Lời Sở Cửu Ca nói rất có đạo lý, những người khác cũng khinh bỉ nhìn cô ta, khiến cho Sở Y Y toàn thân không tự tại.
Sở Cửu Ca lại nói: "Nếu như ngươi không có một người phụ thân là gia chủ, lạm quyền tư lợi đem phần lớn tài nguyên đều cho ngươi sử dụng.
Hơn nữa lại đi cửa sau cho ngươi vào được Thiên Kiêu học viện, ngươi nghĩ tu vi của ngươi sẽ cao được bao nhiêu? Chắc so với những đệ tử bình thường của Sở gia cũng chẳng kém là bao.
Ngươi nói họ là phế vật tư chất bình thường, vậy ngươi lại là cái gì?"
Những người khác cũng bất mãn Sở Y Y, lúc trước họ xem Sở Y Y là nữ thần, lại không nghĩ rằng cô lại là dạng đàn bà lòng dạ rắn độc.
Từ trước đến nay, người nữ nhân này hoàn toàn xem họ là phế vật, họ thật sự là mắt bị mù rồi!
"Aaaaaa! Sở Cửu Ca, đều tại ngươi, nếu không phải tại ngươi, ta đã là đệ nhất thiên tài của Sở gia rồi!" Tất cả kiêu ngạo đều bị Sở Cửu Ca xé nát, những người này sẽ không còn ngưỡng mộ, sùng bái cô nữa, Sở Y Y cảm thấy tất cả đều là do Sở Cửu Ca gây ra.
Cô ta phát điên xông đến Sở Cửu Ca, giương nanh múa vuốt, kết quả Sở Cửu Ca vừa vẫy tay!
"Chát chát chát!"
Tiếng bạt tai giòn giã truyền ra, họ phát hiện tốc độ tay của cửu tiểu thư cực kỳ nhanh.
Chớp mắt, cái người đang khóc một cách đáng thương Sở gia Sở đại tiểu thư, phút chốc trông như đầu heo.
Sở Cửu Ca xoa bóp tay nói: "Tổng cộng ba mươi tám cái, tặng cho ngươi! Tự mình đưa đến gần cho ta đánh, ta đương nhiên sẽ không khách khí.
"
Sở Y Y bị đánh đến đầu choáng mắt hoa, miệng mũi chảy máu, trông rất thàm hại.
Sở lão gia chủ nói: "Động thủ!"
"Aaaaa!" Thời khắc tu vi bị phế bỏ, Sở Y Y phát ra tiếng kêu thống khổ và thảm thiết, sau đó ngất đi.
Sau đó những người khác của đại phòng, cũng chịu báo ứng tương xứng.
Sở San San lúc này cũng quỳ ngay phía trước, người này tuy rằng độc đoán, nhưng so với vị tỷ tỷ kia của cô thì tốt hơn nhiều, xưa nay vẫn luôn bị Sở Y Y lợi dụng.
Lúc này cô cũng vì bản thân bị đại tỷ già lương thiên kia lợi dụng mà cảm thấy bản thân ngu ngốc, còn cái lần cô cho người đối phó Sở Cửu Ca cô cũng bị báo ứng rồi.
Sở San San không bị trục xuất khỏi Sở gia, nhưng sau này cô cũng không còn đãi ngộ của tiểu thư đích hệ nữa, chỉ có thể làm một người Sở gia bình thường.
Sở San San thở phào nhẹ nhõm, không thể làm tiểu thư đích hệ nhưng chí ít vẫn còn ở tại bổn gia của Sở gia, không cần bị đày đến Sở gia chi tộc khỉ ho cò gáy nào đó, cũng không bị phế đi tu vi.
"Đa ta gia gia! Đa tạ gia gia! Đa ta cửu muội!" Sở San San vui ngất ngây.
Thẩm vấn kết thúc, nên xử trí đã xử trí xong, lão gia tử cảm thấy kiệt quệ nói: "Giải tán thôi!"
Sở Cửu Ca đau lòng cho gia gia, viết một phương thuốc kêu nhà bếp nấu cho gia gia dưỡng thân thể.
Toàn bộ cô đều dùng thuốc tốt nhất, dù sao cô cũng có một phần lễ vật đính hôn cực lớn, một chút cũng không thiếu tiền.
Náo loạn lớn lần này của Sở gia, tạm thời đâu đã vào đấy, tuy nhiên Sở gia vẫn chưa hoàn toàn khôi phục yên bình.
Dung yêu nghiệt lại một lần nữa đến thăm, hắn nắm chặt tay Sở Cửu Ca nói: "Cửu nhi, nghe nói hôm này nàng đánh người rồi, tay có đau hay không?"
"Những việc này sau này giao cho Mặc Thất làm là được!"
Mặc Thất đột nhiên xuất hiện nói: "Vâng! Vương phi, sau này những việc nhỏ này cứ giao cho thuộc hạ là được.
"
Khóe miệng Sở Cửu Ca khẽ giật, "Da mặt Sở Y Y quả thật có dày một chút, nhưng cũng không đến nỗi khiến ta đánh đến đau tay chứ.
"
Ngón tay băng lạnh của Dung Uyên vuốt qua lòng bàn tay của Sở Cửu Ca, "Vậy không được, ta phải kiểm tra lại!"
"Ngươi đủ rồi!" Sở Cửu Ca cam chịu nói.
