quả thực khiến hắn không thể nào chịu được, nếu như có thể lựa chọn, hắn tình nguyện Dương Thiền gả cho một vị tiên bình thường, còn hơn cho tên Đường Tăng này.

Bởi vì ở trong lòng Dương Tiễn, Đường Tăng chính là một tên độc ác chuyện ác nào cũng làm, ngoài ra, thân phận hòa thượng của Đường Tăng trước sau khiến hắn khó có thể tiêu tan, luôn cảm thấy là làm bẩn danh tiếng của muội muội.

Dù sao gả cho một hòa thượng, thật sự không vẻ vang gì.

- Nếu ngươi không phải muội khống, ta làm gì thê tử ta liên quan gì đến ngươi?

Ánh mắt Đường Tăng không tốt nói.

- Xấu xa, chàng không cần nói lung tung nữa, chúng ta đi thôi.

Dương Thiền cũng không chịu nổi, lôi kéo Đường Tăng nhanh chóng rời đi, nàng thật lo lắng Đường Tăng còn có thể nói ra chuyện kinh thiên động địa gì nữa.

Bị Dương Thiền lôi kéo bay lên trời, Đường Tăng vẫn tiếp tục cảnh cáo nói:

- Ba Mắt, đừng có tiếp tục đến quấy rầy ta cùng Thiền Nhi của ta làm chính sự, nếu không ta sẽ đánh ngươi!

- Đường Tam Tạng, ta muốn quyết đấu với ngươi!!

Dương Tiễn tức điên lên, đứng đó rít gào.

Có điều cuối cùng hắn vẫn không đuổi theo, thật sự là hắn hoàn toàn không phải đối thủ của Đường Tăng, đuổi theo thì chỉ có thể bị ngược đãi.

Thật ra hắn cũng không ghét Đường Tăng như vậy, nhưng Đường Tăng lại tán đổ được muội muội hắn, tuy nói về thiên phú cùng thực lực, Đường Tăng tuyệt đối là người mạnh nhất, nhưng việc lựa chọn phu quân cho muội muội, không phải cứ thực lực mạnh là được.

Còn về muội khống?

Căn bản không tồn tại!

......

Không có Dương Tiễn quấy rầy, Đường Tăng cùng Dương Thiền rốt cục có thể dắt tay nhau đi chơi rồi.

- Lúc trước Hỗn Độn vỡ vụn, sinh ra vũ trụ Tinh Không, mấy người Đại Thánh cùng ta đã cứu rất nhiều người, trong quá trình Tinh Không sinh ra đó, ta gặp được ca ca, sau đó ta liền rời khỏi với hắn, cho nên ta cũng không rõ ràng mấy người Đại Thánh đã đi đâu.

Dương Thiền kể lại chuyện xảy ra những năm gần đây:

- Chúng ta để những phàm nhân được cứu lên hàng loạt Sinh Mệnh Tinh Cầu mới sinh ra kia, để cho bọn họ tự sinh sống.

- Có điều ngay khi vũ trụ Tinh Không sắp biến hóa xong xuôi, trong vũ trụ đột nhiên xuất hiện rất nhiều khí thể thần bí, trong lúc vô tình chúng ta hấp thu loại khí thể thần bí kia, liền bắt đầu vào ngủ say, sau khi tỉnh lại đã trực tiếp thành Thánh Cảnh.

- Khí thể thần bí?

Đường Tăng hơi kinh ngạc.

Vũ trụ sinh ra, chẳng lẽ còn xuất hiện bảo vật gì?

- Ta cũng không biết đó là cái gì, ta chỉ nhớ tới lúc đó những khí thể kia đột nhiên xuất hiện mọi nơi trong vũ trụ, không có bất kỳ quy luật gì, chỉ cần là người bị loại khí thể kia bao phủ, đều sẽ ngủ say, đồng thời được một sức mạnh thần bí bảo vệ, sau khi thức tỉnh ít nhất đều đạt đến Đạo Tổ đỉnh phong, cũng có rất nhiều người trực tiếp đột phá tới Thánh Cảnh.

Dương Thiền nhớ lại tình huống lúc đó:

- Loại khí thể kia không có màu sắc, cảm giác, giống như có thể bao dung vạn vật, có thể nâng cao bản chất của linh hồn.

Đường Tăng đăm chiêu, lập tức ở trong lòng hỏi:

- Hệ thống, mày biết thứ mà Thiền Nhi nói là cái gì không?

Hệ thống trầm mặc mấy giây, mới hồi đáp:

- Đó là nguyên khí vũ trụ, tương tự với Tạo Hóa Chi Lực, có điều nguyên khí vũ trụ cùng Tạo Hóa Chi Lực cũng có chỗ khác nhau, nguyên khí vũ trụ chủ yếu là nuôi dưỡng Thánh Linh, một tảng đá được nguyên khí vũ trụ bao bọc, trải qua hàng tỉ năm, cũng có thể hóa thành một sinh linh Thánh Cảnh.

