HÀO MÔN TRANH ĐẤU I: NGƯỜI TÌNH NHỎ BÊN CẠNH TỔNG GIÁM ĐỐC

Edictor: Bích Phạm

“ Số thức ăn này là thế nào, sao lại nhiều vậy?” Trang Hạo Nhiên mở to mắt ra, cúi đầu nhìn về phía những nguyên liệu đặt bên vòi nước, lại thấy chị gái mình đang loay hoay với chúng, hết sức ngạc nhiên!!

“Đừng bận tâm!” Trang Ngải lâm nhìn về phái em trai,rất nhanh cười đắc ý nói: “Ở đây là số nguyên liệu cần thiết cho bữa ăn hôm nay!! Chị sẽ nấu ăn! Chị tuyệt đối!! Tuyệt đối!! Sẽ không như những cô tiểu thư vụng về thường diễn trêm ti vi đâu, động một chút là đứt tay!! Chị sẽ làm được, sẽ nhanh thôi!

Trang Hạo Nhiên thực sự muốn khóc, miễn cưỡng cúi đầu nhìn này đó nguyên liệu nấu ăn, có tươi, có sống, ngay cả thịt bò cũng mua mấy chục loại!! Pháp, Tây Ban Nha, Australia, anh thở dài, nói: “Chị yêu quý à! Thân phận tôn quý, muốn ăn thì sẽ có người hầu hạ! Nếu như không muốn đến nhà hàng thì có thể cho đầu bếp đến tận nơi chế biến rồi đưa lên đúng không? Sao chị lại nhọc công như thế chứ?”

“không được gì cả!” Trang Ngải Lâm nghiến răng nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, ngửa mặt nói: “ Nếu chị có thể để cho đầu bếp làm rồi đem đến, chị tại sao phải vất vả như vậy? chị chính là muốn tự tay mình nấu, như vậy mới có thành ý!”

Trang Hạo Nhiên lại mở to mắt, nhìn về phía chị!

“Nhìn cái gì vậy?” Trang Ngải Lâm cũng cảm thấy có chút xấu hổ, xoay người, mặt hướng về vòi nước rửa thật nhiều cá, mới nhịn không được nói: “ Chị... chị vừa nhìn thực đơn! Nhưng chị không thể hiểu được các công thức nấu ăn, tiếng Trung của chị không tốt lắm!”

Trang Hạo Nhiên liếc quyển sách trên bàn, bật cười nói: “chị! Quyển sách kia là viết bằng tiếng Anh...”

Trang Ngải Lâm một trận lợi đỏ mặt, vẻ mặt phẫn nộ nhìn chằm chằm em trai, nói: “Chớ nói nhảm nhiều như vậy! Chị muốn làm món Tây! Em dạy chị!”

Trang Hạo Nhiên thở dốc, nhìn về phía chị bộ dáng này, vừa nói mềm nhũn uể oải nói: “Chị à! Em hôm nay vì trận thi đấu, cũng đã mệt mỏi cả ngày. Chị bảo em dạy chị, chi bằng để em nấu cho chị ăn!”

“ Không cần em giúp! Chị tự mình làm!” Trang Ngải Lâm sẵn giọng nói. Cô chợt nhớ đến Bác Dịch.. Tim đập hơi nhanh, và chết tiệt, hôm nay chuyện ở vườn nho, vẫn không ngừng nhớ tới hôm qua hai người lúc cùng ủ rượu, Bác Dịch ôn nhu nhìn về phía mình, sau đó lại còn vuốt ve sóng lưng mình…

Trang Hạo Nhiên ném âu phục lên trên ghế, lúc này mới xén ống tay áo, vừa nhìn chị nghi ngờ hỏi: “Chị rốt cuộc làm cơm cho ai, sao lại chu đáo như thế?”

“Chị nói em không nên hỏi!! Dạy chị nấu được rồi! Còn lại chuyện kế tiếp, để chị làm!” Trang Ngải Lâm lạnh lùng nói.

“ Đàn ông phải không?” Trang Hạo Nhiên liếc nhìn chị, nhịn không được bật cười nói: “Bác Dịch!?”

