Trần Thiên Minh nhẹ nhàng vuốt ve bộ ngực mềm mại của Lưu Mỹ Cầm nói:" Lão bà ngốc của ta, em không biết lão công em có rất nhiều tiền sao? Em cứ mạnh dạn mà mua quần áo đi, sau này em mua quần áo không hơn 2 ngàn, anh liền đánh vào cái mông của em."
"Thiên Minh, chúng ta mặc dù có tiền, nhưng không thể lãng phí như vậy!" Lưu Mỹ Cầm lắc đầu nói.
"Anh biết không thể lãng phí, em xem quần áo anh mặc cũng chỉ có một trăm đồng mà thôi, nhưng anh không muốn lão bà của anh mặc những bộ quần áo rẻ tiền. Có thể nói, trong mấy người phụ nữ của anh, em là tiết kiệm nhất, chúng ta hiện tại có tiền, không cần phải như vậy, các nàng mỗi người đều có hơn trăm vạn trong tài khoản, chúng ta lần trước đưa cho em mười vạn đâu?" Trần Thiên Minh hỏi Lưu Mỹ Cầm.
Lưu Mỹ Cầm vừa cười vừa nói:" Em muốn cất dành, sau này cho tiểu Tư đi học dùng."
Trần Thiên Minh nói:" Cái này không cần, Lệ Linh đã giúp tiểu Tư để dành rồi, như vậy đi, anh ngày mai cho em 50 vạn."
Lưu Mỹ Cầm có chút giật mình:" Thiên Minh, anh cho em nhiều tiền vậy làm gì?"
"50 vạn này là đưa cho mụ mụ của em, để cho nàng xây một ngôi nhà ba tầng ở nông thôn, làm tốt một chút, em sau này mỗi tháng đưa cho mẹ em 5000 đồng, làm tiền sinh hoạt cho nàng. Ngoài ra anh còn đưa tiền cho mẹ em, để cho em trai cùng em gái em đi học, còn nhiều thứ khác nữa." Trần Thiên Minh nói.
"Thiên Minh, anh đối với em thật tốt." Hai mắt Lưu Mỹ Cầm đỏ ửng.
"Em lại nói như vậy rồi, em chịu khổ nhiều rồi, hiện tại ở chỗ này hưởng phúc một chút, anh ngày mai đi thêu vào nữ nhân làm thêu về, chuyện môn giúp em chiếu cố Tiểu Tư Cầm, em rãnh rỗi thì có thể đến công ty chúng ta làm việc." Trần Thiên Minh nói.
"Thiên Minh, anh làm cho em từ một cô bé lọ lem biến thành công chúa, trong thôn mọi người đều hâm mộ em được gả cho một lão công tốt. Nhà của em trước kia là nghèo nhất trong thôn hiện tại là giàu nhất." Lưu Mỹ Cầm đột nhiên ngồi dậy ôm Trần Thiên Minh, ngay cả lang thủ của Trần Thiên Minh cũng ôm vào bên trong.
Trần Thiên Minh vừa cười dâm vừa nói:" Mỹ cầm, chúng ta đừng nói chuyện nữa, một lát là ăn cơm chiều tồi, chúng ta trước tiên làm chuyện khác đi!" Nói xong, Trần Thiên Minh liền đè Lưu Mỹ Cầm lên trên giường, tiếp theo cởi cái quần dài của nàng. "Oa, quần lót chữ T!" Trần Thiên Minh vui mừng kêu lên.
Thấy Trần Thiên Minh như vậy, Lưu Mỹ Cầm vội vàng lấy tay che phía dưới lại thẹn thùng nói:" Anh không nên lớn tiếng như vậy, đây là lần đầu tiên người ta mặc quần áo như vậy." Ngay cả cô cũng hiểu được không ổn, vải vóc thật sự quá ít, ít đến nỗi làm cho nàng khi bước đi cũng cảm giác như bên trong không mặc gi vậy.
"Mỹ Cầm, anh yêu em chết mất." Trần Thiên Minh hưng phấn kêu lên. Nam nhân thích xem nhất chính là nữ nhân mình mặc quần như vậy, chỉ che dấu địa phương đó một chút mà thôi, địa phương khác hòan tòan lộ ra ngoài, làm cho nam nhân đó nhiệt huyết sôi trào.
Lưu Mỹ Cầm nghe được Trần Thiên Minh nói như vậy, cũng lớn mật mà buông tay ra, dù sao bọn họ cũng đều là lão phu thê, nàng đã giúp Trần Thiên Minh sinh nữ nhi. Chỉ là Lưu Mỹ Cầm là người hướng nội, vẫn là nhắm mắt lại không dám nhìn Trần Thiên Minh.
