Cuối cùng A Hổ một mình mang Hồng cung phụng ném xuống hố phân. Sau khi giết sạch đám cao thủ còn sót lại, A Hổ từ chối Tần Lập ba lần bảy lượt muốn giữ lại nhưng cuối cùng hắn vẫn bỏ đi. Tuy nhiên, cũng không phải là A Hổ nản nòng thoái chí, cũng không phải báo thù xong mà hắn mất đi động lực sống trên đời.
Mà hắn phải về thành HS, nơi đó còn có sản nghiệp to lớn mà Tần Lập lưu lại cho hắn, hắn muốn nói cho mọi người đều biết: A Hổ hắn vẫn còn sống! Sống thật tốt!
Hắn muốn cho cha mẹ vợ con hắn ở dưới cửu tuyền đều thấy được hắn là một nam nhân kiên cường. Hơn nữa, nhất định phải duy trì hương hỏa của gia tộc kéo dài mãi mãi.
Mặc dù A Hổ tưởng niệm cực kỳ sâu nặng đối với vong thê cùng nhi tử, nhưng hắn cũng là một nam nhân đỉnh thiên lập địa, cho nên, hắn phải kiên cường mà sống!
Tần Lập đối với chuyện này cũng không nói gì thêm. Hắn biết năm đó A Hổ đã không lựa chọn theo mình tiến vào Huyền Đảo, hiện tại cũng hơn phân nửa sẽ không đi theo bên mình. Trong lòng Tần Lập tràn ngập áy náy, cũng chỉ có thể dặn dò giao phó cho Triệu Tinh Hải, để vị Hoàng đế Thanh Long quốc thay mình chiếu cố tới vị huynh trưởng trong giới thế tục này.
Triệu Tinh Hải tự nhiên là luôn miệng đáp ứng, cho dù đám cung phụng đều bị Tần Lập giết sạch, hắn cũng hoàn toàn không quan tâm!
Đám cung phụng đó có lẽ Hoàng đế khác sẽ thích, cảm thấy được đó là một đám thế ngoại cao nhân như Thần, có bọn họ ở trong nước thì sẽ không còn lo ngại gì. Nhưng ở trong mắt Triệu Tinh Hải, đám cung phụng này chỉ là một bọn quỷ hút máu! Bọn họ hút sạch tinh hoa của quốc gia, làm cho sự tồn tại của hoàng thất như thùng rỗng kêu to!
Quốc gia cùng quốc gia chiến đấu với nhau đều là dựa vào đội quân sắt thép bách chiến bách thắng mà không phải là đám cung phụng cao cao tại thượng bọn họ!
Mấy năm nay ở Thanh Long quốc đã có không ít cao thủ thực lực hùng mạnh, đối với Hoàng đế Triệu Tinh Hải mà nói, có Y lão thành công đột phá Thiên cấp cầm đầu, tạo thành cung phụng hoàng thất Thanh Long quốc của chính mình thì đáng tin cậy hơn xa so với người từ các địa phương thần bí tới, hơn nhiều lắm!
Càng đừng nói, có Triệu Thiên Thiên bên cạnh Tần Lập, dù thế nào hắn cũng phải nể một chút tình hương khói, không có khả năng hoàn toàn thờ ơ nhìn Thanh Long quốc rơi vào cảnh nước sôi lửa bỏng mà không để ý. Nhất là lúc này đây, Triệu Tinh Hải xem như tận mắt chứng kiến đứa con hoang xuất hân từ Tần gia thành HS của Thanh Long quốc này rốt cục có thực lực khủng bố như thế nào.
Lấy sức một người nhưng lại có thể diệt sát toàn bộ đám cao thủ thực lực kinh thiên đến từ địa phương thần bí. Người như thế, trong thiên hạ còn có ai là đối thủ của hắn?
Đương nhiên, đây chỉ là cái nhìn trong mắt đế vương Triệu Tinh Hải tại giới thế tục mà thôi, nhưng cho dù Huyền Đảo thần kỳ, người có gan khinh thị Tần Lập cũng thật không nhiều lắm!
Nhưng hiện giờ Tần Lập không ở Huyền Đảo, tin tức này cũng đã sớm lan truyền ra ngoài.
Cho nên, hiện giờ ở Huyền Đảo đang nổi lên phong ba bão táp, thập phần náo nhiệt.
