NGHỊCH THIÊN THẦN Y PHI



"Bổn tiểu thư sợ đau, vẫn là không nên đổi thì hơn.

Dù sao ngươi cũng là vị hôn phu của ta, muốn xem thì đến thưởng thức là được.

" Sở Cửu Ca thưởng thức một cách phi thường hứng thú.

"Cũng đúng, đôi mắt của Cửu nhi là độc nhất vô nhị trên thế gian này, đổi thành đôi mắt bị trù ếm này của ta, thật sự không đáng.

" Dung Uyên đáp.

Đôi tròng mắt yêu mị mê hoặc đó nhìn vào đôi mắt của cô, lòng của Sở Cửu Ca đột nhiên trật một nhịp, luôn cảm giác bí mật đôi mắt cô đã bị hắn nhìn thấu.

Không thể nào, dị năng này của cô làm sao có thể dễ dàng như vậy bị người phát hiện được?
"Mắt ai bị mù thế mà dám nói đôi mắt này bị trù ếm, chắc chắn là vì đố kỵ! Vị hôn thê nhà ngươi cũng cảm thấy đẹp, cần gì để ý cách nói của người khác.

" Sở Cửu Ca cười nói.

Nụ cười đó giống như mang theo sự lây truyền, làm cho tâm trạng của Dung Uyên tốt lên rất nhiều, "Ừm, nàng nói không sai.

"
Sở Cửu Ca cười nói: "Quên tự giới thiệu, ta là Sở Cửu Ca, Sở gia cửu tiểu thư.

Lần này thành công được tuyển chọn, trở thành vị hôn thê của ngươi, sau này xin chỉ giáo nhiều.

"
"Ngươi sau này là người có vị hôn thê rồi, Thánh thượng cũng sẽ không tổ chức cho ngươi các loại tỷ võ chiêu thân, yến hội chiêu thân! Ngươi cũng cảm thấy thanh nhàn, có phải rất đáng hay không?"
"Tuy ta đến tham gia là vì phần thưởng viên đan dược Cửu chuyển hoàn hồn đan mà thánh thượng tặng ngươi kia, nhưng ta tuyệt đối không đem đến phiền phức cho ngươi, có chỗ nào cần yểm hộ cứ thương lượng với ta, thấy thế nào?"
Cửu chuyển hoàn hồn đan là đan dược cứu mạng đỉnh cấp của Xích Linh Quốc, là bảo bối có tiền cũng chưa chắc có thể mua được, giá trị của bảo bối này xứng đáng cô dùng hết tâm tư thương lượng trận giao dịch này.


"Được, Cửu nhi giúp bổn vương giải quyết phiền phức này, vậy sau này Cửu nhi có phiền phức nào không thể giải quyết được, cũng có thể đến tìm bổn vương giúp đỡ.

" Dung Uyên khẽ cười.

"Mặc Nhất, đem Cửu chuyển hoàn hồn đan đến đây.

" Dung Uyên nói.

"Vâng, chủ thượng!"
Sở Cửu Ca cười nói: "Ta rất thích những người sảng khoái như vậy.

"
Cô đoán không sai, Dung Uyên nhất định cảm thấy trận chiêu thân của hoàng đế kia phiền chết đi được, thật ra hắn cũng chỉ làm chuyện dư thừa.

Với dung mạo của Dung Uyên, vừa đi ra ngoài, nữ nhân toàn thiên hạ nhất định bị mê hoặc đến thần hồn điên đảo mà đến cầu thân, đâu có cần đến cái gì mà tỷ võ chiêu thân.

Tốc độ của Mặc Nhất rất nhanh, ngay lập tức cầm một cái hộp hàn ngọc đựng Cửu chuyển hoàn hồn đan đến, "Chủ thượng!"
Sở Cửu Ca không thể đợi để mà cầm viên đan dược cứu mạng đó trong tay, thân hình vụt cái đến bên Mặc Nhất, tay vừa chạm đến cái hộp ngọc đó, thì bị một đôi tay băng lạnh giữ lại.

Đôi tay này tựa như hàn băng vạn năm, không có một tia độ ấm, cô khẽ giật mình, bên ngoài truyền rằng thân thể Dung Vương hư nhược, là một người đoản mệnh, thì ra không phải là lời đồn.

Mặc Nhất đơ người một lúc, Sở cửu tiểu thư khi nào chạm đến hộp ngọc đó rồi, hắn vậy mà không cảm giác được, tốc độ ra tay của cô nhanh nhường nào!
Nếu không phải chủ tử phản ứng nhanh, sợ rằng hộp ngọc này đã ở trong tay của cô.

"Chẳng lẽ, không nỡ?" Sở Cửu Ca nhíu mày nói.

Trong lòng cô đang tính toán, cơ hội xông qua tầng tầng phòng vệ của Dung Vương phủ, nửa đêm lén lút đến trộm đi đan dược là bao nhiêu?
Làm cô khó chịu là, khả năng thành công là gần như bằng không.

Dù gì thì đây không phải là hiện đại, mà là một thế giới tu linh.

Kẻ mạnh tại Dung Vương phủ như mây, mà cô lại là phế vật hàng thật giá thật.

