EM GÁI COCA - BẠCH MAO PHÙ LỤC

Sau khi hai người hôn môi vuốt ve đối phương không dưới bảy lần, là có thể thành lập quan hệ thân mật.

Ngày thường Minh Dư đã mong manh, kỳ sinh lý càng mong manh, đau một chút thì nhíu mày, trên giường dưới giường cũng giống nhau.

Thịnh Minh Hoài luyến tiếc ức hiếp cô ngay lúc này, nhưng cô có lòng đốt lửa.

Ở trước mặt cô, mỗi một tấc trên người anh đều là điểm mẫn cảm, chỉ xem cô thích chạm vào chỗ nào.

Minh Dư mơ ước thân quần áo này của anh đã lâu, lật người đè lên sô pha, từ thị giác của anh có thể nhìn thấy phong cảnh hỗn độn dưới cổ áo của cô, còn có cánh mông vểnh lên.

Váy dài tự có quần bảo hộ, chỉ có thể nhìn thấy hình dáng đại khái, nhưng cái này đã đủ để gợi lên dục vọng của anh.

Hai tay anh cũng không dám đụng vào cô, đặt ở trên sô pha, gân xanh trên mu bàn tay rõ ràng, hầu kết run rẩy cũng có thể anh nhịn rất vất vả.

"Chậc." Tiếng nói thấp thấp khuyên nhủ: "Còn sờ sao, đừng sờ."

Môi mỏng câu lấy nụ cười, ngoài miệng nói không cho sờ, thật ra anh mắt rất sủng, rất phóng túng giống như lãng tử phong lưu. Nốt ruồi lệ không quá rõ ràng ở đuôi mắt kia ở trên tuấn dung trắng nõn, làm người rất muốn hôn.

"Em cứ sờ đấy."

Minh Dư ghé vào trên người anh diễu võ dương oai, sơ mi trắng trên người bị ép đến mức hỗn độn bất kham, vạt áo rút ra từ lưng quần, lộ ra một đoạn eo, dưới bụng cố ý vô tình mà phùng lên, cơ bắp căng chặt.

"Sờ đủ rồi chứ, công chúa điện hạ của anh, dáng người em còn vừa lòng không?"

Cổ áo cởi ra hai cúc, hơi rộng mở, lộ ra một đôi xương quai xanh.

Minh Dư còn chưa nhìn kỹ xương quai xanh của anh, phát hiện người này trông rất đẹp, mỗi một tấc một chỗ trên người, đều lớn lên trên tâm khảm của cô.

Trong tay vuốt cơ bụng yêu thích không buông tay, mặc anh cười mắng lưu manh nhỏ cũng không dậy nổi, nhất định phải ngồi trên người anh.

"Thịnh Minh Hoài, đêm nay anh lén gặp bạn học nữ?"

Thịnh Minh Hoài nhìn thấy cô vén áo polo của mình lên, khi chỉ mặc nội y ren màu trắng bò lên cởi cúc áo sơ mi của anh, hô hấp đều tạm dừng, chỗ nào còn nghĩ đến bạn học nữ nào được đâu.

"Anh đừng giả ngu, em biết hết."

Minh Dư phát dục rất tốt, nộn nhũ là hình thủy mật đào, no đủ mượt mà, mỗi lần khi làm tình anh đều rất mê luyến.

Nhưng Minh Dư lại không quá thích, mỗi lần mặc nội y đều chọn có thể bọc ngực hoặc là vải siêu mỏng, bởi vì cô cảm thấy ngực nhỏ chút mặc quần áo đẹp hơn.

Lần này mặc rất mỏng, hình như không có tác dụng, núm v* nhô lên cọ trên da, xúc cảm rõ ràng.

Phòng tuyến của anh dần dần hỏng mất: "Ừm…"

"Anh còn dám ừm!" Cô trừng anh, nhéo vành tai anh: "Mau nói bạn học nữ kia là ai."

Bạn bè bên cạnh anh cô đều biết, cuối cùng cũng sẽ trở thành bạn bè của cô.

