DUY NGÃ ĐỘC TÔN

- Cái gì? Hắn bảo ta chủ động tới gặp hắn?

Một nữ tử trẻ tuổi xinh đẹp ngồi trong phòng, khí độ ung dung cao quý, mặc một thân áo dài màu xanh lam, tóc búi cao, khuôn mặt tinh xảo tinh tế như gốm sứ, nhìn Đỉnh Linh trở về phục mệnh, nữ tử này nhíu mày lại.

Lúc này, Lâu Minh Vũ đánh mắt sang một nữ đệ tử trẻ tuổi, nữ đệ tử này cũng là người vừa theo cùng bọn họ truyền tin cho Tần Lập, nhìn thấy ánh mắt Lâu Minh Vũ, trong lòng thẩm hiểu, đi đến cạnh Khổng Tước, nói nhỏ mấy câu bên tai.

Đỉnh Linh cau mày, có chút oán giận trừng Lâu Minh Vũ, thầm mắng ngươi làm như thế, sẽ thật sự có lợi cho ngươi hay sao?

Quả nhiên, nữ tử này nói xong, trong nháy mắt sắc mặt Khổng Tước trầm xuống, ánh mắt nhìn vào Đỉnh Linh, nhàn nhạt nói:

- Vì sao không nói lời thật với ta?

Ánh mắt Đỉnh Linh trong suốt, nhìn Khổng Tước nhẹ giọng nói:

- Sư phụ, con cho rằng không tất yếu.

- Hừ, hay cho một câu không tất yếu...Hay cho tên tiểu tử to gan lớn mật, dám bảo ta rửa sạch đưa lên cửa?

Trên dung mạo tuyệt mỹ của Khổng Tước, lúc nói ra lời này, cũng không khỏi mọc lên một đám mây hồng.

Thật quá đáng, chưa từng có người dám đùa giởn nàng như thế. Những nam nhân khác, kể cả Giáo chủ siêu cấp đại phái, ánh mắt nhìn nàng đều rất tôn kính, càng đừng nói tới những lời quá đáng kia. Không, đây quả là lời đại nghịch bất đạo mà!

Đỉnh Linh hơi cúi đầu, không muốn giải thích, nàng rất hiểu tính cách sư phụ, nếu như mình giải thích, nàng sẽ càng thêm tức giận.

Quả nhiên, Khổng Tước khoát tay với Đỉnh Linh, nói:

- Được rồi, ta biết con không muốn cho ta nghe những lời tức giận này. Con lui sang một bên đi.

Đỉnh Linh biết mình đã qua một cửa này, sư phụ không truy hỏi rốt cuộc nàng có quan hệ gì với Tần Lập, đã coi như cho nàng mặt mũi rất lớn.

Khổng Tước nhìn sang Lâu Minh Vũ, nhàn nhạt hỏi:

- Lâu Minh Vũ, ngươi thân là Thánh tử Lang Gia Phi Tiên Phái, nhưng không có khí độ cùng lòng dạ mà Thánh tử hắn phải có, vì sao suốt ngày cứ luôn thích làm những chuyện mờ ám sau lưng người ta vậy chứ?

- A? Đệ tử không dám!

Lâu Minh Vũ tiến lên quỳ xuống, cúi đầu, không dám giải thích cho mình. Hắn biết, chuyện mờ ám vừa rồi của mình căn bản không thể gạt được sư phụ.

- Hừ. không dám? Ta thấy lá gan của ngươi rất lớn!

Khổng Tước bĩu môi, nhưng cũng không truy cứu nhiều chuyện này nữa, mà hỏi:

- Người muốn lấy Đỉnh Linh làm vợ?

Những lời này Khổng Tước hỏi hết sức đột nhiên, cho nên mọi người đều sững sờ ra đó, không kịp phản ứng lại, Lâu Minh Vũ cũng sững sờ ra, ngơ ngác nhìn Giáo chủ, không biết những lời này nàng nói cuối cùng có ý gì.

- Ta đang hỏi ngươi, sao ngươi lại không trả lời ta?

