KHÍ VẬN HỆ THỐNG



Lão Thái bà sau khi bàn giao Luân Hồi Tam Nhãn Thần Hầu cho Tần Vũ xong, liền đi tìm mẫu thân hắn, hình như lần này lão gấp gáp trở về Tần gia là có chuyện quan trọng.
Tần Vũ từ lời của lão Thái bà mà biết được ấu thú Giao Long vẫn đang trong quá trình thức tỉnh huyết mạch và đánh thức bản mệnh thần thông, bởi vì có nhiều nguyên nhân mà bị hoãn lại, chậm trễ ít nhiều.

Biệt viện của nương Tần Vũ.
- Lần này thời gian có chút gấp gáp, theo như thông tin gia tộc thu thập được, ban đêm ở phía nam sâu bên trong Táng Địa đã bắt đầu xuất hiện Hắc Ám trở lại.
Lão Thái bà chậm rãi nói.
- Nhũ mẫu, lần này sao lại nhanh như vậy, có phải tình báo có gì sai sót hay không ? Đáng lẽ phải hơn trăm năm nữa mới tới lúc bọn chúng trở lại chứ ?
Nương của Tần Vũ gấp gáp hỏi lại.
- Bên trên vẫn tra chưa ra nguyên nhân bên trong, bây giờ tiểu thư và Ngạo Thiên nên gác lại chuyện thế tục, nhanh chóng nâng cao tu vi lên thôi, không còn thời gian nữa đâu.
Lão thở dài chậm rãi nói, đoạn lão nói tiếp:
- Tần Vũ bây giờ tu vi cũng đã đủ, hơn nữa Cửu Lê và Thiên Dụ của bên trên cũng đã đích danh chỉ tên Tần Vũ, nên mấy lão trong nhà bây giờ rất gấp gáp, có lẽ nghi thức truyền thừa lần này sẽ được cân nhắc thực hiện sớm hơn dự định.

Dù gì lão thái gia của con, cũng không trụ nổi thêm mấy lần huy động sức mạnh của nó nữa.

Hắn cũng cần phải tranh thủ sớm làm quen với sức mạnh đó.
Nương Tần Vũ nhíu mày cực kỳ lo lắng hỏi lại:

- Nhưng mà, nhũ mẫu, thật sự Cửu Lê chỉ chọn Tần Vũ ? Chuyện này thực sự mà nói không có lợi cho Tần Vũ.
Lão Thái bà, chậm rãi gật đầu xác nhận với nương hắn.
- Phải, đích thân ta đã đến xem.

Ài, chuyện này cũng có một phần lỗi của ta.
Lão thở dài tự trách bản thân.

Ngày đó, nếu như lão Thái bà không mang một giọt tinh huyết của Tần Vũ về gia tộc, có lẽ hắn sẽ không bị cuốn vào chuyện này, vì vậy trong lòng lão vẫn mang theo một tia áy náy với nương của hắn.
- Ài, cũng không thể trách nhũ mẫu, âu cũng là thiên ý, cũng là số mệnh của hắn.
Mẫu thân hắn, lắc đầu thở dài, thời gian này vì phụ giúp Ngạo Thiên phát triển sinh ý Tần gia, cũng như chuẩn bị căn cơ thâm hậu cho Tần Vũ dễ dàng tiếp quản mà nàng có chút trễ nãi tu luyện.

Nghe xong một tin này, có lẽ sắp tới nàng phải bỏ lại chuyện sinh ý thế tục qua một bên, gấp rút nâng cao tu vi để còn bảo vệ gia đình nhỏ của nàng.
Bỗng lão Thái bà lại lên tiếng:
- Lần trước, mấy lão thái gia của tiểu thư cũng hỗ trợ hắn một tay thành công thu tới Phong Lôi Long Diệm trong vách Thiên Nộ.

Hơn nữa, đối với biểu hiện của hắn rất là thuận mắt, đối với bên trong gia tộc, trực tiếp tuyên bố bảo hộ hắn, nên ta nghĩ lần này thiếu chủ trở về gia tộc, cũng không ai dám dị nghị.
- Ân! Chuyện này con cũng đã biết thưa Nhũ Mẫu, thật ra con cũng không ngờ, Tần Vũ hắn vậy mà có thể hấp thu dị hỏa.
Nương của Tần Vũ chậm rãi lên tiếng.

Nàng cũng không biết chuyện này rốt cuộc là phúc hay họa của hắn đây.

Tần Vũ lại càng không biết, ngày đó hắn có thể cầm cự đi vào vách Thiên Nộ là có người đằng sau nhúng tay vào.
Tần Vũ đi đâu làm gì, phụ mẫu hắn đều nắm rõ, Ám Dạ Hành và Hồng Lâu là sản nghiệp của hai người bọn họ.