Thịnh Minh Hoài cũng không cảm thấy hai người thích nhau phải đi đường vòng, anh vòng cũng nên là địa bàn của cô, ai mật báo cho cô Thịnh Minh Hoài cũng không để ý, tốt nhất tất cả mọi người bên người anh đều đứng về phía cô, anh mới cảm thấy mình thật sự giao tất cả át chủ bài vào trong tay cô.

"Chung Thiến, bạn học cùng lớp anh, nhưng không lén gặp." "A." Cô hiển nhiên không quá nhớ người này là ai.

"Không có ấn tượng? Người ta còn nhớ rõ sự tích anh hùng của em đấy, nữ vương bệ hạ của anh."

"Làm chuyện tốt không lưu danh, em nào nhớ nhiều như vậy." Cô cười cúi đầu, hôn môi mỏng của anh: "Em nhớ anh là được rồi."

"Sau này em không thể đánh nhau ở bên ngoài nữa." “Biết rồi.”

Nếu cô thật sự nghe lời như vậy, Thịnh Minh Hoài cũng đỡ nhọc lòng hơn.

Từ bên ngoài trở về đã là 10 giờ tối, ngày mai phải đi học tiết tự học sớm, Thịnh Minh Hoài bảo cô đi ngủ sớm một chút, cô chơi xấu không chịu, tay lại sờ xuống dưới: "Thịnh Minh Hoài, anh còn cứng như vậy, nói chuyện lâu như vậy cũng không mềm sao?"

Cô rõ ràng biết tránh nặng tìm nhẹ như thế nào lúc trêu chọc người khác nhất.

Trước kia Thịnh Minh Hoài từng nuôi mèo, được một tháng thì ôm về nhà. Đầu lưỡi của mèo con là màu hồng nhạt, vô cùng mềm mại, sau khi lớn lên tự mình biết đến uống sữa ở bồn sữa, từng chút từng chút.

Bây giờ Minh Dư giống con mèo kia, ghé vào trên người anh, ánh mắt còn nhìn anh chằm chằm, lưỡi hồng phun ra liếm bụng nhỏ căng chặt của anh từng chút.

Một cỗ nhiệt lưu nhảy từ đại não xuống hạ thể, nhanh chóng sung huyết to lên, dường như muốn nổ mạnh.

Thịnh Minh Hoài vớt người lên, ngậm lấy đôi môi cô hôn tới: "Cố ý?"

"Vâng, cố ý." Cô trả lời rất nhẹ nhàng, đột nhiên bị anh dùng răng cắn một cái, cánh môi đau đến mức dường như rách da.

"Anh trai, muốn không?"

Thịnh Minh Hoài và cô đều có chút mang thù.

Chuyện ở phòng vẽ tranh đã trôi qua mấy ngày, nhưng Minh Dư ghi tạc trong lòng, đêm nay thật ra có hơi mệt nhọc, còn muốn nhìn bộ dáng anh xin tha dưới thân mình.

Nhưng trình độ mạnh miệng của Thịnh Minh Hoài, vượt xa sức tưởng tượng của cô.

Quân tây là màu đen, hạ thân cương cứng rất lợi hại, chỗ đỉnh lên cũng không nhìn ra, nhưng cô chỉ cần duỗi tay ra là có thể sờ đến.

Anh không trả lời, cô lại dùng tay xoa dương v*t cương cứng của anh, khoái cảm gãi không đúng chỗ ngứa làm anh hơi phát điên, Minh Dư học phương pháp ngày thường anh khiêu khích mình liếm sau tai của anh, lại ngậm lấy vành tay đỏ như máu, nhiệt khí phả đến đây.

Mỗi loại đều là khổ hình đối với anh. Muốn xin cô tha cho, muốn để cô dừng tay đừng tiếp tục trêu chọc, nội tâm lại có âm thanh đang kêu gào, hy vọng cô quá mức hơn chút, lại nhiều hơn chút.

Dương v*t bị quần bao vây bị căng đến cực hạn, nếu không phải chất liệu quá tốt, anh rất có khả năng làm rách quần, banh trụ như bây giờ, lại biến thành hai tầng tra tấn.

Thịnh Minh Hoài bắt đầu vô ý thức đỉnh mông, cọ xát đùi cô cầu đạt được một tia khuây khoả.

