KHÍ VẬN HỆ THỐNG



Tần Vũ ngay sau khi trở về tông môn, hắn liền qua thỉnh an Thiên lão sư.
Trong chuyến đi thám bảo lần này, Tần Vũ cũng tranh thủ để ý một vài thảo dược lão đang tìm kiếm, may mắn cũng tìm thấy một hai loại, nên hắn cũng đưa qua.
Thiên trưởng lão mở ra mấy cái hộp ngọc, hai mắt lão hiện lên tia hài lòng nồng đậm, rồi vui vẻ bảo với Tần Vũ:
- Hảo, có đệ tử biết nghĩ như ngươi thật là quá tốt!
Tần Vũ cẩn thận đáp lời lão:
- Sư phụ quá lời, đệ tử cũng chỉ là muốn phân ưu cùng sư phụ một hai mà thôi.
Lão ngồi xuống ghế, đoạn nhấp một chén trà rồi nói với hắn:
- Thủ hạ của ngươi hẳn đã vào nội môn gần hết rồi đi?
- Dạ vâng thưa sư phụ.
- Sinh ý ở nội môn của ta, trước giờ do sư muội, sư đệ của ngươi quản lý, cũng không có tốt mấy, lần trước ta kêu ngươi tới quản lý, nhưng ngươi lại xin ra ngoài thám bảo nên ta cũng hoãn lại.

Bây giờ thủ hạ của ngươi ở nội môn đã có đầy đủ, ngươi cũng đã xong việc, hiện tại liền thay ta quản lý mấy cái sinh ý này, sẽ tốt hơn là giao cho đám người bọn họ.
Lão nhấp thêm một ngụm trà rồi nói tiếp:
- Dẫu sao ngươi cũng xuất thân từ Tần thế gia, thủ đoạn kinh doanh và quản lý sinh ý tất sẽ tốt hơn bọn họ rất nhiều.


Hy vọng ngươi có thể phát triển và mở rộng nó.
Tần Vũ vui vẻ đáp lời lão:
- Đa tạ sư phụ ưu ái, đệ tử sẽ dốc hết sức mà hành sự, quyết không phụ kỳ vọng của người.
Lần trước, khi hắn xin phép lão tạm thời rời khỏi tông môn, bắt đầu hành trình thám bảo tích lũy tài nguyên, thì lão cũng đã đề cập đến chuyện này.

Nhưng mà Tần Vũ có nói rằng, thủ hạ của hắn ở nội môn chưa đủ, khó lòng mà tiếp quản và phát triển, nên lão cũng hoãn lại đợi thủ hạ của hắn tiến vào nội môn.
Hai người bọn họ tiếp tục trò chuyện đôi ba câu, rồi hắn xin phép lui về đình viện sắp xếp công việc.
Lão dõi theo bóng lưng hắn, vuốt nhẹ chòm râu rồi gật gù một hai, có một người đệ tử như hắn thật đúng là mát lòng mát dạ.

Tần Vũ cho người gọi sư đệ Ngô Vũ, đệ tử ký danh của lão sư hắn, đến bàn công vụ.

Tên này vậy mà rất lanh lợi, ngày đó sau khi thấy được thủ đoạn của Tần Vũ, liền đi theo hắn hành sự, hỗ trợ hắn một hai, nên hảo cảm của Tần Vũ với tên Ngô Vũ này cũng không tệ.
Đang nghĩ ngợi thì tên Ngô Vũ cũng tiến vào.
- Sư đệ Ngô Vũ bái kiến Tần sư huynh.
- Ha ha, sư đệ khách khí rồi, ngồi xuống đây, ta có một vài chuyện muốn bàn với đệ.
Tần Vũ sởi lởi mời hắn ngồi xuống, đặng hỏi thăm chi tiết tình hình sinh ý nội môn của sư phụ hắn, mặc dù có thông tin tình báo trong tay, nhưng nghe từ người trong cuộc vẫn tỏ tường hơn.
Tương tự như ở ngoại môn, bên trong nội môn các trưởng lão cao tầng chủ chốt của tông môn, cũng được phân thêm mấy phần sinh ý để bọn họ sinh hoạt và tích lũy.

Thiên trưởng lão lại thiên về quản lý sinh ý đan dược là chính, phần còn lại là binh khí và pháp bảo nhưng không đáng kể.
Sinh ý gần đây quả thật có chút không tốt lắm, bởi vì sự xuất hiện của tên Tiêu Chiến nên đệ tử trong tông môn đa số đến mua đan dược ở chỗ hắn.

Về phần phân phối ra bên ngoài, đệ tử ký danh của lão quen biết cũng không nhiều, chủ yếu hợp tác với một vài gia tộc dưới danh nghĩa của lão.

