Edit: Lam Linh
Phòng nghỉ ngơi!!
Bầu không khí càng lúc càng nghiêm trọng!!!
Đường Khả Hinh giống như bị rơi vào hầm băng. Người lạnh run, sắc mặt tái nhợt, đôi mắt run rẩy kịch liệt nhìn về phía trước. Cô lại lần nữa kinh ngạc mặc dù không thể tưởng tượng ra chính mình đã nghe thấy những gì. Cô vẫn bình tĩnh nghe tiên sinh David nói xong cái gọi là chân tướng. Khuôn mặt cô có vẻ ôn nhu tĩnh lặng nhưng có thể cảm giác được hai tay đang nắm thật chặt run rẩy kích động nhưng đến cuối cùng vẫn im lặng không lên tiếng...
David nhìn Đường Khả Hinh, lại một lần nữa nghiêm túc hỏi: “Đường Khả Hinh tiểu thư! Mong người tin là chúng tôi đối với các tuyển thủ đều công bằng! Chín giờ năm mươi lăm phút, tôi có nhận được tin báo, quả thật cô có đên bệnh viện để thăm Vitas tiên sinh. Còn truyền đến đoạn ghi âm có liên quan đến lúc cô đến bệnh viện khi đó! Thậm chí còn báo với cô vòng hai cuộc thi đấu, đề thi bị tiết lộ ra ngoài nên biểu hiện mới xuất sắc như vậy! Đương nhiên. Công tác bảo mật tỏng cuộc họp của chúng tôi thập phân nghiêm cẩn, khi không có chứng cứ thì không có lý do gì hoài nghi về một loạt cử chỉ hành vi của cô! Mà Vitas tiên sinh một khắc tiến vào bệnh viện, đã rời khỏi trận đấu. Cho nên việc cô có gặp hay không gặp qua thầy mình, chúng tôi vẫn có phần dị nghị! Nhưng chúng tôi đã thông qua giám khảo đoàn cùng quan chủ khảo ở hội nghị khẩn cấp. Quyết định loại bỏ đề thi ở vòng cuối của Vitas tiên sinh! Đồng thời sau khi thi đấu, cũng sẽ lặp lại việc kiểm tra năng lực của cô về khả năng thưởng thức và giám định đối với dịch rượu! Nếu như cô có năng lực thật sự thì không cần sợ hãi.!”
Đường Khả Hinh cảm giác như bản thân của mình mệt mỏi vô lực. Nhớ tới những năm tháng qua đi của mình đối với dịch rượu, phải vất vả cực nhọc trả giá. Giờ phút này bị phủ nhận không còn một mảnh, cái loại cảm giác khóc không ra nước mắt này,, thực sự bi thương sâu sắc.
“Đường Khả Hinh tiểu thư!” David sâu nhìn về phía Đường Khả Hinh, còn tôn trọng nàng mà gọi lớn: “cô... Có thể đưa ra phản đối!”
Đường Khả Hinh nhớ tới thầy mình. Ông từng vì mình và vứt bỏ đi phần tôn nghiêm, không chút tiếc nuối rời khỏi cuộc thi để đưa ra phản đối. Cô có cảm giác như trái tim mình bị tảng đá lớn chèn ép. Đau đớn không thở nổi. Nhưng cuối cùng cô chỉ cười ôn nhu nhìn về phía David. Đôi mắt miễn cưỡng nặng trĩu mỉm cười nói “Tôi hi vọng thế giới... Nên như vậy...”
David nhìn thật sâu về phía Đường Khả Hinh.
Đường Khả Hinh lại chỉ bộc lộ ẻ mỉm cười nhìn về phía David. Trái tim cô khó chịu đến đâu cô lại chỉ mỉm cười đến đó: “Tôi hi vọng... Thế giwosi đều sẽ như thế này... Công bằng công chính. Thời điểm nghi ngờ, sẽ đê xuất đề nghị, hay thậm chí phản đối... tôi có chuyện, muốn thỉnh giáo David tiên sinh một chút...”
“Cô nói!” David nhìn về phía Đường Khả Hinh, ngữ khí không khỏi chậm lại.
Đường Khả Hinh yếu ớt ngẩng đầu, nhìn về phía David. Rốt cuộc giọng nói có chút cương quyết nói: “Nếu như tôi.. ở cuộc thi đấu, lại một lần nữa xuất sắc... Mà David tiên sinh lại nhận được tin nhắn báo cáo tôi. Nghi ngờ năng lực của tôi... vậy tôi nên làm cái gì bây giờ?”
David nhìn Đường Khả Hinh, nghiêm túc trầm giọng nói; “Sau cuộc thi đấu. Toàn bộ quan chủ khảo trong cùng một thời gian ngẫu nhiên chọn đề. Cho nên cô không hề biết đề như thế nào! Sau đó, nếu cô có thể an toàn vượt qua thì nhất định sẽ không có vấn đề gì xảy ra! Hơn nữa cũng xin cô hãy tin tưởng chúng tôi. Chúng tôi đối với công tác giữ bí mật của đồng nghiệp và nhân viên phục vụ rất có lòng tin. Nhưng bất quá... phải cẩn thận đến từng cử chỉ”
Nói, một chút lại dừng lại!