Khổng Tước có chút không hờn giận nhìn Lâu Minh Vũ.

- Vâng! Đúng thế, đệ tử muốn lấy Đỉnh Linh sư tỷ làm vợ!

Lâu Minh Vũ cắn răng một cái, trong lòng quyết bất cứ giá nào, dù sao tâm tư của hắn, ngày thường trong môn phái ai mà không biết. Hôm nay nói ra trước mặt Giáo chủ, cũng không có gì to tát.

Đỉnh Linh lại đỏ hồng mặt đứng tại chỗ, vẻ mặt khó hiểu nhìn sư phụ. Sư phụ rõ ràng đã đáp ứng nàng, để nàng làm chủ hôn nhân của mình, bây giờ lại nói ra lời này, lẽ nào sư phụ đã đổi ý rồi sao?

- Tốt lắm, ta liền đưa nàng...gả cho ngươi!

Khổng Tước mặt không biểu tình nói.

Mọi người đều bị kinh ngạc ngây ngốc tại chỗ, Lâu Minh Vũ càng bị mừng rỡ điên cuồng đột nhiên ập tới, đánh vào thiếu chút nữa không nói biết gì, quỳ xuống, một lát sau mới hồi thần lại, liên tục dập đầu.

- Đa tạ Giáo chủ thành toàn, đa tạ Giáo chủ thành toàn!

- Sư phụ!

Đỉnh Linh ánh mắt nhanh chóng bịt một tầng sương mù, quỳ xuống, vẻ mặt không thể hiểu được nhìn Giáo chủ Khổng Tước. Giáo chủ lúc này, ở trong mắt Đỉnh Linh sao mà xa xôi như thế, hết thảy mọi thứ đều không hề chân thật.

- Không cần nói nữa! Một chút chuyện nhỏ mguowi cũng làm không tốt, ngươi còn có thể làm gì! Không bằng nhanh chóng lập gia đình cho xong, để lại vị trí Thánh nữ cho ngươi càng thích hợp hơn!

Khổng Tước không chút lưu tình, nói xong, đứng lên lạnh lùng nói:

- Cứ quyết định như thế!

Những người khác đều đồng tình nhìn Đỉnh Linh quỳ xuống yên lặng rơi lệ, liếc sang Lâu Minh Vũ sắc mặt vui mừng, theo Khổng Tước rời phòng.

Lâu Minh Vũ đi đến cạnh Đỉnh Linh, lấy trong người một chiếc khắn tay mới, đưa cho Đỉnh Linh, nhẹ giọng nói:

- Sư tỷ, sau này ta...sau này ta nhất định sẽ đối xử thật tốt với sư tỷ. Sư tỷ yên tâm, ta tuyệt sẽ không kém hơn Tần Lập kia!

- Cút!

Bỗng nhiên Đỉnh Linh đứng lên, giận dữ hét vào mặt Lâu Minh Vũ:

- Cút xa ra! Lâu Minh Vũ. ngươi chết ý nghĩ kia đi, ta có chết cũng không gả cho ngươi!

Nói rồi nàng xoay người, chạy ra khỏi phòng, chỉ còn lại một mình Lâu Minh Vũ, đứng trong phòng, sắc mặt âm trầm kịch liệt. Một lúc lâu, trong mắt mới hiện lên một tia oán độc lạnh băng:

- Chết cũng không gả cho ta? Sư tỷ tốt của ta sợ rằng đến lúc đó sẽ không phải do ngươi được nữa!

Nội bộ Lang Gia Phi Tiên Phái phát sinh, chuyện này, cũng không gây ra bao nhiêu gợn sóng. Dù sao loại chuyện này không thể tùy tiện truyền ra ngoài, thế nhưng những lời Tần Lập nói ở cửa Như Ý Tiên Phường, lại bằng tốc độ nhanh đến khó tin truyền khắp cả Lang Gia Thần Thành.

- Trời ạ, Tần Lập kia thật là to gan lớn mật, cũng dám nói ra những lời này. Chẳng qua, con mẹ nó thật là thống khoái mà! Kỳ thật lão tử cũng muốn nói thế, chẳng qua là không có lá gan đó!