Nhục dục và lý trí dây dưa không rõ, phân cách thành hai trận doanh lớn, mỗi bên một phần.

Đầu óc còn đang suy nghĩ có nên dời lực chú ý đi không, nhưng một nụ hôn ý loạn tình mê vẫn làm anh mất đi lý trí.

Cô vừa hôn vừa cởi dây lưng của anh, cánh tay vốn thanh tâm quả dục đặt trên sô pha ma xui quỷ khiến sờ lên eo cô, làn da tinh tế niết thế nào cũng không đủ.

Đầu ngón tay phác hoạ đường cong trên thân thể cô, anh khống chế được lực đạo, muốn làm cô thoải mái, trong lòng cũng đã nghĩ đến hình ảnh thao lộng cô trong đầu không dưới mười lần.

Lưng cô rất xinh đẹp, bóng loáng tinh tế, anh du tẩu dọc theo xương sống, cuối cùng dùng đầu ngón tay đẩy nút khoá nội y ra.

Tiếng vang rất nhỏ làm không khí trong nhà càng thêm ái muội, hai vú bị bao vây nhảy ra, đầu v* búng ra đánh vào trên ngực loã lồ.

Minh Dư vốn định tra tấn anh thật tốt, lại không ngờ mặc dù anh bị đè dưới thân cô, khống chế lực vẫn chiếm thượng phong như cũ.

Anh nâng eo, vốn dĩ người ngồi trên hông anh đột nhiên bị đâm lên, đôi tay chống tay vịn của sô pha.

Thịnh Minh Hoài thuận thế ngửa đầu ngậm lấy núm v* cọ đến trên mặt mình. “Ưm… a… đừng cắn.”

Minh Dư cúi đầu, nhìn thấy anh bắt lấy hai bầu ngực no đủ, nhắm mắt lại mút vào liếm láp, tuấn dung trắng nõn phiếm một tầng hồng nhạt.

Môi lưỡi linh hoạt vẫn luôn trêu đùa đầu v*, đầu lưỡi chống núm v* đâm vào bên trong, vẽ vòng xung quanh, lại bị câu lộng hút vào khoang miệng.

Minh Dư bị anh chơi đến mức khóc nức nở: "Ưm a… thật thoải mái…" Thịnh Minh Hoài, Thịnh Minh Hoài.

Cô vẫn luôn kêu, đuôi ngựa vốn đang lỏng lẻo lúc này đã hoàn toàn tán loạn, đuôi tóc đảo qua núm v* bị anh hút đỏ lên.

Cảm giác tê dại vốn truyền từ đầu v* đến, dòng điện lại đi xuống dưới, cửa huy*t lúc đóng lúc mở co rút lại, chảy ra thứ đồ trơn trượt.

Cô rất rõ ràng đây không phải vì đến kỳ sinh lý, chính là cô tiết thân, anh ngậm đầu v* hút đến lợi hại hơn, nộn nhũ còn lại bị anh xoa bóp thô bạo.

Giãy giụa không có kết quả, ngược lại cô biến thành người mặc người khác xâu xé kia.

Bên tai vang lên tiếng kim loạt vang lên, dây lưng đã bị một tay anh rút ra. Chờ đến khi cô phản ứng lại, đôi tay đã bị anh cột vào phía sau, nội y trượt xuống từ đầu vai, còn treo trên cánh tay không cởi hẳn ra.

Cô muốn tránh, Thịnh Minh Hoài uốn gối quỳ trên sô pha, bắt lấy mắt cá chân cô kéo xuống dưới thân.

Nhiệt khí anh phun ra rất nặng, hôn cô đến mức toát một tầng mồ hôi mỏng, gương mặt đỏ bừng, khi ngước mắt nhìn cô ánh mắt như đã làm với cô từng lần rồi từng lần.

Cô còn chưa kịp tức giận, bảo anh cởi bỏ tay, Thịnh Minh Hoài thấp giọng dỗ cô bên tai: "Cục cưng, hơi bị kích thích quá rồi."

"Anh không cắm vào, dùng cái khác làm được không?"

Bình luận

Truyện đang đọc