Thành Phong sa, tại Tần gia.
Kim Điêu cùng Linh Ưng, Mạc Ưng đều ở trong phòng riêng của mình, nhắm mắt dưỡng thần. Một đoạn thời gian gần đây, Tần gia dường như lại có cảm giác bấp bênh, rất nhiều gia tộc cùng môn phái bất kể lớn nhỏ đều đang rục rịch ngóc đầu dậy.Bạn đang đọc truyện được copy tại
Truyện FULLThực lực của Tần gia đích thực cũng không tính là hùng mạnh. Nếu không nhờ ba người bọn họ tọa trấn, chỉ sợ lúc này thật sự đã không thể tồn tại được.
Đáng nhắc tới chính là tân nhiệm môn chủ của Thiên Cơ Môn, mang theo mười đại cao thủ trong Thiên Cơ Môn, vào nửa tháng trước đã tới thành Phong Sa, tiến vào Tần gia tuyên bố cùng Tần gia cùng tiến cùng lùi!
Hành động này khiến cho rất nhiều người trên Huyền Đảo đều ồ lên. Bọn họ hoàn toàn không hiểu nổi, Trầm Nhạc vì cái gì lại coi trọng Tần Lập như vậy? Cho dù Tần Lập hùng mạnh đến mấy đi nữa, cho dù hắn hai mươi tuổi đạt tới cảnh giới Chí Tôn...nhưng cũng chỉ là một thân một mình hắn mà thôi!
Tùy tiện một môn phái gia tộc cao cấp nào, nếu bất kể cái giá phải trả cùng hậu quả, nếu muốn tiêu diệt sạch Tần gia cùng Tần Lập, đối với bọn họ xem ra cũng không phải là chuyện khó khăn gì lắm.
Mà ngay cả Lâm Hằng lúc trước giao hảo cùng Tần Lập thập phần tốt đẹp thì lúc này cũng đã giữ thái độ trầm mặc, giữ một khoảng cách với Tần gia bằng cách tự mình bế quan tu luyện.
Như vậy, Trầm Nhạc nắm trong tay một thế lực siêu cấp, như thế nào dám đánh cược vào trên một người thanh niên mới hai mươi tuổi như thế?
Liền sau đó, Tiền gia phú giáp thiên hạ cũng phái tới năm cường giả Chí Tôn tiến vào Tần gia, tuyên bố gia tộc Tiền gia cùng tiến thối với Tần gia!
Thê tử của Trầm Nhạc, Lãnh Phương Phỉ đại biểu cho Băng Thiên Nhai tuyên cáo Băng Thiên Nhai ủng hộ Tần gia vô điều kiện!
Thôi gia đã bị diệt, Tàng Kiếm Sơn Trang - một thế lực đại siêu cấp trên Huyền Đảo vào thời điểm Thôi gia bị thiệt thòi nặng liền giữ thái độ trầm mặc, hiện tại cũng không có tham gia vây công Tần gia.
Thái độ của Hỏa Kiếm Vương gia, Nộ Kiếm Tiêu gia cùng Sát Kiếm Lâm vào lúc này đều như nhau. Tuy rằng bọn họ cũng không có phái người đến tham gia vây công Tần gia, nhưng ở sau lưng lại làm chuyện châm lửa thổi gió để cho người ta chiến đấu mình làm ngư ông...cũng là làm không ít.
Đối với các thế lực siêu cấp tồn tại cả vạn năm như bọn họ mà nói, cái gì tình hữu nghị sớm muộn đều sẽ sớm tan thành mây khói, duy chỉ có lợi ích mới là vĩnh hằng!
Tần gia hiện nay ở trong mắt bọn họ quả thực chính là một con dê béo không có chủ nhân bảo vệ!
Tần gia hiện tại ngồi ôm tài phú cả vạn năm tích lũy của Thôi gia nhưng lại không có căn cơ thâm hậu cùng thực lực kinh người như Thôi gia năm đó.
Đừng nhìn Tần gia hiện tại có ba cao thủ vô danh đang tọa trấn kia, nghe nói thực lực rất mạnh mẽ; đừng nhìn Tiền gia phú giáp thiên hạ cùng Thiên Cơ Môn dốc sức tương trợ Tần gia.
Ở trong mắt nhiều người, động cơ của Thiên Cơ Môn cùng Tiền gia, bản thân nó đã là có vấn đề!
