Nói xong Triệu Như đi mất, Bách Hoa thành quyết định đi diệt tang thi, đội ngũ chữa bệnh nhất định
phải đi theo, đây là điều mà bọn Triệu Như quy định, nhưng lần này chỉ đi giết tang thi, không phải
đi đánh người, cho nên Triệu Như không cần đi theo, gần đây nàng trầm mê nghiên cứu virus tận thế,
chuyện này quan trọng hơn so với việc ra tiền tuyến.
Mọi người suy nghĩ tang thi trong căn cứ Hoa Hải đã tiến hóa sẽ có thể xuất hiện tang thi hệ thổ,
vì vậy rất nhiều dị năng giả hệ thổ của Bách Hoa thành tự nguyện xung phong tham gia, trừ bỏ Bàn Tử
nhát gan sợ phiền phức ra thì hầu như toàn bộ dị năng giả hệ thổ đều đi ra ngoài.
Bên trong thành lại trở nên trống vắng, không có người lớn quản lý tụi nhỏ, tụi nhỏ tự do chạy nhảy
bên trong Bách Hoa thành trống trải, tựa hồ chúng còn rất cao hứng được trải qua những ngày tháng
vô cầu vô thúc như vậy.
Trong lúc Bách Hoa thành cùng với rất nhiều căn cứ bắt đầu xuống tay rửa sạch tang thi trong căn cứ
Hoa Hải thì ở căn cứ Võ Xuyên do Võ Kỳ làm thủ lĩnh liên hợp với mấy căn cứ khác cũng đã chuẩn bị
đi tới căn cứ Hoa Hải để diệt tang thi.
Hiện tại Bách Hoa thành là mục tiêu theo dõi của toàn bộ các căn cứ lớn nhỏ, chỉ cần Bách Hoa
thành có bất luận chút gió thổi cỏ lay gì, đều bị ngoại giới bắt giữ, Bách Hoa thành
muốn thi thể của tang thi hệ thổ, ngoại giới mặc kệ Bách Hoa thành muốn nó làm gì, cũng bắt đầu
điên cuồng trữ hàng.
Bách Hoa thành muốn đi giết tang thi ở căn cứ Hoa Hải, vậy mọi người giống như đi đào bảo vật, từng
đám từng đám người đi tới căn cứ Hoa Hải. Bọn họ giống như lũ ruồi bọ đáng ghét, vây quanh quả
trứng Bách Hoa thành, ong ong ong bay xung quanh bám riết không góc chết, ý đồ tìm kiếm một cái khe
hở ở quả trứng kia chui vào cắn nuốt dịch trứng tươi ngon bên trong.
Trong không khí khẩn trương như vậy, Bách Hoa thành tứ cố vô thân, chính thức đẩy ra quảng cáo về
tác dụng của tinh hoa Phấn hoa,
[Ai dùng tinh hoa của Phấn Hoa, biến, biến, biến, virus sẽ biến vô tung, không thấy phiền não nữa!]
Có thể thấy được, một bình nhỏ tinh hoa Phấn Hoa bán giá cao trêи trời như thế nào, nhưng dù có ra
giá thấp cũng không có người mua, bởi vì cá nhân một người không có biện pháp dùng lực lượng của
mình mua loại tinh hoa này, tuy rằng hiệu quả trị liệu rất tốt nhưng tác dụng phụ không biết lớn
như thế nào.
Từ khi tinh hoa của Phấn hoa còn chưa ra đời, ngoại giới đã điên cuồng truyền bá tác
dụng phụ của Phấn hoa, nó có thể phá hỏng kháng thể bên trong cơ thể con người, nếu ăn tinh hoa của
Phấn hoa thì không phải lập tức chết thẳng cẳng hay sao?
Hơn nữa giá cả của nó cao hơn Phấn hoa rất nhiều, so với cây giống còn cao hơn gấp mấy lần, cá nhân
không mua nổi, trừ phi là loại người đặc biệt có năng lực, nhất định phải đi từ phương Bắc tới
phương Nam, không sợ sinh tử, điên cuồng vì tìm kiếm thân nhân, giống như Tiếu Tử Mặc mới có thể
không tiếc hết thảy đại giới để mua loại tinh hoa Phấn hoa này.
Bởi vì không có người hỏi thăm, dần dà, Bách Hoa thành không có hứng thú tạo ra chúng với số lượng
lớn, có thị trường mới có động lực để làm, không có thị trường còn tạo ra cái rắm a.....
Vì thế tinh hoa của Phấn Hoa chưa kịp phổ cập tới mọi người đã bị chém eo hạ xuống, thậm chí còn
không tạo nổi cái bọt nước trong mạt thế này.
Căn cứ Võ Xuyên, Võ Kỳ lợi dụng hệ thống thông tin vệ tinh triển khai một hội nghị bí mật với các
thủ lĩnh những căn cứ khác.
"Liên minh các căn cứ đã tan rã, Bách Hoa thành lại dẫn đầu, căn cứ Kim Môn thì trầm mê vứt bỏ thất
tình lục ɖu͙ƈ, những căn cứ của chúng ta đây đến tột cùng làm như thế nào mới sinh tồn được ở mạt
thế đây? Đây là lúc các ngươi ồn ào tới tới lui lui, đổ lỗi cho nhau hay sao?"
Trong phòng hội nghị hắc ám, vẻ mặt Võ Ký tức giận đến đỏ bừng, trừng mắt nhìn vào mấy cái màn hình
treo trêи tường, tay thì vỗ xuống mặt bàn trống rỗng, những người này luôn bất đồng ý kiến với
nhau, vì lợi ích của từng người có thể ồn áo cãi nhau bất cứ lúc nào bất cứ ở đâu, ngay tại thời
khắc này, mỗi người cũng chỉ nghĩ đến lợi ích của chính mình mà thôi.