Mấy chuyện cỏn con này lão không muốn đích thân ra mặt, nên cũng mắt nhắm mắt mở cho qua, chẳng qua một hai phần sinh ý sinh hoạt bên ngoài mà thôi.

Cho nên sản lượng tiêu thụ ở bên ngoài mà nói cũng không được tốt lắm.

Thẳng thắn mà nói mấy vị đệ tử ký danh của lão, quả thật khả năng quản lý sinh ý và kinh doanh có chút kém, hơn nữa thủ hạ dưới trướng cũng không bài bản nên không thể phát huy hết được phần sinh ý của lão.

Một mặt, bọn họ cũng phải tu luyện, ra ngoài làm nhiệm vụ và thám bảo nên chung quy mà nói như vậy cũng là tốt lắm rồi, cũng không trông chờ gì hơn.
Ngô Vũ tóm lược đại khái lại một lần tình hình cho Tần Vũ, bỗng dưng hắn nói:
- À có chuyện này, đệ nghĩ nên nói cho Tần sư huynh biết một hai.
Tần Vũ nhàn nhạt hỏi lại.
- Là chuyện gì?
Ngô Vũ hít vào một hơi, rồi chậm rãi nói:
- Mấy vị sư đệ, sư muội đồng môn còn lại khả năng sẽ vì chuyện này mà làm khó dễ huynh.

Dù sao sinh ý ở trong này cũng lớn, bọn họ quản lý hưởng lợi không nhỏ.
Tần Vũ đưa chén trà lên miệng thổi thổi một hai hơi, rồi nhấp một ngụm, nhàn nhạt nói:
- Không biết Ngô Vũ sư đệ có thể chỉ điểm cho ta hay không?
Nói đoạn hắn đưa ra một cái bình đan dược, Ngô Vũ nhìn vào bên trong, liền hít một ngụm khí lạnh, hắn vội vàng nói:
- Tần sư huynh yên tâm, ta sẽ nói rõ từng đường đi, nước bước bên trong của bọn họ cho huynh nghe.
Nói đoạn hắn bắt đầu kể chi tiết những vị sư đệ, sư muội còn lại dưới môn hạ của Thiên lão sư, cảnh giới tu vi của bọn họ, mối quan hệ trong nội môn và phần sinh ý bọn họ đang quản lý như thế nào, thậm chí là thuộc hạ của bọn họ, Ngô Vũ cũng cẩn thận trình bày qua một lượt.
Tần Vũ chăm chú nghe Ngô Vũ nói xong, đoạn hắn cân nhắc trong lòng, chuyện này phải làm từ từ mới có thể thuận buồm xuôi gió được.

Nếu hắn ra tay quá nặng với sư đệ, sư muội đồng môn của mình dưới trướng Thiên trưởng lão, thì có chút hơi quá đáng, hơn nữa nếu không khéo léo sẽ có rắc rối và phát sinh dị nghị.


Xử lý không khéo, có thể mất lòng sư phụ hắn, dù sao lão cũng nhận bọn họ làm đệ tử ký danh tức cũng có một đoạn nhân duyên.
Tần Vũ vỗ vai Ngô Vũ, rồi vui vẻ nói:
- Hảo, đa tạ Ngô sư đệ, những thông tin này quả thực rất có giá trị với ta.
Ngô Vũ cũng vội vàng đáp lời hắn:
- Đa tạ sư huynh trọng dụng, đệ cũng hy vọng giúp được sư huynh phần nào mà thôi.
Tần Vũ nói với hắn:
- Về phần sinh ý của Ngô đệ đang nắm giữ, ta thấy đệ cứ tiếp tục quản lý, ta sẽ nói Tần Nhược Tuyết hỗ trợ đệ thu xếp lại một lần.
Ngô Vũ cũng chỉ chờ câu này, cái nồi cơm của hắn cuối cùng cũng an toàn, hắn vội vội vàng vàng đứng dậy hành lễ với Tần Vũ:
- Đa tạ Tần sư huynh ra tay giúp đỡ.
Mặc dù Ngô Vũ hắn biết, một khi Tần Nhược Tuyết nhúng tay vào, chuyện hắn bớt xén sẽ không thể làm được nữa, nhưng chung quy sinh ý phát triển, thì hạn ngạch của hắn theo quy định cũng tăng theo.

Quan trọng là hắn vẫn giữ được hạn ngạch sinh ý trong tay còn hơn bị Tần Vũ tước đoạt lại.
Thủ đoạn ở ngoại môn của Tần Vũ, Ngô Vũ hắn hiểu rõ, một khi Tần Vũ đã ra tay thì vô cùng sạch sẽ và khó có thể chống lại được, bởi hắn làm việc rất là “hợp tình hợp lý”.


Bình luận

Truyện đang đọc