Trần Thiên Minh nhìn bộ ngực của Lưu Mỹ Cầm cao hứng nói:" Mỹ cầm, phía trên của em hình như to ra không ít."
"Uh!" Lưu Mỹ Cầm nhẹ nhàng Mỹ gật đầu một cái. "Em hiện tại mặc đồ so với trước kia lớn hơn một số, có thể là do sinh Tư Cầm."
"Oa, thật lớn thật sảng khoái!" Trần Thiên Minh cởi cái áo ngực của Lưu Mỹ Cầm ra, viên tiểu cầu kia liền nhảy dựng lên xuất hiện trong tầm mắt hắn, để mặc cho hắn vừa sờ lại vừa vuốt.
"Đừng, Thiên Minh, anh tắt đèn đi." Lưu Mỹ Cầm mở đôi mắt đẹp nói.
Trần Thiên Minh cười nói:" Sợ cái gì, anh đã đóng cửa sổ lại rồi, ngay cả rèm cửa sổ cũng kéo lại, không người nào nhìn thấy đâu."
"Không được." Lưu Mỹ Cầm thẹn thùng nói.
Trần Thiên Minh đâu thèm nghĩ nhiều như vậy, hai tay của hắn sờ soạng trên bộ ngực sữa của Lưu Mỹ Cầm một hồi lâu, sau đó đem quần lót chử T của nàng cởi xuống, bãi cỏ mê người kia liền xuất hiện trước mắt hắn. Trần Thiên Minh ngồi xổm xuống hắn muốn hôn phía dưới của nàng.
"Thiên Minh, đó bẩn lắm." Lưu Mỹ Cầm vội vàng lắc đầu nói. Kỳ thật người phụ nữ nào không muốn nam nhân của mình hôn vào nơi đó, nói bẩn chỉ là vì yêu nam nhân mình mà thôi.
"Không bẩn một chút nào, Lưu Mỹ Cầm của anh nơi nào cũng sạch sẽ, nơi nào cũng đều thơm mát." Trần Thiên Minh mặc kệ mọi việc chuyện cứ việc hôn tới, Lưu Mỹ Cầm nhịn không được mà thở gấp.
"Thiên, Thiên Minh, em muốn." Nhiều ngày như nhẫn nhịn như vậy rốt cuộc cũng làm cho Lưu Mỹ Cầm bạo phát.
Sau khi hôn Lưu Mỹ Cầm liên tục, Trần Thiên Minh rốt cục cũng cởi quần áo của mình, sau đó ôn nhu nói với Lưu Mỹ Cầm:" Lão bà, anh muốn tiến vào."
Lưu Mỹ Cầm không nói gì, chỉ là hưng phấn mà gật đầu.
Trần Thiên Minh cũng biết Lưu Mỹ Cầm đã vô cùng muốn mình tiến và, vì vậy hắn rút súng tiến vào.
"A!" Lưu Mỹ Cầm lớn tiếng rên rỉ.
Nghe thấy được nữ nhân của mình hưng phấn rên rỉ, động tác của Trần Thiên Minh càng lớn hơn."
"Thiên Minh, em ra rồi." Lưu Mỹ Cầm hưng phấn la lên.
"Ha ha, ra thì ta, anh muốn em kêu dừng lại, thì anh mới dừng." Vì muốn làm cho Lưu Mỹ Cầm đêm nay hắn thật no, Trần Thiên Minh khống chế bản thân, sau đó tiếp tục chiến đấu.
"A! Thiên Minh, em lại muốn rồi!" Lưu Mỹ Cầm vừa lại hướng Trần Thiên Minh kêu gọi.
Trần Thiên Minh vừa cười vừa nói:" Không thành vấn đề, chỉ cần lão bà gọi vào, anh lập tức phục vụ chu đáo." Nói xong, Trần Thiên Minh hai tay dùng sức xoa xoa bộ ngực so với trước kia còn lớn hơn của Lưu Mỹ Cầm, tiếp tục vì Lưu Mỹ Cầm phục vụ.
"A! Thiên Minh, em muốn chết." Lưu Mỹ Cầm lại kêu lên.
"Những lời này không phải là bảo anh dừng lại, anh sẽ tiếp tục." Trần Thiên Minh vốn muốn cho Lưu Mỹ Cầm ở phía trên chơi đùa, nhưng thấy bộ dàng không có khí lực của nàng, không thể làm gì khác hơn là bản thân phải chịu khổ một chút, tiếp tục công việc.