“ há! Ai muốn làm cho anh ta ăn!? Anh ta ăn rau quả là no rồi!” Trang Ngải Lâm nói cho hết lời, đôi mắt lấp lánh, nhớ tới Bác Dịch tối hôm qua ở nho viên đã nấu cho mình ăn, trái tim của cô lại hơi căng.thật xấu hổ!

“ Rốt cuộclà làm cho ai chứ?” Trang Hạo Nhiên nhịn không được nghĩ nghĩ, mới rút ra một phần bò bít tết.

“Không phải chuyện của em! Mau! Thời gian không còn kịp rồi!” Trang Ngải Lâm rất sợ Bác Dịch đã ăn cơm, thúc giục em trai!

“Biết biết! Làm bữa cơm ăn, chị lại sai người đem hết thức ăn ở cửa hàng về.!” Trang Hạo Nhiên ngạo nghễ nói.

“Chẳng phải chị sợ không đủ nguyên liệu cho em nấu sao?” Trang Ngải Lâm nhướng mày nhìn em trai,nói

Trang Hạo Nhiên một tay cầm củ hành rửa, nghe thấy chị lời này, lại chau mày nhìn cô: “Chị sợ không có nguyên liệu nấu ăn, chúng ta cũng có thể gọi tạm thức ăn từ khách sạn.”

“ Thật lãng phí!? Những thứ đắt tiền...!” Trang Ngải Lâm nói như vậy!

Trang Hạo Nhiên quay đầu nhìn chị, cái giường 300 triệu cô dám nằm, nay lại tiết cho mấy miếng bít tết ở khách sạn, thật là, haizz..

“Nhìn chị làm cái gì, mau rửa đi!” Trang Ngải Lâm trực tiếp thúc!!

Trang Hạo đem hành đưa cho chị, nói: “Đem này hành cấp rửa sạch! Làm xong!! Rửa được rồi sau, cắt thành nhỏ cỡ bằng hạt gạo!”

“.........” Trang Ngải Lâm nhìn giận dữ như muốn nuốt chững em trai mình.

“Nhìn cái gì vậy! Chẳng phải chị muốn chính mình tự tay nấu sao? Nhanh tay lên đi!” Trang Hạo Nhiên giả vờ tức giận, nhịn cười nhìn về phía chị!

“Theo chị! Chị sẽ không thái hành?” Trang Ngải Lâm không nói hai lời, lấy hành từ trong tray em trai, bỏ trực tiếp vào nước sôi, xem hành chuyển màu vàng là thích hợp, cô dừng lại hỏi em trai: “ chị hỏi em”

“ Hả!” Trang Hạo Nhiên đi tới bên trong phòng bếp, dắt con dê nhỏ, cảm thấy nó đáng yêu, chuẩn bị đem nó mang về nhà nuôi.

“Khả Hinh từ trước đến giờ, có khi nào làm em tức giận?” Trang Ngải Lâm tiếp tục rửa hành, hỏi.

“Có! Thường xuyên! Vì cô ấy hay gây chuyện rắc rối “ Trang Hạo Nhiên lại khom người, đem trên mặt đất chậu cá, cẩn thận từng li từng tí chuyển ra, ngẩng đầu đi. Bất chợt dừng lại, hỏi: Trong chậu cá có khí dưỡng sao chị? “

“làm sao em biết?” Trang Ngải Lâm quay mặt sang, nhìn em trai hỏi.

“ Chị nhiều tiền à?” Trang Hạo Nhiên ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn về phía chị!!!

“ Chị nhiều tiền cả thế giới đều biết!” Trang Ngải Lâm lại nhìn về phía em trai kêu lên!

“Thật là chịu không nổi chị!” Trang Hạo Nhiên đành phải tốn sức kéo đem cá cấp chuyển ra!

“ Em trả lời cho chị biết trước!!” Trang Ngải hỏi: “Nếu như Khả Hinh chọc giận em!! Cô ây nhất định không có xin lỗi đúng hay không? Cũng nhất định không biết nấu ăn cho em ăn đúng hay không? Cũng tuyệt đối sẽ không nói tốt, đúng không? Thậm với tuyệt đối sẽ không ăn nói khép nép, phải không? cũng là bởi vì cao cao tại thượng, em mới có thể như thế thích cô! Phải không?”