Tay của thiếu nữ mang theo hơi ấm, tựa như ngọc ấm thượng đẳng làm ấm lòng người, Dung Uyên nói: "Cửu chuyển hoàn hồn đan này chỉ là một loại đan dược tầm thường, chỗ ta còn có một loại đan dược cứu mạng hiệu quả hơn.

Trừ cái này, còn có một loại đan dược mà Cửu nhi phi thường cần thiết, không biết Cửu nhi có thấy hứng thú?"
"Điều kiện của Dung Vương là gì?" Sở Cửu Ca hỏi.

Dừng xem tên này nhu nhu nhược nhược, nhưng là người nguy hiểm nhất cô từng gặp trong cả hai kiếp, không phải là một trong số đó.

Có thể lấy được Cửu chuyển hoàn hồn đan, là vì đó là phần thưởng chiến thắng của tỷ võ chiêu thân, quá tham lam thì chết thế nào cũng chẳng biết.

"Ta cần Cửu nhi giúp ta một việc.

" Dung Uyên điềm nhiên nói.

Dung Uyên không biết từ đâu lấy ra một hộp có màu mực tím cỡ lòng bàn tay, trên hộp có điêu khắc một hình tựa dây leo, tựa cây.


Cả cái hộp như là một thể, hoàn toàn không tìm thấy chỗ để mở.

Sở Cửu Ca nói: "Ngươi là muốn ta giúp mở cái hộp này ra?"
Dung Uyên cười nói: "Cửu nhi quả nhiên thông minh, đúng, ta muốn nàng mở cái hộp này ra.

"
Nghe thấy lời này Mặc Nhất hoàn toàn đơ ra, hộp bất tử này chủ tử dùng đủ mọi cách cũng không mở được, vậy mà giờ chủ tử lại yêu cầu một người hoàn toàn không có tu vi là cửu tiểu thư đây mở ra!
Nam nhân này, đôi mắt thật độc! Sở Cửu Ca thầm than.

Cô chỉ vô tình để lộ chút, mà đã nhìn thấu bản lĩnh của cô.

Sở Cửu Ca cầm chiếc hộp đó chơi đùa trong tay, đối với Dung Uyên nói: "Không vấn đề!"
Dù gì cô cũng là đệ nhất thần trộm, khi xưa chua bao giờ có cái khóa nào mà cô không mở được, nhưng bây giờ cô thật sự đụng đến đề khó rồi.

Cô tùy ý ngồi giữa bụi hoa, kéo ra trâm cài đầu của cô, tóc dài như mực mê hoặc xõa xuống, làm cô tựa như yêu tinh trong bụi hoa.

Mắt Dung Uyên khẽ trầm, nha đầu này không biết rằng cô lúc này hấp dẫn đến nhường nào sao?
"Mặc Nhất!" Giọng nói băng lạnh truyền vào tai Mặc Nhất.

Mặc Nhất gấp gáp rời mắt đi, không dám nhìn yêu nghiệt hại người đó thêm lần nào nữa.

Sở Cửu Ca chuyên tâm giải cái hộp đó, nhưng vẫn không được!
Cô vẫy tay nói: "Công cụ dùng không thuận tay lắm, tìm cho ta một cây kim nhỏ hơn đến đây.

"
"Vâng, cửu tiểu thư.

"
Mặc dù cảm thấy là chủ tử đang trêu đùa cửu tiểu thư, hộp bất tử này cô không thể nào mở ra được, nhưng Mặc Nhất vẫn lanh lợi đem một hộp kim vàng so với tóc còn nhỏ hơn đến cho cô.

Kim vàng này giá trị liên thành, cũng chỉ có chủ tử mới tùy tiện đem ra cho cửu tiểu thư xem như công cụ chơi đùa.

"Đồ tốt!" Sở Cửu Ca xem hộp kim vàng nói, đối với bảo vật, đặc biệt là bảo vật giá trị, cô xưa nay không bao giờ tiếc lời tán thưởng.

Đồ đến tay, tay của Sở Cửu Ca rất nhanh biến thành tàn ảnh, linh hoạt di chuyển, nhìn đến Mặc Nhất mắt chữ A miệng chữ O.


"Rắc!"
Mặc Nhất không thể tưởng tượng nhìn những điều này, đây.

.

đây.

.

Mở rồi!
Mà chủ tử lại không ngạc nhiên chút nào, làm như đều nằm trong dự đoán của người.

"Thật là một món đồ chơi phiền phức, đây mới chỉ là tầng thứ nhất.

"
Sở Cửu Ca mày mò với tầng thứ hai, nhưng đột nhiên cảm thấy đau nhức.

Phía trên hộp có một vật sắc nhọn đâm vào ngón tay cô, một giọt máu tươi chảy ra.

Sở Cửu Ca khẽ đơ người, mắt cô lưu chuyển một loại ánh sáng thần bí, tất cả cấu tạo của cái hộp phức tạp này đã bị cô nhìn thấu.

Dị năng của bản thân đột nhiên phát uy mạnh, lúc trước chưa từng lợi hại như vậy? Điều này làm cô có chút ngạc nhiên.

Sau khi biết được tất cả cấu tạo của cái hộp này, tiếp đến muốn mở cái hộp thì dễ hơn nhiều.

.


Bình luận

Truyện đang đọc