LƯU MANH LÃO SƯ

"Thế nào? Còn đánh nữa hay thôi?" Trần Thiên Minh vừa cười vừa nói.

Mặc dù kẻ bịt mặt này võ công cao cường, nhưng mà đối với hắn thì vẫn chưa

đáng để vào mắt. Cho nên, hắn mới chỉ dùng tới ba thành công lực đã đánh người này quỳ rạp trên mặt đất.

Kẻ bịt mặt nọ lau chút máu dính ở khóe miệng, sau đó nhặt đao ở trên mặt đất lên, căm thù nhìn Trần Thiên Minh. Mặc dù hắn rất hận Trần Thiên Minh nhưng mà võ công kém hơn, hắn không dám xông lên công kích Trần Thiên Minh.

"Lão đại, sao vậy?" Trương Ngạn Thanh đi xuống, lo lắng hỏi.

Hắn có mặt nạ số 3. Nhưng mà bởi vì hắn thường xuyên ra vào công ty cho nên hắn cũng không cần phải mang mặt nạ, dù sao cũng không tham gia hành động đặc biệt nào.

"Không có việc gì, chỉ là có một kẻ bịt mặt tới đánh lén chúng ta. Ơ, người đâu rồi?"

Trần Thiên Minh chỉ người bịt mặt ở đối diện. Nhưng mà hắn phát hiện, người bịt mặt nọ đã biến mất. Hẳn là người kia thừa dịp hắn không chú ý, len lén mà chuồn mất:

"Ngạn Thanh, chú đi xem xét các huynh đệ ra sao rồi, tên kia võ công rất cao, các chú phải cẩn thận".

Lời Trần Thiên Minh vừa nói cũng không phải vô lý, người kia võ công không tồi, hơn nữa cũng không biết kẻ địch đem bao nhiêu người tới. Bây giờ, Lâm Quốc cùng mấy người Tiểu Tô không có ở đây, chỉ dựa vào võ công của Trương Lệ Linh thì không thể đối phó với được với bọn họ. Hơn nữa, vừa rồi bên ngoài còn có người.

Nghĩ tới đây, Trần Thiên Minh vội vàng nói với Trương Ngạn Thanh:

"Ngạn Thanh, các chú cẩn thận, ở lại đây, anh ra ngoài xem xét". Nói xong, liền vọt đi.

Trần Thiên Minh vọt ra bên ngoài, phát hiện bên ngoài có ba người bịt mặt, trong đó một người sau khi thấy hắn bước ra liền chỉ chỉ trỏ trỏ vào hắn. Xem ra, đây là người vừa bị Trần Thiên Minh đánh.

Ba người thôi sao? Trần Thiên Minh vừa nghĩ vừa ngẩng đầu lên nhìn lên

tòa nhà, phát hiện có hai người. Bọn họ dùng dây để leo lên, đầu tiên là lên trên mái nhà, sau đó nằm ở trên đó lén lút quan sát ở bên trong.

Nhưng mà, những kẻ này đều là cao thủ, trước tiên quan sát động tĩnh bên trong, sau đó những người trên mặt đất lén lút đột nhập, hơn nữa các cánh cửa của tòa nhà đều rất kiên cố, những người này có thể mở ra. Xem ra, không phải là những tên trộm bình thường.

Nhưng mà, bây giờ Trần Thiên Minh cũng không muốn nói chuyện cùng những

kẻ ở trên cao, hắn chỉ muốn đánh cho hai người đó rơi xuống.

Nghĩ vậy, hắn vận chân khí vung hai tay về phía trên, đánh vào hai người nọ.

Chiêu hắn vừa đánh ra là nhu công, muốn đánh rơi người mà không muốn tác động lên tòa nhà.

Quả nhiên, hai người kia sau khi bị Trần Thiên Minh đánh trúng, bỗng nhiên hoảng hốt, dường như muốn té xuống. Nhưng võ công bọn họ cũng không yếu. Lúc sắp rơi xuống, vội vàng nắm chặt sợi dây, nhanh chóng trượt xuống. Bọn họ cũng vô cùng khôn khéo, sau khi phát hiện mình bị tập kích, sợ tiếp tục bị tấn công, vội vàng xuống tầng một, sau đó thu hồi sợi dây của mình.

