- Dựa theo lời Thanh Dật, có kiếm ý, có đao ý, có côn ý, thậm chí còn có thể có những “ý” khác, những ý này có liên quan tới ý chí, nhưng mỗi người lại khác nhau.
- Nói cách khác, đều là thuộc về ý chí, nhưng hẳn chỉ là một loại của ý chí.
- Có thể nói, sức mạnh ý chí chắc chắn có rất nhiều phương pháp sử dụng...
- Hoặc là nói, ý chí có rất nhiều chức năng, có thể sử dụng trên mọi phương diện.
Đường Tăng không ngừng suy tính, hắn định sau khi hoàn thành nhiệm vụ tiếp theo lấy được điểm thuộc tính, sẽ phân phối hết cho ý chí: “Loại điểm thuộc tính phân phối cho ý chí này, hẳn là sức mạnh ý chí thuần túy.
- Tâm lực chắc cũng như vậy!
Lòng Đường Tăng nhất thời nóng lên, bởi vì hắn đột nhiên nghĩ tới một chuyện: “Kiếp trước “thượng đế” phương tây có nói cái gì mà “ý chí của thần”,chẳng lẽ ý chí mạnh mẽ tới trình độ nhất định sẽ biến thành “thần-?
Đường Tăng hiểu thần là tồn tại không gì không thể, cũng không giống với mấy cái thứ thần tiên trên thiên đình.
- Phương tây kiếp trước có cái gì mà “Thần nói muốn có ánh sáng sau đó là có ánh sáng”,những lời này hẳn không phải chỉ đơn giản miêu tả ánh sáng do pháp lực tạo ra, chẳng lẽ cũng là một loại ý chí của thần?
- Ý chí, đến tột cùng là cái gì?
- Trong bài học cấp 2 kiếp trước, cũng có vài câu kiểu như “Trái Đất sẽ không bởi vì ý chí của một người mà dừng lại sự chuyển động xoay quanh mặt trời và xoay quanh chính mình, thế giới sẽ không vì ý chí của một người mà dừng lại sự phát triển-. Những lời này hẳn là chỉ “muốn” của cá nhân.
- Mà “muốn” ở nơi này cũng không nhất định là suy nghĩ trong lòng, mà hẳn là ý niệm của cá nhân, tâm dẫn đường, niệm hành động!
Bạch!
Bỗng nhiên Đường Tăng vỗ đùi một cái, rù rì nói: “Có lẽ ta biết, ý chí chắc là một loại sức mạch giống như “tâm nghĩ sự thành”,chỉ là vô cùng huyền ảo hơn. Ta càng ngày càng cảm thấy hứng thú đối với loại sức mạnh này rồi!
Đường Tăng càng thêm kiên định việc muốn tăng cao tâm lực và ý chí.
Bởi vì thể chất, phản ứng... những giá trị thuộc tính khác đều có thể dựa vào tu vi tăng lên mà tăng theo, chỉ có tâm lực và ý chí cần tu luyện độc lập để tăng lên.
Cho nên, điểm thuộc tính, tốt nhất là phân phối vào hai hạng mục này.
Nhưng Đường Tăng cảm thấy, hai hạng mục này, tốt nhất chỉ chọn một cái mà thôi, chỉ cần một loại trong đó trở nên mạnh mẽ, là có thể chứng minh suy nghĩ trong lòng hắn.
- Sư phụ, phía trước có đồ cản đường.
Bỗng nhiên Tôn Ngộ Không nói.
Đường Tăng phục hồi lại tinh thần thì phát hiện đã tới buổi chiều, hắn ngẩng đầu nhìn qua, thì thấy phía trước xuất hiện một đoạn dốc núi trơn bị chặn lại, nhìn bộ dáng có vẻ là do mưa lớn xối núi khiến đất lở hoàn toàn chặn lại đường qua núi.
Nếu chỉ có vậy thì không sao, chủ yếu là một vài vật trên núi vươn ra, giống như lúc nào cũng có thể rơi xuống nếu không cẩn thận sẽ bị thương.
- Sư phụ, có muốn đi đường vòng không?
Tôn Ngộ Không hỏi.
- Đường vòng? Tại sao phải đi đường vòng?
Đường Tăng dạy dỗ:
- Ngộ Không, nghĩ xa hơn chút đi, con quên mình là ai?
- Không có nha, sư phụ.
Tôn Ngộ Không nghi ngờ.
- Nhìn này, gặp phải loại chuyện này, thì làm như vậy.
Đường Tăng nghiêm túc nói, sau đó vung tay một cái, một Bạo Liệt Hỏa Cầu trong nháy mắt bay ra.
Vèo...
Bạo Liệt Hỏa Cầu chợt lóe bắn về phía đất núi sạt lở phía trước.
Ầm...
Một tiếng vang thật lớn, những đất đá sụp lở kia bị nổ bay lên trời.
Những vật trên núi vốn treo lơ lửng cũng hoàn toàn sụp xuống, thậm chí uy lực lớn của Bạo Liệt Hỏa Cầu còn dọn ra một con đường đi qua nơi đó.
Mặc dù Bạo Liệt Hỏa Cầu là kỹ năng yếu nhất trong những kỹ năng Đường Tăng có hiện giờ, nhưng hắn đã là tiên phật, Bạo Liệt Hỏa Cầu tùy tiện ném ra cũng có thể nổ chết yêu ma.
Bởi vì pháp lực của Đường Tăng chẳng những mang theo phật tính, còn có tiên uy, cho nên hắn tự gọi mình là “tiên phật-.
Đám người Thanh Dật cũng nhìn tới trợn mắt há mồm.
- Nhìn đi, chỉ như vậy, chuyện cực đơn giản.
Đường Tăng dạy dỗ:
- Phải dùng đầu óc, Quan Âm Bồ Tát chỉ nói phải đi từng bước chân, nhưng không có nói không cho phép dùng lực mở đường đâu.