KHÍ VẬN HỆ THỐNG



Chiến với Tỳ Hưu 2 canh giờ vẫn chưa có tiến triển gì, Tần Vũ có chút gấp gáp.

Hắn phân phó:
- Ra ngoài nhanh nhanh thông tri cho trưởng bối.
Vây công giết yêu thú là dễ, thần thú mà nói có chút khó khăn.

Đặc biệt lần này lại là bắt sống thần thú, khó khăn gấp bội.

Thần thú trời sinh linh trí cực cao, lại thêm thần thông bản mệnh uy lực mạnh hơn gấp bội yêu thú thông thường.
Hơn nữa con thần thú Tỳ Hưu này một thân mập mạp, một đường sinh trưởng bằng thiên tài địa bảo trong thượng cổ dược viên nên khí lực lại càng mạnh mẽ, thân thể vô cùng cứng rắn.

Tần Vũ cũng không muốn sính cường thể hiện, nếu chỉ vì bắt con thần thú này lập công mà thương vong mấy vị đệ tử trong gia tộc thì tính ra được không bằng mất.

Tần Vũ sau một hồi dây dưa quyết định cho người thông tri trưởng bối, thần thú Tỳ Hưu trọng đại, hắn không thể làm bừa.

Cao tầng Dao Trì thánh điện cùng Tần gia nghe đến thần thú Tỳ Hưu lập tức khẩn trương, nhanh chóng tiến vào thượng cổ bí cảnh dược điền.

Sau một hồi qua loa chiến đấu, Tần gia thu được thần thú Tỳ Hưu đến tay, một con trưởng thành, ba con ấu thú.
...
Đại điện Dao Trì thánh điện.
- Tần huynh không biết có thể chia sẻ với thánh điện một con ấu thú, chúng ta nguyện trao đổi công bằng.
Thái thượng trưởng lão của thánh điện lên tiếng.
Trước lúc tiến vào bí cảnh hai bên giao ước, cơ duyên của đệ tử bên nào bên đó tự nắm lấy không được xô xát cướp đoạt.

Mà vừa vặn, thần thú tỳ hưu từ đầu đến cuối một mình Tần gia làm lấy.

Bây giờ Dao Trì thánh điện mở lời có chút khó khăn.
Tần Ngạo Thiên gia chủ Tần gia bá khí một phương, sinh sinh một thân uy thế nói:
- Xin thứ lỗi chuyện này tuyệt đối không thể được.
Âm thanh của gia chủ Tần gia cực kỳ mãnh liệt, khí thế chém đinh chặt sắt chèn ép đại điện.

Tần gia hành sự trước giờ chưa hề kiêng nể ai, hơn nữa Tần Ngạo Thiên hắn, danh khí như tên, càng là vỗ mặt người khác chưa nhường nhịn ai bao giờ, hà cớ gì lần này Tần gia chịu bỏ ra một con ấu niên thần thú.
Trên dưới thánh điện một lòng bức bối, bọn họ thầm nghĩ nếu không có Tần gia nhúng tay vào đây, 4 con thần thú này chắc chắn đến tay bọn họ.

Hơn nữa, trong động Tỳ Hưu tràn ngập bảo vật cũng về tay Tần gia.
Thánh nữ hai mắt long lanh nhìn Tần Vũ cầu cứu.

Tần Vũ thấy nàng nhìn qua, cũng nho nhã cười gật đầu đáp lại.

Nhưng chung quy vẫn là không có ra mặt giúp nàng nói chuyện.


Tần Vũ hừ hừ, trước sau gì nàng cũng về Tần gia, lo lắng mấy chuyện này làm cái gì cho nhọc lòng cơ chứ.
- Mong Tần gia gia chủ rộng lượng, Dao Trì thánh điện cũng là bỏ ra cái giá cực lớn mới tìm được thượng cổ bí cảnh dược điền.

Vẫn mong được Tần gia chiếu cố cho!
Điện chủ nàng nho nhã nói.

Thanh âm có phần hòa hoãn.
Tần Ngạo Thiên trầm mặc một hồi rồi nói:
- Ấu niên thần thú, quả thật Tần gia có thể cho thánh điện 1 con, bất quá có một điều kiện.
- A ...!không biết là điều kiện gì ?
Điện chủ nàng có chút gấp gáp nói, sợ Tần Ngạo Thiên đổi ý.
- Dao Trì thánh nữ phải là người trích máu nhận chủ với ấu niên thần thú!
Vô sỉ! Quá ư là vô sỉ! Dao Trì thánh nữ đã là hôn thê của Tần Vũ trước sau gì cũng về Tần gia, bảo nàng trích máu nhận chủ vậy chung quy mà nói vẫn là của Tần gia chứ có phải của thánh điện đâu.

Cao tầng thánh điện một bụng chửi rủa, Tần gia vậy mà thật không nể mặt thánh điện một chút nào!
Điện chủ thánh điện thở dài, cái này chân chính mà nói cho thánh điện mượn một vài hôm, lại còn phải tốn công nuôi dưỡng, sau này lại về Tần gia.

Nhưng cũng là bất đắc dĩ, thần thú tỳ hưu gia tăng phúc khí, hơn nữa trời sinh mẫn cảm với bảo vật, dùng nó đi tìm bảo địa, bí cảnh, động phủ vẫn là có lợi không ít, nói đoạn nàng đáp lời:
- Đa tạ Tần gia rộng lượng.

- Điện chủ quá lời.
Tần Ngạo Thiên khách khí đáp lễ.
...
Đêm khuya.
Chủ phong điện chủ cung, Điện chủ thánh điện cùng với Tần Ngạo Thiên bàn bạc hồi lâu.
- Đa tạ Tần gia hảo ý, nhân tình hôm nay của Tần gia thánh điện không bao giờ quên.

Nguyện cùng Tần gia vào sinh ra tử.
Bên trong điện chủ cung lúc này, đều là tối cao cao tầng các bên, lúc này đang bàn chuyện cơ mật hồi phục thương thế cho Thái thượng lão tổ thánh điện, Tần lão tổ là suy nghĩ cho Tần Vũ sau này, dù gì trước sau thánh điện tương lai được coi là bên ngoại của Tần Vũ, lần này ra tay để lại một cái ân tình cho Đại Thừa cảnh cao thủ vẫn là lo xa cho Tần Vũ hắn, tạo cho hắn thêm một cái thế lực chống lưng, sau này giúp hắn tranh phong với thiên hạ.
- Điện chủ quá lời, Tần gia ta xưa nay vẫn là như vậy chính chính nghĩa nghĩa hành động, lấy đức phục người.
Ta phỉ! Cao tầng thánh điện một bụng phỉ nhổ ban sáng chèn ép cương ngạnh chân chính cướp đoạt 4 con thần thú, bây giờ lại dương cao chính nghĩa lấy đức phục người.

Bất quá mà nói, thật sự cái ân tình này quá lớn, liên quan đến tồn vong của thánh điện, bọn họ dù có dị nghị nhưng chung quy vẫn là tâm phục khẩu phục.


Bình luận

Truyện đang đọc