Dưới sự cố gắng của Trần Thiên Minh, Lưu Mỹ Cầm tỉnh lại, nàng nhìn thấy Trần Thiên Minh vẫn còn đang vận động trên người mình, đỏ mặt nói:" Thiên Minh, anh thật là lợi hại, em xem ra một hồi không thể xuống giường ăn cơm được rồi."
"Không có việc gì, một lát nữa anh mang cơm vào đút cho em ăn." Trần Thiên Minh ôn nhu xoa mồ hôi giúp Lưu Mỹ Cầm, bất quá, hắn mặc dù đang lau mồ hôi, nhưng động tác phía dưới vẫn đang tiếp tục.
"Thiên Minh, lần này thôi, em ăn không tiêu, em đầu hàng, em đã rất no rồi." Lưu Mỹ Cầm dưới những động tác của Trần Thiên Minh, bắt đầu hồ ngôn loạn ngữ.
Trần Thiên Minh gật đầu nói:" Không thành vấn đề, lần này thôi." Nói xong, Trần Thiên Minh cũng không khống chế chính mình, hắn muốn lần này cũng Lưu Mỹ Cầm cùng nhau tới thiên đường.
"A!" Trần Thiên Minh cùng Lưu Mỹ Cầm không hẹn mà cùng la lên. Trên người bọn họ hiện giờ đầy mồ hôi, lúc này đây hai người đều đã lên thiên đường, bọn họ liền hết thúc công việc hôm nay.
"Thiên Minh, em mệt quá không động đậy được." Lưu Mỹ Cầm hai má đỏ hồng.
Trần Thiên Minh cười nói:" Ai kêu em vừa rồi muốn hà, anh không cho em ăn no sợ em nói lão công anh vô dụng, thế nào, thoải mái không?"
"Hừ, khi dễ người ta." Lưu Mỹ Cầm không thuận theo mà nói.
Trần Thiên Minh giúp Lưu Mỹ Cầm lau hết mồ hôi sau đó nói:" Mỹ cầm, em trước tiên nằm nghỉ một lát, sau đó đến giờ ăn cơm anh sẽ gọi em, nếu như em không dậy được, anh sẽ tới."
"Uh." Nhìn thấy lão công quan tâm mình như vậy. Lưu Mỹ Cầm không khỏi hạnh phúc mà mỉm cười.
Trần Thiên Minh cùng Đình tỷ hai người ngồi trên máy bay đi Phiên quốc, hai người bọn họ ngồi cùng một chỗ nhỏ giọng nói chuyện phiến với nhau.
"Chị Đình, chị dựa vào trong lòng tôi mà ngủ một lát đi!" Trần Thiên Minh chuẩn bị chờ sau khi Đình tỷ ngủ liền chậm rãi vuốt ve một chút.
Đình tỷ nhìn ánh mắt mê đắm của Trần Thiên Minh cười mắng:" Thiên Minh, cậu có phải là có chủ ý bậy bạ gì hay không, muốn thừa dịp lúc tôi ngủ xay lắm xằng làm vậy."
Trần Thiên Minh lắc đầu nói:" Tôi nào dám,chị Đình, cô nói tôi là người như vậy sao? Cô có thể họi bọn Lâm Quốc xem tôi là một người chánh trực như thế nào."
"Cậu chính là người như vậy, hừ, là huynh đệ của cậu đương nhiên là sẽ giúp cậu, tôi có hỏi cũng như không." Đình tỷ hờn dỗi liếc mắt nhìn Trần Thiên Minh một cái.
"Ài! Nghĩ không ra hình tượng của tôi trong lòng chị lại kém như vậy, tôi sau này làm sao có thể kua cô đây?" Trần Thiên Minh không thắt dây an toàn, cho nên có thể tự do hoạt động.
"Đi chết đi, miệng chó không mọc được ngà voi." Đình tỷ nói.
Trần Thiên Minh hỏi:" chị Đình, chị nói xem con gái Phiên quốc có xinh đẹp được như cô không?"
"Sắc lang." Đình tỷ mắng, chỉ là nàng mặc dù mắng Trần Thiên Minh, nhưng nghe được Trần Thiên Minh nói nàng xinh đẹp, tâm lý lại vô cùng cao hứng. "Cậu có phải là muốn hay không? Nếu muốn tới lúc đó tôi sẽ giới thiêu cho câu vài nữ nhân Phiên quốc để cậu làm quen, ở đó tôi quen biết không ít bạn bè, có rất nhiều nữ nhân xinh đẹp."