“chị nói cái gì a?” Trang Hạo Nhiên đang thu dọn trong bếp, nhớ tới lúc đó cùng Đường Khả Hinh vừa mới quen biết lúc,lòng của anh liền ngọt ngào, nhịn không được mặt hạnh phúc tươi cười nói: “ Cô ấy tại thời điểm đó có thể xem là tốt, và nếu làm điều gì sai, cô ấy sẽ ngoan ngoãn xin lỗi, nhưng cũng giống như một cái đuôi, như thế, mỗi ngày, theo em! Em đối xử với cô lạnh lùng, cô đã khóc, em ở trong lòng cô ấy, và cha cô là người quan trọng không kém!Chị không biết, vào thời gian đó, cô ấy đã dỗ tôi hạnh phúc, ăn sáng hàng ngày, làm cho nhiều món ngon, cả mật ong ngọt ngào! Em nghi ngờ cô ấy sẽ rơi vào tình yêu với em, cô ấy chỉ không biết...... “

Có người bắt đầu đắc ý ảo tưởng...

Trang Ngải Lâm tay rửa hành dừng lại, lúc này mới quay mặt sang, nhìn chặt em trai nói: “Cô ấy thực sự là không có khí phách!”

Trang Hạo Nhiên nhất thời ngẩng đầu, nhìn về phía chị, cười rộ lên nói: “TRong chuyện này, chị sẽ không hiểu được đâu! Giống như chị đem Bác Dịch đánh cho mau tàn phế, anh ấy lại còn thích chị, em cũng không thể hiểu! Con gái gì chả dịu dàng chút nào!”

Trang Ngải Lâm nhất thời ném củ hành xuống, nhìn thẳng nói: “chị làm cái gì chịxem là cần thiết? Chị nói cái gì, anh ta cũng thờ ơ!”

Trang Hạo Nhiên tức khắc ngẩng đầu, nhìn về phía Trang Ngải Lâm, mắt một mị,, bật cười nói: “Thật là Bác Dịch, đúng không? Chắc chắn?”

“.........” Trang Ngải Lâm mặt lập tức căng, tiếp tục rửa hành không nói lời nào.

“Hai người sao? Chuyện thế nào rồi?” Trang Hạo Nhiên lúc này, nhìn về phía chị, có chút khẩn trương nói: “Anh ấy thế nhưng nổi tiếng tính tình tốt!! mọi người đều biết! Muốn cho anh tức giận nhất định là người cực kì đặc biệt!

“Ít nói nhảm đi!” Trang Ngải Lâm kìm lòng không nhớ tới Bác Dịch hôm nay mặt lạnh lùng vẫn như cũ, lòng của cô thấp thỏm, mới lại yếu ớt hỏi: “Nếu như... Anh ta thực sự giận chị làm bữa cơm cho anh ăn... Em nói... Anh có tha thứ cho chị không?”

Trang Hạo Nhiên hai mắt chợt lóe, nhìn về phía chị, không biết nên nói cái gì...

Trang Ngải Lâm tức khắc quay mặt sang, nhìn về phía em trai!

Trang Hạo Nhiên nhìn về phía chị vẻ mặt này, tức khắc nói: “Đương nhiên tha thứ!! Trăm phần tha thứ!!! chị là ai chứ? là Trang Ngải Lâm! Trang Ngải Lâm vì một người đàn ông mà xuống bếp! Đêm nay... Nhất định sẽ rất tốt đẹp! Yên tâm đi!”

Trang Ngải Lâm lập tức mặt hơi đăm chiêu, hai tròng mắt lấp lánh, miên man suy nghĩ, cứ như vậy bất tri bất giác, cái dao sắc nhọn cư nhiên thái trúng tay cô. Cô nhìn về phía thớt tràn đầy máu ngón tay, kêu một tiếng...

“Thế nào?” Trang Hạo Nhiên lo lắng!

“Không sao!” Cô tiếp tục thái hành.

Bình luận

Truyện đang đọc