Lúc này, một người bịt mặt vẫy tay với một đồng bọn khác, người này tới

bên cạnh hắn. Xem ra, người này là lão đại. Tối hôm nay Vạn Kiếm dẫn theo bốn cao thủ Ma Môn muốn dò xét tình hình của công ty bảo an An An, hắn sai hai thủ hạ lên mái tòa nhà xem xét, hai người khác phá khóa ở tầng một đi vào.

Nhưng mà, người thứ nhất vừa tới lầu hai thì đã bị Trần Thiên Minh phát hiện, lại còn bị đả thương. Vì vậy, khi Vạn Kiếm nghe nói bên trong có cao thủ thì lông mày nhíu chặt. Sau đó thì gặp Trần Thiên Minh đi ra.

"Ngươi là ông chủ của công ty bảo an?"

Vạn Kiếm hỏi Trần Thiên Minh,

bởi vì Trần Thiên Minh mang mặt nạ nên không thể thấy rõ hắn là ai.

"Ta là thành viên của công ty bảo an, các ngươi là ai? Tại sao muốn

quấy phá công ty chúng ta?"


Trần Thiên Minh hung dữ nói. ****, xem ra tối hôm nay không cho bọn này biết tay thì bọn chúng không biết sống chết mà tiếp tục tới đây quấy phá, nhóm người này dù không phải là Hoa Hắc bang, cũng không thoát được quan hệ. Nghĩ vậy, Trần Thiên Minh quyết tâm dạy dỗ chúng một trận.

"Chúng ta là ai không quan trọng, nhưng mà nghe bảo công ty các ngươi rất lì lợm, không chịu nghe lời. Cho nên, chúng ta tới đây giáo huấn cho các ngươi một trận".

Vạn Kiếm biết Trần Thiên Minh có võ công rất cao, có thể đánh bại cao thủ Ma Môn thì không phải kẻ tầm thường.Vạn Kiếm biết, bốn người bọn chúng chênh lệch không lớn, những việc nhỏ ở Hắc Hoa bang đều do những tên côn đồ giải quyết. Nhưng việc lớn như hôm nay Ma Môn mới phái cao thủ hỗ trợ. Những cao thủ này, chính là sư huynh đệ đồng lứa của Vạn Kiếm.

"Vậy thì các ngươi lên đi, dù sao ta cũng đã nói qua một lần, đồng sự của ta đã hạ thủ lưu tình, các ngươi còn không biết điều. Hôm nay, vận khí của các ngươi sẽ không tốt như vậy đâu".

Trần Thiên Minh cười nham hiểm, đối phó với địch nhân, hắn sẽ không nương tay.

Vạn Kiếm vừa nghe Trần Thiên Minh nói như vậy, lập tức ngoắc tay, sau đó các cao thủ Ma Môn khác cùng Vạn Kiếm liên thủ, đem Trần Thiên Minh vây vào giữa. Bởi vì Vạn Kiếm nghĩ rằng dù cho võ công Trần Thiên Minh có cao tới đâu thì hắn cũng không thể chống lại được sự hợp công của năm cao thủ, so với sư phụ Phong Ma của hắn còn mạnh hơn.

Hơn nữa, trước kia trước kia bọn họ thường xuyên liên thủ giết chết một vài đối thủ của Hoa Hắc bang, nếu không Hoa Hắc bang cũng không có khả năng

trong thời gian ngắn như vậy trở thành đệ nhất đại bang của thành phố M.

Trần Thiên Minh thấy năm người vây hắn thấy, hắn ung dung mỉm cười, mặc

dù năm người này võ công không tồi, nhưng mà so với hắn thì còn kém xa lắm.

Ôi, lâu rồi không có thoải mái mà đánh một trận, mượn bọn họ luyện tập một lúc thôi! Nghĩ xong, Trần Thiên Minh bước chân trái, đưa hai tai lên, chuẩn bị nghênh tiếp năm người bọn họ tấn công.

"Mọi người, lên!"

