HÀO MÔN TRANH ĐẤU I: NGƯỜI TÌNH NHỎ BÊN CẠNH TỔNG GIÁM ĐỐC

Editor: Ngày Đẹp Tươi

Sáng sớm hôm sau!!

Đêm qua một tiếng súng chấn động trời đất vang lên, truyền đến tin tức tổng giám đốc Trang của tập đoàn Hoàn Cầu trúng đạn, Tịnh Kỳ nhanh chóng báo với Thủ tướng lúc đó đang thưởng trà tại khách sạn Á Châu, Thủ tướng phẫn nộ chất vấn thị trưởng đương nhiệm và quan viên địa phương, bao gồm trưởng cục cảnh sát, cho rằng tập đoàn Hoàn Cầu từng vô số lần giúp đỡ đất nước những cuộc thi mang tầm cỡ quốc tế, thậm chí lần này đem cuộc thi đấu chuyên gia hầu rượu lớn tổ chức sinh động như vậy, hai vị tổng giám đốc là người có những cống hiến quan trọng, cho nên hôm nay bắt đầu, phải tra rõ hung thủ, thậm chí điều động vô số cảnh sát, muốn lục soát toàn thành phố này!!

Phương Di lập tức dẫn thuộc hạ theo, hướng về phía Thủ tướng trình lên đầu đạn bị bắn trúng, cùng với sợi tóc của lính đánh thuê có liên quan, trưởng cục cảnh sát lập tức dẫn cảnh sát toàn thành, căn cứ theo bằng chứng được cung cấp chính xác, dùng cảnh sát giao thông cùng nhiều bộ phận tiến hành truy nã, còn hai cận vệ của tổng giám đốc Trang là Nhã Mộng cùng Oánh Oánh, dẫn theo vệ sĩ Hoàn Cầu, từ đêm qua vẫn theo cảnh sát đuổi bắt đến tận bây giờ, thề phải bắt được hung thủ!!

Lúc này khách sạn Á Châu, vì trận chung kết cuộc thi hầu rượu lớn đêm hôm trước, lại xảy ra sự việc đấu súng, bất luận là đe dọa đến quốc tế, hay là với nguyên tắc quốc gia, đều phải xuất động vũ lực, đem toàn bộ người trong hội trường thi đấu lớn như vậy, trọng trọng bao vây lại, bảo đảm sự an toàn của mọi người trong trường thi, mà tòa cao ốc nơi nghỉ ngơi của hiệp hội rượu nho cùng phục vụ rượu, lại càng tầng tầng cảnh sát vũ trang, mặc âu phục màu đen, nghiêm mật canh phòng!!

Biển rộng, lúc này đón ánh mặt trời màu tím, mạnh mẽ hướng bờ biển, sức mạnh như dời núi lấp biển, sắp sửa nhằm về phía khách sạn Á Châu! Lúc này, tòa nhà kiến trúc màu trắng này, theo vô số câu chuyện xưa truyền kỳ của nó, bắt đầu giữa những tia nắng mai chói lóa, chiết xạ ra ánh nắng vạn lý kinh sợ, trước quảng trường khách sạn, kéo lên lá cờ của đất nước cùng với lá cờ dệt biểu tượng tập đoàn Hoàn Cầu, còn có lá cờ của khách sạn Á Châu, đồng thời kinh ngạc đón gió phiêu động!!

Vô số nhân viên khách sạn mặc chế phục, lúc những tia nắng an mai xuyên thấu tầng mây, nhao nhao tinh thần phấn chấn bắt đầu làm việc, hôm nay là ngày diễn ra trận chung kết cuộc thi hầu rượu, Tổng quản lý Hoắc Minh cùng Nhã Tuệ và các vị quản lý, suốt đêm qua, phối hợp với nhân viên hiệp hội rượu nho diễn tập màn thi đấu đặc sắc, bọn họ mặc dù không được tự tiện xâm nhập vào, nhưng vẫn nghiêm cẩn canh giữ ở bên ngoài nhà hát, sắp xếp dịch rượu và an bài nhân viên ngày mai làm việc, mặc dù một đêm không ngủ, hay bởi vì một khắc khẩn trương này, mà tinh thần phấn chấn, nghiêm túc cẩn thận! Cũng như vòng thi đấu thứ hai, nhân viên nhà hát cùng các nhân viên lễ tân, sáng sớm, vào thời khắc sương mù còn chưa thành giọt, cũng đã hăng hái sắc nhung một màu, vây quanh ở phía ngoài nhà hát!!