Cái gọi là vô sự bợ đỡ săn đón, phi gian tức đạo!
Gần như không ai muốn tinh rằng: bọn họ làm như vậy là vì hữu tình! Hữu tình giá trị mấy lượng bạc chứ? Đối với người bình thường mà nói, hữu tình còn có thể là di chứng quý báu...còn nếu dùng tiền tài lợi ích để đánh giá hữu tình thì đúng là một loại sỉ nhục và coi rẻ hai chữ hữu tình rồi!
Nhưng đối với con cháu các đại gia tộc chân chính mà nói, hữu tình đối với bọn họ quả thực nếu so với thiên tài địa bảo quý hiếm nhất trên thế gian này thì còn quý hiếm hơn!
Cho nên, cho dù Trầm Nhạc vẫn kiên trì theo lý luận hữu tình của hắn, nhưng ở trong mắt quần hùng trên Huyền Đảo, hắn chẳng qua cũng chỉ là một con chim non chưa trưởng thành, vậy mà đã quyết định bay cao trên không trung...thật không biết suy nghĩ!
Còn Tiền gia, đối với rất nhiều người mà nói, thật sự có vài phần khó giải quyết. Căn cơ của Thiên Cơ Môn trong mấy năm gần đây đã dần dần trồi lên mặt nước.
Tiền gia trước kia vẫn rất khiêm tốn, thế nhưng theo hai năm Tần Lập quật khởi này, Tiền gia dường như cũng đột nhiên nhảy vọt lên, để lộ ra vài phần thực lực kinh khủng cũng khiến không ít người nhìn thấy mà phát lạnh.
Cái sự liên hợp của đông đúc phú hào gia tộc nhỏ tạo thành một thực lực tuyệt đối không để cho người ta khinh thường!
Nhưng các gia tộc cùng môn phái đó quyết tâm muốn nuốt gọn Tần gia, cũng hoàn toàn không quan tâm, cho dù Tần gia là một con cự thú hung mãnh, bọn họ cũng có thể cắt xén từng chút một như tằm ăn dâu.
Càng đừng nói, Tần gia còn chưa đạt đến trình độ khiến cho người ta kiêng kị từ xa!
Hơn nữa gia chủ của Vương gia, Lâm gia cùng Tiêu gia đều có lý do tin tưởng rằng: một khi chỗ hổng của Tần gia bị mở ra, Tàng Kiếm Sơn Trang vẫn đang trầm mặc khiêm tốn đó rất có thể sẽ tùy thời lao đến chia phần một chén canh!
Với thực lực của Tàng Kiếm Sơn Trang, đến lúc đó cho dù bọn họ ngang ngược đòi chia một chén canh, tin rằng các gia tộc và môn phái thực lực không bằng bọn họ cũng không dám hó hé điều gì.
Chỉ có điều cái loại cảm giác này, chung quy vẫn khiến cho người ta khó chịu. Vì thế Vương gia, Lâm gia cùng Tiêu gia mấy ngày trước đã tuyên bố dứt khoát:
- Ba gia tộc kết thành quan hệ đồng minh, cùng tiến cùng thối!
Cái này chẳng khắc nào tuyên bố thẳng với quần hùng trên Huyền Đảo về thái độ của ba gia tộc đối với Tần gia. Ngay cả đồng chí Tàng Kiếm Sơn Trang ngươi nếu muốn nhúng tay vào thì nhanh tay, bằng không sau này muốn nhập bọn cũng sẽ không còn cơ hội!
Đáng tiếc chính là, ba nhà bên này lên tiếng thúc giục thì Tàng Kiếm Sơn Trang bên kia ngay cả chút động tĩnh cũng không có. Ngược lạu chuyện này khiến không ít người bàng quan đều tràn trề thất vọng.
Hiện tại toàn bộ Huyền Đảo thật giống như vũng nước sôi sùng sục. Bản thân nó đang sôi trào, lại bị một người điên cuồng quấy lên, diễn biến của nó lại càng làm cho người ta cảm giác như bị áp lực cực lớn đè lên mình.
Trong một biệt viện ở Tần gia, Trầm Nhạc mang theo phu nhân Lãnh Phương Phỉ cùng mười đại cao thủ Thiên Cơ Môn. Trong số này còn có cả mấy người Tôn Trung, Lý Thái, Hỏa Phong.