Vạn Kiếm dẫn đầu đánh một chưởng về phía Trần Thiên Minh, hắn dùng tới tám thành công lực. Mà bốn người còn lại cũng xuất chiêu tấn công Trần Thiên Minh. Nhất thời, năm quyền cùng chưởng công kích các bộ vị yếu hại trên thân thể hắn.

"Tốt, các ngươi cùng lên đi, để cho ta khỏi phí sức". Trần Thiên Minh vừa nói vừa cười.

Hắn nhẹ nhàng lắc mình, sau đó nhanh chóng xoay người, tránh toàn bộ những quyền chưởng đang đánh tới.

"Đối thủ rất mạnh, mọi người toàn lực ứng phó".

Vạn Kiếm nói xong, song chưởng hợp lại, vận khởi công lực toàn thân lên song chưởng, tiếp theo đẩy mạnh ra. Mà bốn cao thủ Ma Môn khác cũng như vậy, vận khỏi công lực toàn thân công kích về phía Trần Thiên Minh, bọn họ muốn hợp lực năm người hạ gục Trần Thiên Minh dưới chưởng này.

Trần Thiên Minh thấy bọn họ đã dùng toàn lực. Cho nên cũng không dám chủ quan, vận khởi tám thành công lực ngưng tụ lên song chưởng, tiếp theo đẩy ra.

Lập tức, xung quanh Trần Thiên Minh phát ra một cỗ khí lưu cường đại, vây quanh người hắn, mà năm người kia kích tới khí lưu, đều bị khí lưu Trần Thiên Minh phát ra ngăn trở, còn dội ngược bọn họ trở về. Năm người kia bị khí lưu Trần Thiên Minh bắn ngược lùi lại mấy bước mới trụ vững được cước bộ.

"Thế nào? Chỉ bằng mấy tên hề các ngươi, cũng muốn gây sự với công ty bảo an của chúng ta. Ha ha, chỉ mỗi ta cũng có thể đối phó với các ngươi rồi". Trần Thiên Minh cố ý nói.

Hắn cố phóng đại thực lực của công ty bảo an, làm cho người Hoa Hắc bang không dám tới xâm phạm nữa.

Lúc này, Vạn Kiếm cắn răng liếc mắt nhìn bốn cao thủ Ma Môn khác, tiếp

theo nhỏ giọng hô lên:

"Năm người hợp một, Phong Vân Khởi Sắc".

Hắn vừa dứt lời, bốn cao thủ Ma Môn khác đã tiến lên vây Trần Thiên Minh, dường như bọn họ đang bày trận.

Đột nhiên, năm người Vạn Kiếm tay trái nắm lại đặt ở trước ngực, tay phải đồng thời đánh một chưởng về phía Trần Thiên Minh, năm chưởng nọ giống như biến thành mười chưởng.

Không, dường như la hai mươi chưởng, trùng trùng đệp điệp mà bay về phía Trần Thiên Minh. Hơn nữa, lập tức sinh ra một khí lưu cường đại, thế như Thái Sơn áp đỉnh, giống như muốn đè bẹp Trần Thiên Minh.

Trần Thiên Minh lúc này cảm nhận được đây là một loại trận pháp do năm

người này lập nên, để cùng tấn công đối thủ. Mà loại trận pháp này làm cho uy lực của năm người bọn họ đề cao gấp đôi.

Ài, xem ra mình không sử dụng tuyệt chiêu thì không được rồi.

Nghĩ tới đây, Trần Thiên Minh hai tay chắp lại, âm thầm vận chân khí. Lúc này, bốn luồng khí "thiên, địa, Huyết Nghĩa Hoàng, chân khí của bản thân"

toàn bộ đi ra.

Đồng thời dưới sự điều khiển của hắn xung quanh hình thành một luồng khí lưu mạnh mẽ bao lấy toàn thân hắn, kín kẽ tới mức một giọt nước cũng không thể lọt qua. Bây giờ đừng nói là năm người này muốn tấn công hắn, cho dù mười người cũng chưa chắc đã phá được bức tường khí vây quanh Trần Thiên Minh.

Loại tường khí này, là một loại chân khí hộ thể do Trần Thiên Minh sáng tạo vì sự an toàn của bản thân. Hôm nay đúng lúc cần thử nghiệm một chút, chặn lại toàn bộ cái gì mà "Phong Vân Khởi Sắc" của năm người này.