Một thảm đỏ thẫm, hôm nay nối thẳng hướng tòa nhà hiệp hội rượu nho cùng phục vụ rượu, tại đại sảnh huy hoàng mạ vàng kia, lúc này cảnh sát nghiêm mật canh phòng, bên trong có vẻ lặng yên không một tiếng động, ngay cả người trong hiệp hội phục vụ rượu và hiệp hội rượu nho vẫn chưa thấy ai, lúc này mới bảy giờ năm mươi phút, chỉ thấy vô số nhân viên phục vụ cao cấp, đẩy các loại điểm tâm đặc sắc đi vào bên trong!!

Hôm nay mỗi người đều khẩn trương! Bởi vì dưới phần thi khó nhất thế giới này, mới sinh ra được quán quân của phục vụ rượu! Đây là thời khắc vượt thời đại! Bất luận là người tranh cử, hay là người tuyển chọn, đều mang trong mình trọng trách, đều phải vì lịch sử rượu nho, một bút vẽ nên bức họa quan trọng!!

Hội trưởng hiệp hội rượu nho David, đêm qua một đêm không ngủ, cùng Duran tiên sinh cho tới tận ba giờ sáng, còn George phu nhân thì ở phòng tập thể thao, chạy bộ tập thể hình đến mức mồ hôi nóng nhễ nhại, đám người Fenain ngược lại vẫn còn ổn, cũng đã không khỏi trở nên trầm mặc, Laurence bởi vì cảm tình giao hảo cùng Vitas tiên sinh, đêm qua ở bệnh viện đến ba giờ sáng, lúc trở lại, cũng là vẻ mặt nặng nề cùng tiều tụy!!

Trận chung kết vẫn có hơn bốn ngàn ghế, trên cơ bản không có bất luận điều chỉnh nào!! Chỉ là có sự thay đổi vị trí của vài phóng viên! Mà trung gian có đoạn nhạc đệm nhỏ, cũng không biết là thật hay không? Cũng không biết có nên như vậy hay không! Mọi người đều coi như đó không phải là thật, nói chung làm như vậy là không đúng! Giống như nếu muốn giải rượu nho đỏ quá hạn, có thể bí mật tăng thêm một chút rượu Porter, có thể làm cho dịch rượu khôi phục lại, giữa người Trung và người phương Tây cũng có sự bướng bỉnh của chính mình. Nhưng sự thực hình như đã xảy ra! Chính là lúc phóng viên Trung Quốc đem hết toàn lực vọt vào hành lang bệnh viện, dò hỏi Đường Khả Hinh có hay không trái với quy định thi đấu, hôm nay hình như không thể đến hiện trường, nghe nói là bị vài phóng viên Trung Quốc tức giận đem anh ta đánh một trận, ném vào trong thùng rác!

Đây thực sự chỉ là một đoạn nhạc đệm, thực sự!

Tòa nhà vẫn im ắng như vậy, thế nhưng từ 8h10 sáng hôm nay, ta dường như có thể nghe thấy bên trong tòa nhà truyền đến thanh âm va chạm vào nhau của một bộ đồ ăn ưu nhã, bọn họ dường như đang dùng điểm tâm, còn David thì muốn trước chín giờ, mời dự họp quan trọng một lần cuối cùng, khẳng định đề thi của Vitas tiên sinh cùng Tổng giám đốc Trang, do bọn họ đều bị thương, cho nên không thể tham gia thi đấu, nên đại hội quyết định, George phu nhân lại lần nữa từ quan chủ khảo biến thành giám khảo, tiến hành chấm điểm!!