Nghe Đình tỷ nói như vậy, Trần Thiên Minh thiếu chút nữa chảy ra nước miếng, muốn đương nhiên muốn, nhưng trước mặt Đình tỷ đương nhiên không thể nói ra. "Chị Đình, tôi muốn chị, tôi mới không cần nữ nhân Phiên quốc."
"Thật sự không cần? Nữ nhân Phiên quốc chẳng những xinh đẹp, hoàn còn rất lãng mạn." Đình tỷ nhìn chằm chằm Trần Thiên Minh nói.
Thấy Đình tỷ đang thử thăm dò mình, Trần Thiên Minh đương nhiên biết đây là lúc mình thể hiện ra. Hắn chuẩn bị dùng sức vỗ ngưc tiến hành tuyên ngôn tình yêu, đột nhiên một tiếp viên hàng không đi tới.
"Tiên sinh, anh có thể thắt dây an toàn vào được không?" Đây là một tiếp viên hàng không vô cùng xinh đẹp, chẳng nhựng vóc người đầy đặn, ngực tấn công mông phòng thủ, đặc biệt là giọng nói rất ngọt, làm cho Trần Thiên Minh muốn gọi nàng giúp mình cài dây an tòan vào.
Nếu như tình huống bình thường, Trần Thiên Minh sẽ làm bộ tay mình vừa bị thương không thể thắt dây an tòan được, nữ tiếp viên hàng không nhất định sẽ đồng cảm là thắt giúp mình, vậy thân thể của nàng sẽ cách mình rất gần, vậy bản thân có thể nhìn thấy bộ ngực sâu thăm thẳm của nàng. Bất quá, bởi vì Đình tỷ đang ở đây, Trần Thiên Minh cũng không dám lỗ. Ai, cá cùng tay gấu không có cả hai được, thôi quên đi, mình phải ăn được người bên cạnh rồi hãy nói!
"Tiểu thư, ta mới vừa đi toilat về, đang chuẩn bị thắt vào." Trần Thiên Minh cũng hướng tiếp viên hàng không ra vẻ, đáng tiếc là tiếp viên hàng không kia làm bộ không có nhìn thấy. Nàng mới vừa rồi vẫn nhìn Trần Thiên Minh, hắn làm gì có đi WC, chính là đang kua mỹ nữ bên cạnh. Tiếp viên hàng không nhìn thoáng qua Đình tỷ, tâm lý thầm nghĩ, vóc người của ta cùng nàng kỳ thật cũng không sai biệt lắm, chỉ là phía trên của nàng lớn hơn mà thôi.
Đáng tiếc Trần Thiên Minh không có biết tiếp viên hàng không nghĩ như vậy, nếu không hắn sẽ lấy thân chỉ giáo, nói ra những lời nói thấm thía cho tiếp viên hàng không, mỹ nữ bên cạnh mình có thể lớn như vậy, kỳ thật là công lao của bản thân, bởi vì mình có long trảo thủ đơn truyền năm đời, truyền nam bất truyền nữ, mỗi đêm giúp nàng xoa bóp bộ ngực hai giờ, nơi này liền lớn như vậy. Nếu như không thành công có lấy lại tiền, đương nhiên không có tiền có thể nợ trước.
Tiếp viên hàng không nhìn Trần Thiên Minh sau khi thắt dây an toàn vào rôi, liền rời đi.
Ta kháo, thanh cao như vậy sao? Lần trước lúc bọn họ ngồi máy bay đi tây bộ, tiếp viên trên máy bay còn cười nói với bọn họ, mặt khác còn có thêm đồ an ngon. Dáng vẻ không giống như tiến viên hàng không này trừng mắt nhìn mình như đấu gà vậy, bản thân hình như nợ tiền nàng không bằng. Đệ nhất suất ca thành thị M ở đây, nhìn cô một chút chính là hạnh phúc cả đời với cô. Trần Thiên Minh trong lòng âm thầm mắng.
Kỳ thật Trần Thiên Minh không biết, tiếp viên hàng không người ta bởi vì thấy hắn đã có bạn gái, nếu như đối với hắn rất tốt sẽ khiến cho bạn gái hắn bất mãn, lần trước bọn họ mấy người tòan nam, lại lời ngon tiếng ngọt đương nhiên tiếp viên hàng không này liền vui vẻ.
Truyện full chưa ad ... mlem mlem