Đường Khả Hinh yếu ớt nghe. Toàn thân vô lực nhưng vẫn gật đầu nói: “tốt.. Tôi hiểu được...”
David nhìn về phía cô gái trầm tĩnh trước mắt này. Nhớ đến lúc thi đấu. Lúc cô trả lời câu hỏi. Xác thực đã bộc lộ khí chất phi thường. David do dự một hồi mới chậm rãi vươn tay nhẹ đặt lên vai cô gái này an ủi cùng cổ vũ nói: “Xin cô tha thứ cho quyết định của chúng tôi! Ở cuộc thi đấu trọng đại như vậy. Mỗi cá nhân không thể quyết định được”
Đường Khả Hinh chậm chạp ngẩng đầu nhìn về phía David, mỉm cười... Có lẽ là đã rõ ràng. Ông vốn đã thấy được năng lực của chính mình. Chỉ đáng thương cho người gửi tin nhắn đến. Chỉ muốn trăm phương ngàn kế hãm hại mình!
“ Nếu như cô là người thi đấu tốt nhất chúng tôi sẽ ủng hộ. Cô có thể hiểu được. Tôi một mình đến nói với cô những lời này là còn tín nhiệm cô!! Tôi rất đau lòng khi lại phát sinh chuyện như vây” David lại một lần nữa xin lỗi Đường Khả Hinh!
Đường Khả Hinh hướng về phía ông mỉm cười. Tay bị ông nắm có chút đau đè tới vết thương bên tay trái của mình. Từng đợt đau đớn kịch liệt làm cho toàn thân run rẩy!
“Cố lên!!” David tiên sinh nói cho hết lời rồi nhìn cô một cái mới chậm rãi xoay người rời đi...
Đường Khả Hinh lúc này mới thả lỏng. Trên trán tràn đầy mồ hôi lạnh. Cô chịu không được vươn tay kéo cái áo khoác màu đen. Nhìn áo sơ mi trắng như tuyết đã nhiễm một màu đỏ thẫm. Mặc dù đau đớn nhưng khuôn mặt của cô lại chỉ bộc lộ vẻ buồn bã cùng sự kiên quyết. Mềm giọng nói: Khả Hinh, mày làm đúng rồi. Chính mày là người vượt qua trong cuộc thi đấu này.. Cho nên mày Ủy khuất cũng được, oan uổng cũng được. Chủ yếu là mày có thể có cơ hội thể hiện và biểu diễn tài năng của mình!!
Cô tự nói với mình những lời này rồi nặng nề đứng lên. Cuối cùng cũng lộ ra vẻ tươi cười.
Tiếng gõ cửa vang lên!
Hách Lệ chậm chạp đẩy cửa đi tới nghiêm túc nhìn về phía Đường Khả Hinh, nói: “Đường Khả Hinh tiểu thư!! Thời gian thi đấu đã đến. Mời ngài lên sân khấu!!”
Đường Khả Hinh nghe lời này, hơi ngửa mặt nhìn về phía Hách Lệ. Tâm lại lần nữa sôi trào. Khuôn mặt cô bộc lộ vẻ mỉm cười của người phục vụ rượu chuyên nghiệp. Thở mạnh một hơi. Nắm chặt tay, ngửa mặt đi về phía trước. ————
Toàn bộ người xem nghe theo sự sắp xếp của người dẫn chương trình mà ổn định xem trận thi đấu chuẩn bị bắt đầu. Giờ khắc này, vang lên những tiếng vỗ tay kịch liệt, vô số ánh đèn lóe sáng. Ba người mang đồng phục màu đen, khí chất siêu phàm. Khuôn mặt bộc lộ nụ cười chuyên nghiệp. Đường Khả Hinh qua hai vòng trận thi đấu đạt 128 điểm, tạm dẫn đầu, đứng ngay giwuxa sân khấu.
Nhã Tuệ cùng Trần Mạn Hồng ngồi ở ghế của những vị khách quý. Nhìn thấy Đường Khả Hinh mặc bộ đồng phục màu đen, dịu dàng như ngọc, khí chất khi phàm. Các cô đều kích động mỉm cười không ngừng vỗ tay, nghẹn ngào kêu:“Khả Hinh ———— “
Vô số phóng viên cùng người xem ở Trung Quốc. Vào lúc này cũng vỗ tay nhiệt liệt ủng hộ!
Đường Khả Hinh đứng ở vũ giữa đài. Nghe những âm thanh như sấm này. Híp mắt lại nhìn thấy Nhã Tuệ cùng Trần Mạn Hồng. Rốt cuộc cô cũng mỉm cười...