- Hừ, chẳng qua là một tên không biết sống chết, giãy dụa cuối cùng trước khi chết mà thôi. Ta tin tưởng, không tới ba ngày, nhất định Tần Lập sẽ bị bắt sống!

- Những lời này thật là uy phong, đường đường Giáo chủ siêu cấp đại phái như Lang Gia Phi Tiên Phái, bị người ta nhục nhã như thế, Thánh nữ cùng Thánh tử môn hạ lại không liều mạng tại chỗ. Chậc, chuyện này này là khó tin mà!

- Ta nghe nói, Đỉnh Linh Thánh nữ Lang Gia Phi Tiên Phái có quen biết với Tần Lập trên Lang Gia Đại Bỉ, giữa hai người có thể còn có tư tình nào đó!

Toàn Lang Gia Thần Thành bởi vì một lời của Tần Lập, mọi người đều xôn xao. Trong thời gian ngắn, danh tiếng Lang Gia Phi Tiên Phái lại mơ hồ vượt quá ba siêu cấp đại môn phái khác.

Chẳng qua danh tiếng này, không phải là thứ người Lang Gia Phi Tiên Phái muốn.

Sáng sớm hôm sau, Khổng Tước dẫn người đi về phía Như Ý Tiên Phường, loan giá Khổng Tước vừa xuất hiện, liên gây ra một trận oanh động.

- Nhìn kìa, đó là Bách Điểu Xa Liễn của Khổng Tước Giáo chủ Phi Tiên Phái!

Có người chỉ bầu trời kinh hô.

Là truyền thừa Khổng Tước thần thú siêu cổ, lúc cao tầng Lang Gia Phi Tiên Phái ra ngoài, ngồi xe kéo đều là do các loại chim muôn kéo đi.

Làm Giáo chủ, xe kéo của Khổng Tước là do một trăm loại ma thú biết bay kéo đi. Những loài chim lông vũ đủ màu sắc, giữa bầu trời hình thành một cảnh tượng vô cùng đồ sộ, tựa như một dải cầu vồng thật dài.

- Xem ra Khổng Tước Tiên Tử bị Tần Lập chọc giận, nàng muốn tự tay bắt Tần Lập rồi!

- Ừ, lần này Tần Lập chạy trời không khỏi nắng. Nhưng mà người thanh niên này cũng rất thần kỳ, nhiều lần đều có đại nhân vật chịu hại trong tay hắn. Chỉ là lần này, người ra tay với hắn là Khổng Tước Tiên Tử, dù hẳn có mạnh cỡ nào đi nữa, cũng khó mà chống cự được!

- Không biết lần này có cơ hội kiến thức được Ngũ sắc Thần Quang của Khổng Tước Tiên Tử hay không, nghe nói đó là tuyệt đỉnh bí thuật!

- Đúng thế, nếu may mắn thì hẳn sẽ thấy được. Hy vọng Tần Lập kiên trì thời gian dài một chút, như vậy chúng ta có thể thấy được Ngũ sắc Thần Quang rồi!

Tất cả tu sĩ bên trong Thần Thành, toàn bộ đang xôn xao, gần như không ai coi trọng Tần Lập. Dù sao thì Khổng Tước Tiên Tử hùng mạnh đã bày ra đó, dù là Giáo chủ ba siêu cấp đại phái khác cũng không dám đối đầu. Ngũ sắc Thần Quang không phải chỉ nhìn đẹp mắt, đó là tuyệt đỉnh bí thuật chân chính đời mạng đó!

Thủy Hồng Lăng vẫn mặc một thân váy đỏ như trước, nàng đã đi ra được một chút từ trong đau khổ không tìm được mẫu thân. Nghe tỳ nữ Như Ý Tiên Phường nói những lời đồn ở bên ngoài, Thủy Hồng Lăng có chút không phục, cười lạnh nói:

- Đám phàm tục bọn họ không biết Tần Lập ca ca lợi hại. Hừ, cái gì Khổng Tước Phượng Hoàng, không phải thứ chim gì tốt cả!

