NGHỊCH THIÊN THẦN Y PHI



Tần gia chủ trải qua một phen đấu tranh dữ dội, cuối cùng quyết định đem ba viên Lôi Đình Đạn giao cho vị thái giám trước mặt này.
Hắn trầm giọng nói: "Tần gia ta sau này phải nhờ Bệ hạ chiếu cố chiếu cố rồi."
"Điều đó là đương nhiên, là đương nhiên rồi."
Tần gia chủ xoa đầu có chút đau nói: "Nhưng mà nếu như Sở gia náo sự nói xấu Tần gia ta thì sao?"
Từ khi Sở Cửu Ca thắng lợi tại đại hội chiêu thân, nhận được sự ưu ái của Dung Vương, Tần gia họ quả thật không có một việc gì là thuận lợi cả.
Tần gia không phải một mực bị đệ nhất thần trộm trộm đi không ít đồ vật sao? Đến lúc đó Tần gia chủ đổ hết mọi chuyện lên đầu tên đệ nhất thần trộm là được.

Không phải Tần gia ngươi không muốn giao ra Lôi Đình Đạn đó, mà là đệ nhất thần trộm đó quá giảo hoạt ngươi cũng không có cách nào.

Sở gia nếu như muốn có được Lôi Đình Đạn, vậy thì để họ tự mình đi tìm đệ nhất thần trộm đó! "
Vừa nghe đến đệ nhất thần trộm đó, Tần gia chủ liền tức đến muốn hộc máu.
Nhưng mà oan ức này đổ cho đệ nhất thần trộm, ngược lại có thể khiến cho Sở gia câm miệng.
" Công công quả nhiên thông minh, đa tạ chỉ điểm! "Tần gia chủ cười nói.
Sở Cửu Ca ẩn nấp trong một nơi ẩn khuất nghe lén bọn họ nói chuyện, khóe miệng cô nở một nụ cười tà mị, muốn cô chịu nỗi oan ức này sao!
Rất xin lỗi, cô lại không thích chịu oan giúp người khác, nhưng không ngại đem chuyện này biến thành sự thật.
Thái giám này lấy được thứ hắn muốn, liền cười nói:" Vậy thì tạp gia về phụng mệnh trước đây.


"
Ngay khi thái giám này vừa đi ra khỏi thư phòng của Tần gia chủ, có mấy thị vệ tuần tra đi đến.
Hắn vốn không để trong lòng, muốn với tộc độ nhanh nhất trở về phục mệnh, nhận phần thưởng.
Khi thái giám đi ra khỏi cửa lớn Tần gia, một thân hình nhàn nhã ngồi trên một thân cây to trong đình viện Tần gia.
Cô lấy ra một cái hộp chơi đùa, dễ dàng đem cái hộp đó mở ra, quả nhiên có ba viên tròn tròn đen đen nằm trong đó.
Sở Cửu Ca nói:" Đây chính là Lôi Đình Đạn! "
Mặc Thất thật ra vẫn luôn đi theo sau Sở Cửu Ca, mà khoảnh khắc hồi nãy, với thực lực của hắn cũng không nhìn rõ Vương phi rốt cuộc ra tay như thế nào.
Nói tóm lại trong chớp mắt công phu, bọn họ đã nhìn thấy Vương phi bọn họ biến thành hộ vệ của Tần gia, rồi sau đó với tên thái giám chết tiệt đó lướt qua vai nhau, tiếp sau đó Vương phi đã đắc thủ rồi.
Vương phi quả không hổ danh là đệ nhất thần trộm, quá lợi hại rồi.
Mà Vương phi bọn họ lấy được Lôi Đình Đạn vào trong tay, lại không có ý định rời khỏi, hắn cảm thấy vận xui của Tần gia vẫn chưa kết thúc.
Vị trí hiện tại của Sở Cửu Ca là nơi quan sát toàn bộ tình hình Tần gia tốt nhất, khi thái giám đó rời khỏi, Tần gia trở nên càng thêm náo nhiệt.
Chí ít có hai đội nhân mã xông vào Tần gia, bọn họ đều không có quang minh chính đại xông vào, đều là cải trang qua mà xông vào.
" Có địch đánh lén! "
" Bảo hộ gia chủ! "
Cả Tần gia nơi nơi đều đèn đuốc sáng trưng, tứ phía truyền đến âm thanh giao chiến.
Khóe miệng Sở Cửu Ca nâng lên," Tần gia đêm nay quả thật náo nhiệt! Không ngại thêm chút náo nhiệt nữa chứ.


"
" Hắc Viêm, ngươi đi thêm vài ngọn lửa.

"Sở Cửu Ca nói.
" Việc nhỏ như vậy ngươi cũng sai bổn đại gia đi làm, quả thật đại tài tiểu dụng! "Hắc Viêm ai oán nói.
" Chẳng lẽ ngươi muốn ta sai ngươi đi dọn vệ sinh sao? "Sở Cửu Ca như cười như không nhìn Hắc Viêm nói.
Hắc Viêm tức đến dựng cả lông, chọc không nổi chọc không nổi.

Hắn rất rõ ràng, không nghe lời nữ nhân này có rất nhiều biện pháp hành hạ nó.
" Không phải chỉ là phóng hỏa sao? Ta đi là được chứ gì.