Chẳng lẽ chuyện Tần Vũ làm bọn họ còn không rõ.

Chỉ có điều, nương hắn bây giờ bắt đầu lo lắng, lần nữa, mấy lão thái gia của nàng lại nhúng tay vào chuyện Thiên Huyền Đại Lục.

Mọi sự chuẩn bị của nàng đến bây giờ vẫn xa xa chưa đủ bảo hộ hắn thoát khỏi sự sắp đặt này.
Nàng siết chặt bàn tay, cái gia tộc này, nàng hiểu rất rõ, bọn họ sẵn sàng hy sinh tộc nhân để hoàn thành Thiên Dụ bên trên.


Ca của nàng cũng bởi vì bọn họ cưỡng ép tiếp nhận truyền thừa sớm mà bỏ mạng, nên nàng mới tức giận rời bỏ gia tộc, lang thang phiêu bạt thế tục.
Bên trên mấy lão thái gia cũng vì muốn để nàng nguôi ngoai mà để cho nàng tự do tự tại ở thế tục.

Nhưng mà suy cho cùng cũng là bởi vì bọn họ tiên đoán, lần nữa truyền thừa có mối quan hệ mật thiết với nàng.

Người đó chính là Tần Vũ!
Cho nên bọn họ mới chiều chuộng nàng như vậy, âu cũng chỉ là mấy lão hồ ly tính xa mà thôi.

Nên bây giờ trong lòng nàng cực kỳ tức giận, nhưng mà cũng thúc thủ vô sách, một khi chống đối gia tộc, sợ là Tần gia cũng không chịu nổi cơn lửa giận của bọn họ.

Tần Vũ có thể vì vậy mà bị liên lụy theo, tạm thời vẫn là theo ý gia tộc, từ từ nắm lấy thế cờ trong tay mới là thượng sách, nàng cũng đang cố hết sức mình giữ cho hắn một đời bình an, nhưng có lẽ bây giờ mọi chuyện cấp bách hơn nàng nghĩ.
Lão Thái bà nhìn nàng thở dài, lão là nhũ mẫu của nàng, cũng là lão nhũ mẫu của Tần Vũ.

Lão quả thật không nỡ để hai người gặp chuyện không may, hơn nữa một đời này lão cô độc chỉ xem hai người bọn họ là người thân của lão.

Lão mở miệng nói:
- Bây giờ Ám Dạ Hành và Hồng Lâu đều có người của gia tộc.

Từ nay lão bà ta sẽ trực tiếp bảo vệ thiếu chủ.
- Ân, đành phải nhờ nhũ mẫu nhọc công bảo vệ hắn.

Chuyện này phụ mẫu bọn họ đã sớm nhận ra, nhưng mà phải công nhận một điều là thực lực của mấy người trong gia tộc nàng cũng không tầm thường, để bọn họ bảo vệ Tần Vũ cũng an tâm hơn không ít.

Hơn nữa, Tần Vũ vẫn còn có giá trị đối với bên trên, bọn họ tạm thời sẽ không làm hại Tần Vũ, còn hơn là giao cho những thủ hạ khác, thời thế thay đổi, lòng người cũng thay đổi.

Dù cho phụ mẫu hắn nắm tinh huyết bản mệnh của họ, nhưng bọn họ sinh ra phản tâm, ở xa hạ sát Tần Vũ bọn họ cũng không kịp trở tay.

Tần Vũ bên này cũng đang căng não suy nghĩ, tại sao gia tộc của nương hắn lại dễ dàng đồng ý kích hoạt huyết mạch cho sủng thú của hắn như vậy.

Chuyện này tuyệt đối không đơn giản, chắc chắn còn âm mưu gì khác.
Không lý nào lại cho hắn một cái lễ lớn như vậy mà không cần hắn hồi đáp.

Hơn nữa, hắn mới chỉ có đặt chân về gia tộc một lần để nhận tổ mà thôi, không thể có chuyện mấy lão ở bên trên vì yêu thích hắn mà ra tay trợ giúp như vậy được.
Hắn nhìn kỹ thanh trạng thái thông tin sủng thú của Luân Hồi Tam Nhãn Thần Hầu, không thấy có điểm gì bất thường, hắn lúc này mới an tâm.
Tần Vũ trầm ngâm nhìn ra bên ngoài nghĩ ngợi.
“Hừ, rồi sẽ có một ngày, Tần Vũ ta sẽ nắm giữ vận mệnh của chính bản thân ta, đạp đổ tất cả âm mưu quỷ kế ở Thiên Huyền Đại Lục này”


Bình luận

Truyện đang đọc