Quan chủ khảo cùng các ban giám khảo nhìn về phía Đường Khả Hinh. Mỗi người đều có một sắc mặt khác nhau.
Lúc này, Alex cùng Gosedon cũng đứng ở dưới nhìn thấy Đường Khả Hinh cùng người xem. Đều đồng thời gật đầu!!
Nhà hát trong nháy tối đen như mực. Người xem nghĩ rằng nơi này bị mất điện nên kêu lên. Ở giữa vũ đài. Một ánh sáng màu bạch kim chiếu ào ba người phục vụ rượu. Hai mươi chín quan hủ khảo đến từ nhiều nước trên thế giới rượu đều ngồi yên vị ở trước bàn. Mà màn hình lớn trên sâu khấu đã hiện lên hình ảnh sáu vị đầu bếp hàng đầu, họ đến từ Trung Quốc, Anh, Pháp, Đức, Mỹ. có Pierre, Vicky Nạp, Karo, Sura, Alan Kelly!!
Hách Lệ vào lúc này khuôn mặt bộc lộ vẻ mỉm cười đối với ba vị tuyển thủ mềm giọng nói: “Đầu tiên, chúc mừng các vị đã tiến vào trận chung kết của cuộc thi đấu.! Ở phía sau các vị là hai mươi chín quan chủ khảo cùng sáu người phụ trách rượu. Bọn họ sẽ giả làm khách ngồi an vị trước bàn ăn để thử nghiệm năng lực của các vị. Điểm lần này sẽ tổng hợp từ các vị giám khảo. Sẽ không có tình trạng điểm không rõ ràng. Thế nhưng, xin các vị chú ý. Nếu trong quá trình phục vụ mà phạm lỗi ba lần thì tuyển thủ đó sẽ không có đường nào tiến vào vòng thứ ba tiếp đón một vị khách vô cùng thần bí.”
Lời này vừa nói ra toàn trường liền ồ lên!
Ba vị tuyển thủ đứng giữa đài nghe những lời này, khuôn mặt căng thẳng, thở dài một cái!
“Phía sau các vị là những đầu bếp hàng đầu đến từ Trung Quốc, Anh, Pháp, Đức, Mỹ, Nhật Bản. Trong quá trình hầu rượu, các vị có thể nếm thử trước những món ăn trong thực đơn mà khách gọi, một chữ cũng không được nói ra, trong quá trình nấu nướng của đầu bếp! Trong quá trình các vị giảng giải về rượu, không được nhìn lén quá trình nấu nướng của đầu bếp phía sau màn hình lớn! Đây quả thực là phần thi khảo nghiệm giá trị kinh nghiệm cực kỳ khó khăn của các vị! Tuyển thủ Đường Khả Hinh qua rút thăm của giám khảo cùng quan chủ khảo, phụ trách bàn số 3! Tuyển thủ Alex phụ trách bàn số 2, Gosedon tiên sinh phụ trách bàn thứ nhất!! Cầu chúc các tuyển thủ thi đấu thành công! Các vị có một giờ đồng hồ, đương nhiên, các vị nếu có thể khiến khách mãn ý trước tiên, thì có thể sớm một bước tiến vào đợt thi đấu thứ hai! Hiện tại! Trận đấu bắt đầu!!”Hách Lệ nói xong, liền hơi vươn tay, để cho ánh đèn nhiều màu trong hội trường trong nháy mắt tắt đi, ở trung tâm mới chính thức chiếu ra ánh sáng trắng chuyên dụng trong hầu rượu.
Vô số ly thủy tinh cùng rượu hiện lên!!
Ba người bỗng dưng khẩn trương liền xoay người hướng đến quầy bar. Chuẩn bị thi đấu...
Hách Lệ đứng ở bên cạnh các ban giám khảo. Nhìn bọn họ thật lâu cuối cùng cũng tính thời gian!
Sáu người đầu bếp ở sau màn hình lớn chuẩn bị đồ ăn. Những phóng viên nhanh chóng chụp ảnh lại!
Thời gian sáu mươi phút, từng giây từng giây đang dần đếm ngược...
Ba người phục vụ rượu mặc y phục màu đen. Cánh tay treo khăn lộn mày trắng. Bên cạnh túi có đầy đủ diêm, có những cây kéo, có dụng chụ mở chai. Cầm lên bỏ trên nơi cất rượu. Vừa kịp lúc tham gia thi đấu. Đường Khả Hinh động tác có hơi chậm. Cuối cùng cô cũng nhận lấy phiếu thực đơn rồi xoay người.Trong nháy mắt bình rượu ướp lạnh sherry bị phịch xuống một tiếng. Bình thủy tinh trong nháy mắt rơi xuống sân khấu.
Toàn trường một trận ồ lên!!
Đường Khả Hinh cũng mở to mắt, nhìn một màn này, trái tim như bị ai đâm vào!!!