Ba người họ định đem tới phiền phức cho Trầm Nhạc, để hành động trợ giúp Tần gia của Trầm Nhạc lần này trở thành một chuyện hỏng bét, thậm chí trở thành trò cười cho toàn bộ Huyền Đảo. Thế nhưng Trầm Nhạc cũng không phải một kẻ ngu ngốc, cũng không có dẫn theo nhiều người mà chỉ lựa chọn trong những người tinh nhuệ nhất, thực lực đứng đầu bên trong Thiên Cơ Môn tuyển ra mười người, bao gồm ba lão Thái thượng trưởng lão muốn gây rối đó để mang đến đây.
Tuy rằng rất muốn kháng mệnh không tuân theo, nhưng vì để về sau có thể danh chính ngôn thuận bước lên ngôi vị môn chủ Thiên Cơ Môn, nên ba lão Thái thượng trưởng lão thâm niên này cũng chỉ có thể nhẫn nhịn. Nhưng mà nhịn thì nhịn, chuyện gây phiền toái vẫn phải tìm cơ hội. Dù sao cũng không thể để tên tiểu tử Trầm Nhạc này quá mức đắc ý.
Hỏa Phong tính tình nóng nảy hấp tấp, thích hợp nhất làm loại chim đầu đàn gây rối này, bởi vì hắn quen thói chống đối với môn chủ, nguyên nhân chỉ vì lão thuộc hàng trưởng bối đồng lứa với phụ thân của Trầm Long Hưng!
Toàn bộ người trong môn phái đều biết lão như người điên điên khùng khùng, tính tình nóng nảy, thêm một điểm là thâm niên của lão thực sự là quá lớn. Tuy nói thế giới này là thực lực vi tôn nhưng có vài thời điểm, thật đúng là không thể hoàn toàn nói như vậy được. Ít nhất, trong một vài thế thực căn cơ thâm hậu, các nhân tố về nhân mạch, danh vọng, từng trải...đều là nhân tô trọng yếu để quyết định thân phận, địa vị của một người.
Cho nên, cho tới nay thật ra không có người nào đi chấp nhặt cùng lão.
Tuy nhiên, mấy trăm năm qua Hỏa Phong vẫn luôn sử dụng một chiêu điên điên khùng khùng này đến lô hỏa thuần thanh, hơn nữa trăm lần như một đều chính xác. Lần này, nhất định phải bôi tro trát trấu đầy mặt mũi tên tiểu tử Trầm Nhạc này mới được!
Trầm Nhạc cùng Lãnh Phương Phỉ hai người vừa kết hôn, hơn nữa Lãnh Phương Phỉ còn mang theo từ sư môn đến đây một quyển bí tịch song tu!
Hai người suốt ngày dính như keo cùng một chỗ, chuyện tình cảm riêng tư ngày càng quấn quýt. Lãnh Phương Phỉ bề ngoài nhìn qua không có biến hóa gì lắm, nhưng chuyện thầm kín bên trong khuê phòng lại dịu dàng biết điều, hơn nữa rất rành chuyện phong tình, dùng lời nói dịu dàng với Trầm Nhạc, đó chính là mị lực quyến rũ!
Cho nên, mặc dù ai người tới thành Phong Sa này cũng không có đình chỉ chuyện song tu, một mặt làm cho tình cảm giữa hai người càng thêm hài hòa. Mặt khác, loại bí tịch này đối với sự tăng tiến thực lực thì ít nhất ở dưới cảnh giới Phá Toái Hư Không đều có hiệu quả rất lớn!
Thực lực của Trầm Nhạc vẫn ngừng lại ở cảnh giới Hợp Thiên, thế mà trong thời gian gần đây liền mơ hồ có cảm giác dường như sắp đột phá. Điều này khiến Trầm Nhạc vô cùng vui mừng, rốt cuộc cũng càng thêm quyết tâm kiên định phải liên tục song tu.
Hỏa Phong không quản tới thị nữ ngăn cản, ngang ngược xông vào phòng riêng của Trầm Nhạc. Hai người vừa định cởi áo, tháo thắt lưng...mọi người đều biết chuyện ấy mà bị quấy rầy, bất kể nam nữ thì lửa giận hừng hực thiêu đốt trong lồng ngực kia phải lớn tới mức nào.