Lúc này, Tần Ngưng Nhi chậm rì rì mà bò đến nơi này, chỉ có một mình Tần Tuyết Nhi không chịu ảnh hưởng của Tiêu Thần, thản nhiên mà ngồi ở trên cái đệm chơi đồ chơi của mình.
Lúc này Tiêu Thần cũng ôm Tần Ngưng Nhi tới trong lòng ngực mình, Tần Ngưng Nhi rất giống Tần Hiểu Nguyệt, có thể nói là cùng một khuôn mẫu khắc ra với Tần Hiểu Nguyệt, nếu nói không phải con của Tần Hiểu Nguyệt, ngay cả Tiêu Thần cũng không tin.
Nhưng, Tiêu Thần nhớ rõ rành mạch, Nguyệt Nhi trừ cùng với mình, chính là không có cùng nam nhân khác ở chung một chỗ, nếu là con mình cùng Nguyệt Nhi sinh, không có khả năng nhanh như vậy, lúc này mới bao lâu thời gian? Chờ dù là có mang, nhiều nhất cũng chỉ hơn một tháng một chút mà thôi.
Tiêu Thần mê mang, người Tần gia tuy rằng không có khó xử anh, nhưng anh vẫn quyết định trả một chút chuyện này, bởi vì anh nhớ rõ tình huống Nguyệt Nhi từng ở Đông Hải, hình như có thuộc hạ nói từng thấy Nguyệt Nhi tiểu thư bụng to, lúc ấy mình còn thoá mạ hắn một đốn.
Chuyện này có lẽ là sự thật Nhìn vẻ mặt Tiêu Thần nghi hoặc mà rời đi, An Lâm có chút khẩn trương hỏi, “Nguyệt Nhi, chuyện này có thể giấu không nổi nữa hay không?” Tần Hiểu Nguyệt bĩu môi, “Giấu không được, thì giấu không được thôi.” Dù sao tiểu bao tử đều là của mình, ai cũng đừng nghĩ cướp đi.
“Mặc kệ, anh ta biết cũng đừng nghĩ cướp cháu của tôi đi.” Tần Nhiên chính là thực bá đạo, bốn tiểu bánh bao này đều là người nhà bọn họ, ai cũng đừng nghĩ cướp đi.
“Ba, yên tâm đi, con sẽ không để cho người khác cướp đi bọn nhỏ.” Tần Hiểu Nguyệt cười cười nói.
Trời tối, hiện tại người một nhà tuy rằng phân phối tốt phòng, nhưng mọi người cũng không đến phòng ngủ của mình, mà là tới thư phòng, lại cùng nhau vào trong không gian, đến nỗi vấn đề đứa bé có thể lớn quá nhanh hay không đều bị bọn họ xem nhẹ, đều sắp mạt thế ai so đo nhiều như vậy, hiện tại bọn họ để ý chẳng qua là cấp bậc dị năng của mình mà thôi.
Tốc độ Tần Hiểu Nguyệt tăng lên vẫn là nhanh, hơn nữa cô rất chú trọng lôi hệ dị năng của mình, cho nên tốc độ tăng lên của lôi hệ dị năng thực nhanh, hiện tại đã tới trình độ cấp hai, ba loại dị năng khác đều còn ở cấp một, đến nỗi lôi hệ dị năng vì cái gì tăng lên tới cấp hai, kỳ thật bản thân Tần Hiểu Nguyệt cũng nói không rõ, dù sao đánh chết cô cũng đều sẽ không nói, từ sau lần đó cùng Tiêu Thần kia, Tiêu Thần thức tỉnh lôi hệ dị năng, mà cô lôi hệ dị năng thế mà tăng lên tới cấp cấp.
Đây chẳng lẽ chính là chỗ tốt của song tu? Tần Hiểu Nguyệt cảm thấy không có khả năng, dị năng cùng tu chân là bất đồng, tu chân có song tu, nhưng dị năng cũng không có xuất hiện qua song tu.
Tần Hiểu Nguyệt ngâm mình ở hồ nước, hiện tại bốn đứa nhỏ căn bản không cần nhọc lòng bọn chúng, tự bọn chúng đều có thể chạy đến kho hàng tìm ăn.
“Mẹ nói Nguyệt Nhi, vì cái gì mẹ cảm thấy con như là đang chăn dê?” An Lâm nhìn tình huống con gái nuôi thả con cái, nhịn không được mở miệng nghi ngờ “Mẹ, nuôi con không phải cùng với chăn dê giống nhau sao? Một đứa cũng là thả, bốn đứa cũng là thả.” Tần Hiểu Nguyệt không cho là đúng nói.
Lúc này, Tần Tiếu đột nhiên xông ra, “Cô, cả con cũng cùng nhau thả đi!” “Tiếu Tiếu, con như thế nào chạy về tới?” Tần Hiểu Nguyệt hướng về phía Tần Tiếu ngoéo một cái tay.
Tần Tiếu chạy tới trước mặt Tần Hiểu Nguyệt, “Cô, con cảm thấy đi theo các người thật tự tại, đi theo bọn họ quá không có tự do.” Mỗi ngày ở trên núi nơi nào thú vị như nơi này, nơi này còn có bốn em trai em gái.
Tần Hiểu Nguyệt nhìn Tần Tiếu nói, “Hiện tại chúng ta ở kinh thành, nếu con muốn đi tìm Tần Mộng, cô cùng còn cùng nhau đi, thế nào?” “Thật sự?” Kỳ thật Tần Tiếu hiện tại đã không hưng phấn như trước kia, trước kia cô bé cảm thấy một người cô đơn, còn hiện tại cô bé cũng không cô đơn.
Hiện tại có bốn đứa em trai em gái, trong bụng mẹ mới còn có một đứa.
“Ân, hôm nào chọn thời gian, cô cùng con đi một chuyến.” Tần Hiểu Nguyệt vỗ vỗ đầu Tần Tiếu, “Đi chơi đi, có thời gian ở chỗ này ngâm nước, không chừng có thể thức tỉnh dị năng.” Tần Tiếu cười hắc hắc, “Con còn phải tìm bọn họ đi chơi.”.