HOẮC TỔNG, TÔI MUỐN TỪ HÔN


Không ngờ ý kiến của Thư Tình lại giống anh như đúc, anh hùng tương mưu.

Đôi mắt anh híp lại, sao Thư Tình lại biết nhiều như vậy?
“Vậy để chúng tôi quay về sửa lại.

” Ngay cả Hoắc Vân Thành cũng nói như vậy, Bạch Tiêu Tiêu chỉ có thể gượng gạo cười, nói với Lý Uyển Đình: “Lần sau phải chú ý hơn nữa, biết chưa?”
Advertisement
Lý Uyển Đình đỏ mắt gật đầu.

“Tuần sau, người phụ trách bên thời trang Lady sẽ đến thành phố A, lần này tổng tài bọn họ đích thân đi đến, vì vậy chúng ta nhất định phải đưa ra được tác phẩm hoàn mỹ nhất.

” Sắc mặt Hoắc Vân Thành vẫn luôn lãnh đạm.

“Chúng tôi nhất định dốc hết sức mình.

” Bạch Tiêu Tiêu nghiến răng, cam đoan sẽ đưa ra được thiết kế hoàn hảo.


“Vậy nhờ…” Hoắc Vân Thành chậm rãi liếc mắt nhìn Thư Tình, nhướng mày nói: “Làm phiền Thư thư ký vất vả rồi.


Thư Tình cứng họng, chuyện này thì liên quan gì tới cô?
Cô không phải nhà thiết kế, bản vẽ này cũng không phải do cô vẽ.

Nhưng thân là người đảm nhận dự án cô chỉ có thể gật đầu.

Cuộc họp kết thúc, mọi người đứng lên rời khỏi phòng họp.

Thư Tình thu dọn đồ đạc, đang chuẩn bị ra ngoài thì đột nhiên giọng nói từ tính của Hoắc Vân Thành truyền đến từ phía sau: “Thư thư ký, phiền cô ở lại một lát.


Ngừng một chút, Thư Tình quay người lại: “Còn gì nữa?”
Hoắc Vân Thành bước một bước đến trước mặt Thư Tình, hờ hững nhìn cô: “Cô am hiểu thiết kế trang sức sao?”
“Biết một chút thôi.

” Thư Tình nhếch môi.


Lĩnh vực chân chính mà cô am hiểu đó là thiết kế trang thời trang, nhưng suy luận tương tự, thiết kế trang sức đối với cô cũng chẳng khó gì.

“Cô khiến tôi cảm thấy có chút ngạc nhiên.

” Ánh mắt sâu thẳm của Hoắc Vân Thành lóe lên ý đồ tìm tòi nghiên cứu.

Thư Tình nhún vai, cười không nói.

Chỉ vậy mà đã ngạc nhiên rồi?
Nếu Hoắc Vân Thâm biết được thân phận thật của cô chẳng phải sẽ há hốc mồm luôn sao?
Không thèm để ý đến Hoắc Vân Thành nữa, Thư Tình quay người đi vào toilet.

Vừa mới bước vào, một giọng nữ thì thầm truyền ra từ bên trong, hình như là giọng của Hạ Tinh Tinh, còn loáng thoáng nghe thấy nhắc đến tên cô.

Thính giác Thư Tình trước giờ nhanh nhạy, cô im lặng chú ý lắng nghe.

Giọng nói ghen ghét mang theo tức giận của Hạ Tinh Tinh vang lên: “Từ tiểu thư yên tâm, kế hoạch lần này chắc chắn không có sơ hở, nhất định sẽ đuổi được Thư Tình ra khỏi Hoắc thị!”
Từ tiểu thư? Từ Uyển Nhi sao?
Hạ Tinh Tinh và Từ Uyển Nhi câu kết với nhau?
Nghe giọng điệu không biết lại bày ra bẫy rập hãm hại cô nữa đây?
Thư Tình híp mắt, người không động ta, ta không động người; người nếu động ta, ta tất động người!


Bình luận

Truyện đang đọc