Mà tầng cao nhất nơi nghỉ ngơi phục vụ rượu, cửa, vẫn đóng chặt, đây là thời khắc thần bí như vậy, bọn họ sắp sửa hướng tới thế giới biểu diễn màn phục vụ rượu đỉnh cao, tất nhiên phải thu được sự quan tâm tối cao!

Thời gian gần đến tám giờ ba mươi phút, ánh nắng ban mai chiết xạ đến, phóng viên càng lúc càng đông tụ tập hai bên thảm đỏ, bọn họ nhao nhao cầm máy ảnh nhìn ra xa, phấn khởi nhìn đại sảnh huy hoàng, Hách Lệ lúc này mới mặc chế phục màu trắng, mặt theo thói quen nghiêm túc nở nụ cười ưu nhã, thỉnh thoảng xuất hiện ở đại sảnh, thế nhưng rất nhanh liền biến mất... Không bao lâu sau, rốt cuộc nhìn thấy vài nhân viên hai nước Anh Pháp, chậm rãi cất bước đi ra đại sảnh, nhẹ kéo vải nhung đỏ thẫm, vừa đẩy mảnh vải nhung, vừa ngẩng đầu, nhìn về phía nhà hát bên kia!!

Nhà hát thủy tinh, thời khắc này đang chiết xạ ra ánh sáng bảy màu chói mắt, lúc này hai vị thần rượu Dyonysus cùng Bax, lại bắt đầu chìm trong thời khắc lịch sử, chậm rãi mở mắt ra, hoạt động thân thể điêu khắc cao mười thước, dáng vẻ như nghiêm túc nhưng lại như say, giơ ly rượu đỏ thẫm lên cao, bắt đầu hướng trong thân thể của mình uống rượu, nhưng dịch rượu đỏ thẫm này, cư nhiên dùng hiệu ứng công nghệ 3D, theo thảm đỏ nhà hát lãng mạn mà chậm rãi lưu chuyển hướng về ngay chính giữa đại sảnh tòa nhà ————

Vô số người xem, lại lần nữa phấn khởi chờ đợi bên ngoài nhà hát, đối với trận thi đấu lần trước, vẫn còn vui vẻ sôi nổi, đều đang khẩn trương mà hưng phấn dự đoán quán quân rượu rốt cuộc là ai! Tất cả mọi người cho rằng đó là cuộc tranh tài của Alex cùng Đường Khả Hinh, nhưng Geston lại là người tài đứng đầu trong lĩnh vực ẩm thực!! Cuộc thi đấu này, lại bắt đầu trở nên đầy mê hoặc! Mà người xem, còn chờ mong có thể nhìn thấy rượu đỏ kinh thế... Giữa ý kiến thảo luận, âm thanh rung trời chuyển đất kia, thậm chí bay tới mỗi căn phòng của phục vụ rượu!!

Phòng nghỉ VIP thứ ba!!

Một đường ánh sáng mặt trời mãnh liệt chiếu rọi vào phòng khách xa hoa, bộ trang sức xanh hoàng đế vô giá kia, vẫn như cũ đặt trên sô pha hồng nhung, vải nhung đen theo tia nắng ban mai, cũng lóe ra một chút sắc vàng, Thi Ngữ cùng Lạp Lạp, còn có Tiên Nhi sáng sớm liền ở phòng khách bận rộn, thế nhưng đi tới đi lui, lại cũng không biết đang khẩn trương cái gì, nghe nói thi đấu qua đi, lần thứ nhất quan chức được chọn sẽ tiến hành đến chúc mừng tuyển thủ quán quân, nghe nói trận chung kết hôm nay, những đầu bếp ưu tú nhất thế giới sẽ phát huy tiềm lực của bản thân, cống hiến những món ngon gây mê hoặc lòng người, nghe nói hôm nay trận chung kết, một vài vị khách quý thần bí sẽ xuất hiện, cho từng vị tuyển thủ mỗi người một khảo nghiệm thần bí!!