"Cái đuôi lửa đỏ vừa vẫy, Hắc Viêm liền biến mất trước mặt Sở Cửu Ca.
Sau đó, Tần gia họ không chỉ phải đối đầu với cường địch, mà còn bị nổi lửa lên tại tứ phía, lửa này không phải lửa bình thường, đặc biệt khó dập tắt.
Cả Tần gia đều loạn lên, người chết người thương không ít, ngược lại Bắc Uyển lại phi thường an tĩnh.
Bắc Uyển hiện tại là Tần Hàn Tần gia thiếu chủ bọn họ đang ở.
Sau khi hắn bị giao đến Tần gia, đã mời đến dược sư giỏi nhất đô thành của Xích Linh Quốc cũng không có cách nào trị khỏi cho hắn.

Hắn triệt để tuyệt vọng rồi, nhân sinh của hắn triệt để bị hủy rồi.
Ánh mắt Tần Hàn mờ mịt nhìn ngoài cửa sổ, nghe âm thanh chém giết truyền đến từ những nơi khác.
Hắn luân lạc đến tỉnh cảnh khi xưa của Sở Cửu Ca, đúng là một vòng báo một vòng.
Nay Tần gia lâm vào nguy nan, phế vật như hắn căn bản không giúp được gì, chỉ có thể nằm trên giường.
Sở Cửu Ca dốc hết tất cả tham gia đại hội chiêu thân của Dung Vương có thể chuyển mình, mà hắn nay bị phế đi triệt để như vậy, căn bản ngay cả cơ hội để chuyển mình cũng không có.
Hắn không phải chưa từng nghĩ đến tự sát, chết cho xong chuyện, nhưng cuối cũng vẫn là không có dũng khí đó.
Hai đội nhân mã tuy rằng không phải đến cùng nhau, thế nhưng lúc này bọn họ ý kiến nhất trí với nhau, đó chính là trước giải quyết những gia hỏa cản trở này trước, giết vào đó tìm Tần gia gia chủ.
Sở Cửu Ca ngồi trên cây rung chân nhìn màn kịch hay này, khóe miệng khẽ nâng lên," Hỗn chiến của cường giả ngưng hồn cảnh, quả thật quá đặc sắc, những người này là cao thủ ngưng hồn cảnh hàng thật giá thật, so với tên Tây Bắc kia quả thật khác xa.

"
Mặc Thất thầm lặng bồi bên cạnh Vương phi xem kịch hay ở đây, những người này hết mình chiến đấu tại Tần gia, e rằng không hề hay biết đồ mà họ muốn tranh giành, nay đã lọt vào tay Vương phi bọn họ.
Người của Tần gia cuối cùng không ngăn cản được những người đó, tử thương thảm trọng.
Lúc này Tần gia chủ đích thân xông ra, vận chuyển linh lực động thủ.
Hắn phẫn nộ hét:" Các ngươi to gan quá đấy, lại dám xông vào Tần gia náo sự! Tìm chết! "
Những người này là người gì, kỳ thật Tần gia chủ biết rõ nhưng không muốn nói ra.
Nếu như thật sự nói ra, vậy thì hắn thật sự phải triệt để đối địch với ba đại gia tộc khác rồi.
Cho dù lửa giận ngút trời, hắn cũng không có tiết lộ thân phận thật sự của họ.
" Tần gia chủ, sở hữu đại bảo bối như thế, ai không động tâm.

Ta trực tiếp nói vậy, giao ra một viên Lôi Đình Đạn, ta cho người rút lui, ta cũng không muốn đấu với Tần gia chủ đến cá chết lưới rách! "

" Ta cũng vậy, một viên là đủ, Tần gia chủ sẽ không nhỏ mọn đến vậy chứ! "Một tên cầm đầu khác nói.
" Phụt! Tần gia hôm nay quả thật mặt mũi đủ lớn, vậy mà khiến cho Lâm gia và Diệp gia hai đại gia chủ đích thân dẫn người qua đây.

"Sở Cửu Ca cười phun nói.
Tuy rằng đã thay đổi đi dung mạo, thay đổi đi thanh âm, nhưng mà bọn họ vừa mở miệng, Sở Cửu Ca tự nhiên là nhận ra được.
Sở Cửu Ca nhận ra được, vẫn luôn là đối thủ của họ Tần gia chủ cũng nhận ra được.
Hai gia hỏa này cùng ra tay, hắn rất khó là đối thủ của bọn họ, đáng chết!
" Thứ đồ đó là của Sở gia, không phải là của Tần gia ta, Tần gia ta không có quyền lợi xử trí nó! "
" Tần gia chủ đừng nói đùa, chỉ cần thứ đồ đó vẫn ở trong tay Tần gia ngươi, Tần gia ngươi đương nhiên có cách xử trí! Còn đối với việc ngày mai ngươi làm sao giao phó với Sở gia, vậy thì đó là việc của ngươi rồi.

"
Mày của Tần gia chủ nhíu chặt lại, nếu như có thể giao ra hai viên Lôi Đình Đạn để sự việc có thể qua đi hắn cũng chịu, nhưng bây giờ trong tay hắn căn bản không có thứ đồ đó, làm sao có thể giao ra.
Tần gia chủ nói:" Vẫn xin các ngươi rời khỏi.

"
Hắn chỉ có thể kéo dài thời gian, hy vọng Bệ hạ biết được Tần gia lâm vào nguy hiểm, sẽ phái người đến giúp đỡ.
" Xem ra Tần gia chủ rượu mời không uống uống rượu phạt rồi! "
" Tần gia chủ, vậy đắc tội rồi!".


Bình luận

Truyện đang đọc