Hoa Vân Tường lộ ra một biểu tình thảm hề hề, “Nguyệt Nhi, em biết anh họ cả khi nào tới không?”“Anh muốn gặp anh em?” Tần Hiểu Nguyệt nhịn không được hỏi, nàng có chút hoài nghi anh họ nhà mình không phải là đồng tính luyến ái chứ, thế nhưng nhớ thương anh trai mình.
“Chỉ có anh họ cả mới có thể trấn trụ cái trường hợp hiện tại này.
” Hiện tại Hoa Vân Tường chỉ có thể chờ mong sớm một chút mang em họ mình rời khỏi cái hoa viên này, nếu để anh họ cả biết mình bảo hộ em họ bất lợi, chắc chắn mình nên ai tước.
“Hoa Vân Tường, cháu đứng lại đó cho cô!” Lúc này, phía sau truyền đến tiếng hô của Hoa Nhã.
Nữ nhân này rất lợi hại, tiếng gào rống thật đúng là dọa Hoa Vân Tường nhảy dựng.
Mà Tần Hiểu Nguyệt giả dạng không nghe được, tiếp tục đi về phía trước.
Hoa Vân Tường trực tiếp dừng lại, “Cô có việc gì sao? Nếu không có việc gì, cháu về phòng trước.
” Hắn thật sự không muốn đối mặt người cô này, nhưng người cô này quá được yêu thương, mặc dù là xuẩn đến không được, ông nội chính là thích a.
“Bảo cô gái bên cạnh cháu dừng lại.
” Hoa Nhã cũng quyết định không giữ mặt mũi cho An Bình, cho dù là cháu gái ngoại thì thế nào, mình nên khi dễ thì khi dễ.
“Hoa Nhã, cô đừng không có gì lại tìm việc, có bản lĩnh nhằm vào tôi, đừng nhằm về phía con bé xì hơi.
” An Bình sắc mặt đông lạnh xuống, nếu Hoa Nhã lại vô cớ gây rối, cái nhà này bà thật sự không có cách nào ở tiếp.
“Hừ, đây là nhà tôi, tôi thích làm gì thì làm đó!” Hoa Nhã tiếp tục hướng về phía Tần Hiểu Nguyệt nói, “Họ Tần kia, cô đứng lại đó cho tôi.
”
Đang lúc Tần Hiểu Nguyệt không biết nên làm cái gì bây giờ, trong viện truyền đến một thanh âm thực uy nghiêm, “Hoa Nhã, con đang làm cái gì?”
“Ba, người ta là đến đây thăm ba.
” Trên mặt Hoa Nhã lộ ra một cái mỉm cười thực ngọt, dù sao cô biết không quản thế nào, ba đều sẽ không thật sự sinh khí với cô.
“Hừ, con không cần lúc ba không biết, lời nói vừa rồi của con, ba nghe được hết, con đã gả ra ngoài, về sau tốt nhất không cần lại mang người về nhà.
” Hoa lão gia tử cũng cảm thấy những nữ nhân này lên không được mặt bàn, nếu vẫn luôn cùng cháu trai cùng nhau chơi, sớm muộn gì cũng sẽ huỷ hoại cháu trai.
Bất quá đối với con gái mình, ông trừ bỏ yêu thương, thật đúng là không có biện pháp khác đối phó cô.
“Ba, ba chính là bất công.
” Hoa Nhã sinh khí, vì sao ba mỗi lần đều không đứng về phía cô? Rõ ràng ba là thực thương cô, vì cái gì sẽ không chịu cho cô mặt mũi?
Hoa Nhã căn bản chưa từng nghĩ tới mình có phải là làm sai hay không, cô chỉ cảm thấy mặc kệ thế nào, ba đều nên đứng ở bên phía cô duy trì cô.
Rốt cuộc cô mới là con gái ruột của ông được không?
“Ba bất công? Nếu ba bất công sẽ không dung túng con lăn lộn trong nhà lâu như vậy, hiện tại con tốt nhất cút cho ba, về sau ba không bao giờ muốn gặp con.
” Hoa lão gia tử đột nhiên nhìn con gái có chút phát hoả, bản thân mình nhất thương chính là nó, vì sao nó không hiểu?
Hoa Nhã nơi nào chịu bị đuổi đi như vậy? Nếu cứ bị đuổi đi như vậy, có lẽ đời này cô đều không có biện pháp trở về, cho nên cô kiên quyết không thể bị đuổi đi như vậy.
“Ba, thực xin lỗi!” Hoa Nhã lập tức chủ động nhận sai.
“Cùng chị dâu con xin lỗi!” Hoa lão gia tử rất cường ngạnh nói.
Hoa Nhã đứng ở trước mặt An Bình, cung kính nói, “Chị dâu, thực xin lỗi!” Bất quá lúc cô quay đầu nhìn Tần Hiểu Nguyệt lại hung hăng mà trừng mắt liếc Tần Hiểu Nguyệt một cái.
Tần Hiểu Nguyệt cảm thấy oan chết, cô trêu ai chọc ai? Đây thật là nằm không cũng trúng đạn!
“Nha đầu, đừng để ý cô, chúng ta đi qua cùng ông nội chào hỏi.
” Hoa Vân Tường lôi kéo Tần Hiểu Nguyệt đi tới trước mặt Hoa lão gia tử.
“Ông nội!” Hoa Vân Tường đi tới bên người ông nội, đỡ lấy ông.
“Chào ông nội Hoa!” Tần Hiểu Nguyệt cung kính nói.
“Ân, Tần gia tiểu nha đầu, lớn lên càng ngày càng xinh đẹp, không tồi!” Hoa lão gia tử vẫn là tương đối thích người trẻ tuổi hiểu lễ phép.
“Cảm ơn ông nội!” Tần Hiểu Nguyệt lộ ra mỉm cười.
Hoa Nhã tiếp tục ném tới một cái ánh mắt ác độc, Hoa Vân Tường nhịn không được nói, “Cô, Nguyệt Nhi không trêu chọc cô chứ, cô đừng trừng em ấy, về sau làm hại em ấy không dám tới, mẹ cháu muốn khóc.
”
Hoa Vân Tường nói làm Hoa lão gia hung hăng mà trừng Hoa Nhã, “Lên không được mặt bàn, cút cho ba.
”
Hoa Nhã ở trước mặt hai vãn bối mất mặt, trong lòng hận càng sâu, nói cũng không có nói, trực tiếp rời khỏi hoa viên.
.