Dung Uyên lại nán lại trong căn phòng nhỏ của cô, Sở Cửu Ca phản đối vô hiệu, đành phải giành một nửa giường cho hắn.
Sau ngày đó lão gia tử đều rất bận, lại có dược thiện của Sở Cửu Ca điều dưỡng, khí sắc của lão gia tử tốt lên nhiều, một số việc của Sở gia ông đều xử lý thỏa thỏa đáng đáng.
Nhưng có một chuyện đại sự, ông vẫn không cách nào quyết định được, mà những nhi tử đó của ông lại có một số đợi đến mất hết kiên nhẫn rồi.
Chiến thắng tại đại hội gia tộc, Sở Cửu Ca vẫn không có bỏ bê việc tu luyện, một mặt tu luyện cùng với mẫu thân, mặt khác nghiên cứu luyện dược.
Sau mấy ngày, có người đến truyền lời nói: "Tuyền Nguyệt đại nhân, cửu tiểu thư, lão gia chủ bảo hai người đến tiền thính một chuyến.
"
"Được!" Sở Cửu Ca và Sở Tuyền Nguyệt hồi đáp.
Mấy người Sở Huyền Hồng đã đi đến chi tộc, ngày tháng khó khăn, nhưng ít ra mạng vẫn còn.
Hắn vĩnh viễn không còn tư cách trở thành gia chủ Sở gia nữa, cho nên mấy nhi tử của lão gia tử bận rộn biểu hiện trước mặt ông, hy vọng có được vị trí gia chủ.
Nhìn những nhi tử tham lam này của ông, mày ông nhíu chặt.
Lão thất bị lão đại phái người đi ám sát, sống chết chưa rõ.
Nếu như lão thất thật sự bị lão đại hại chết, cho dù đem hắn đi đày, ông cũng sẽ tự mình đi đến biên quan giải quyết tên súc sinh đó.
Sở lão gia tử nói: "Lần náo loạn này của Sở gia, lão phu cũng đâu đó đã cảm nhận được dấu hiệu đột phá rồi, chuẩn bị lần nữa bế quan, cho nên.
.
"
Nghe thấy lão gia tử nói là có được sự đột phá, gương mặt Sở Cửu Ca mang vài phần tiếu ý.
Cô từng kiểm tra thân thể cho gia gia, vốn dĩ gia gia sớm đã có thể đột phá rồi, nhưng bị Sở Huyền Hồng âm thầm thêm chút dược liệu làm giảm đi tốc độ tu luyện của ông.
Nay Sở Huyền Hồng đã không có cơ hội hạ dược nữa, gia gia bây giờ sắp đột phá thì cũng là việc thuận theo tự nhiên thôi.
Còn mấy thúc thúc của cô lúc này trên mặt toàn bộ lộ vẻ kích động, đặc biệt là Sở tam gia.
Sở tam gia ánh mắt nóng rực nhìn lão gia tử, xem ra phụ thân vẫn là một lòng hướng về tu luyện nhằm đạt được cảnh giới thực lực cao hơn, không có ý định chưởng quản Sở gia.
Sở gia phải chọn ra một gia chủ mới rồi, hắn cảm thấy bản thân là thích hợp nhất.
Sở nhị gia trên mặt mang theo nụ cười, Sở tứ gia có chút kỳ vọng, nhưng cảm thấy bản thân cơ hội không lớn.
Sở lục gia cũng tràn đầy tự tin, lão thất không ở tại Sở gia, lại sống chết không rõ, hắn lại là nhi tử nhỏ nhất của phụ thân, từ nhỏ không tính ngũ muội thì hắn đắc sủng nhất, vị trí Sở gia gia chủ này, phụ thân nhất định chọn hắn mà thôi.
Ánh mắt Sở lão gia chủ lướt qua mặt bốn nhi tử ông, nhưng không dừng lại quá lâu, khiến lòng họ nôn nao không yên.
Phụ thân rốt cuộc sẽ chọn ai?
Tiếp sau đó Sở lão gia tử tuyên bố một việc khiến cho mọi người muốn rớt cả tròng mắt ra.
"Thời gian ta bế quan, Tuyền Nguyệt tạm thay thế vị trí gia chủ.
"
Ánh mắt Sở lão gia tử kiên định nhìn về phía nữ nhi của ông, khi xưa đối với mấy lời đồn thổi đàm tiếu ông cũng không nghĩ ra biện pháp xử trí thế nào.
Dù sao ông cũng không thể giết hết từng người một, hoặc là phong bế đi miệng của họ được.
Nhiều năm như vậy nữ nhi ông chịu quá nhiều ủy khuất rồi, không ngờ rằng cả nhà lão đại lại đối xử với cô như vậy, ông cảm thấy hối tiếc khôn nguôi.
Cho nên khi mà đại nhi tử làm ra chuyện đại nghịch bất đạo như vậy, bốn nhi tử khác lại không có tài cán gì, ông quyết định đẩy nữ nhi ông lên vị trí gia chủ Sở gia.
Nữ nhi ông trở thành gia chủ Sở gia, nếu vẫn dám vũ nhục nữ nhi ông thì đồng nghĩa với vũ nhục cả Sở gia.
Dù là người của Sở gia hay mấy người bên ngoài khi nói chuyện cũng sẽ chú ý một chút, dù sao người dám đối địch với một trong tứ đại gia tộc cũng không nhiều.
.