Thủy Sinh Liên ở một bên cùng Tần Lập liếc nhìn nhau, không khỏi mỉm cười. Thì ra cho đến giờ Thủy Hông Lăng vẫn còn canh cánh trong lòng đối với Hoa Phượng Hoàng, lúc mắng Khổng Tước, còn không quên tính cả Hoa Phượng Hoàng vào đó.

Chẳng qua nghĩ tới Ngũ sắc Thần Quang mạnh mẽ, trong lòng Thủy Sinh Liên cũng không khỏi có phần thấp thỏm, nhìn Tần Lập nhẹ giọng nói:

- Uy lực Ngũ Sắc Thần Quang hết sức mạnh mẽ, tất cả vũ khí Pháp Bảo của huynh, chỉ cần sử dụng đều sẽ bị quét xuống...

Tần Lập khoát tay, cười nói:

- Liên nhi, muội nói huynh đem Khổng Tước này thu làm nha hoàn đấm lưng bóp chân thì sao?

Phốc!

Thủy Hồng Lăng bên cạnh vừa uống một ngụm trà, toàn bộ phun ra ngoài, khuôn mặt tinh xảo như búp bê trở nên vặn vẹo, vừa lau vết nước trên quần áo, vừa ngọng nghịu mơ hồ nói:

- Tần Lập ca ca, huynh có thể không cần dọa người như thế hay không? Thu nữ nhân vừa già vừa xấu kia làm nha hoàn? Vậy mà huynh cũng nghĩ ra được!

Thủy Sinh Liên cũng hờn đổi trắng mắt trừng Tần Lập, sau đó nói với Thủy Hồng Lăng:

- Muội muội, Khổng Tước Giáo chủ diện mạo không khó coi, ngược lại, là đại mỹ nhân hạng nhất đấy!

- Vậy càng không được! Có muội cùng tỷ tỷ còn chưa đủ hay sao? Một hồi Phượng Hoàng một hồi Khổng Tước!

Tiểu cô nương ở một bên lẩm bẩm.

Thủy Sinh Liên cười khổ không nói tiếp, thầm mắng yêu muội muội ngốc này, ở nhà Tần Lập ca ca của muội còn có mười mấy vị thê tử khuynh tuyệt sắc nữa, muội thật cho rằng bài xích người khác, Tần Lập ca ca có thể chuyên cưng chiều một mình muội được ư?

Lúc này, bên ngoài truyền đến một tiếng nói lành lạnh, như giáng xuống từ chín tầng trời lạnh lẽo xa xôi.

- Tần Lập, ta rửa sạch đưa lên tận cửa rồi, đang đứng ở cửa chờ ngươi đây.

Những lời này vừa nói ra, những người vây xem xung quanh trên bầu trời xa xa không khỏi ồ lên, thầm than những Giáo chủ siêu cấp đại phái đúng là không phải người thường mà!

Lòng dạ cùng khí độ quả thật rộng rãi đến khó tin, vốn là bị Tần Lập nhục nhã, ở trong miệng nàng ngược lại trở thành một loại trêu chọc. Nếu không biết, còn tưởng rằng hai người là tình lữ mà không phải đối đầu.Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn

Tiếng nói của Tần Lập cũng truyền ra từ trong Như Ý Tiên Phường, cũng gây ra một trận xôn xao:

- Khổng Tước, có dám đánh cược với ta một trận? Ta thua, đi theo ngươi, ngươi thua, làm thị nữ một trăm năm cho ta, bưng trà rót nước, bóp chân đấm lưng!

Trên bầu trời, trăm con chim kéo xe Khổng Tước bỗng nhiên rổi loạn. Những con chim này không phải là loài chim bình thường, tùy tiện một con nào cũng có cảnh giới Địa Tiên trở lên, đặt ở chỗ khác tuyệt đối là một cường giả, thấy Tần Lập dám nói như thế, những con chim này lại trở nên náo động trước tiên.

Bình luận

Truyện đang đọc