Hơi dừng lại một chút, hệ thống tiếp tục nói:

- Có điều nguyên khí vũ trụ có cực hạn, nhiều nhất chỉ có thể nuôi dưỡng đến Thánh Cảnh sơ kỳ, cho dù có nhiều nguyên khí vũ trụ hơn nữa cũng không thể biến thành thứ cao cấp hơn như Thánh Linh, muốn tiếp tục nâng lên chỉ có thể chính mình tu luyện.

- Nguyên khí vũ trụ, thì ra là như vậy!

Đường Tăng bỗng nhiên tỉnh ngộ.

- Nguyên khí vũ trụ gì?

Dương Thiền sững sờ, câu nói vừa nãy Đường Tăng đã nói ra khỏi miệng.

- À, ta là nói, loại khí thể thần bí mà nàng nói kia, thật ra là nguyên khí vũ trụ.

Đường Tăng giải thích.

- Nguyên khí vũ trụ?

Dương Thiền hiếu kỳ:

- Đó là bảo vật gì?

- Đó là một loại khí thể do vũ trụ thay đổi mà tự nhiên sinh ra, tương tự với khí thể Huyền Hoàng, rồi lại có chút không giống, khí thể Huyền Hoàng chủ yếu dùng để rèn luyện thân thể hoặc là luyện bảo vật, nhưng tác dụng chủ yếu của nguyên khí vũ trụ là nuôi dưỡng ra Thánh Linh.

Đường Tăng dùng phương thức của mình truyền đạt lại lời của hệ thống cho Dương Thiền, có điều hắn đổi Tạo Hóa Chi Lực thành khí thể Huyền Hoàng, dù sao trừ hắn ra cơ hồ không ai biết đến Tạo Hóa Chi Lực.

- Thánh Linh?

Dương Thiền kinh ngạc:

- Hóa ra Thánh Linh là do nguyên khí vũ trụ nuôi dưỡng mà ra.

- Nàng biết Thánh Linh? Ta nói chính là Thánh Linh chân chính, không phải cường giả Thánh Cảnh.

- Đương nhiên, Đế Tôn Các có một vị Thánh Linh, có điều vị Thánh Linh kia vốn chỉ là một trái cây, bởi vì hấp thu tinh hoa nhật nguyệt mà thành tinh, nhưng không biết vì sao trước sau không thể hóa thành hình người, sau này cũng bị loại khí thể thần bí kia bao bọc, sau khi ngủ say hơn một ngàn năm vỏ trái cây nứt ra, một sinh linh hình người đi ra từ trong đó, hắn tự xưng Thánh Linh.

Dương Thiền nói.

- Đây không phải là Thánh Linh chân chính.

Nhưng mà hệ thống lại phản bác:

- Thánh Linh chân chính hoàn toàn do nguyên khí vũ trụ nuôi dưỡng, từ không đến có, nuôi dưỡng một cái không phải là sinh mệnh thể thành sinh mệnh, đồng thời trực tiếp nuôi dưỡng đến Thánh Cảnh sơ kỳ. Thời gian nuôi dưỡng Thánh Linh chân chính rất dài, có thể dài đến mấy vạn năm, mà thời gian nuôi dưỡng càng lâu thì Thánh Linh lại càng mạnh mẽ, cũng không phải là cảnh giới, mà là thiên phú mạnh mẽ, mỗi một Thánh Linh đều có ít nhất một loại thiên phú đặc biệt, độc nhất vô nhị. Còn về những sinh mệnh được nguyên khí vũ trụ nuôi dưỡng đến Thánh Cảnh khác, chỉ có thể coi là nửa Thánh Linh, có khí tức sinh linh, nhưng lại không có thiên phú của Thánh Linh.

Đường Tăng bừng tỉnh, lại truyền đạt lời của hệ thống cho Dương Thiền.

- Làm sao mà chàng biết nhiều như vậy?

Dương Thiền kinh ngạc nhìn Đường Tăng.

- Bởi vì ta là nam nhân của nàng.

Đường Tăng hất mái tóc, kiêu ngạo nói.

- Nịnh nọt.

Dương Thiền liếc xéo hắn một cái.

- Ta đã kể rất nhiều chuyện của mình rồi, chàng vẫn còn chưa nói, những năm này chàng sống thế nào?

Dương Thiền nhìn về phía Đường Tăng.

- Ta hả, sau khi tỉnh dậy chính là hơn hai ngàn năm sau, bị người đào lên từ dưới nền đất.

Đường Tăng cười nói, tràn đầy cảm khái.

- Hả? Khi đó chàng bị thương à? Có nặng hay không?

Dương Thiền lo lắng nói.

- Không sao, ta cũng bị khí thể thần bí bao bọc, cho nên hiện tại mới lợi hại như vậy, có điều thứ bao bọc ta không phải nguyên khí vũ trụ.

Đường Tăng nói.

- Thật à? Đó là khí gì?"

- Vận khí. (nghĩa là vận may)

Đường Tăng cười nói.

Bình luận

Truyện đang đọc