Lạp Lạp cùng Tiên Nhi đồng thời cảm giác lồng ngực của mình sắp sửa bị chặn bới một đoàn khí, kìm lòng không được nhìn về phía cách cửa đóng chặt kia, Đường Khả Hinh từ đêm qua sau khi cùng Thủ tướng tâm sự trở về, liền tự mình trầm mặc đi trở về phòng, đóng cửa, bất luận kẻ nào đều không nên quấy nhiễu, cho đến lúc này, cô vẫn ở trong đó một chút tiếng động cũng không có!

Thi Ngữ cũng bộc lộ mấy phần khẩn trương, chậm rãi cất bước đi tới trước cửa phòng, vươn tay, nhẹ nhàng gõ gõ, mới mềm giọng gọi: “Đường tiểu thư... Hiện tại đã gần chín giờ, nên dùng bữa sáng, sau đó xuất phát...”

Bên trong một chút tiếng động cũng không có!

Thi Ngữ hơi giật mình, đứng ở một bên, chờ đợi...

Bên trong phòng!!

Cửa sổ sát đất kéo rất chặt, chỉ lộ ra một đoàn ánh sáng như đá quý hồng, chiếu lên bóng dáng thướt tha động lòng người kia, cô cứ như vậy đứng trước gương, mặc chế phục màu đen, tóc buộc cao đuôi ngựa, khuôn mặt trái xoan hoàn mỹ trang điểm nhẹ, cũng đã có chút tinh thần, hai gò má xinh đẹp, hai tròng mắt trong veo, rõ ràng cảm giác được cô như ẩn chưa năng lượng bên trong đó, thập phần sáng chói động lòng người...

Đường Khả Hinh lúc này mím chặt đôi môi, mặt bộc lộ vẻ nghiêm túc cùng kiềm chế, nhìn chằm chằm mình trong gương, dường như thật sâu xem xét, mặc kệ mọi thứ trong cơ thể như đnag dời núi lấp biển, cô lại chậm rãi nắm chặt nắm đấm, tùy ý gân xanh nơi cánh tay kéo căng vết thương nơi bả vai, truyền đến trận trận đau đớn, kiềm chế cảm xúc trong lòng như đang muốn tuôn ra, hai tay chậm rãi nắm chặt, lại chậm rãi buông ra... Bắt đầu vô thức kiểm tra đo lường độ linh hoạt cùng lưc ngón tay và cổ tay...

Đau, từng đợt truyền đến!

Cô nét mặt căng thẳng, tùy ý trên trán mồ hôi lạnh tuôn ra, hai tròng mắt lại lóe ra ánh nhìn kiên nghị, nhìn về phía mình trong gương, lại chậm rãi hoạt động mười ngón tay... Để mười ngón tay dường như bắt được lực bao quanh... Nhớ tới lời cha, dịch rượu kỳ diệu đẹp nhất, là như người khi nhấm nháp chút ánh sáng mặt trời, chút hương khí kia, như câu chuyện xưa, thậm chí có thể cảm giác được một tầng sức mạnh chậm rãi mà hồi sinh, kích thích ta ngẫm lại cuộc đời......

Tiếng gõ cửa vang lên!

Đường Khả Hinh lúc này mới nghe được tiếng gõ cửa nhẹ truyền đến, sắc mặt cô khẽ ngưng, trầm mặc như ngưng kết tư tưởng, nhưng vẫn thong thả xoay người, đi về phía trước cửa phòng, nhẹ mở ra...

Thi Ngữ cùng Lạp Lạp, còn có Tiên Nhi cùng nhau thật khẩn trương chặn ở cửa phòng, có chút khiếp sợ nhìn về phía cô!

Đường Khả Hinh cũng nhìn về phía bọn họ, chậm chạp cười!

Bình luận

Truyện đang đọc