Vạn Kiếm thấy công kích của năm người bọn họ đều bị Trần Thiên Minh chặn lại hết. Hắn cắn răng, tiếp tục hô lên:

"Lôi Điện Đan Xen".

Lúc này, bốn cao thủ Ma Môn sau khi nghe tiếng quát của Vạn Kiếm, tay trái

của bọn họ vung về phía trước, năm đạo chưởng phong lại hướng về phía Trần Thiên Minh công kích.

Chiêu "Lôi Điện Đan Xen" này thật ra khá mạnh mẽ, chiêu này là tuyệt chiêu năm người bọn hợp công, dưới tình huống đối mặt với cường địch, nếu như bọn họ cảm thấy không địch nổi sẽ sử dụng "Lôi Điện Đan Xen". Sức công phá so với chiêu "Phong Vân Khởi Sắc" vừa rồi còn mạnh hơn gấp đôi.

Nhưng mà, nếu bọn họ có thế đánh bại đối thủ thì không nói làm gì, nhưng nếu thất bại bị đối thủ phản kích, lúc đó công lực toàn thân bọn họ mất hết, không còn sức phòng ngự sẽ bị đối thủ đánh trọng thương, hoặc là mất mạng.

Cho nên, bình thường bọn họ không sử dụng chiêu này. Nhưng bây giờ cả năm người bọn họ hợp sức cũng không thể đánh bại Trần Thiên Minh, dưới tình huống này, bọn họ không còn cách nào khác là phải cắn răng mà sử dụng tuyệt chiêu cuối cùng để có thể xoay chuyển thế thua.

Trần Thiên Minh chỉ cảm thấy áp lực tới khí lưu của mình càng lúc càng mạnh mẽ, giống như muốn phá tan nó vậy. Vì vậy, hắn không phòng thủ nữa, cách phòng thủ tốt nhất chính là tấn công, đánh bại đối thủ mới là phương pháp bảo vệ mình hay nhất.

Nghĩ vậy, hai tay hắn nhanh chóng xoay tròn, lập tức trên tay hăn xuất hiện năm luồng bạch quang.

Bởi vì đối thủ là năm người, cho nên Trần Thiên Minh chia chân khí của mình thành năm luồng, hắn muốn tấn công năm tên vương bát đản này. ****, liên tiếp tấn công mình, nếu mình còn không hoàn thủ, bọn chúng lại tưởng mình là mèo bệnh.

"Phá!" Trần Thiên Minh quát lớn, sau đó vung song chưởng lên. Lập tức, năm đạo bạch quang trong tay hắn càng lúc càng lớn, cuối nhanh như chớp bay về phía năm người Vạn Kiếm.

Bọn Vạn Kiếm ngẩn ngơ. Bởi vì, bạch quang trong tay Trần Thiên Minh bay

về phía bọn chúng, dường như càng gần thì càng lớn, hơn nữa còn mang theo một luồng khí lưu cường đại, hình như chỉ chĩa mũi nhọn về phía bọn họ.

"Nguy rồi, mọi người tránh mau!"

Vạn Kiếm kiếm đã nhận ra bạch quang thật ra là chân khí cường đại của Trần Thiên Minh, nhưng đã quá muộn.

Âm thanh của hắn còn chưa dứt thì chân khí của Trần Thiên Minh đã đánh trúng năm người bọn chúng!

Bình luận


B
Bình Minh
28-03-2023

Truyện full chưa ad ... mlem mlem

L
Lê Tâm
28-03-2023

Truyện này sắc hiệp ha a

T
Trung Quân
28-03-2023

Truyện này có tình tiết giống đấu phá thương khung ( chiếc nhẫn có lão dược sư), đấu la đại lục (có võ hồn, tu luyện tính cấp1.2.3.....100, võ điện " như võ hồn điện" ). thiên long bát bộ ( nuốt cóc bách độc bất xâm).

N
Nhật Long
28-03-2023

Hài,nhìu gái là ok.thank ab

B
Bùi Quỳnh
28-03-2023

Giống đoàn dự

Truyện đang đọc