Có nhóm lãnh đạo này đi đầu, chuyện tiếp theo tốt hơn rất nhiều.
Nhưng lúc làm công tác phòng ngự, người quân khu cũng tới bắt đầu đặc biệt thống kê cụ thể các hộ gia đình của khu vực này, Tần Hiểu Nguyệt cùng An Lâm bọn họ mang theo bọn nhỏ ra tới.
Kỳ thật thống kê hộ gia đình, cũng tương đương là tự cho mọi người biết hộ khẩu.
Nhìn thấy một đám trẻ con Tần gia như vậy, những người làm thống kê đó trừ khϊếp sợ vẫn là khϊếp sợ, nhưng nghe tới phần lớn những đứa trẻ này đều là mồ côi, bọn họ thật ra hơi chút thở dài nhẹ nhõm một hơi, mỗi người trong số bọn nhỏ thoạt nhìn đều là rất thông minh xinh đẹp, nhưng thật ra làm những nữ binh đến đây làm thống kê ở Tần gia chơi một trận thật tốt.
“Dì, về sau chúng tôi có thể thường đến đây chơi sao?” Một nữ binh trong đó lén lút hỏi An Lâm.
“Khi nào đến đây đều được, nhà của chúng ta trẻ con nhiều rất náo nhiệt, lúc nào cũng có người.” An Lâm cười tủm tỉm nói.
“Cảm ơn dì.” Nữ binh kia nghe xong rất vui vẻ.
Nói là nói như vậy, An Lâm nói cũng chỉ là lời nói khách khí mà thôi, ngày bình thường, bà vẫn là sẽ cùng bọn nhỏ ở trong không gian.
Mười vị lão nhân trong không gian kia, đã yêu sinh hoạt trong không gian, mỗi ngày trừ chăm trẻ, bọn họ sẽ đến vườn rau bận rộn, hiện tại bọn họ cũng đã biết những đồ ăn này thu hoạch nên đưa tới chỗ nào rồi.
Thậm chí có hai vị lão nhân, không có việc gì thì đi nấu cơm, dù sao đồ ăn đưa tới kho hàng, lấy ra tới vẫn còn nóng, bọn nhỏ khi nào muốn ăn đều có thể.
Công tác phòng ngự dưới sự nỗ lực của đông đảo người, thời gian một ngày trên cơ bản cũng đã hoàn thành, còn lại chính là chuyện của người quân nhân, Tần Nhiên bọn họ cũng biết chuyện đăng ký hộ khẩu.
Thuộc hạ của Tiêu Thần cũng có không ít người mang theo người nhà ở lại trong tiểu khu này, trong tay Tiêu Thần cũng coi như là có một cỗ lực lượng không yếu.
Nếu không phải lực lượng quân khu rất lớn, có lẽ thủ hạ củ anh đều sẽ cổ động anh độc lập.
Ba ngày sau, căn cứ kinh đô thành lập, căn cứ thành lập xong việc đầu tiên chính là yêu cầu các hộ đem lương thực trong nhà giao ra một nửa, nhưng theo đông đảo người oán niệm, cuối cùng chỉ cần các hộ giao 500 cân lương thực ra, nếu không đủ 500 cân lương thực, cần thiết giao một nửa lương thực ra.
Còn có một việc đó chính là, người không giao đủ 500 cân lương thực, còn có chính là gia đình nào nhân số cư trú ít hơn năm người, toàn bộ bị an bài tới một căn hộ nhỏ khác, mà toà nhà cư trú bên này của Tần Hiểu Nguyệt bọn họ tất cả đều là nhiều lương thực, hơn nữa dân cư cũng nhiều người.
Tần gia có thể xem như gia đình giàu có trong tòa nhà này.
Nhưng hiện tại Tần Hiểu Nguyệt cùng Tiêu Thần mang theo bốn đứa nhỏ ở dưới lầu, đây cũng là vì phân tán áp lực trên lầu.
Nhưng rất nhanh, Tần Hiểu Nguyệt bắt đầu buồn bực, bởi vì toà building này của bọn họ có thêm một hộ gia đình mới, mà hộ gia đình này lại là Hoàng Hân cùng một người đàn ông áo đen, hiện tại bụng Hoàng Hân đã hiện ra, Tần Hiểu Nguyệt biết đây hẳn là một đêm kia có thai.
Lúc này, Tần Tiếu đã bảy tuổi nói cho Tần Hiểu Nguyệt người đàn ông đi theo bên người Hoàng Hân, cô bé đã từng ở cái kia tổ chức theo dõi nhìn thấy, người đàn ông kia hẳn là một người rất có quyền lợi ở nơi đó.
Hoàng Hân theo chân bọn họ là ở cùng nơi, tuy rằng không ở cùng một tầng lầu, nhưng vẫn làm Tần Hiểu Nguyệt đặc biệt buồn bực.
“Nguyệt Nhi, không cần lo lắng, không phải có anh ở đây sao?” Tiêu Thần an ủi Tần Hiểu Nguyệt có chút buồn bực.
“Người phụ nữ kia ai ở gần cô ta người đó xui xẻo!” Tần Hiểu Nguyệt nhớ tới định luật nữ chủ, chỉ cần là người đi theo bên cạnh nữ chủ đều sẽ chắn tai cho cô ta, căn nhà đơn, cô đột nhiên cảm thấy có chút không an toàn.
“Có lợi hại như vậy?” Tiêu Thần hoài nghi hỏi, tuy rằng anh đã nghe được qua từ trong mộng của Tần Hiểu Nguyệt, nhưng anh cảm thấy kia chung quy cũng chỉ là một giấc mộng mà thôi, căn bản không cần quá lo lắng.
“Thần, giấc kia mộng đã thành hiện thực hơn phân nửa, đầu tiên là mạt thế tới, không gian là đúng, Hoàng Hân mang thai, Lạc gia chiếm quyền, anh nói đi, cái nào không đúng?” Tần Hiểu Nguyệt hỏi.
“Người Tần gia đều không xảy ra chuyện, không phải sao?” Tiêu Thần an ủi Tần Hiểu Nguyệt.
“Nhưng Hoàng Hân lại xuất hiện, không phải?” Tần Hiểu Nguyệt quá lo lắng người phụ nữ kia sẽ hãm hại người nhà cô.