MỘT ĐÊM BẤT NGỜ TỔNG GIÁM ĐỐC SỦNG VỢ NGHIỆN



Cô gái run rẩy đầu ngón tay chỉ về phía trước, Hoắc Thủy Nhi nói cảm ơn rồi đi qua, không hề để ý đến cô gái kia đã chạy như điên về văn phòng, Hoắc Thủy Nhi đi theo bảng tên phòng, vừa vào đã thấy trong phòng chỉ có vài người, cô gõ cửa: “Xin chào, tôi đến nhận việc.”
“Cô sao? Tên gì? Mang đủ hồ sơ không?”
“Có mang.”
Hoắc Thủy Nhi ngoan ngoãn lấy tất cả mọi thứ trong túi giấy ra, có căn cước công dân của cô, sổ hộ khẩu, còn có bằng cấp…
Tuy rằng cô chỉ mới học xong cấp ba.


Người phụ nữ chỉ nhìn thoáng qua rồi tiện tay quăng hồ sơ của Hoắc Thủy Nhi lên bàn, hơi khinh thường vênh váo tự đắc nói: “Cô là người của ai? Tôi thấy rất nhiều cô gái trẻ giống như cô, một là ba mẹ thuộc hội đồng quản trị, hoặc là có quen biết với quản lý cấp cao nào đó, là bà con nghèo của ai đúng không? Đến cả bằng cấp cũng không có…”
Người phụ nữ trung niên lải nhải, mấy người lớn tuổi như bọn họ rất hiếm khi quan tâm đến tin tức giải trí, chỉ biết tổng giám đốc Cố đã kết hôn, nhưng lại không biết là Hoắc Thủy Nhi đang ở đối diện.

Hoắc Thủy Nhi bị bà ta chỉ trích, hơi đỏ mặt.

“Sao nào, tôi nói cô hai câu là cô phát giận à? Trưng cái mắt đó ra cho ai xem?” Người phụ nữ trung niên vắt chéo chân, mặt đầy khinh thường: “Tôi thấy nhiều cô gái giống cô rồi, dựa vào gương mặt xinh đẹp của mình, quấn lấy người nào đó, lấy được cơ hội vào công ty…
Nhưng mà tôi nói cho cô biết trước, công ty chúng ta có chế độ rất nghiêm khắc, đừng có để đến lúc đó bị đuổi việc lại mất mặt!”
Hoắc Thủy Nhi rũ đầu, móng tay đã đâm sâu vào lòng bàn tay.

Mặt cô nóng lên, lỗ tai xấu hổ đến đỏ bừng.

Nhưng cô lại không thể cãi lại, lúc trước cô đã tìm thử tìm kiếm tin tuyển dụng nhân viên thực tập của tập đoàn Đế Quốc, yêu cầu thành thạo hai ngôn ngữ, ít nhất cũng phải tốt nghiệp thạc sĩ, lúc ở trường cũng cần phải đạt được các giấy chứng nhận…

Cô chỉ nhìn tin tuyển dụng là cảm thấy đau đầu.

Cô thật sự không đủ tư cách.

“Xin lỗi, tôi… hồ sơ của tôi có thể làm thủ tục nhận việc sao?” Hoắc Thủy Nhi cắn môi, nhỏ giọng hỏi.

Tuy cô biết người phụ nữ này đang nói sự thật, nhưng cô không thể từ bỏ cơ hội này.

Lần này có thể làm cô có cơ hội tiến bộ!
Người phụ nữ liếc nhìn cô, quăng thẻ công tác cho cô: “Được, hôm sau nhớ bổ sung thêm thẻ nhận lương nộp lên đây!”
Hoắc Thủy Nhi gật đầu, vẻ lo lắng khi nãy lập tức biến mất, ngược lại vui vẻ nhìn người phụ nữ kia, trịnh trọng nói cảm ơn, lúc này mới cầm lấy thẻ công tác, nhìn thấy chữ vàng viết bên trên, lập tức mặt mày hớn hở: “Thân phận của tôi là… Bộ phận sáng tạo…”
“Nhân viên thực tập…” Cô nhẹ nhàng đọc bốn chữ này ra.


Còn tưởng cô sẽ là nhân viên thuộc bộ phận sáng tạo, không ngờ phía sau còn có thêm một dấu gạch, viết nhân viên thực tập.

Nhưng cho dù là thế thì cô cũng đã rất vui vẻ!
Hoắc Thủy Nhi vừa định rời đi, đột nhiên bị ai đó đẩy nhẹ, sau đó lập tức ngã lên cái bàn bên cạnh!
“A!”
Cô đau đến kêu thành tiếng, khuỷu tay đụng vào tường, Hoắc Thủy Nhi ngẩng đầu lập tức nhìn thấy một cô gái trẻ tuổi đi lướt qua bên người cô, thậm chí còn khinh thường liếc nhìn cô, khoang mũi phát ra tiếng hừ lạnh: “Hừ, chỉ là một người phụ nữ dựa vào việc bán đứng cơ thể mà thôi, giả vờ thanh cao làm gì chứ.

Tôi khinh thường nhất loại người thế này.”
Cô gái vừa nói ra lời này, lập tức làm mọi người cười vang..


Bình luận

Truyện đang đọc